Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh


Thiệu Kiên hiểu rõ tâm trạng của Châu chủ, nói: “Anh Chu, Tiêu Hào ngông cuồng đến cực điểm, cũng nói rõ một vấn đề, tàn nhẫn như vậy, đến anh Chu cũng không để vào mắt, vậy nói lên Tiêu Hào có thực lực đối kháng với anh, mới dám làm như thế.” “Chuyện của Soái và Thục Nhi, tôi cũng vô cùng đau buồn.” “Thế nhưng, muốn đối phó với Tiêu Hào, tôi cảm thấy nhất định phải bàn bạc kỹ càng.”

Châu chủ hiện tại chỉ muốn báo thù: “Anh Thiệu, bây giờ tôi không còn gì nữa... Tôi chỉ muốn giết Tiêu Hào.” “Bất luận Tiêu Hào có bối cảnh gì, tôi là Châu chủ

Kim Cường, tôi có quyền trực tiếp hạ lệnh, bắt lấy

Tiêu Hào!” “Thậm chí, tôi có quyền lợi điều động khẩn cấp các thế lực lớn bảo vệ thành phố, tôi muốn hạ lệnh, để tất cả thế lực của Kim Cường, tiêu diệt Tiêu Hào!” “Kể cả Tiêu Hào có ba đầu sáu tay, chỉ cần Tiêu Hào đến Cù Lang, cậu ta đừng mong thoát được!” “Coi như cậu ta lợi hại đến đâu, các thế lực lớnchắc chắn có thể giết chết cậu ta!”

Thiệu Kiên thở dài: “Anh Chu, nhà họ Lãnh và người nhà họ Diệp đều bị Tiêu Hào giết, hiện tại bên này anh cũng xảy ra vấn đề rồi, coi như anh hạ lệnh, những thế lực kia dám đi giết Tiêu Hào sao?”

Tiêu Hào dám giết người có thể lực đỉnh phong, những thế lực khác người căn bản không dám động vào Tiêu Hào, bọn họ sẽ yên lặng xem biến động.

Châu chủ lại nói: “Có trọng thưởng sẽ có người dũng cảm, chúng tôi có thể tìm lính đánh thuê, đi tìm sát thủ, nói chung, bất chấp hậu quả, phải giết Tiêu Hào!”

Thiệu Kiên bất đắc dĩ: “Anh Chu, tôi biết anh hận hiện tại không thể đem Tiêu Hào xé thành trăm mảnh, nhưng anh trước sau gì vẫn là Châu chủ, làm bất cứ chuyện gì, cũng phải lấy đại cục làm trọng.” *Có lúc, hành sự lỗ mãng, hậu quả ai cũng không gánh vác được.”

Nói xong, Thiệu Kiên không biết vô tình hay cố ý nhìn Diệp Văn Thuận một chút.

Con trai của Diệp Quy Tiên bị giết, Diệp Quy Tiên mang theo các trưởng lão của nhà họ Diệp chặn giết Tiêu Hào, kết quả, bị Tiêu Hào diệt toàn bộ, hiện tại, Châu chủ không thể giẫm lên vết xe đổ.

Châu chủ hiểu rõ ý của Thiệu Kiên, ông ta có thể trở thành là Châu chủ, là dùng thủ đoạn của chính mình từng bước một bò lên, cục diện bây giờ, xác thực không thể đánh chết được Tiêu Hào.

Diệp Văn Thuận nói: “Ngài Thiệu, cục diện trướcmắt, tôi lo lắng bên phía Tiêu Hào sẽ đuổi giết chúng tôi không buông tay. “Chúng tôi không tìm Tiêu Hào gây chuyện, nhưng tôi lo lắng Tiêu Hào tìm chúng tôi gây phiền phức.

Trong lòng Diệp Văn Thuận hiểu rõ, Chu Thục Nhi không phải Tiêu Hào giết, mà chuyện của Linh Trì, là do một bàn tay Chu Thục Nhi bày ra, Chu Thục Nhi giết người của Tiêu Hào, Tiêu Hào nhất định sẽ tìm Chu Thục Nhi tính sổ.

Tiêu Hào cũng không biết Chu Thục Nhi đã chết, không tìm được Chu Thục Nhi, nhất định sẽ đến phủ Châu chủ

Thiệu Kiên nói: “Như Diệp Văn Thuận nói cũng có khả năng này, Tiêu Hào có quan hệ mật thiết với Bắc Cảnh, nếu như thông qua thủ đoạn của Bắc Cảnh điều tra chuyện lần tôi đã gửi văn bản ra nh đi, còn Châu chủ cũng đã gửi văn bản ra lệnh đi, Tiêu Hào nhất định sẽ điều tra chuyện này.” “Tiêu Hào có thể sẽ đến phủ Châu chủ.

Châu chủ hiểu rõ, văn bản chắc chắn là văn bản chính quy, nhưng chuyện bọn họ làm, Chu Thục Nhi giết người ở hang động Huyền Âm, còn khống chế bối cảnh người bên đó, bọn họ muốn nuốt riêng Linh Trì, chiếm làm của riêng.

Những việc này, đều làm trái quy tắc.

Châu chủ hừ lạnh một tiếng: “Thục Nhi đã xảy ra chuyện rồi, Tiêu Hào muốn tra, chỉ sợ cái gì cậu ta cũng không tra được!” “Bất luận có chuyện gì, bây giờ chúng ta nhanhchóng bàn bạc, giết chết Tiêu Hào.”

Đúng lúc này, quản gia Dương lại đi vào. “Ông chủ, ngài Thiệu, người của chúng ta ở thành Hoàng Vawn phát hiện tung tích của Tiêu Hào” “Bên cạnh Tiêu Hào có hai người trẻ tuổi, một nam một nữ, đã điều tra là thân phận của người đàn ông, là cậu chủ của nhà họ Lương ở thành Danh Nam,

Lương Thiếu Thu.” “Người phụ nữ kia, không điều tra được thân phận.” “Hiện tại ba người đó đang đi đường sắt, địa điểm sắp tới, chính là hướng của chúng ta!

Sắc mặt Châu chủ và Thiệu Kiên hơi đổi, bọn họ không nghĩ tới, Tiêu Hào đến nhanh như vậy.

Đi tàu, ba tiếng nữa là tới!

Hiện tại sắp xếp người chặn giết Tiêu Hào, e là vô cùng khó khăn.

Ban ngày, không thể sắp xếp giết Tiêu Hào trước mặt bàn dân thiên hạ, hiện tại kể cả tìm lính đánh thuế, hay tìm sát thủ, cũng không kịp.

Trong lòng Châu chủ có quyết định: “Anh Thiệu Tiêu Hào đến không có việc gì tốt, nếu cậu ta dám đến, chúng ta lập tức lấy mạng cậu ta!”

Thiệu Kiên nói: “Anh Chu, coi như Tiêu Hào đến, tôi chắc chắn cậu ta cũng không dám làm xằng bậy ở phủ Châu chủ, không bằng, trước tiên xem mục đích của Tiêu Hào, lại tính toán sau “Vẫn là câu nói kia, chúng ta cần phải ổn địnhTiêu Hào.”

Trên mặt Châu chủ hiện ra sát ý: “Anh Thiệu, anh bảo tôi nhẫn, tôi làm sao nhẫn được?” “Cơn giận này, tôi nuốt không trôi!” Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo* dõi truyện tại tamlinh247.net

Diệp Văn Thuận lúc này nói: “Ngài Thiệu, nếu như trong tình huống bình thường, nếu như đối phương không phải Tiêu Hào, việc ngài sắp xếp, kế hoạch của ngài, tôi tán thành. “Nhưng mà, người này là Tiêu Hào, ai cũng không để vào mắt, mặt mũi của ai cũng không cho.” “Anh ta dám giết Chu Thục Nhi và Chu Soái, chính là không đem mọi người chúng ta để trong mắt.” “Ngài Thiệu, nếu như ngài không vững vàng thì làm sao đối phó với Tiêu Hào bây giờ? Nếu như Tiêu Hào ở đây đại khai sát giới thì làm sao bây giờ?” “Tiêu Hào là một tên điên, căn bản không làm theo lẽ thường.

Châu chủ và Thiệu Kiên đều cau mày, Diệp Văn Thuận nói không sai, Tiêu Hào hoàn toàn là một người điên, làm việc bất chấp hậu quả

Đối mặt với kẻ điên, phương pháp bình thường căn bản vô dụng.

Châu chủ tán thành với Diệp Văn Thuận, nói: “Diệp Văn Thuận nói không sai, đối phó một người điên, chúng ta phải đánh chết cậu ta!” “Lần này Tiêu Hào tự đưa tới cửa, cơ hội tốt như vậy, chúng ta tuyệt đối không thể từ bỏ!” “Nếu như lần này để Tiêu Hào đi rồi, sau này giếtcậu ta càng khó khăn hơn.”

Thiệu Kiên suy nghĩ một chút, nói: "Hiện tại thời gian cấp bách, chúng ta chỉ có thể chuẩn bị trước, trước tiên nghĩ biện pháp ổn định Tiêu Hào, nếu như không chắc chắn, lại giết cậu ta cũng không muộn” “Hiện tại bối cảnh của Tiêu Hào ở Bắc Cảnh chúng ta không nắm rõ, tôi quyết định, mời sư phụ của tôi ra tay, xử lý chuyện này.”

Châu chủ ánh mắt sáng lên: “Sư phụ của anh? Anh nói là Vực chủ Kim Vực của Nam Cảnh?”

Thiệu Kiên gật đầu: “Sư phụ tôi bế quan một năm, tháng trước mới xuất quan, chỉ cần dùng Linh Trì làm mồi, tôi nhờ sư phụ hỗ trợ, tôi nghĩ sư phụ nhất định sẽ giúp chúng ta.

Trước đây, mục đích của Châu chủ là vì muốn có được Linh Trì, hiện tại con gái chết rồi, tác dụng của Linh Trì đối với ông ta không nhiều nữa.

Nếu như muốn sư phụ của Thiệu Kiên hỗ trợ, có thể sẽ mất đi Linh Trì, nhưng Vực chủ đứng ra, tuyệt đối có thể áp chế Tiêu Hào, thậm chí tiêu diệt Tiêu Hào!

Các vực chia làm Thiên Địa Huyền Kim, Vực chủ Kim cấp có thân phận thấp nhất, Thiên cấp cao nhất.

Thân phận của Vực chủ Kim cấp, ở bộ quân sự, thì cao hơn một cấp so với Đại Đô Đốc, nhưng thủ hạ quản lý mười Đại Đô Đốc, có thể mang theo một trăm nghìn binh lính

Châu chủ nói: “Chỉ cần sư phụ của anh Thiệu đứng ra, nhất định có thể làm mọi chuyện ổn thỏa.
uploads

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK