Chương 88: Tới cửa làm nhục
"Alo, Linh Anh à." Liễu Nguyệt Hân gọi điện cho Ôn Linh
Anh. "Chuyện gì thế?" Ôn Linh Anh nghe thấy giọng nói của Liễu Nguyệt Hân có chút không phù hợp.
Liễu Nguyệt Hân cố gắng làm cho bản thân mình thật bình tĩnh: "Cô giúp tôi với, có thể buổi sáng ngày hôm nay có người đến công ty của tôi làm loạn" "Tôi hi vọng cô có thể đưa một ít cảnh sát đến chỗ tôi, giúp đỡ tôi."
Ôn Linh Anh đã sớm biết chuyện hợp đồng xảy ra vấn đề, biết người nhà họ Lương trơ tráo bắt nạt Liễu Nguyệt Hân.
Nhưng không ngờ được lại làm đến vậy. Đêm qua, sau khi Ôn Linh Anh bắt Trương Hồng Long cùng với Đường Tuyết Như nhốt tại sở cảnh sát.
Buổi sáng ngày hôm nay, cô tới cục cảnh sát đã bị sếp phía trên dạy dỗ một hồi, phía trên không biết Ôn Linh Anh tự nhiên bắt Trương Hồng Long cùng Đường Tuyết Như làm cái gì.
Ôn Linh Anh cũng không giải thích, chỉ đăng video từ cục cảnh sát ra ngoài. Sau đó, thông qua các trang mạng đưa cho các trang web khác đăng lại. Sự tình đang trong quá trình bùng nổ trên mạng, toàn bộ các trang mạng nóng lên.
Ôn Linh Anh tin rằng, chỉ trong hôm nay video sẽ là một cú nổ lớn. Hiện giờ cấp trên đang xem video thì Liễu Nguyệt Hân gọi điện thoại tới. "Nguyệt Hân, yên tâm, tôi nhất định đến giúp cô."
Liễu Nguyệt Hân tắt điện thoại, thở phào nhẹ nhõm, xoa huyệt thái dương mà trong lòng vẫn rất loạn. Bây giờ phải làm sao đây, dù sao chuyện gây sự lần này Linh Anh chỉ có thể giúp được nhất thời mà thôi. Chuyện này, Tiêu Hào có thể giúp cô không?
Chỗ dựa của Tiêu Hào là Đại đô đốc Cao, nhưng mà Đại đô đốc Cao đã qua đời rồi. Tiêu Hào đến đây, chỉ sợ cũng chỉ là có lòng mà không được. Chẳng lẽ... Không còn cách nào khác sao? "Giám đốc Lương, ông không thể như vậy." "Giám đốc Lương, mong ông dừng bước
Vài phút sau, bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào, Liễu Nguyệt Hân kinh ngạc. Lương Thế Khoan đến đây còn dẫn theo sáu người bảo vệ cao lớn khôi ngô. Thư ký cùng với bảo vệ bên ngoài không ngăn nổi Lương Thế Khoan.
Lương Thế Khoan đẫn người đến, lập tức xông vào văn phòng của tổng giám đốc. Đóng cửa kéo mành, dù ai cũng không nhìn thấy bên trong xảy ra chuyện gì.
Lương Thế Khoan đi tới bàn làm việc, tức giận nhìn vào máy tính trước mặt Liễu Nguyệt Hân: "Liễu Nguyệt Hân, hôm nay là ngày thứ ba, cô còn chưa bắt đầu làm thủ tục bàn giao công việc sao?" "Hơn nữa còn không hành động gì, cũng không trả lời một tin nhắn nào!" "Cô đang đem lời nói của tôi như gió thoảng bên tại đấy à?"
Liễu Nguyệt Hân hít một hơi thật sâu, nhìn thẳng vào Lương Thế Khoan: "Giám đốc Lương, tôi ký kết hợp đồng cùng Lương Thiếu Thu, tôi đi kiểm tra không có bất kỳ vấn đề nào." "Hiện giờ, các người đơn phương đổi ý, là các người đơn phương nuốt lời." "Cho dù Lương Thiếu Thu từ chức, hiện giờ không còn là người phụ trách, nhưng hợp đồng không mất đi hiệu lực. Bên vi phạm sẽ phải bồi thường hợp đồng, là một nghìn bốn trăm tỷ." Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Đây là đấu tranh cuối cùng của Liễu Nguyệt Hân, cô rất sợ, nhưng buộc phải làm vậy. Cô kiên quyết không giao công ty ra. "Ha ha, tốt lắm, tốt lắm." Lương Thế Khoan vỗ tay, liên tục cười to: "Liễu Nguyệt Hân, thật không ngờ cô cũng lợi hại đấy." "Còn dám nói nhà họ Lương chúng tôi vi phạm hợp đồng?" "Cô nghĩ cô là ai, dám nói vậy ở trước mặt tôi sao?" Ở trong mắt Lương Thế Khoan, Liễu Nguyệt Hân là một người phụ nữ thấp kém trong ba gia tộc lớn.
Người phụ nữ như vậy, bình thường ông ta còn không thèm liếc mắt đến, rất nhiều người phụ nữ như vậy muốn tạo quan hệ với nhà họ Lương bọn họ. Thế mà người phụ nữ trước mặt đây lại dám đối nghịch với ông ta.
Lương Thế Khoan cực kỳ bực mình, cực kỳ tức giận. Bộ dạng của Lương Thế Khoan tức giận lên giống như ma quỷ vậy, Liễu Nguyệt Hân hơi sợ nhưng cô cắn răng: "Tôi không quan tâm ông là ai, hạng mục lần này do tôi và Lương Thiếu Thu hợp tác, không phải hợp tác cùng ông. Nếu không còn chuyện gì nữa, phiền ông rời khỏi văn phòng của tôi." "Con khốn này!" Lương Thế Khoan nghe thấy vậy thì hoàn toàn tức điên. "Không một ai dám nói với tôi như vậy!" Lương Thế
Khoan đi tới trước mặt, tát xuống gương mặt Liễu Nguyệt Hân. Liễu Nguyệt Hân lùi về phía sau hai bước, tránh đi cái tát của Lương Thế Khoan, nhưng mà hai bảo vệ đứng phía sau Liễu Nguyệt Hân bắt lấy cô. "Cô cũng dám trốn à?" "Con khốn này, cô có tin tôi giết chết cô không?"
Lương Thế Khoan hung hăng tát xuống gương mặt cô.
Trên mặt Liễu Nguyệt Hân trúng một cái tát vô cùng mạnh, trên má nhanh chóng xuất hiện dấu năm ngón tay.
Vừa đau vừa nóng.
Liễu Nguyệt Hân âm thầm chịu đựng, cũng không kêu "Đem con khốn đó lại đây." đau.
Lương Thế Khoan ngồi trên ghế làm việc, đem các văn kiện đã chuẩn bị kỹ càng ném vào mặt Liễu Nguyệt Hân. "Ký tên."
Liễu Nguyệt Hân giãy dụa, đôi mắt hồng lên: "Tôi sẽ không ký, tuyệt đối không ký" "Không ký mà được?" Lương Thế Khoan nắm lấy bàn tay phải của Liễu Nguyệt Hân, cầm lấy bút: "Cô không ký cũng phải ký, đừng hòng phản kháng!"
Lương Thế Khoan liếc mắt, hai người bảo vệ lập tức ấn đầu Liễu Nguyệt Hàn lên mặt bàn, Lương Thế Khoan lấy bút nhét vào trong tay Liễu Nguyệt Hân hét lớn: "Ký nhanh lên."
Liễu Nguyệt Hân kịch liệt dãy dụa, cô không ký tên, nhưng bị hai người cố định lại.
Lương Thế Khoan thấy Liễu Nguyệt Hân không ký, năm lấy tóc của Liễu Nguyệt Hân, dùng sức kéo: "Liễu Nguyệt Hân, cô nhất định không ký chứ gì? Cô ký đi, không thì phải nhận sự đau đớn của thể xác đấy." "Nếu hôm nay cô không ký, vậy cô thảm rồi." "Một khi tôi đã ra cửa, tôi sẽ hoàn toàn chèn ép nhà họ Liễu, hủy nhà họ Liễu của cô." Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Liễu Nguyệt Hân cắn răng: "Tôi tuyệt đối không ký, nếu ông muốn làm hại tôi, tôi nhất định sẽ làm lớn chuyện này lên." "Ông vi phạm hợp đồng, toàn bộ thư điện tử đều là nội dung vi phạm, còn tới đây đánh tôi, cố ý gây thương tổn, bây giờ còn uy hiếp, bắt ép tôi ký tên." "Tôi nhất định phải tố cáo ông."
Lương Thế Khoan nổi giận, cầm lấy tóc của Liễu Nguyệt Hân: "Con khốn, nhà họ Lương chúng tôi còn sợ cô làm lớn chuyện lên sao?"
Đúng lúc này, cửa ban công bị người ta mở ra, một cô gái xinh đẹp mặc cảnh phục nhảy vào.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, sắc mặt cô biến đổi. "Các người đang làm gì đây? Còn đang ban ngày sáng sớm mà các người dám đánh người sao?" "Buông Liễu Nguyệt Hân ra."
Người tới chính là Ôn Linh Anh, sau khi Liễu Nguyệt
Hàn nói chuyện điện thoại xong có lập tức lái xe đến đây,
Vừa tới đã nghe thấy người nhà họ Lương đã đến đây, thực sự xảy ra chuyện rồi.
Bảo vệ vẫn khống chế người Liễu Nguyệt Hần như trước, không hề có ý định buông tay ra, bọn họ chỉ nghe mệnh lệnh của Lương Thế Khoan "Còn không thả người?" Ôn Linh Anh căm tức nhìn
Lương Thế Khoan: "Người nhà họ Lương các người có phải không sợ trời không sợ luật pháp nữa không?" Lương Thế Khoan nhìn chằm chằm cào Ôn Linh Anh, ảnh mắt không chút kiêng nể nhìn bộ ngực cô được phác họa bên trong cảnh phục. "Chúng tôi ở trong này bàn việc tư, chuyện làm ăn, cô cảnh sát, chuyện nơi này cô không quản được đâu." "Thả người." Ôn Linh Anh cực kỳ tức giận: "Lương Thế Khoan, ông là giám đốc của nhà họ Lương, thân phận cao quý như vậy, thế mà ông lại đánh một cô gái, chẳng lẽ ông không sợ ảnh hưởng đến danh dự của nhà họ Lương các người sao?" "Ông đường đường là một tổng giám đốc, mỗi một việc làm đều đại diện cho nhà họ Lương, nếu chuyện này bị truyền ra ngoài khác gì đem danh dự nhà họ Lương đi quét rác." "Ừ thì tôi đánh người, làm sao?" Lương Thế Khoan khinh thường nhìn Ôn Linh Anh: "Cô chỉ là một cảnh sát bé nhỏ, còn muốn cản tôi sao? Còn nữa, chuyện tôi đánh người, truyền thông dám đưa tin sao?" "Cô cũng không xem lại mình là ai, còn dám ngăn cản chuyện của tôi." "Bên ngoài còn có vài người muốn xem náo nhiệt, bọn họ dám lấy điện thoại ra chụp không? Dám đem chuyện xảy ra nơi này truyền ra ngoài không?"
Lời nói của Lương Thế Khoan vừa nói ra, những người xem náo nhiệt kia lập tức giải tán, sợ bị Lương Thế Khoan giận cá chém thớt.
Lương Thế Khoan vô cùng kiêu ngạo, nhưng ông ta có tư cách để kiêu ngạo.
Bởi vì ông ta là người nhà họ Lương.
Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất