Đáng tiếc là, thuốc độc của tên số một thật sự quá mạnh, nếu có thể cho Tiêu Hào hơn mười giây, Tiêu Hào tuyệt đối có thể cứu sống người đẹp số chín.
Trái tim và lục phủ ngũ tạng của người đẹp số chín đã hoàn toàn toàn bị thuốc độc ăn mòn, khí tuyệt bỏ mình!
Tiêu Hào là thần y cũng không có biện pháp cứu chữa, cho dù là để vương cũng phải chịu bỏ tay.
Thuốc độc của tên số một quá đáng sợ, Vua Ma Sói cường đại như vậy ăn một cánh tay của người đẹp số chín, chỉ trong vài giây đã chết.
Người đẹp số chín căn bản không có cách nào chống lại loại thuốc độc kinh khủng này.
Tiêu Hào nghiến răng nghiến lợi, tiếp tục thúc giục lực lượng của mình, anh hy vọng người đẹp số chín có thể sống lại, tuy rằng chỉ là bèo nước gặp nhau, nhưng trước sau gì Tiêu Hào cũng là một bác sĩ.
Bản đứng đồng đội, tàn sát đồng đội, số một và số hai quả thật là độc ác!
Người đẹp số tám đi tới bên cạnh Tiêu Hào, nhìn thấy Tiêu Hào đau khổ, ánh mắt cô ta cũng hồng hồng: "Nén bị thương"
Tiêu Hào chậm rãi đứng dậy, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía vị trí của số một và số hai, toàn thân dập dờn sát ý vô tận.
Tiêu Hào muốn ra tay giết chết hai tên hèn hạ vô sỉ này, nhưng anh vừa thúc giục lực lượng trong cơ thể, cảm thấy đầu váng mắt hoa, toàn thân khó chịu, ngã trên mặt đất, lục phủ ngũ tạng khí huyết cuồn cuộn, từ cổ họng của Tiêu Hào phun ra một ngụm máu.
Không tốt.
Tiêu Hào phát hiện mình trúng độc, anh vội vàng vận chuyển lực lượng, bảo vệ trái tim và nội tạng của mình.
Người đẹp số tám giật mình, vội vàng muốn nâng Tiêu
Hào dậy. Tiêu Hào hét lớn một tiếng: "Cách xa tôi ra một chút, đừng có lại gần tôi!" "Loại độc này vô cùng đáng sợ, có thể truyền qua đường máu, không được chạm vào tôi!"
Tiêu Hào lập tức khoanh chân ngồi chữa thương tại chỗ, người đẹp số tám lập tức dừng bước, nhưng cô ta vẫn bước tới, đứng bên cạnh Tiêu Hào.
Số một và số hai từng bước từng bước chậm rãi bước tới.
Số một lạnh lùng nhìn Tiêu Hào, chậm rì rì nói: "Loại độc này của tôi vô cùng đáng sợ, vừa rồi tôi lợi dụng số chín, mục đích vô cùng đơn giản, hy sinh một người là có thể giết được Vua Ma Sói vô cùng cường đại. "Tôi làm như vậy đều là vì muốn tốt cho mọi người thôi, nếu không, chúng ta liên hợp lại không giết được Vua Ma Sói, người chết chính là chúng ta."
Người đẹp số tám mắng to: "Số hai hèn hạ vô liêm sỉ, mà số một anh, anh và số hai chính là cá mè một lứa, đề tiện bỉ ổi, làm hại đồng đội!" "Số chín vẫn luôn giúp đỡ hai người, giúp nhiều như vậy, tiêu hao thật lớn, số chín tin tưởng các anh như vậy, mà các anh đã làm gì? Các anh nhân lúc số chín tiêu hao lực lượng lớn như vậy, bắt cô ấy, còn biến cô ấy thành thức ăn đưa cho Vua Ma Sói ăn." "Số một, anh tự tay giết chết số chín, anh còn nói quang minh chính đại như vậy, nói cái gì mà muốn tốt cho chúng tôi, anh quả thật quá vô liêm sỉ rồi!" "Quả thật không phải là người."
Đối mặt với sự chửi mắng của số tám, số một dường như một chút cũng không thèm để ý, vẻ mặt anh ta bình tĩnh nói: "Số tám, cô không phải ra vẻ hiện ngang lẫm liệt như vậy, giới tu võ vốn dĩ là người lừa ta gạt, bụng dạ hiểm ác, làm việc không từ thủ đoạn, bất luận là cô có chấp nhận cách làm của tôi hay không, hiện tại tôi cũng đã làm rồi, hơn nữa là tôi cứu mọi người." "Đối với vị số mười này, thật sự ngại quá, anh hiện tại đã trúng độc rồi, hơn nữa tôi bên này cũng không có thuốc giải, bởi vì loại thuốc độc này không có loại thuốc nào giải được, tuy rằng anh chỉ trúng có một chút, nhưng nhiều nhất chỉ sống được hơn mười phút, thật sự xin lỗi nhé."
Người đẹp số tám nghe thấy Tiêu Hào sẽ chết, vô cùng kinh hãi, lại mắng ầm lên: "Mấy tên khốn nạn các anh, chúng ta đến Ma Thần Tháp là vì thí luyện, là vì tăng lên lực lượng và cảnh giới của chính mình, không phải vì giết người." "Hơn nữa chúng ta đều là người của Ma Đô, các anh làm như vậy, quả thật quá vô liêm sỉ rồi!"
Số hai lạnh lùng nói: "Số tám, lúc cô ở tầng thứ nhất đánh bại bạn của tôi, hại bạn tôi bị đào thải, cho nên tôi vẫn luôn muốn giết cô, tôi nói cho cô biết, cô tốt nhất cảm miệng lại cho tôi, bằng không tôi bây giờ sẽ nhịn không được mà giết chết cô đấy!"
Số tám cắn rằng chỉ vào số hai: "Đến đi, có bản lĩnh thì ra tay đi, để xem rốt cuộc là ai lợi hại, cùng lắm thì mọi người cùng chết, ai cũng đừng nghĩ sống nữa."
Trên mặt số hai tràn đầy sát ý: "Số tám, nếu cô đã muốn chết nhanh như vậy, vậy tôi sẽ thành toàn cho cô, số một, chúng ta cùng nhau giết chết số tám, con đường phía sau hai người chúng ta cùng nhau đi, cũng không còn ai quấy rầy chúng ta nữa."
Số một cau mày, nghĩ nghĩ một lát liền đồng ý với số hai. Anh ta nhìn người đẹp số tám nói: "Số tám, thật sự có lỗi, con đường sau này tuy còn rất dài, nhưng mọi người đều biết thí luyện giả càng ít càng có lợi." "Nhưng mà cô vẫn còn thời gian nhận thua, bởi vì quy tắc của thí luyện, chỉ cần cô bóp nát lệnh bài." Cập n*hật chương mới nhất tại TгцуeлАРР.cом
Số một còn chưa nói xong, người đẹp số tám đã nghĩ đến việc bóp nát lệnh bài, vội vàng nói với Tiêu Hào: "Số mười, anh mau bóp nát lệnh bài đi, người của Ma Thần Tháp sẽ mang anh ra ngoài, tôi tin tưởng người của Ma Thần Tháp nhất định sẽ giải độc chữa trị cho anh."
Tiêu Hào mở miệng nói: "Không cần đầu, tôi tự giải độc được. "Tự anh giải độc?" Số một cảm thấy vô cùng buồn cười: "Độc của Đường Môn chúng tôi, không có thuốc giải, ai có thể giải chứ?" "Hiện tại bóp nát lệnh bài là sự lựa chọn tốt nhất, nếu anh vẫn cố chấp, vậy thì chỉ có một con đường chết!"
Số tám nhìn thấy khóe miệng Tiêu Hào đã xuất hiện máu đen, sắc mặt tái xanh, làn da toàn thân cao thấp đã đổi màu "Số mười, anh không thể chết ở đây được, anh không thể chết!"
Người đẹp số tám lòng nóng như lửa đốt.
Thực ra, trong miệng tràn ra máu đen, là máu độc, Tiêu Hào đang ép độc ra ngoài. "Đội trưởng!" Người đẹp số tám nhìn thấy Tiêu Hào không bóp nát lệnh bài, sợ Tiêu Hào chết ở chỗ này, vội vàng cầu xin đội trưởng: "Đội trưởng, cầu xin anh, cầu xin anh cứu số mười!" "Số mười đã cứu tôi, còn cứu số chín, anh ta là một người tốt, anh ta không nên chết." "Tôi biết độc của Đường Môn các anh phần lớn đều có thuốc giải, tôi xin anh giải độc cho số mười đi!"
Sắc mặt số một lạnh lùng: "Số tám, bản thân cô bây giờ còn khó bảo đảm, cô còn quan tâm đến số mười?"
Trên mặt số hai đã trào ra sát ý: "Số tám, bây giờ tôi muốn lấy mạng cô!"
Số hai trực tiếp ra tay, xông về phía số tám
Đúng lúc này, Tiêu Hào đột nhiên đứng lên, một ngụm máu đen phun về phía tên số hai.
Số hai kinh hãi, vội vàng né sang một bên, trong máu này có kịch độc!
Tiêu Hào lau vết máu nơi khóe miệng, lạnh lùng nhìn số hai. "Anh muốn giết số tám? Anh nên hỏi tôi trước, tôi có đồng ý hay không?"
Giờ phút này, làn da trên mặt Tiêu Hào đã khôi phục lại vẻ bình thường, trên người đã không còn bất kỳ dấu hiệu trúng độc nào. "Này... sao có thể chứ?" Khóe miệng số một co rút, nhìn thấy một màn như vậy, giống như nhìn thấy quỷ vậy! Độc của anh ta ngay cả Vua Ma Sói đều có thể bị giết chết trong vòng vài giây, vì sao không có giết chết Tiêu Hào?
Cho dù lấy dính một chút thuốc độc thôi, đều sẽ giết chết một người, vì sao số mười lại không có việc gì? Số một không thể hiểu được?