Hơn hai giờ chiều, cuối cùng du thuyền cũng tới khu vực phụ cận thành Đêm Đen.
Thành Đêm Đen nằm trên một hòn đảo thuộc vùng
Biển Vô Tận. Xung quanh đảo có núi non bao bọc, chỗ nào cũng bị phong ấn bởi kết giới.
Mà thành Đêm Đen nằm ở giữa, được bốn ngọn núi lớn vây lại.
Chỉ có một cánh cổng duy nhất để vào thành phố, không thể tiến vào từ những nơi khác.
Nếu có người muốn mạnh mẽ xông vào, trận pháp kết giới liền sẽ khởi động cản lại.
Hơn nữa hình ảnh từ camera sẽ ngay lập tức hiện ở trước mắt người quản lí của thành Đêm Đen.
Toàn bộ thành Đêm Đen là một pháo đài kiên cố.
Bốn ngọn núi lớn là những bức tường thành tự nhiên cực kì vững chãi.
Bất kì ai muốn tấn công thành Đêm Đen đều gặp muôn vàn khó khăn, trừ khi tiến vào từ cổng thành.
Cổng thành là một bãi biển lớn, rộng hơn nghìn kilet vuông.
Nhưng không thể thấy bất cứ bóng người nào ở nơi này.
Bởi vì người dân thành Đêm Đen không được phép ra ngoài, chỉ có chủ tịch thành phố và thuộc hạ của ông ta mới có thể đi ra.
Tiêu Hào trước giờ chưa từng tới thành Đêm Đen, không có chút thiện cảm nào đối với thành phố này. anh
Bởi vì nơi này là thiên đường của tội phạm, phần lớn người tới nơi này đều là kẻ xấu, thậm chí có nhiều người đã gây ra những tội ác tày trời.
Du thuyền cập bến ở bờ biển thành Đêm Đen, mười mấy nhân viên gỡ tám thùng hàng hóa xuống.
Từ trên du thuyền, nhân viên lại lấy ra tám chiếc xe đẩy nhỏ, đặt hàng hóa lên trên xe rồi mọi người trùng trùng điệp điệp tiến về phía cổng thành.
Cổng thành Đêm Đen không có bảo vệ, trong vòng hơn trăm mét quanh cổng không có lấy một bóng người.
Tuy vậy, bốn phía đâu đâu cũng có camera, bất kì ai tới cũng sẽ bị ghi hình lại.
Nếu như là người lần đầu đến giao dịch ở thành Đêm Đen, đầu tiên phải đến đăng ký ở chỗ ghi danh trước.
Nhân viên công tác sẽ đưa cho mỗi người một lệnh bài, ai cầm lệnh bài mua bán gì ở đây, bao lâu thì rời đi, đều được ghi chép cặn kẽ.
Những người làm ăn lâu dài với thành Đêm Đen như người của Niếp gia vốn không cần đăng ký. Mỗi lần họ đến đều có thể ở lại khoảng ba đến năm ngày, nếu ở lâu hơn thì bắt buộc phải đăng ký, nếu không sẽ phải ở lại thành Đêm Đen vĩnh viễn, không thể rời đi.
Mọi người đẩy xe hàng đi qua bãi biển liền tới một con đường quốc lộ rộng rãi.
Một chiếc xe tải nhỏ màu trắng nhanh chóng lái tới, hai người mặc đồng phục màu xanh da trời từ trên xe bước xuống.
Cả hai đều rất trẻ, một người trong đó tới bắt tay chào hỏi với Niếp Vô Tình. Tiếp đó, đối phương lấy ra giấy chứng nhận và sổ ghi lượng hàng hóa giao dịch.
Niếp Vô Tình kí tên lên giấy tờ, những người còn lại chuyển hàng hóa lên trên xe tải.
Hai thanh niên kiểm tra giấy niêm phong trên hàng hóa một lần nữa, xác nhận chưa bị mở ra, sau đó lái xe hàng rời đi.
Niếp Vô Tình thở dài nhẹ nhõm, nói: "Hàng hóa của chúng ta đã vận chuyển xong, mọi người có thể vào thành chơi ba, năm ngày, chờ tôi nhận được hàng hóa giao dịch là có thể quay về!"
Cách đó vài trăm mét, có một trạm quản lí ở bên vệ đường.
Ở đây có xe taxi, xe tải, mọi người cất xe đẩy vào trong trạm, đăng ký một lúc là xong.
Tất cả các dịch vụ trong trạm quản lí đều dành cho người làm ăn từ bên ngoài tới, hơn nữa tất cả còn được miễn phí.
Đoàn người ngồi vài xe taxi, lái về phía thành chính. Quốc lộ vô cùng rộng rãi, đi mấy phút đồng hồ là đến cuối con đường, đoàn xe rẽ vào một ngôi làng nhỏ.
Trên đường có rất nhiều xe qua lại, luôn có thể nhìn thấy từng nhóm người rộn ràng náo nhiệt, còn có một đám trẻ con chơi đùa trên bãi cỏ, môi trường được xanh hóa rất tốt.
Xe cứ chạy theo đường lớn được khoảng hai mươi phút thì tiến vào nội thành.
Tiêu Hào nhìn những tòa nhà chọc trời ngoài cửa xe, nhìn phố xá sầm uất và đủ loại cửa hàng mọc lên bốn phía.
Anh vô cùng kinh ngạc, đây hoàn toàn là một thành phố lớn phồn hoa, thậm chí có thể so với đô thị loại một của Kỳ Hạ.
Nơi này hoàn toàn khác với tưởng tượng của Tiêu Hào, anh vẫn luôn cho rằng ở trong thành Đêm Đen chỉ toàn tội phạm, đầy rẫy giết chóc và tội ác ở khắp nơi.
Sau khi tới đây Tiêu Hào mới phát hiện nơi này tràn đầy cảm giác bình yên và hài hòa, giống như một thành phố bình thường ở Kỳ Hạ vậy.
Tiêu Hào lập tức lật xem ký ức của Trương Hồng Long, rất nhanh đã tìm được câu trả lời mình cần.
Hóa ra thành Đêm Đen đã tồn tại hơn mấy trăm năm nay, ban đầu nơi này chỉ là một hoang đảo, có mười mấy tên tội phạm trốn tới đây sinh sống, sau đó ngày một đông người cũng chạy trốn đến đây.
Theo thời gian, dân số trên đảo dần tăng lên, từ từ phát triển thành một bộ tộc.
Dần dà, một bộ tộc trở thành hai, hai biến thành bốn, càng lúc càng nhiều.
Sau mấy trăm năm phát triển, nơi này hình thành một thành phố rất lớn.
Thành Đêm Đen cũng từng xảy ra nhiều chiến tranh, đã có ít nhất hơn một trăm cuộc chiến diễn ra trong mấy thế kỉ nay. Nhớ đọc tr*uyện trên tamlinh247.net để ủng hộ team nha !!!
Ở đó cũng phát sinh mâu thuẫn, giết chóc giống như những người bên ngoài.
Thậm chí, nhiều năm trước, các thế lực ở khắp nơi bên ngoài từng tấn công thành Đêm Đen.
Vài thập niên trở lại đây, Đế Vương Khu cũng từng cử quân đội vây quét nơi này, chỉ là cuối cùng phải kết thúc trong thất bại, sau đó hai bên đã đàm phán hòa bình thành công.
Nơi này vẫn là thiên đường của tội phạm nhưng bất kỳ tên tội phạm nào tới nơi này đều phải tuân thủ luật pháp ở đây.
Tuy không ngăn cấm chém giết nhưng không ai có thể giết người bừa bãi.
Tất cả cư dân sinh sống ở đây đều được thế lực hùng mạnh nào đó bảo vệ. Nếu như có ai giết lầm người, nhất định những thế lực này sẽ giết chết người đó.
Một điều nữa, phía chủ tịch thành phố sẽ cấp cho tội phạm mới tới thành Đêm Đen một loại vòng tay.
Loại vòng này rất giống với vòng tay của Long tổ, nó sẽ giam cầm tất cả lực lượng ở bên trong cơ thể, khiến cho người đó trở thành một người bình thường.
Cần phải đeo chiếc vòng này một năm, trong thời gian đó phải cư xử cho đàng hoàng tử tế thì sau khi trải qua kì đánh giá ở đầu năm thứ hai mới được tháo xuống.
Vì vậy một năm đầu tiên là khoảng thời gian khó khăn nhất.
Cho dù trước kia có thân phận gì, là nhân vật lợi hại đến thế nào thì trong một năm đầu ở nơi này, ai cũng chỉ có thể làm người bình thường, không có một chút sức mạnh nào cả.
Rất nhiều tội phạm không thể chịu được đều chọn tự sát hoặc là bị những kẻ khác giết chết.
Những người chịu đựng được qua một năm này thì tâm tính cũng đã được mài dũa, sau cùng đều sẽ chọn làm lại từ đầu, sống một cuộc sống yên bình ở nơi này. Mọi người ở đây đều có được tự do, muốn làm cái gì thì làm cái đó, không bị ai quản thúc. Nhưng thật ra việc không có quy tắc nào lại chính là quy tắc lớn nhất.
Mỗi tên tội phạm tới nơi này cần phải gia nhập một thế lực, phải làm việc để nhận được khoản thù lao nhất định.
Nếu người nào không chịu lao động, không làm việc thì sẽ chẳng có tiền để sử dụng. Cũng giống như thế giới bình thường bên ngoài vậy, ta phải đi kiếm tiền mới có thể duy trì cuộc sống.
Sau khi biết quy tắc của nơi này, Tiêu Hào vô cùng kinh ngạc.
Vậy mà dân số thành Đêm Đen đã lên tới hơn mấy trăm nghìn người?
Cuộc sống của người dân nơi này rất tốt, gần như mỗi người đều là tu luyện giả.
Tuy nhiên toàn bộ những tu luyện giả thật sự mạnh đều bị người của nội thành thu nhận.