Rõ ràng cảnh giới của Kim Quang chỉ là cảnh giới Dương Thần, hơn nữa ông ta cũng mới đột phá đến cảnh giới này. Vậy thì lý nào lại có thể sát hại được hai vị Đế vương?
Không những thế còn là cái chết tức khắc.
Tất cả những điều này khó tin đến nỗi ngay cả Tiêu Hào cũng không thể hiểu.
Sau khi Kim Quang giết chết hai vị Đế vương hắc y, khí tức trên người lập tức tăng vọt. Ông ta nhìn Tam hoàng tử và hai vị Hắc Bạch hộ pháp đầy khiêu khích. Kim Quang lạnh lùng nói: "Hôm nay tôi đến đã có chuẩn bị từ trước. Cho dù ngài Võ Thần không đến thì tôi cũng có thể giết chết ba người các cậu."
Đại đội trưởng Hoàng thành kinh ngạc nói: "Kim Quang, theo tôi biết thì anh đã bị mắc kẹt trong cảnh giới Âm Thần đại viên mãn rất nhiều năm rồi. Đúng là lần trước Trương Lỗi có giúp anh đột phá cảnh giới Dương Thần nhưng sao bây giờ anh đã đạt đến cảnh giới Đế vương? Còn không phải là Đế vương đơn thuần. Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra vậy?"
Tiêu Hào và những người ở đây đều có cùng thắc mắc về vấn đề này.
Kim Quang kiêu ngạo trả lời: "Thân phận của tôi là hậu duệ của một trong ba người sáng lập ra thủ đô Võ Thần thì tu vi làm sao có thể kém được?" "Người Kim gia chúng tôi đầu kém như vậy được? Chúng tôi không biểu hiện ra cho người đời thấy cũng là vì khiêm tốn, không muốn tranh đấu mà thôi." "Tôi đã đột phá cảnh giới Đế vương từ lâu rồi và cảnh giới này cũng không thấp. Chỉ là những năm gần đây, tôi phát hiện cảnh giới mình tu luyện chưa đủ hoàn mỹ và viên mãn nên dẫn đến việc khó đột phá lên cảnh giới cao hơn." "Vậy nên tôi đã cưỡng chế sức mạnh của mình xuống cảnh giới thấp hơn. Tôi muốn tìm ra câu trả lời, một phương pháp hoàn hảo cho việc đột phá. Đó là lý do tôi duy trì cảnh giới Âm Thần đại viên mãn, tôi muốn đột phá lên Dương Thần một lần nữa." "Vì mục đích tìm ra những sai lầm và hạn chế khi tôi còn ở cảnh giới Âm Dương Thần đại viên mãn. Sau khi tôi khắc phục được những sai sót này thì tu vi và cảnh giới tu luyện của tôi sẽ đạt đến trạng thái hoàn mỹ. Việc tu luyện sau này của tôi cũng dễ dàng hơn."
Đại đội trưởng Hoàng thành đột nhiên nhớ đến ngày ông ta thấy bức vẽ ở nhà Kim Quang dạo trước.
Mà bức thư pháp này hiện giờ đang ở trong tay Đại đội trưởng Hoàng thành, ông ta kêu lên: "Vậy ngày trước Kim Quang các hạ đột phá được cảnh giới Dương Thần có phải bởi vì bức thư pháp kia không? Ông đã tìm được lời giải đáp trong bức thư pháp phải không?"
Kim Quang trả lời: "Tôi đã luôn tìm kiếm lời giải đáp trong các trận chiếu suốt bao năm nay nhưng đáng tiếc vẫn không giải được." "Cho đến khi tôi gặp được một người rất yêu thích thư pháp và âm luật, thông thạo cầm kỳ thư họa nên thông qua đó tôi đã tìm được đáp án. Tôi không dám nghĩ đến, cuối cùng mình cũng có lời giải đáp rồi." "Người bạn đồng ý chỉ điểm cho tôi cũng chính là người giám sát ngọn núi. Tu vi của anh ta là Dương Thần đại viên mãn. Ngoài ra, về phương diện tranh chữ, anh ta rất say mê nghiên cứu." "Tôi không ngờ rằng một vị Dương Thần đại viên mãn lại dạy cho tôi một khóa về cảnh giới Đế vương, giúp tôi thành công khắc phục sai lầm trước đây một cách hoàn hảo."
Mọi người đều rất ngạc nhiên. Đến người đang trốn trong tối là Tiêu Hào cũng không giấu khỏi kinh ngạc.
Anh không hề biết chuyện Kim Quang đã luôn cưỡng chế sức mạnh của mình suốt mấy năm nay là để bổ khuyết vấn đề cho tu vi.
Sau khi giải quyết những vấn đề đó, nó sẽ rất có lợi cho tu vị của ông ta.
Cũng giống như hồi Tiêu Hào ở tháp Ma Thần để thử nghiệm, ở mỗi tầng tu vi người tham gia đều bị cưỡng chế đến một cảnh giới nhất định. Phương pháp của những thí nghiệm này cho phép người tham gia tìm ra nhưng sai lầm trên cơ thể khi tu luyện ở một tu vi thấp mà họ từng trải qua.
Nếu như tìm ra và giải quyết những sai lầm này một cách hoàn hảo thì điều đó sẽ rất có ích cho tu luyện sau này.
Tam hoàng tử quát to: "Kim Quang, cho dù ông đạt đến cảnh giới Đế vương thì sao? Ông tưởng mình sẽ là đối thủ của Hắc Bạch hộ pháp à?"
Kim Quang cười lạnh nói: "Tam hoàng tử điện hạ, cậu quá đánh giá thấp sức mạnh của người sáng lập rồi." "Hậu duệ của ba người sáng lập đều có tuyệt chiêu lẫn bí tịch mạnh nhất, giống như Hoàng thất cả người có bí tịch mạnh nhất dành cho người trong Hoàng thất vậy! "Ngài Võ Thần có sức mạnh mạnh nhất của Võ Thần. Kim gia chúng tôi đương nhiên cũng sẽ có tuyệt chiêu lợi hại nhất của Kim gia."
Kim Quang dứt lời thì đi lướt qua chỗ Hắc Bạch hộ pháp: "Hắc Bạch hộ pháp, tôi khuyên các người không nên tiếp tay cho kẻ xấu. Nếu không, tôi đành phải diệt trừ hai cậu!"
Lời Kim Quang vô cùng thô bạo, sát khí của ông ta như muốn bao phủ ba người kia.
Sắc mặt của Hắc Bạch hộ pháp cực kỳ khó coi, hai người nhanh chóng lao đến từ hai bên trái phải, tập kích
Kim Quang. "Hừ, đúng là không biết điều!"
Kim Quang không thèm nhìn hai người họ, cơ thể hóa thành hai đạo tàn ảnh màu vàng rồi quét về phía trái phải của hai người. Cập nhật* nhanh nhất trên tamlinh247.net
Hai quyền vừa tung ra, Hắc Bạch hộ pháp đồng thời bị đánh bay lên không trung.
Bên trái là Hắc hộ pháp văng tới mười mét, bên phải có Bạch hộ pháp cũng văng xa mười mét. Hai tên hộ phép đều ngã xuống đất, liên tục phun ra bốn, năm ngụm máu.
Không ai nghĩ rằng Kim Quang lại mạnh như vậy. Thật là đáng sợ.
Hắc hộ pháp bò dậy từ mặt đất, anh ta cảm thấy sức mạnh toàn thân của mình như bị một đòn kia rút hết. Hai chân đứng lên còn không vững. "Làm sao có chuyện này được? Kim Quang, rốt cuộc sức mạnh của ông từ đầu mà ra?" "Tôi và Bạch hộ pháp liên thủ, sức mạnh chắc chắn phải đạt đến cấp năm Đế vương. Cảnh giới của ông là?"
Bạch hộ pháp bò dậy từ mặt đất, vết thương trên người anh ta còn nghiêm trọng hơn Hắc hộ pháp. "Kim... Kim Quang, sức mạnh này e rằng thấp nhất cũng ở cấp sáu Đế vương."
Kim Quang nhìn hai người cười chế giễu: "Xem ra mắt nhìn của Bạch hộ pháp không tệ nhưng mà bản thân tôi cũng không biết mình mạnh đến đâu." "Bởi vì sự phân chia sức chiến đấu của cảnh giới Đế vương thật sự quá mỏng manh. Tuy nhiên với sức mạnh này, tôi muốn giết được hai cậu cũng là chuyện dễ như ăn cháo" "Nhưng vì sự phồn vinh và bình yên của thủ đô Võ Thần, Kim Quang tôi không thể kết liễu mạng sống của hai người." "Người tôi muốn giết ngày hôm nay chính là Tam hoàng tử. Nếu không muốn chết thì các người tốt nhất là đừng chống đối tôi."
Cho dù lúc này Hắc Bạch hộ pháp muốn ngăn cản cũng bất lực tòng tâm!
Khí lực trong cơ thể họ giống như bị rút ra vậy, đến đứng còn không nổi thì nói gì đến chuyện ngăn cản Kim Quang?
Trong tích tắc, Kim Quang chạy đến trước mặt Tam hoàng tử đấm anh ta một quyền.
Phương thức tấn công của Kim Quang vô cùng đơn giản và trực tiếp, ông ta dùng nắm đấm công kích đối phương.
Nhưng cú đấm này của Kim Quang lại đánh vào không khí. Tam hoàng tử bỗng dưng biến mất không thấy tăm hơi. Có một bóng vàng khác xông đến cướp lấy Tam hoàng tử rồi chạy thêm mấy chục mét.
Người này mặc cẩm bào, mái tóc trắng xám được buộc lên cao và cố định bằng một cây trâm vàng óng, lộ ra ngũ quang uy phong lẫm liệt.
Vẻ ngoài của người này giống với Tam hoàng tử ba đến bốn phần. Ánh mắt của ông ta tràn đầy khí tức vương giả.
Khí tức toàn thân đặc biệt mạnh mẽ, cao cao tại thượng, uy nghiêm bất khả xâm phạm. "Bái kiến Đế Vương Hoàng triều!"
Dù Hắc Bạch hộ pháp đã trọng thương nhưng hai người vẫn quỳ xuống đất để bái kiến Đế Vương Hoàng triều.