Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh


Sau khi thành chủ thành Đế Nam xuất hiện, lại có thêm mấy vị châu chủ và người của các thế lực lục địa khác xuất hiện. Thân phận của những người này đều rất cao quý, các thế lực nhỏ ở thành Đế Nam chỉ có thể đứng nhìn từ xa một cách kính trọng, thậm chí không dám tiến lên trò chuyện.

Theo từng thế lực hùng mạnh xuất hiện, mọi người đều vô cùng khiếp sợ, không ngờ mạng lưới quan hệ của Tiêu Hào lại lớn mạnh đến thế, ngay cả những gia tộc lớn và thế lực lớn ở Bình Châu, Kim Cường cũng có liên quan.

“Gia chủ nhà họ Bạch Bình Châu, Thất Sát đại nhân tới!”

Thất Sát và Bạch Ái Linh dẫn theo người nhà họ Bạch tới chúc mừng. Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân vội vàng nghênh đón. Người nhà họ Bạch đều là người một nhà, Liễu Nguyệt Hãn giới thiệu cho bố mẹ Thất Sát và Bạch Ái Linh. Thất Sát bắt đầu trò chuyện với hai ông bà.

“Nhà họ Trang thủ đô, Trang Diệu Linh tới.”

“Đại biểu của nhà họ Hàn thủ đô tới!”

Người ở thủ đô cũng đến dự. Lần này Trang Diệu Linh mang theo hậu lễ tới đây. Mặc dù nhà họ Hàn đã bị hủy diệt, nhưng Tiêu Hào đã hứa với Hàn gia chủ là sẽ chừa lại đường lui cho nhà họ Hàn. Hiện giờ nhà họ Hàn đã do người của Thiên Địa Môn khống chế. Đọc truyện hay trên TruyệnApp

Xuất hiện thế lực ở thủ đô, tất cả mọi người đều kinh hãi. Không ai ngờ được rằng thế lực nhà họ Tiêu đã mạnh tới mức có liên quan tới thủ đô! Đây chỉ là một thế lực nho nhỏ ở thành Đế Nam sao có quan hệ với các gia tộc và thế lực mạnh mẽ cỡ này? Rất nhiều thành viên của thế lực nhỏ ở thành Đế Nam đều không tài nào hiểu nổi.

“Tổ trưởng Long tổ thủ đô, Long Vũ đại nhân đến chúc mừng!”

Mỗi thành thị đều có tổ trưởng của Long tổ. Nhưng quyền lực của tổ trưởng Long tổ thủ đô là lớn nhất. Sự xuất hiện của Long Vũ lại khiến hiện trường sôi trào. Rất nhiều thế lực đều khiếp sợ đến tột độ. Khi họ vừa thở hắt ra một hơi thì bên ngoài lại vang lên thanh âm.

Đại biểu của vương triều Ám Dạ đến chúc mừng!

Liệt Diễm đến ăn mừng, nhưng không thể xưng là Ám Dạ Vương, không thì sẽ quá rúng động. Nhưng chỉ riêng bốn chữ vương triều Ám Dạ đã đủ khiến mọi người rúng động.

Liệt Diễm đi cùng Hạ Tử Thanh tới đây. Hạ Tử Thanh bĩu môi nhìn Tiêu Hào, có vẻ rất tức giận, sau đó lại quan sát Liễu Nguyệt Hân thật kỹ như muốn nhìn thấu Liễu Nguyệt Hân. Tiêu Hào vội giới thiệu: “Tử Thanh, đây là vợ anh, anh đã nói với em rồi đấy. Nguyệt Hân, đây là em gái nuôi của anh, Hạ Tử Thanh.”

Hai người gặp nhau mới lần đầu. Liễu Nguyệt Hân nắm tay Hạ Tử Thanh cười dịu dàng: “Cô bé đáng yêu quá. Tử Thanh, em thật đáng yêu xinh đẹp”

Hạ Tử Thanh vốn còn rất giận dữ, bởi vì cô vẫn thích Tiêu Hào, thích một cách đơn thuần. Cô biết Tiêu Hào đã có vợ, nhưng không hiểu sao khi nghe tin Tiêu Hào sắp kết hôn với Liễu Nguyệt Hân thì trong lòng cô vẫn chua chát khó chịu. Cô nghĩ khi gặp Liễu Nguyệt Hân, cô phải xem thử rốt cuộc Liễu Nguyệt Hân là thần thánh phương nào, có xin đẹp bằng bổn tiểu thư hay không, có đáng yêu bằng mình hay không. Thậm chí Hạ Tử Thanh còn nghĩ khi nào vắng người thì sẽ bắt nạt Liễu Nguyệt Hân. Nhưng khi thấy dung nhan tuyệt mỹ, dáng người không thể xoi mói của Liễu Nguyệt Hân, có thể sánh ngang với chị Khinh Vân, Hạ Tử Thanh cũng thích cô gái này. Nghe thấy Liễu Nguyệt Hân khen mình xinh đẹp đáng yêu, Hạ Tử Thanh không còn chút ác ý nào, thậm chỉ còn đỏ mặt.

“Chị Nguyệt Hân, hôm nay chị mới là cô gái xinh đẹp nhất. Em muốn làm phù dâu của chị, được không?”

Hạ Tử Thanh vốn là một cô bé ngoan ngoãn đáng yêu, không có bất cứ tâm cơ nào, thấy Liễu Nguyệt Hân thì rất là thích. Thực ra phù dâu đã có đủ rồi, là Đỗ Thanh Như và Giang Yến Thanh, nhưng thêm một phù dâu nữa cũng không sao.

Bạch Ái Linh đi tới nói: “Anh Tiêu Hào, chị Nguyệt Hân, em cũng muốn làm phù dâu.”

Chuyện tốt thành đôi, có hai cặp phù dâu cũng vừa lúc.

“Mọi người đều thích làm phù dâu thì tôi với Chu Tước sao có thể nhàn rỗi.” Ninh Khinh Vân và Chu Tước nắm tay nhau đi tới. Hôm nay Ninh Khinh Vân ăn diện rất bình thường, mặc lễ phục giản dị, trang điểm nhẹ nhàng, nhưng cô thực sự quá xinh đẹp, ngang ngửa với Liễu Nguyệt Hân. Chu Tước cũng ăn mặc rất đẹp, thu hút rất nhiều khách khứa.

Đường Minh Tam đi tới cười nói: “Phù dâu càng ngày càng nhiều, giờ đã sáu người rồi, phù rể chỉ có mình tôi với Lương Thiếu Thu có phải là quá ít không?” Đọc truyện hay trên TruyệnApp

Rất nhiều người của thành Đế Nam có mặt ở đây đều biết Đường Minh Tam. Họ biết rõ trước kia Đường Minh Tam bị què hai chân, bây giờ lại lành lặn như thường thì đều kinh ngạc. Thậm chí có người đi tới uyển chuyển hỏi có phải Đường Minh Tam dùng chi giả không. Đường Minh Tam nói với họ rằng chân anh ta đã sớm lành lặn rồi. Còn chữa trị ở đâu thì Đường Minh Tam không tiết lộ với bất cứ ai.

“Thiếu hả? Tôi làm phù rể được không?” Liệt Diễm tới, cũng đòi làm phù rể.

“Tôi nữa!”

“Đừng quên tôi!”

Lại có mấy người đi vào hội trường, là Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ!

Thấy ba người này, Tiêu Hào rất kích động. Hai hộ pháp, bốn thần tướng dưới tòa Nam Đế đều đã đông đủ. Điều này khiến Tiêu Hào nhớ tới quãng thời gian cùng các anh em vào sinh ra tử trước kia.

Tiêu Hào nhìn lướt qua mọi người: “Ừ! Các anh em đều tới đây, hôm nay các cậu đều là phù rể của tôi!”

Bốn thần tướng đều rất trẻ tuổi, hơn nữa còn chưa kết hôn, có thể làm phù rể.

Từ khi Tiêu Hào trở về, Thanh Long và Chu Tước từng giúp đỡ Tiêu Hào làm việc mấy lần. Bạch Hổ và Huyền Vũ vẫn làm việc ở bên ngoài. Hôm nay Tiêu Hào kết hôn, dù họ bận tới mấy cũng phải tới dự.

Hiện giờ phù rể và phù dâu đều đủ sáu người. Băng Sương rất khó chịu. Cô đang trò chuyện với mấy cường giả thế lực khác. Thực ra cô cũng muốn làm phù dâu, nhưng thân phận của cô là thành chủ thành Đế Nam, làm phù dâu cho Tiêu Hào thì thế lực khác sẽ nghĩ

uploads

uploads

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK