Toàn bộ những người thích thích xem náo nhiệt cũng đã đi theo, Tiêu Hào cũng là một trong số đó.
Thật ra thì những người muốn xem náo nhiệt cũng không nhiều lắm, cũng chỉ có hai mươi mấy người.
Những người đến chỗ karaoke đều là muốn uống rượu, ca hát, chơi bời.
Nhiều khi đánh nhau lại là một chuyện vô cùng xui xẻo. Hơn nữa, xảy ra một vài chuyện nhỏ ở những chỗ như thế này cũng rất bình thường.
Tiêu Hào đánh tiếng với Niếp Vô Tình đang uống rượu, nói rằng anh ra ngoài có chút việc.
Tiêu Hào ra lệnh cho những cô nàng kia hầu hạ anh em của anh cho tốt, sau đó Tiêu Hào cũng đi theo đám người cậu Dương ra ngoài.
Hai bên đi đến một sân quyết đấu bên ngoài xa khoảng một cây số, sân quyết đấu này rộng chừng trăm mét, cao khoảng ba thước, được đúc ra từ vật liệu đặc biệt
Mà mặt đất trên sân quyết đấu đều có một ít kết giới và bí pháp bảo hộ, cho dù có Cường giả đang quyết đầu bên trên cũng sẽ không làm hư hao đến sân bãi.
Những khu lớn nhỏ trong thành Đêm Đen, thậm chí là những thị trấn nhỏ đều có sân quyết đấu
Sân quyết đấu này là được thiết kế để dành cho những người cần giải quyết vấn đề kia.
Có người thích quyết đấu chém giết, bởi vì thực lực của mọi người đều rất mạnh, lực phá hoại cũng rất lớn.
Cho nên phải sắp xếp một góc quyết đấu cho mọi người sử dụng, có mâu thuẫn gì thì cũng giải quyết trên sân quyết đấu, cũng sẽ không tổn thương đến những người khác, không phá hoại của công.
Cậu Dương mang theo bốn người lên sân quyết đấu,
Trần Yên Nhiên cũng lập tức nhảy lên theo. Cậu Dương cười nói: “Trần Yên Nhiên, tôi vừa hỏi được tên cô từ chỗ quản lí “Tính cách của cô, tôi thích! Tên của cô, tôi càng thích!” “Nếu cô trở thành người phụ nữ của tôi, cô sẽ không phải đi làm ở chỗ karaoke nữa, cô sẽ được sống vô cùng thoải mái!” “Mỗi ngày sẽ có tiền tiêu mãi không hết, cũng sẽ có số đá quý và tài nguyên tu luyện vô hạn, những món đồ mà người thường khó mà có được, tôi đều sẽ cho cô!” “Cho nên, tôi không muốn quyết đấu với cô, tôi sợ đàn em của tôi ra tay không có chừng mực, sẽ làm tổn thương đến cô!”
Giọng nói của Trần Yên Nhiên vô cùng lạnh lùng: “Cậu Dương, ý tốt của cậu tôi xin nhận trong lòng!” “Còn bây giờ bớt nói nhảm, đều đã đứng trên sân quyết đấu thì cứ lấy việc quyết đấu làm thắng bại!” “Cả bốn đàn em này của cậu cùng lên đi, nếu như tôi thắng thì cậu thả tôi đi, coi như chưa từng có gì xảy ra, thấy thế nào?”
Cậu Dương nói: “Bốn tên đàn em của tôi tuy rằng lợi hại, nhưng bọn họ chắc chắn không phải là đối thủ của cô.” “Vừa rồi có hai người ra tay, cô chỉ dùng hai chiêu là đã có thể đánh bại họ” “Cho nên, tối hôm nay, đối thủ chân chính của cô chính là tôi.” Trần Yên Nhiên cởi áo khoác đồng phục trên người ra, nhét vào một bên.
Cô đã chuẩn bị tâm lí chiến đấu, cô nắm chặt tay: “Đã như thế, vậy thì cậu ra đánh với tôi một trận!” “Không không không!” Cậu Dương cười nói: “Tôi không có ý định quyết đấu công bằng với cô, người đâu, bắt Trần
Yên Nhiên lại cho tôi!”
Bốn người trung niên tiếp tục bao vây lấy Trần Yên Nhiên, dưới sân đấu có hơn hai mươi người đang nhìn, nhưng lại không một ai lên ngăn cản. Ánh mắt của Tiêu Hào vẫn luôn dừng lại trên người
Trần Yên Nhiên, anh nhìn ra được Trần Yên Nhiên tuyệt đối có thể đánh bại bốn người trung niên này!
Bốn người trung niên thân thủ nhanh nhẹn, từng cỗ năng lượng màu đen liên tục tuôn ra từ trong tay bốn người, trực tiếp áp chế về hướng Trần Yên Nhiên.
Trần Yên Nhiên là người phụ nữ mà cậu chủ nhà họ muốn, cho nên bốn người này vô cùng có chừng mực, không thể làm Trần Yên Nhiên bị thương, chỉ có thể cần thận từng chút một mà bắt lại.
Trần Yên Nhiên cười cười, nói: “Chúng ta đều là cảnh giới Ngưng Nguyên, xem ra thực lực của bốn vị chỉ ở cảnh giới Âm Nguyên thôi, còn tôi là cảnh giới Dương Nguyên, bốn người có thể là đối thủ của tôi à?"
Trong lúc Trần Yên Nhiên nói chuyện thì trong tay cô đã hiện ra hai luồng ánh sáng trắng, trực tiếp áp chế về phía bọn họ.
Bốn người trong nháy mắt phát động công kích.
Ánh sáng trắng trong tay Trần Yên Nhiên đánh về phía năng lượng đen của bốn người kia, bốn tiếng vang rền “bùm bùm bùm” qua đi, năng lượng đen trong tay bốn người đã tiêu tan hết sạch.
Sau đó Trần Yên Nhiên nhảy lên, liên tục ra bốn cước vào mặt bốn người. Bốn người kia gần như đồng thời cảm giác được trên mặt của mình bị đạp một đạp, thân thể ngửa ra sau ngã trên mặt đất.
Bốn người ngã xuống bốn phương tám hướng, mỗi người tự sờ lấy mặt mình. Trên mặt họ đau rát, có hai người còn bị đánh gãy răng, phun máu đầy đất.
Bốn người sau khi đứng lên thì chẳng ai dám xông lên nữa.
Bởi vì bọn họ biết, tuy mọi người đều là cảnh giới Ngưng Nguyên nhưng người mang cảnh giới Âm Nguyên căn bản là không thể đánh lại cảnh giới Dương Nguyên. Cập nhật chương *mới nhất tại TгцуeлАРР.cом
Trần Yên Nhiên chỉ dùng một chiêu đã đánh bại được bốn người, những khán giả dưới sân đều có chút giật mình, ngay cả cậu Dương cũng biểu hiện ra sự bất ngờ trên gương mặt.
Cậu Dương phủi phủi tay, cười lạnh lùng mà nói: “Thật là thú vị, không nghĩ tới cô lại là cảnh giới Dương Nguyên?” “Thế nhưng tôi nhìn năng lực cảnh giới Dương Nguyên của cô lại không quá ổn định, vừa đột phá không bao lâu nhỉ?”
Trần Yên Nhiên nói: “Tuy tôi vừa đột phá không bao lâu, nhưng dư sức đối phó với các người. “Có đúng thể không?”
Cậu Dương lúc này cũng cởi bỏ bộ vest trên người, cởi luôn cả đôi giày da dưới chân để qua một bên, lộ ra đôi tất trắng.
Cậu Dương giãn gần giãn cốt một chút, lại cười nói: “Đã mấy tháng rồi tôi không giao thủ với ai, hôm nay phải để cho Trần Yên Nhiên cô biết sự lợi hại của tôi.”
Nói xong, cậu Dương liền lao về phía Trần Yên Nhiên.
Thân pháp của cậu ta rất nhanh nhẹn chỉ chớp mắt đã đến sau lưng Trần Yên Nhiên.
Năng lượng trong tay cậu ta cũng là năng lượng cảnh giới Dương Nguyên, hai luồng ánh sáng trắng vờn quanh người Trần Yên Nhiên.
Không thể không nói, cậu Dương không chế năng lượng cảnh giới Dương Nguyên vô cùng tốt, hai luồng năng lượng tựa như dây thừng quấn lấy Trần Yên Nhiên.
Trần Yên Nhiên hoảng hốt, cơ thể run lên bần bật, năng lượng trên người tăng vọt, từng luồng năng lượng trắng phá vỡ những luồng sáng trắng đang vờn trên người cô.
Thế nhưng Trần Yên Nhiên chỉ vừa mới phá được năng lượng của cậu Dương thì đã có thêm bốn năm luồng sáng trắng khác lợi vờn quanh người cô.
Cậu Dương bật cười: “Trần Yên Nhiên, cô căn bản không phải là đối thủ của tôi.”
Cô thể của cậu Dương vô cùng mềm dẻo, thân pháp nhanh vô cùng.
Hai chân cậu ta nhanh chóng vận động, cả người hóa thành tàn ảnh, xoay vài vòng quanh người Trần Yên Nhiên, những luồng năng lượng trắng trực tiếp giam Trần Yên Nhiên lại.
Cậu Dương cười nói: “Tôi không muốn tổn thương cô, nên tôi dùng năng lượng của tôi giam cô lại.” “Hôm nay cô đã vũ nhục tôi, cô nhất định phải trả giá đắt, lúc nãy tôi đã nói, tối hôm nay cô sẽ trở thành người của tôi.”
Nói xong, cậu Dương nằm chặt lấy cánh tay Trần Yên Nhiên, muốn đem Trần Yên Nhiên đi.
Đúng lúc này, Tiêu Hào chuẩn bị ra tay!