Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh


Nhớ tới cái chết của chú Ba, Chu Thục Nhi vô cùng khó chịu.

Những năm này, chú Ba vẫn dạy cô ta tu luyện, là người thương cô ta nhất trong nhà.

Sắc mặt Chu Soái và Đào Anh Nhàng cũng biến đổi lớn.

Bọn họ vẫn biết Tiêu Hào mạnh, nhưng không nghĩ tới sẽ mạnh như vậy!

Chu Ngọc Cương là Huyền Thông đỉnh phong, cũng không phải là đối thủ của Tiêu Hào. “Cô Chu. Lúc này Đào Anh Nhàng hỏi: “Khuya ngày hôm trước, gia chủ nhà họ Diệp lên núi, các cô có tin tức của nhà họ Diệp không?”

Chu Thục Nhi nói: “Hôm qua tôi mới gặp người nhà họ Diệp, Diệp Quy Tiên và chủ Ba liên thủ đối phó Tiêu Hào, sợ là người của nhà họ Diệp, cũng lành ít dữ nhiều.”

Sắc mặt Chu Soái và Đào Anh Nhàng thay đổi,

Kế hoạch của hai người đã lệch khỏi tính toán, chủ nhà họ Diệp và ba trưởng lão đều chết rồi!Bây giờ là tình huống xấu nhất.

Không khí ngột ngạt đáng sợ, đặc biệt là sắc mặt của Đào Anh Nhàng, hoàn toàn tái nhợt, kế hoạch sau này của anh ta, làm sao tiến hành.

Chu Thục Nhi uống một hớp nước, nói: "Bây giờ làm sao làm việc lớn, Lục Việt của môn phái Bính Điệu cũng không thấy tăm hơi, từ giây phút xảy ra chuyện đó, Lục Việt hình như chưa từng xuất hiện.” “Tôi cảm giác...Lục Việt đã biết tất cả mọi chuyện, không muốn quan tâm đến.” “Hoặc là nói, Tiêu Hào quá mạnh mẽ, ngay cả môn phái Bính Điệu cũng không dám trêu chọc!” Đối với sắp xếp của Lục Việt, Chu Soái đương nhiên biết, anh ta có dự định của mình.

Chu Soái bình phục tâm trạng một chút, nói: “Chị, Tiêu Hào quá mạnh mẽ, chuyện này có liên quan tới việc trọng đại, nếu như sau lưng Tiêu Hào có bối cảnh mạnh mẽ hơn, vậy phải làm sao?” “Nếu như chuyện này liên lụy đến bố, chẳng may địa vị của bố bị ảnh hưởng, chuyện này phải làm sao?”

Chu Thục Nhi ngẩn ra. "Em nói linh tinh gì đó? Bố là Châu chủ, cho dù Tiêu Hào mạnh như nào, chỉ cần bố tự mình đứng ra xử lý, Tiêu Hào chắc chắn không có đường sống!” “Lùi mười ngàn bước, coi như bố không làm gì được Tiêu Hào, chúng ta có thể để chú Thiệu xử lý chuyện này.” “Bất luận Tiêu Hào có bối cảnh gì, chú Thiệu cũng có thể điều tra ra được, xử lý gọn Tiêu Hào!”Chú Thiệu trong miệng Chu Thục Nhi, chính là người giúp cô tôi tới bộ quân sự lấy tài liệu lần này.

Chu Soái lắc đầu, giọng nói có chút trầm thấp: “Chị, lúc trước người mà chị ra tay để chiếm lấy Linh Trì, là người được bộ quân sự Bắc Cảnh phải tới để tiếp quản Linh Trì, chị giam giữ người của bộ quân sự Bắc Cảnh, những người đến từ Bắc Cảnh này, tám chín phần là có quan hệ với Tiêu Hào.” “Thực không dám giấu giếm, tối hôm qua, tôi nghe được tin tức khẩn cấp truyền đi của chú Thiệu.” “Trước đây không lâu, phó khu của khu thứ chín Bắc Cảnh tự mình đối phó Tiêu Hào, kết quả bị Tiêu Hào đưa vào nhà lao Bóng Tối.” “Từ tin tức này xem ra, bối cảnh của Tiêu Hào, là tầng lớp cao ở Bắc Cảnh. “Cho nên, trước đây Tiêu Hào cho người Bắc Cảnh tới tiếp quản Linh Trì, mà chị lại chiếm lấy Linh Trì, giết người của Tiêu Hào, làm Tiêu Hào tức giận.” “Tiêu Hào lần này, chắc chắn sẽ không buông tha cho chị. Chu Thục Nhi nghe được tin tức này, trong lòng run lên, kinh hãi không ngớt.

Chuyện này không khó điều tra, lúc trước Lương Thiếu Thu tổ chức đại hội đấu thầu, có rất nhiều thế lực đối phó Tiêu Hào, ông cụ Liễu để sư phụ của Liễu Kiến Phong, phó khu của khu thứ chín đứng ra bắt Tiêu Hào đi.

Kết quả, phó khu bị Tiêu Hào khống chế, nhốt vào nhà lao Bóng Tối.Đáy lòng Chu Thục Nhi lạnh giá, có thực lực đối phó với tầng lớp cao cấp của khu thứ chín, vậy có thể người sau lưng Tiêu Hào, thân phận không thể thấp hơn Chú. “Chị...Chúng ta nhất định phải dự liệu kết quả xấu nhất.” Chu Soái dừng một chút, tiếp tục nói: “Nếu như chuyện này chú Thiệu không xử lý được, nếu như sau lưng Tiêu Hào thật sự có thể lực chúng ta không chống lại được, chuyện này, nhất định phải có người đứng ra làm bia đỡ đạn.

Mặc dù Chu Thục Nhi sợ hãi, nhưng vẫn tin tưởng bố có thể xử lý chuyện này, cô có chút bất mãn nói: “Lần này tài liệu của bộ quân sự là chú Thiệu ra lệnh, tài liệu của Châu chủ, là bố tự cho chị, tất cả mọi người đều có liên quan. “Chuyện này, coi như bố không giết được Tiêu Hào, nhưng chắc chắn có thể ổn định được Tiêu Hào!” “Còn có, người của môn phái Bính Điệu, bọn họ cũng đừng nghĩ chỉ lo thân mình!”

Lúc này Đào Anh Nhàng bên cạnh không nhịn được nói: “Cô Chu, cô còn chưa hiểu ý của Chu Soái, ý của cậu ấy là, chuyện lớn hóa nhỏ chuyện nhỏ hóa không, tìm một người ngoài làm bia đỡ đạn là được, cũng không cần phải làm to chuyện ra. “Chuyện vỡ lở ra, chẳng tốt cho ai cả. “Trước tiên để chuyện này lắng xuống, ổn định Tiêu Hào, điều tra toàn bộ về Tiêu Hào, sau đó lại bàn bạc kỹ càng, đối phó Tiêu Hào.”

Chu Thục Nhì biết Đào Anh Nhàng có chút nănglực, hỏi: "Để một người gánh chịu chuyện này, vậy anh để ai gánh chịu?” Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo *dõi truyện tại tamlinh247.net

Đào Anh Nhàng cười cợt: “Cô Chu, chuyện này, đều do cô gây ra, đương nhiên là do cô gánh chịu rồi.” “Cái gì?” Khuôn mặt cười của Chu Thục Nhi xuất hiện tức giận: “Đào Anh Nhàng, anh còn nói linh ta linh tinh, thì cút ra ngoài!”

Đào Anh Nhàng cười mà như không cười cười nhìn Chu Thục Nhi: “Tôi nói linh tinh cái gì? Mọi chuyện đến nước này, thì phải có người gánh chịu chứ?” “Tất cả là cô làm, bây giờ Tiêu Hào chắc chắn biết tất cả rồi, tìm người khác đi gánh chịu, Tiêu Hào cũng sẽ không tin.”

Chu Soái cũng nói: “Chi, chuyện này là chuyện trọng đại, em không muốn bởi vì chuyện này, mà cả nhà chúng ta xảy ra chuyện.” “Chị, chị suy nghĩ cẩn thận một chút, Tiêu Hào dám giết người nhà họ Lãnh, giết người nhà họ Diệp, ngay cả Bình Châu là con trai nhà họ Đỗ cũng bị Tiêu Hào giết.” “Tiêu Hào bắt đầu truy sát chị, bây giờ chị như chó mất chủ.” “Chị, mọi chuyện do chị phá nát, bây giờ, chị nhất định phải gánh vác trách nhiệm, lấy tốt thí mạng để bảo vệ vua là lựa chọn tốt nhất.”

Chu Thục Nhi không thể tin được, em trai ruột thịt của mình sẽ nói như vậy.

Bình thường quan hệ chị em của hai người cũngkhông tệ lắm, bây giờ xảy ra chuyện, em trai bảo chị gái đi chịu chết “Thằng khốn nạn!” Chu Thục Nhi vỗ bàn đứng dậy, đang muốn quát mắng Chu Soái, đột nhiên phát hiện, trước mắt tối đen. “Mày...Mày...

Mắt Chu Thục Nhi tối sầm lại, chân đứng không vững, ngã phịch xuống.

Ba cường giả đang ăn cơm cũng giật mình, lập tức tìm vũ khí bên cạnh, nhưng mới vừa đứng dậy, trước mắt ba người cũng tối đen, ngã xuống.

Trọng rượu và thức ăn bị bỏ thuốc, đây là một loại thuốc mê không màu không vị, chuyên môn đối phó với cường giả cảnh giới Huyền Thông.

Chu Soái nhìn Chu Thục Nhi hôn mê, sắc mặt vô cùng khó coi. "Sư phụ, mọi chuyện đã phát triển tới mức xấu nhất, kế hoạch của chúng ta toàn bộ bị đảo lộn, tiếp theo, làm sao bây giờ?” “Lẽ nào con thật sự để chị ấy gánh trách nhiệm sao?” “Con muốn lấy được tất cả quyền lợi trong tay chị, muốn lấy được sự trọng dụng của bố, nhưng con không muốn chị ấy chết.”

Đào Anh Nhàng lắc đầu thở dài: “Nếu như đám người Tiêu Hào bắt được chị của cậu, bọn họ chắc chắn có rất nhiều cách để mọi được nhiều tin tức từ miệng của cô ấy, thậm chí ngay cả bố cậu cũng không giữ được.
554693976.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK