Thiết Diện gật đầu chào Võ Sĩ Giáp Vàng. Mấy năm nay Thiết Diện vẫn sống với ông nội mình ở Vu Cổ Môn, rất hiếm khi tiếp xúc với người ngoài, bây giờ một lần quen biết rất nhiều người khiến cậu ta không quen cho lắm.
Võ Sĩ Giáp Vàng mở một bảo rương ra, lấy con dấu hình trăng khuyết trong rương, đây là con dấu đặc thù, tỏa ra năng lượng đặc thù. Tần thiếu chủ giải thích: “Muốn làm người của tôi thì phải thề trung thành với tôi, bất kể xảy ra chuyện gì cũng không được phản bội. Trong con dấu này chứa lực lượng thần bí, chỉ cần in con dấu này lên người thì từ nay về sau cậu sẽ không thể phản bội tôi. Đương nhiên tôi sẽ cung cấp môi trường tu luyện tốt nhất cho cậu, cho cậu vũ lực mạnh nhất, chỉ cần cậu làm việc cho tôi thì tôi sẽ giúp cậu có được tất cả những gì cậu muốn.”
Thiết Diện nhìn chằm chằm con dấu trăng khuyết trong tay Võ Sĩ Giáp Vàng, nói: “Tôi với ông nội nghiên cứu tà thuật nhiều năm, trong con dấu này chứa một loại tà thuật rất mạnh, có tinh thần lực của Tần thiếu chủ. Dấu ấn tinh thần này khắc lên người tôi thì có thể hoàn toàn thao túng tôi, tôi không thể phản bội Tần thiếu chủ, cũng không thể làm trái bất cứ mện?"
h lệnh nào của Tần thiếu chủ, không thì lực lượng con dấu sẽ bùng nổ, khiến tôi vô cùng đau đớn hoặc giết chết tôi. Tần thiếu chủ, tôi nói đúng không
Tần thiếu chủ hơi kinh ngạc, sau đó sắc mặt lạnh lẽo: “Vừa rồi tôi đã bảo cậu gọi tôi là chủ nhân rồi mà, sao cậu quên nhanh thế hả?”
Thiết Diện lạnh giọng nói: “Tôi không thích bị thao túng. Tôi có thể gọi anh là chủ nhân, nhưng tôi không có khả năng làm nô lệ của anh. Tôi sẽ không khắc con dấu này.”
Có vẻ Tần thiếu chủ đã sớm biết thiếu niên sẽ không đồng ý, trước kia Tần thiếu chủ cũng từng mời chào rất nhiều cường giả, khi đóng dấu cho họ thì họ đều không muốn, cuối cùng kẻ không muốn một là chết, hai là cuối cùng vẫn đồ ý. Tần thiếu chủ cười nói: “Tôi có thể cho cậu hết thảy thì cũng có thể lấy đi hết thảy thuộc về cậu. Ví dụ như cánh tay kim loại của cậu”
“Cậu hãy nhìn chung quanh đi, đá quý ở đây cậu đều có thể sử dụng, linh trì nơi này cậu cũng có thể tu luyện, quan trọng hơn nữa là tôi có thể cho cậu cùng một bảo vật rất cường đại. Trước kia ông nội cậu là người của Cửu Âm Môn, huyết mạch của ông nội cậu đã được truyền thừa cho cậu. Huyết mạch của cậu mạnh vô cùng, tôi có một bảo vật giúp cậu hoàn toàn kích hoạt huyết mạch, giúp lực lượng của cậu nâng cao một bậc."
Tần thiếu chủ nói rồi lấy một chiếc hộp từ dưới cùng, mở hộp ra thì bên trong là một khối huyết ngọc. Huyết ngọc trông không có gì đặc biệt, hết sức bình thường. Nhưng thiếu niên chỉ nhìn chằm chằm huyết ngọc một lát mà máu trong người cậu ta có cảm giác như sôi trào, thứ này chắc chắn là báu vật hiếm thấy!
Tần thiếu chủ giới thiệu: “Bảo vật này chỉ có người sở hữu huyết mạch đặc thù mới dùng được, đúng như yêu cầu của cậu. Bây giờ cậu đã có hứng thú nhận tôi làm chủ nhân chưa?” Thiếu niên không khỏi lưỡng lự. Tần thiếu chủ nói tiếp: “Khối ngọc này tên là ngọc Huyết Phật, rất khó có được. Đương nhiên bây giờ tôi không thể triển lãm lực lượng của ngọc Huyết Phật cho cậu xem, bởi vì một khi thứ này bị kích hoạt thì sẽ bị chủ nhân cũ của ngọc Huyết Phật cảm ứng được. Muốn dùng ngọc Huyết Phật cải tạo huyết thống của một người thì cần thiết dùng bí pháp chế tạo ra từ trường năng lượng rất mạnh, ngăn cách ngọc Huyết Phật thì mới có thể tu luyện. Tóm lại cần cậu có ngọc Huyết Phật thì tôi dám bảo đảm không lâu sau, tu vi của cậu sẽ đạt tới Kim Đan đỉnh phong, thậm chí là đại viên mãn!”
Ngọc Huyết Phật này chính là đồ gia truyền của Tiêu Hào. Từ khi nhà họ Tần chiếm được ngọc Huyết Phật thì chỉ trong sáu năm ngắn ngủi, họ đã dùng lực lượng của ngọc Huyết Phật sáng tạo ra rất nhiều cường giả. Nay nhà họ Tần đã thấp thoáng trở thành gia tộc đứng đầu trong bốn gia tộc lớn ở thủ đô!
Tần thiếu chủ nói tiếp: “Trên thế giới này, mỗi người tu luyện đều vì tiền tài, danh dự, cảnh giới cường đại và thực lực. Chỉ cần có được một thứ thì sẽ sống như cá gặp nước, đứng ở thế bất bại. Gia nhập nhà họ Tần sẽ được nhà họ Tần bảo vệ, lại thêm có tài nguyên tu luyện vô tận, hơn nữa sẽ giúp cậu có thực lực tuyệt đối. Thần phục tôi thì sẽ chiếm được tất cả những thứ mà các võ giả đều tha thiết ước mơ, cớ sao mà không làm? Cậu còn chần chờ cái gì?”
Thiếu niên đương nhiên hiểu đạo lý này. Nhưng đồng thời cũng đánh mất một thứ, đó chính là sự tự do.
Tần thiếu chủ cười nói: “Tôi biết cậu đang nghĩ gì. Cậu nhìn người chung quanh đi, họ đều tự do, trừ nhiệm vụ tôi giao cho họ, thời gian còn lại đều là tự do. Có điều các võ giả thích tu luyện ở đây, tăng cảnh giới của mình chứ không muốn lãng phí thời gian hưởng lạc ở bên ngoài.”
Thiếu niên im lặng, vẫn còn đang do dự. Tần thiếu chủ nói tiếp: “Tôi có thể cho cậu thời gian suy xét. Nhưng khi suy xét, cậu không được rời khỏi nơi này. Bởi vì cậu còn chưa khắc con dấu."
Thiếu niên hiểu được. Một là thần phục, hai là chết. Nếu không thần phục thì Tần thiếu chủ sẽ không cho cậu ta rời đi, bởi vì cậu ta đã biết bí mật của nhà họ Tần! Sau khi khắc con dấu, cậu ta sẽ bị Tần thiếu chủ thao túng, không thể tiết lộ bí mật. Thiếu niên hoàn toàn không có đường lựa chọn.
Vừa dụ dỗ vừa đe dọa, cuối cùng thiếu niên quỳ một chân xuống: “Thiết Diện tham kiến chủ nhân”
Tần thiếu chủ hài lòng gật đầu, cười nói: “Tốt lắm, từ nay về sau chúng ta là người một nhà.”
Thiếu niên kéo áo mình ra, VÕ SĨ Giáp Vàng cầm con dấu trăng khuyết in lên ngực thiếu niên, con dấu biến thành từng tia máu biến mất trước ngực, cứ như chưa từng xảy ra chuyện gì. Thiếu niên cảm nhận được có thứ gì đó trong linh hồn mình liên hệ nhất định với Tần thiếu chủ. Con dấu này rất đáng sợ, không ngờ lại là dấu ấn linh hồn, sau này thiếu niên không dám phản kháng lại Tần thiếu chủ. Nếu không, Tần thiếu chủ khởi động bí pháp thì có thể trực tiếp xóa sổ cậu ta.
“Chủ nhân, hiện tại tôi có một việc rất quan trọng. Ông nội từng kêu tôi đi gặp sư huynh của ông, giao đá Lưu Ly cho ông ấy."
Tần thiếu chủ nói: “Tôi đã nói rồi, thời gian của cậu là tự do, cậu muốn đi đâu, làm gì cũng được. Nhưng cậu cũng biết đấy, đừng bại lộ thân phận, đừng làm thiệt hại lợi ích của tôi.”
Thiếu niên gật đầu.
“Sau khi trở về cậu tới tìm tôi ngay, tôi sẽ bồi dưỡng cậu thành một tuyệt thế cường giả!”
Sau khi thiếu niên rời đi, Tần thiếu chủ nhận được một cuộc điện thoại: “Thiếu chủ đại nhân, người của thủ đô Võ Thần đã tới, ngài muốn gặp cường giả này hay thanh toán tiền cho anh ta luôn để anh ta đi giết Tiêu Hào?”
Tần thiếu chủ nói: “Bây giờ tôi còn chưa thể ngang nhiên gặp mặt người của thủ đô Võ Thần, tuyến này là tuyến ngầm, không được tiết lộ. Lúc trước tôi đã dặn anh rồi mà? Chúng ta phải kính trọng người của thủ đô Võ Thần, các anh thu xếp là được rồi, đừng lôi tôi vào!”