Đôi mắt Châu Vương Bình co lại, ông ta không nghi ngờ lời nói của Tiêu
Lệnh bài là thật. Hơn nữa chỉ có người của Ám Dạ mới dám quang minh chính đại giữa ban ngày ban mặt xông vào nhà ông ta, giết chết ông ta
Châu Vương Bình rất rõ ràng thủ đoạn làm việc của Ám Dạ, chỉ cần Ám Dạ nhúng tay điều tra chuyện năm đó của nhà họ Tiêu thì nhất định sẽ điều tra mọi chuyện rõ ràng. Sau khi cân nhắc lợi hại, ông ta nói: có thể chết, tôi hy vọng sau khi tôi chết chính là kết thúc, tôi không hy vọng cậu lại làm hại đến người khác của nhà họ Châu nữa. “Tôi phải hủy diệt nhà họ Châu. Tiêu Hào vô cùng thần nói: “Không có bất kỳ ai có thể ngăn cản được tôi. Châu Huyền anh cả ông cũng phải chết, người tham gia chuyện khiến nhà họ Tiêu chúng tôi diệt môn đều phải chết!”
Châu Vương Bình lắc đầu, nói: “Tiêu Hào, cậu có thể giết tôi, nhưng cậu không đối phó được với anh cả tôi. Cậu không biết anh cả tôi có quan hệ sâu đậm thế nào với nhà họ Tần đầu. Anh cả tôi không sợ Ám Dạ. Tiêu Hào, thấy đủ thì nên thu lại, để chuyện của nhà họ Tiêu và nhà họ Châu vẽ dấu chấm hết đi. “Ha ha." Tiêu Hào cười lạnh nói: Vương Bình, chuyện này chỉ có không chết không thôi, hủy diệt kẻ địch của mình mới có thể vẽ được dấu chấm hết. Tôi chấm hết thì anh cả ông sẽ chấm hết ư? Nhà họ Tần sẽ chấm hết ư? Châu Vương Bình, tôi giết ông chỉ là bắt đầu. là ngòi nổ cho trận quyết đấu giữa tôi và nhà họ
Châu Vương Bình hiểu, Tiêu Hào nói chính là sự thật. hoạch giết đại đô đốc Cao chính là Châu Kính Huyền nhận thông báo của nhà họ bọn họ để ông ta sắp xếp. “Châu Vương Bình, ông không có lựa chọn. Tiêu Hào nói: “Tôi điều tra được, ông có một cậu con riêng. Tuy đứa con riêng này là sỉ nhục của ông, là ông và một phụ nữ ở hộp đêm sinh ra. Người phụ nữ kia lấy đứa bé làm lý do đe dọa ông. Nhưng Châu lão đại lòng dạ độc ác lại vì đứa bé này mà tha cho người phụ nữ kia, cho cô ta một khoản tiền để cô ta nuôi nấng đứa bé. Đứa bé này cũng là huyết mạch trực hệ duy nhất của ông” “Hiện giờ nói với tôi chuyện năm đó, nói hết tất cả những gì ông biết cho tôi, tôi có thể giữ lại mạng sống cho đứa bé này. Nếu ông không nói, tôi sẽ nhổ có tận gốc.
Thực ra, Châu Vương Bình không nói thì Tiêu Hào cũng sẽ không làm hại người vô tội, sẽ không giết người phụ nữ và đứa bé kia. Đây chỉ là thủ đoạn của anh mà thôi. “Tiêu Hào, tôi... Đứa bé này vẫn là uy hiếp của Châu Vương
Bình.
Tiêu Hào nói không sai, ông ta có lòng dạ ác độc, nhưng hổi dữ cũng không ăn thịt con, ông ta vẫn lén nuôi đứa bé này. Cũng giống như Lương Thế Khoan, chuyện xấu gì cũng làm, nhưng thời khắc cuối cùng, ông ta lại tình nguyện chết cũng muốn Tiêu Hào tha cho con của mình. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Người ác đến mấy cũng là đang bảo vệ người thân của mình.
Nhưng cũng có ngoại lệ, ví dụ như ông cụ Liễu. Ông cụ coi trọng con trai cả, căn bản không để ý gì đến sống chết của con trai thứ hai.
Châu Vương Bình nhớ lại chuyện sáu năm trước. “Sáu năm trước, là nhà họ Tần tìm đến nhà họ Châu chúng tôi, bảo chúng tôi điều tra nhà họ Tiêu các cậu. Lúc đó, trong tay bố cậu có một bảo vật tên là Huyết Ngọc. Người của nhà họ Tân muốn có được bảo vật này, bảo người nhà họ Châu chúng tôi đi cướp. Vì thế tôi sắp xếp người ám sát bố cậu, nhưng thất bại, người phải ra ngoài đều không có ai trở về. Sau đó tôi lại sắp xếp ba lần ám sát, người phải ra lần sau lợi hại hơn lần trước. Kết quả toàn bộ đều thất bại.
Huyết Ngọc!
Châu Vương Bình vừa lên tiếng đã nói đúng trọng điểm.
Năm đó thế lực của nhà họ Tiêu như mặt trời ban ngày, Châu Vương Bình cũng là lão đại một phương, giao phó của nhà họ Tâm Kinh Đô ông ta nhất định sẽ toàn lực hoàn thành.
Ba lầm ám sát thất bại khiến Tiêu Hào khó hiểu. Anh biết bên người bố anh không có bao nhiêu cao thủ, một cường giả tiên thiên cũng không có. Thậm chí anh còn không biết chuyện năm đó bố anh bị ám sát.
Tiêu Hào hỏi: "Người ông phải đi đều có thực lực thế nào? “Toàn bộ đều là tu võ giả, hơn nữa trang bị đầy đủ. Châu Vương Bình nhớ đến chuyện năm đó, đến giờ ông ta cũng không hiểu được. “Lần đầu tiên phải ra một tu võ giả cấp bảy nhưng thất bại. Lần thứ hai là một người cấp tám, một người cấp chín cũng thất bại. Lần thứ ba trực tiếp phải ra cường giả tiên thiên, nhưng vẫn thất bại. Nhà họ Tân vô cùng thất vọng với nhà họ Châu chúng tôi, bảo chúng tôi dừng ám sát, bọn họ sẽ nghĩ cách khác."
Cường giả tiên thiên cũng thất bại ư?
Tiêu Hào rất chấn động. Người bên cạnh bố anh sao có thể đối phó được với cường giả tiền thiên chứ?
Châu Vương Bình tiếp tục nói: "Thực ra tôi biết, người của nhà họ Tân cũng âm thầm phải người đi ám sát bố cậu. Người phải ra chắc chắn còn mạnh hơn tiên thiên. Nhưng cũng thất bại, vì thế rốt cuộc nhà họ Tân cũng từ bỏ kế hoạch ám sát"
Trước mặt nhà họ Tần Kinh Đô lớn mạnh, cường giả tiên thiên là võ giả không là gì! Nếu nhà họ Tần Kinh Đô đích thân ra tay, sát thủ phải đi chắc chắn là cường giả cao hơn cường giả tiên thiên mấy cảnh giới. Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Vậy thì vấn đề đã có, bọn họ vẫn thất bại như cũ! Lẽ nào bên cạnh bố anh có một cường giả siêu cấp ẩn giấu?
Chỉ có cách giải thích này thôi.
Châu Vương Bình cười vài tiếng nói: “Nhà họ Tiêu năm đó quả thần bí, quá lớn mạnh. Tôi đã từng nghe Tần thiếu chủ nói, cậu ta sợ rồi! Cậu ta đang sợ nhà họ Tiêu, vậy nên từ đầu đến cuối cậu ta đều không dám để lộ thân phận! Cuối cùng, Tân thiếu chủ nghĩ ra cách khác, đó là ra tay từ trong nội bộ nhà họ
Tiêu “Chính là ra tay với nhà họ Liễu có quan hệ tốt nhất với nhà họ Tiêu, nhà họ Liễu chính là thông gia với nhà họ Tiêu! Sau đó lại liên thủ với nhà họ Trương, nhà họ Đường, thậm chí là nhà họ Lương, còn có nhà họ Châu chúng tôi, thiết kế ra một kế hoạch không một khe hở. Đó là hạ độc vào trong rượu! Giết người diệt khẩu l
Nghe đến đây, trong lòng Tiêu Hào tức giận vô cùng: "Ông nói tiếp đi
Châu Vương Bình họ mấy tiếng, nói tiếp: "Thuốc độc bình thường chắc chắn sẽ không lừa được người nhà họ Tiêu. Nhà họ Trương dùng chính là thuốc độc của nhà họ Đường, ngay lập tức bị phát hiện ra. Thuốc độc không màu không mùi thế mà lại bị phát hiện! Thế nhưng rượu mới ra, còn chưa mở nắp, là rượu mà nhà họ Lương cung cấp, bên trong đã bị bỏ thêm độc từ trước. Hơn nữa, loại độc này đã bỏ vào thời gian rất lâu rồi, hoàn toàn hòa vào một với rượu, ai cũng không thể tra ra được. Người nhà họ Tiêu có cẩn thận cũng không thể tra ra. Khụ khụ khụ...
Châu Vương Bình ho khan kịch liệt.
Tiêu Hào nhớ lại người mặc áo choàng xám bị giết trước đó như đoán được cái gì, anh nói: "Độc trong rượu của nhà họ Lương là nhà họ Châu các người cung cấp, chính là quái vật vừa bị tôi giết chết kia cung cấp có đúng không?” “Phải” Châu Vương Bình trả lời: "Là nhà họ Tân cung cấp, độc của Vạn Độc Môn. Người vừa rồi bị cậu giết kia thoạt nhìn như bảy, tám mươi tuổi nhưng thực ra chỉ mới hơn ba mươi mà thôi. Luyện độc hại luôn cả mình, cô ta là đồ đệ bị Vạn Độc Môn vứt bỏ, không chỗ để đi, tôi thu nhận cô ta để cô ta làm vệ sĩ của mình.
Nhà họ Tần Kinh Đô! Vạn Độc Môn
Vạn Độc Môn là thể lực hạng nhất, thuốc độc luyện chế vượt qua nhà họ Đường nhiều lần. Hiện giờ Tiêu Hào đã hiểu, nhà họ Tiêu năm đó cho dù có dùng võ lực đối phó cũng không có tác dụng gì.
Nhà họ Tân thậm chí sợ nhà họ Tiêu, không dám ra mặt. Cuối cùng, bọn họ dùng trăm phương ngàn kể cũng hủy diệt được nhà họ Tiêu, mục đích cuối cùng là vì Huyết Ngọc của nhà họ Tiêu.
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net