Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

“Ôi trời ơi, đều là bạn bè cả rồi." “Giang Yến Thanh, cô thật lợi hại, cậu chủ Long mù sao, làm sao mà anh ấy có thể nhìn trúng có được. “Tôi sẽ nói với Cậu chủ Long về chuyện này, tôi xem có giải thích nó như thế nào!”

Hai cô nữ sinh đã chụp một vài bức ảnh, nói mãi không thôi. Giang Yến Thanh kéo Tiêu Hào sang một bên.

Tiêu Hào hỏi. "Đậu Phụ, có chuyện gì vậy?”

Giang Yến Thanh không giải thích: "Không có chuyện gì đâu, một sinh viên năm nhất ở trường đại học của chúng em gần đây theo đuổi em, nhưng em không chấp nhận. “Không cần để ý đến những người đó.

Nếu đó là chuyện tình cảm, Tiêu Hào cũng không hỏi nhiều, nhưng Tiêu Hào cảm thấy rằng chuyện này không đơn giản như vậy.

Nếu ai đó bắt nạt Giang Yến Thanh, anh ấy sẽ không bao giờ tha cho người đó.

Cả hai đang đi dạo, lúc này, Giang Yến Thanh có cuộc điện thoại.

Giang Yến Thanh nói: “Anh Bí Ngô, em suýt quên, sinh nhật của Trương Mạn bạn thân em vào tối hôm trước. “Đi cùng với anh, trí nhớ của em đang tệ đi rồi đó.

Tiêu Hào cười nói: "Nếu em có chuyện thì cứ đi đi, sau này chúng ta vẫn có nhiều thời gian với nhau mà " “Anh Bí Ngô, nếu anh không có việc gì, hãy đi cùng với em đi, làm quen với bạn thân em thì cũng tốt. “Được."

Giang Yến Thanh ngay lập tức gọi cho Trương Mạn: "Mạn

Mạn, tớ sẽ mang theo bạn của tớ đến, có được không “Bạn cậu hả? Ai vậy?" Trương Mạn nói: "Cậu ngoài mấy người bọn tớ ra thì vẫn còn người bạn nào khác sao?" “Một người bạn cùng quê với tớ, cậu đừng hỏi nữa. Đến đó tớ sẽ nói cho cậu biết." Sau khi mọi chuyện ổn thỏa, Giang Yến Thanh đưa Tiêu Hào đi mua quà sinh nhật cho Trương Mạn trước. Đã đi xem ở ba cửa hàng liên tiếp, Giang Yến Thanh nhìn trung một đôi giày cao gót, nói rang bạn thân của cô rất thích loại giày cao gót này.

Nhưng sau khi xem giả trên đôi giày, Giang Yến Thanh đặt giày xuống. Đi khỏi quán.

Bốn mươi tám triệu, đối với Giang Yến Thanh, đó là chi phí sinh hoạt vài tháng của cô.

Kinh phí mua quà cho bạn thân của cô nhiều nhất là ba triệu đồng mà thôi. “Em chờ anh một chút, anh đi vệ sinh.

Tiêu Hào không hề đi vệ sinh, đến cửa hàng mua giày, hơn nữa còn mua hai đội

Bởi vì Tiêu Hào có thể nhìn ra Giang Yến Thanh cũng rất thích, nếu không, cô ấy sẽ không thử kiểu giày này mấy lần. Sau khi Giang Yến Thanh nhìn thấy đôi giày mà Tiêu Hào đã mua. Cô ngạc nhiên. "Anh Bí Ngô, anh lấy đâu ra nhiều tiền thế?” “Đôi giày này đất quá, em không thể lấy được." Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Hơn nữa, bạn thân của em tổ chức sinh nhật, làm sao có thể cho anh mua quà “Anh mau chong mang trả lại đi. “Đồ ngốc. Tiêu Hào cười nói: "Chẳng lẽ em quên rồi à? Khi anh Bí Ngô và em Đậu Phụ ở cùng nhau, đều là anh Bí Ngô thanh toán hóa đơn " “Em đừng lo, anh Bí Ngô của em có rất nhiều tiền, ít tiền này chẳng là gì cả." “Có thật không?” Giang Yến Thanh không tin, bố cô ấy nói rằng Tiêu Hào vừa trở về từ biên giới miền bắc, tình hình không tốt lắm. "Có phải anh đã tiêu tiền của Liễu Nguyệt Hân không ? Nếu là tiền của cô ấy, em sẽ không bao giờ chấp nhận. "Đừng lo lắng, cô bé ngốc nghếch, anh thực sự có tiên" “Có phải không? Nhiều tiền như vậy sao?” Giang Yến Thanh nằm lấy bàn tay Tiêu Hào, ngọt ngào cười "Anh có thể nuôi em cả đời không?” “Nuôi em mười kiếp cũng không có vấn đề gì. Cả hai vui vẻ đi về phía trước.

Hai người đến quán cà phê đã định, cô bạn thân Trương Mạn đã đợi sản ở đây. Trương Mạn nhìn qua cửa sổ và thấy Giang Yến Thanh đang tới năm tay với người đàn ông vừa nói vừa cười, Trương Mạn ngạc nhiên mở miệng Khoảnh khắc Tiêu Hào và Giang Yến Thanh đi vào, ánh mắt của Trương Mạn không ngừng nhìn vào Tiêu Hào, cẩn thận nhìn.

Sau khi cả hai ngôi xuống, Giang Yến Thanh giới thiệu: "Đây là Tiêu Hào bạn tớ, đây là bạn tốt nhất của em, Trương Mạn." Trương Mạn có dáng người cao, ăn mặc rất gợi cảm nhưng lại có khuôn mặt rất dễ thương, cô ấy là một mỹ nhân hiếm có. Trương Mạn đánh giá Tiêu Hào, ánh mắt lộ sự ghét bỏ, và thậm chí là thù địch.

Quần áo mặc trên người cô ấy khoảng ba mươi triệu đồng, cái túi trên người cô ấy cũng mười mấy triệu. Nhìn quần áo của Tiêu Hào, tối đa là chín trăm nghìn đồng, tất cả đều là đổ rẻ tiền, thật sự nhìn không nổi.

Giang Yến Thanh gọi hai ly cà phê. “Nhìn cách ăn mặc của anh, không phải là sinh viên đại học sao? Anh làm công việc gì vậy?” Trương Mạn hỏi Tiêu Hào.

Tiêu Hào trả lời: “Tôi mới từ chức và chưa có việc làm ". Tiêu Hảo không còn là tổng giám đốc của công ty Liêu gia nữa, bây giờ anh ấy thất nghiệp.

Trương Mạn lại hỏi: "Bố mẹ anh làm nghề gì?”

Tiêu Hào không thích câu hỏi này. Bởi vì bố mẹ của anh ấy đã qua đời. Giang Yến Thanh nói với Trương Mạn: “Uống cà phê đi, cậu đang tra hộ khẩu à?" Ý nói Trương Mạn đừng nói nữa. Trương Mạn nói nhẹ: “Nếu tôi nói điều gì đó sai, xin anh đừng bận tâm nhé, tôi là bạn thân của Yến Thanh, bạn của cô ấy, đương nhiên tôi phải hỏi cho rõ kẻo gia đình Yến Thanh bị mấy người thất nghiệp lừa gạt." Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Tiêu Hào không ngại, nói: “Tôi và Yến Thanh là bạn tốt, đừng hiểu lầm" “Thật sao?" Trương Mạn vẻ mặt lạnh lùng khinh thưởng: "Tôi nói cho anh biết, chàng trai, Yến Thanh là hoa khôi của trường đại học Giang Nam đấy, anh có biết Yền Thanh có bao nhiêu người theo đuổi ở trường không? Mười mấy chàng trai ở các gia đình giàu có theo đuổi Giang Yến Thanh, nhiều con trai của các quan chức chính phủ đã theo đuổi Giang Yến Thanh “Anh muốn tiền nhưng không có tiền, muốn nhìn cũng không được, chịu không nổi, ai cho anh can đảm vậy?”

Tiêu Hào vẻ mặt bình tĩnh, cười nhạt nói: “Tôi nói rồi, cô hiểu lầm, tôi và Giang Yến Thanh là bạn tốt mà thôi" Trương Mạn còn nói gì nữa, Giang Yến Thanh năm tay của

Trương Mạn Nói: "Trương Mạn, tớ đi vệ sinh, cậu giúp tớ lấy một thứ."

Giang Yến Thanh kéo Trương Mạn ra khỏi chỗ ngồi và đi đến nhà vệ sinh. “Trương Mạn. Giang Muốn còn chưa đi vào nhà vệ sinh, cô nhìn thấy thái độ của Trương Mạn đối với Tiêu Hào thì rất không hài lòng: "Trương Mạn, Tiêu Hào là bạn của tớ, chúng tớ đã lâu không gặp nhau. “Sao cậu có thể nói như vậy chứ.

Trương Mạn chỉ vào cái mũi của Giang Yến Thanh: "Đồ ngốc này, tớ làm vậy không phải vì muốn tốt cho cậu sao?" “Tớ quen cậu mấy năm rồi, chúng ta bạn tốt nhất, chẳng phải cậu không có bất kỳ người bạn nào khác giới nào sao? Tiêu

Hảo này là ai?”

Giang Yến Thanh giải thích: “Tớ và Tiêu Hào cùng nhau lớn lên, anh ấy ở ngoài làm việc sáu năm, mới trở về, chúng tớ đã không gặp nhau sáu năm rồi.

Trương Mạn liếc nhìn Giang Yến Thanh: “Có quỷ mới tin cậu.

Tớ nhìn cậu đi vào năm cánh tay của anh ta. "Cậu là một trong ba hoa khỏi của trường đại học Danh Nam, có rất nhiều người theo đuổi cậu, tớ chưa bao giờ nhìn thấy cầu ở một mình với ai" “Còn Tiêu Hào này, nhìn là biết dùng đô rẻ tiền, muốn tiền không có tiền, cũng không có địa vị gì, làm sao cậu có thể ở bên anh ta chứ?" “Ôi trời" Giang Yến Thanh lo lắng nói: "Mạn Mạn, như tớ đã nói, chúng tớ là bạn. Anh ấy là anh trai hàng xóm của tớ, đừng nghĩ nhiều nữa.

Trương Mạn nói: "Cô nhóc này, tớ là bạn tốt nhất của cậu, tớ còn không thể nhìn ra tâm ý của cậu sao?" “Hơn thế nữa. Cho dù cậu không nghĩ vậy, người khác nghĩ vậy thì sao?" “Những người đuổi theo cậu sẽ nghĩ thế nào?" “Đặc biệt là cậu chủ Long ở Đại học Công nghệ gần đây đang theo đuổi cậu rất dữ dội, nếu anh ta biết chuyện, cậu sẽ thảm đấy.

Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK