Chương 254: Vị trí tổng hội trưởng
“Các thương hội lớn hợp nhất lại với nhau sẽ giúp cho thành phố càng trở nên giàu có và phồn vinh hơn, trong số các vị ngồi ở đây có rất nhiều người là tiền bối của ba thành phố lớn, có thành tích chính trị và kinh nghiệm làm ăn nhiều năm, vị trí tổng hội trưởng đã được quyết định sẽ lựa chọn từ một trong số các vị ngồi ở đây”
Rất nhiều người đều ra phấn khởi, bọn họ đang suy đoán rốt cuộc chức vị quan trọng như thế sẽ thuộc về ai. Băng Sương cầm tài liệu trên tay và đọc lớn: “Những người được đề cử cho chức vụ tổng hội trưởng hội thương mại gồm:” “Hội trưởng hội thương mại Dương Cương Danh Bắc, Đỗ Thành!” “Hội trưởng hội thương mại Phong Lực Danh Nam, Huệ Á Đông!” “Chủ tịch tập đoàn Xương Thành Danh Bắc, Trình
Cương. “Thống đốc ngân hàng Đại Đồng Danh Tây!” “Trưởng ban xây dựng Danh Nam, Trương Vân Nam!
Những người được đọc tên lần lượt đứng dậy. Tiếng người hô hào và tiếng vỗ tay vang lên không ngớt.
Liễu Kiến Quốc nghe thấy tên của Trương Vân Nam thì khắp người đều thấy không được khỏe, ông ta không thể ngờ Trương Vân Nam lại giấu kỹ đến như thế.
Đã được bổ nhiệm làm trưởng ban xây dựng thành phố Đế Nam rồi mà bây giờ còn đến giành vị trí tổng hội trưởng hội thương mại nữa.
Phần lớn mọi người đều cho rằng vị trí tổng hội trưởng hội thương mại lần này sẽ được bổ nhiệm cho một trong số năm người họ. Băng Sương có quyền quyết định cuối cùng, tất cả mọi người đều chờ cô ta tuyên bố. Băng Sương cầm micro lên, liếc nhìn một lượt năm người đó rồi nói: “Tư cách và kinh nghiệm của năm vị điều vô cùng xuất sắc, tiểu sử hoàn mỹ không có khuyết điểm, hơn nữa lại có quyền có thể, thường xuyên qua lại với các doanh nhân, các vị đều phù hợp với vị trí này và đều có tư cách có được vị trí này?” “Nhưng tôi lại xem trọng một vị cán bộ quản lý của ban xây dựng nhất. “Vị cán bộ quản lý này vô cùng phù hợp với vị trí tổng hội trưởng hội thương mại”
Ban xây dựng!
Trương Vân Nam nghe thất ba chữ ban xây dựng thì đã vui như mở cờ trong bụng.
Uống Giang Cần cũng khẽ nhếch môi cười.
Sắc mặt của Liễu Vĩnh thì thay đổi, anh ta hạ giọng nói: “Cậu Uông, tại sao lại không có tên tôi?”
Uống Giang Cần mỉm cười và nói: “Tôi sắp xếp để Trương Vân Nam đánh trận đầu trước, cũng là để thăm dò, anh thật sự cho rằng Trương Vân Nam có thể ngồi lên được vị trí đó sao?" "Không có ai trong số những người được đề cử có thể ngồi vào vị trí đó, chỉ là được đề cử mà thôi, phần đặc sắc vẫn còn ở phía sau. “Từ từ từng bước một, anh vội cái gì?"
Liễu Vĩnh thở phào một hơi thật dài, mặc dù anh ta đi theo làm việc cho Uông Giang Cần nhưng anh ta vốn không biết được kế hoạch cụ thể của Uông Giang Cần.
Tất cả mọi người đều rất bất ngờ, hội trưởng của ba thành phố lớn không giành được vị trí này mà Trương Vân Nam lại có thể giành được. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Không ngờ chủ tịch đại diện lại xem trọng Trương Vân
Nam.
Liễu Kiến Quốc đã hoàn toàn mất hết hi vọng, ông ta ngồi trên ghế và nhũn người ra. Thua rồi, thua triệt để rồi, mãi mãi sẽ không còn ngày trở mình được nữa. “Thông qua quá trình suy xét về nhiều mặt, tôi quyết định tổng hội trưởng hội thương mại thành phố Đế Nam lần này là... “Ban xây dựng...
Tất cả mọi người đều nín thở, ai nấy cũng chuẩn bị sẵn sàng chúc mừng Trương Vân Nam. “Trưởng ban xây dựng Danh Nam, Liễu Kiến Quốc!”
Cô ta vừa dứt lời thì lập tức thần kinh của tất cả mọi người ở đó đều như muốn đứt ra.
Bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc chúc mừng Trương Vân Nam nhưng những hành động vung tay múa chân cùng với tâm trạng vô cùng kích động đó của bọn họ đã lập tức dừng lại.
Chỉ trong chớp mắt, cả hội trường đã trở nên vô cùng im lặng, tưởng chừng như đến tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Nụ cười vô cùng kích động trên khuôn mặt của Trương Vân Nam đã đơ cứng lại.
Một luồng khí lạnh truyền từ dưới chân lên đến đầu ông ta.
Cảm giác đó giống như bản thân trở thành hoàng đế tôn quý, lơ lửng trên các tầng mây, cao ngạo nhìn xuống anh hùng trong thiên hạ nhưng rồi một giây sau lại bị rơi từ trên mây xuống vực sâu vạn trượng, ngã đến mức thịt nát xương tan.
Thân xác không còn tồn tại.
Mà lúc này, cảm giác của Liễu Kiến Quốc thì lại trái ngược hoàn toàn với Trương Vân Nam.
Vốn dĩ ông ta đã tuyệt vọng, lúc nãy khi nghe thấy ba chữ ban xây dựng thì ông ta đã tuyệt vọng hoàn toàn rồi, tại sao người như Trương Vân Nam lại được tất cả các vị lãnh đạo lựa chọn.
Khi không cam lòng, tức giận và tuyệt vọng tác động đến cơ thể và tâm trí của Liễu Kiến Quốc, Liễu Kiến Quốc đã nghe thấy tên mình.
Ông ta không thể tin được!
Ông ta thà tin rằng có vấn đề với tại của mình!
Tuy nhiên, điều kỳ diệu đã thực sự xảy ra! "Nguyệt Hân, là thật sao?" "Là tên bố sao?" "Nguyệt Hân, bố đang mơ à?"
Liễu Kiến Quốc nằm lấy cánh tay Liễu Nguyệt Hân bằng cả hai tay và lắc nó.
Tất cả mọi người đều không thể tin vào tai mình, đầu óc Liễu Nguyệt Hàn cũng ngày ra. "Bố, là thật, là thật" "Bố đã được bổ nhiệm làm tổng hội trưởng thương mai!"
Liễu Kiến Quốc tuyệt vọng một lúc, sau đó hưng phấn một lúc, buồn vui lẫn lộn, trong lòng gần như không chịu nồi.
Chỉ sau đó, Trương Vân Nam mới hồi phục sau cú sốc và sự khó hiểu, với một ánh mắt kinh ngạc và không thể tin được!
Mọi người tỉnh táo lại, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Liễu Kiến Quốc.
Tâm trí của mọi người đều tràn ngập câu hỏi, hỏi cùng một câu hỏi.
Tại sao lại là ông ta? Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Không khí xung quanh gần như sắp bùng nổi Khóe miệng Uông Giang Cần giật giật, khuôn mặt của Liễu Vĩnh cứng đờ.
Liễu Kiến Quốc hoàn toàn không có cơ hội chiến thắng, vừa rồi cũng đã thất bại, bây giờ làm sao ông ta có thể trở thành tổng hội trưởng thương mại? Hiện trường không có tiếng hoan hô, không có tiếng vỗ tay!
Những người ở bên Tiêu Hào cũng rất sững sờ. Đường Minh Tam đang suy nghĩ, anh ta nghĩ rằng Tiêu
Hào sẽ cạnh tranh cho vị trí của tổng hội trưởng thương mại, bây giờ anh ta mới hiểu rằng đó là Liễu Kiến Quốc! Châu Thiên Bắc và Lương Thiếu Thu cũng rất ngạc nhiên. "Chúc mừng chủ Liễu!"
Người đầu tiên chúc mừng Liễu Kiến Quốc dĩ nhiên là Châu Thiên Bắc.
Sau đó là Lương Thiếu Thu và Đường Minh Tam. Chỉ có những người xung quanh Tiêu Hào chúc mừng, rất ít.
Tiếng vỗ tay của những người bổ nhiệm khác đều chói tại, Liễu Kiến Quốc nhận chức thì lại rất ít tiếng vỗ tay.
Băng Sương xem chi tiết thông tin của Liễu Kiến Quốc, và nói: "Liễu Kiến Quốc, ba mươi năm làm chính trị, có thành tích chính trị tốt, tư cách rất tốt, chính trực, thanh liêm, rất thích hợp với vị trí t tổng hội trưởng thương mại thành phố mới." "Mặc dù Liễu Kiến Quốc chưa bao giờ kinh doanh, nhưng ông ấy đã sống trong một gia đình kinh doanh từ khi còn nhỏ và ông ấy là sui gia với Tiêu Kình, cựu hội trưởng." "Bất kể tính cách, thành tích chính trị và cách làm việc của Liễu Kiến Quốc, ông ấy đều là ứng cử viên sáng giá nhất cho chức tổng hội trưởng thương mại!" "Vì vậy, tôi quyết định bổ nhiệm Liễu Kiến Quốc làm tổng hội trưởng thương mại thành phố Đế Nam!" "Mời lên sân khấu nhận giấy bổ nhiệm!"
Ngay khi những lời này cất lên, trái tim mọi người đều đóng băng! "Tôi phản đối!" "Tôi cũng phản đối!" "Liễu Kiến Quốc là ai? Tôi chưa từng nghe nói về người này bao giờ!" "Một người vô danh làm sao có tư cách đảm đương chức vụ cao như vậy!"
Đột nhiên, mười mấy người nhảy ra phản đối, những người này hẳn là do Uông Giang Cần sắp xếp.
Trước giờ không ai phản đối chức vụ nào, kể cả có người không hài lòng cũng không dám phản đối. Ngay khi tổng hội trưởng thương mại được công bố, lập tức có người nhảy ra phản đối.
Một khi có người phản đối, giọng nói càng lúc càng lớn.
Vấn đề là mọi người phản đối đều là từ phía Uông Giang Cân, cho nên cũng có người phản đối theo. Năm người được đề cử trước đó cũng đã bỏ phiếu phản đối.
Băng Sương biết rằng sẽ có chuyện như vậy, và nhìn những người phản đối nó, nói: "Lần này vị trí tổng hội trưởng là sau hàng nghìn lần lựa chọn. Tính cách, trình độ, khả năng lãnh đạo, khả năng thực thi và tất cả các khía cạnh của Liễu Kiến Quốc đều có thể đủ tiêu chuẩn cho vị trí này. "Những lý do phản đối mọi người là gì?"
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net