Tiêu Hào liếc nhìn Bạch Ái Linh một cái: “Đây chính là cái gọi là người làm chứng?" "Người làm chứng lại có thể uy hiếp tuyển thủ dự “Đã nói thì phải làm, bây giờ thua rồi lại có thể thi?" quyt nơ?"
Bạch Ái Linh cho rằng Tiêu Hào sẽ biết cúi đầu.
Cho dù có là người cuồng ngạo hơn nữa, sau khi đã nhận rõ sự thực, đối mặt với thế lực của nhà họ Bạch đều sẽ cúi đầu.
Bạch Ái Linh tuyệt đối không ngờ rằng Tiêu Hào vẫn cuồng ngạo như trước, lại dám chính diện đối kháng với mình.
Trên mặt Bạch Ái Linh bị sương lạnh bao phủ, sát khí nổi lên: "Tiêu Hảo, kẻ thức thời mới là trang tuần kiệt “Anh đừng chưa thấy quan tài thì không rơi lệ Uống Giang Cần cắn rằng: “Tiêu Hào, làm người nên có lòng khoan dụng độ lượng, mọi chuyện làm đến mức quá tuyệt tình thì không tốt cho ai cả "Bảy trăm tỷ đô sẽ khiến nhà họ Uông chúng tôi phá sản, tôi sẽ liều mạng với anh!"
Tiêu Hào căn bản không thỏa hiệp, đối với anh mà nói, bất luận kẻ nào uy hiếp đều không có tác dụng. “Bạch Ái Linh, tôi ngược lại muốn nhìn xem cô có bản lĩnh gì." “Uống Giang Cần, tôi cũng muốn nhìn xem, anh sẽ liều mạng với tôi thế nào!" "Số tiền ngày hôm nay tôi nhất định muốn!"
Người xung quanh đều bội phục dũng khí của Tiểu Hào, nhưng làm như vậy chỉ khiến Bạch Ái Linh hoàn toàn bị chọc giận, hậu quả khó mà lường được.
Đúng lúc này, điện thoại của Tiêu Hào vang lên. Rất ít khi có người gọi điện thoại cho Tiêu Hào, nhất là đang ở trong tình trạng này.
Tiêu Hào lấy điện thoại ra, là điện thoại gọi đến của Bạch Đình Quốc. "Tiêu Hào... Trong điện thoại Bạch Đình Quốc khóc thút thít: "Con gái của tôi, con gái của tôi không thấy đâu. “Chỉ có Trương Mạn ở đây, Trương Mạn nói Khải Như đã bị người đưa đi
Bạch Khả Như bị người bắt đi?
Chết tiệt!
Trước đó Tiểu Hào đã nghĩ tới Bạch Khả Như có thể gặp chuyện không may, nhưng thật không ngờ đối phương sớm đã bắt cóc Bạch Khả Như. “Đình Quốc, đừng lo lắng, tôi sẽ tìm được Khả Như.” Tiêu Hào cúp điện thoại.
Nhất định là Uông Giang Cần làm
Bóng dáng Tiêu Hào lóe lên, đi tới trước mặt Uống Giang Cần, túm lấy cổ áo anh ta.
Lắc mình liên tục mấy cái, Tiêu Hào mang theo Uống Giang Cần đi tới chỗ cách đó hơn hai mươi mét.
Tiêu Hào muốn đơn độc nói chuyện với Uông Giang Cần.
Ánh mắt Tiêu Hào nhìn chòng chọc vào Uông Giang Cần: “Là anh sắp xếp người tìm Trương Mạn hạ độc cho tôi, sau đó bắt Khả Như đi" “Đúng” Nếu Tiêu Hào đã biết, Uống Giang Cần cũng không cần phải che giấu cái gì: "Tiêu Hào, đây là anh ép tôi, tôi cũng không muốn bắt cóc một cô bé dễ thương, nhưng là do anh không chịu buông tha tôi. Là anh ép tôi khiến tôi không thể không ra hạ sách này."
Tiêu Hào thật muốn xẻ Uông Giang cần thành từng mảnh nhỏ. Truyện88.net website cập nhật truyện nhanh nhất
Tiêu Hào hận nhất chính là có kẻ bắt đi người mình quan tâm đến uy hiếp minh. "Tiêu Hào, tôi biết anh rất mạnh, vì thế đã sắp xếp rất nhiều kế hoạch, cam đoan có thể đuổi tận giết tuyệt anh, tuyệt đối sẽ không thất thủ" “Đáng tiếc chúng tôi vẫn thất thủ” "Thả tôi ra thì Bạch Khả Như sẽ sống, giết tôi rồi, Bạch Khả Như cũng sẽ chết."
Tiêu Hảo gắt gao túm chặt cổ áo củ Uông Giang Cân, nâng anh ta lên bằng một tay. “Anh cho rằng tôi sẽ bỏ qua số tiền đó, bỏ qua cơ hội khiến nhà họ Uông tan cửa nát nhà đề quan tâm sống chết của một cô bé?" "Ha ha, người khác tôi không dám khẳng định, nhưng anh... Tiêu Hào, tôi vô cùng khẳng định, anh quan tâm.
Vẻ mặt Uông Giang Cần vô cùng chắc chắn: "Tôi hôm trước anh tiêu mấy trăm tỷ chỉ vì cứu một tên vô sĩ, nói rõ địa vị của võ sĩ này ở trong lòng anh vô cùng quan trọng" “Cho nên, con gái của võ sĩ này anh dương nhiên phải quan tâm
Uống Giang Cần." Thanh âm của Tiêu Hao vô cùng bằng lãnh: “Tôi nói cho anh biết, nếu anh dám làm bậy, tôi sẽ giết cả nhà họ Uông anh!"
Uông Giang Cần cam đoan: “Anh yên tâm, chỉ cần anh thả tôi ra, Bạch Khả Như đương nhiên sẽ không có chuyện gì. “Anh có thể cút" Tiêu Hào ném Uông Giang Cần ra xa đến bảy tám mét. “Số tiền này, tôi lông cần nữa." “Cút, lập tức biến mất khỏi tầm mắt tôi
Uông Giang Cần bỏ dậy từ trên đất, không nhanh không chậm chỉnh lại quần áo, cười nói: "Những lời này không nên nói với tôi, mà nên nói với hai người làm chứng, nói với tất tất cả khán giả ở hiện trường.” "Dựa theo yêu cầu của tôi mà làm, nếu không người của tôi lúc nào cũng có thể kết liễu tính mạng của Bạch Khả Như "
Tiêu Hào đi tới trước mặt Uông Giang Cần, hung tớn nói: “Trong vòng mười phút tôi muốn nhìn thấy khả Như, nếu không... tôi sẽ giết tất cả người của các người. Đây lòng Uông Giang Cần run lên, anh ta không dám tiếp xúc với ánh mắt tràn đầy sắt khí của Tiêu Hào, chỉ vừa liếc mắt nhìn, linh hồn cũng giống như bị hút vào vậy,
Uông Giang Cần theo bàn năng lui về phía sau mấy bước: “Anh yên tâm, chỉ cần anh chịu thua, sau khi chúng tôi rời đi, trong vòng mười phút anh tuyệt đối sẽ nhìn thấy Khả Như"
Hai người Tiêu Hào cùng Uông Giang Cần một trước một sau đi tới bục đài.
Tiêu Hào nhìn về phía Bạch Ái Linh cùng Đỗ Kỳ Phong. “Số tiền của nhà họ Uống tôi không cần nữa, tiền đặt cược đã không còn giá trị nữa!"
Vừa nói xong, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Không có ai biết có chuyện gì xảy ra, chỉ biết là Tiêu Hào nhận được một cuộc điện thoại, sau đó nói chuyện gì đó với Uông Giang Cần xong thì thả Uông Giang Cần đi.
Hiển Nhiên Tiêu Hào đã bị uy hiếp gì đó. Đỗ Kỳ Phong bắt đầu tuyên bố “Lần này cuộc so tài của thành Để Nam cuối cùng đã đi đến kết thúc, người chiến thắng sau cùng, vinh quang trở thành người giàu có số một thành Đế Nam chính là nhà Âu Dương Mời bạn đọc truyện tại Truyện88 .net
Tất cả tiền đặt cước của mọi người ở hiện trường đều sẽ được thanh toán ngay tại đây, sau khi ra khỏi cánh cửa này không thể có bất cứ phân tranh cùng bảo thủ giới
Nhà Âu Dương thắng.
Rất nhiều người tiến lên chúc mừng.
Nhưng Âu Dương Sâm lại không quá vui vẻ, cuộc so tài này thắng vô cùng gian nan, triệt để trở mặt với nhà họ Uống.
Thậm chí còn đắc tội nhà họ Bạch cùng nhà họ
Lần này nhà họ Uông thua tiền, hơn nữa không bước lên được vị trí giàu có số một, về sau nhất định sẽ báo thù.
Nhà Âu Dương ngồi trên vị trí gia tộc giàu có nhất thành Đế Nam này cũng là một mối họa.
Uông Giang Cần thanh toán ngay tại chỗ cho nhà Âu Dương và cho Yến Mục Huy.
Hai cuộc đánh cược này anh ta không thể quyt nợ, việc này cùng việc đánh cược với Tiêu Hào là hai việc khác nhau. Tiêu Hào và Hạng Cứu Đạo đánh cược là trên nghĩa một người, sẽ khiến nhà họ Uống phá sản.
Uống Giang Cần thanh toán tiền sẽ chỉ làm tổn thất một chút mặt ngoài chứ không quá ảnh hưởng đến căn cơ, vấn đề không phải là quá lớn.
Sau khi thanh toán tiền cược xong, Uông Giang Cần cùng người của anh ta mang theo thi thể của Hạng Cửu Đạo rời đi.
Khán giả thắng tiền ở hiện trường đều lấy được tiền, sau đó lần lượt rời đi. “Tiêu Hào, tôi nhớ kỹ anh rồi!" Bạch Ái Linh đi lướt qua Tiểu Hào thì hung ác trợn mắt nhìn Tiêu Hào một cải, sau đó rời đi cùng đám người Đỗ Kỳ Phong.
Cuộc so tài ở thành Đế Nam đến đây là kết thúc.
Sau khi mọi người rời đi, Âu Dương Sâm vội vã đi tới: "Tiêu Hào, đến cùng đã xảy ra chuyện gì?"
Yến Mục Huy cũng không hiểu nói: “Tiêu Hào, nói cho tôi biết đi, tại sao lại bỏ qua cho tên khốn kiếp
Uông Giang Cần này "Số tiền đó đủ khiến cho nhà họ Uông phá sản.
Tiêu Hảo cũng không muốn bỏ qua cơ hội tốt như vậy, nhưng không có cách nào,
Tiêu Hào nói: “Bọn họ bắt cóc con gái của anh em tôi, xem như là uy hiếp" “Cái gì?” Âu Dương Sâm đã hiểu, vừa rồi Tiêu Hào sử dụng bí thuật bảo ông phải Anh Cường đi xử lý chuyện này, xem ra vẫn là chậm “Quả vô liêm sỉ Yến Mục Huy mắng to: "Người nhà họ Uống lại có thể làm ra loại chuyện này!"
Mặt Tiêu Hào lộ ra ỷ lạnh: “Đầu tiên là hạ độc cho tôi, lại dùng đến cường giả Huyền Thông để giết tôi, cuối cùng là bắt cóc người tôi quan tâm. "Nhà họ Uông... tôi nhất định phải lòng cho bọn họ tan cửa nát nhà"
Uông Giang Cân đã động đến vậy ngược của Tiêu
Hào.
Tiêu Hào hận nhất chính là kẻ địch dùng thủ đoạn hèn hạ vô sỉ bắt đi người anh quan tâm để uy hiếp anh.
Tảm phút sau, có một nhân viên công tác ôm một đứa bé chạy vot vào.
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net