Trước đây lúc Uông Giang Cần muốn giết Tiêu Hào đã bày ra đủ loại âm mưu quỷ kế, bây giờ đến Uông Mạc không những muốn giết Tiêu Hào mà còn đến quấy rối lễ truy điệu của anh em của anh.
Những chuyện mà bố con nhà họ Uông làm đã hoàn toàn chọc giận Tiêu Hào, Tiêu Hào chắc chắn sẽ đảo tận gốc, trốc tận rễ nhà bọn họ.
Mọi người đều cảm nhận được sát khi từ người Tiêu Hào, Tiêu Hào muốn diệt triệt để nhà họ Uông.
Vẻ mặt Yến Mục Huy chợt hiện lên vẻ hưng phấn, hãng hải sục sôi: "Tiêu Hào, tôi đi cùng anh." “Tôi cũng muốn đi." Âu Dương Chanh Kỳ giận dữ nói: "Bây giờ tôi đã là gia chủ nhà họ Âu Dương, tôi muốn để cho người nhà họ Uông biết, để cho tất cả mọi người đều biết nhà họ Âu Dương chúng tôi không dễ bị bắt nạt."
Tiểu Hào nhìn hai người bọn họ, lên tiếng đáp l "Được, đến lúc đó tất cả mọi thứ của nhà họ Uống đều thuộc về hai người Sau khi nhà họ Uông bị diệt thì nhà họ Âu Dương và nhà họ Yên sẽ thâu tóm tài sản của nhà họ Uống. Kết thúc lễ truy điệu, tiếp theo sẽ là lễ an táng.
Âu Dương Sâm và những người trong dòng họ Âu Dương sẽ được an táng tại nghĩa trang của nhà họ Âu Dương, còn mộ phần, quần áo và di vật của Bạch Đình Quốc sẽ được chôn cất tại nghĩa trang nhà họ Tiêu.
Một mình Tiêu Hào đưa quan tài của Bạch Đình Quốc lên xe và lái chiếc xe tải nhỏ đó đến nghĩa trang nhà họ Tiêu.
Cơn gió nhẹ thổi thoáng qua không khí u buồn ảm đạm tại nghĩa trang, từ xa đã nhìn thấy bóng dáng đơn độc của một ông cụ đang quét dọn khu mộ trong nghĩa trang vắng vẻ.
Ông cụ cần thận quét sạch những chiếc lá rụng rơi trên mặt đất, đến khi không còn chiếc lá nào rơi xuống nữa mới thoáng dừng lại, ông cụ đó chính là Giang Đinh.
Tinh thần của Giang Đinh đã tốt hơn trước rất nhiều nhưng mái tóc lại vương thêm vài sợi bạc, gần đây Giang Đinh đang phụ trách việc sửa sang lại nhà tổ của nhà họ Tiêu nên ông ấy vẫn luôn sống ở gần đó.
Cử cách ba ngày ông ấy sẽ đến nghĩa trang này để quét dọn khu mộ một lần. "Cậu chủ "
Giang Đinh hết sức sửng sốt khi nhìn thấy Tiêu Hào khiêng một chiếc quan tài đến đây, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Tất cả những người được chôn cất ở nghĩa trang nhà họ Tiêu đều là người của nhà họ Tiêu, chẳng lẽ... Giang Đinh nhìn thấy dáng vẻ vô cùng nặng nề của Tiêu Hào nên lập tức nghĩ tới...
Giang Định nghĩ ngay tới Liễu Nguyệt Hân.
Bởi vì ngoại trừ Liễu Nguyệt Hân ra thì những người khác đều không có tư cách được chôn cất tại nghĩa trang nhà họ Tiêu.
Giang Đinh cố nén sự bàng hoàng trong lòng, nhưng khi ông ấy nhìn thấy bia mộ trên xe thì mới biết hóa ra người này chính là Bạch Đình Quốc.
Giang Đinh hỏi: "Cậu chủ, đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Tiêu Hào trả lời: "Chú Đình, đây chính là người anh em tốt nhất, người bạn thân nhất của cháu.
Giang Đinh cũng không hỏi thêm gì nữa, nếu Tiểu Hảo đã quyết định để người này được chôn cất ở nghĩa trang nhà họ Tiêu thì nhất định người này phải là anh em tốt nhất của Tiêu Hào, được Tiêu Hào coi như người thân mới khiến anh đưa ra quyết định như vậy. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện 88.net
Tiêu Hào đích thân chôn cất cho Bạch Đình Quốc, sau khi dựng bia mộ thì thấp nhang đốt giấy tiền vàng bac. "Đình Quốc, cậu yên tâm đi, tôi sẽ bắt người giết cậu phải trả giá gấp trăm ngàn lần những đau đớn mà cậu đã chịu." "Tôi sẽ tự tay nuôi nấng Khả Như, bắt đầu từ bây giờ Khả Như chính là con gái ruột của tôi."
Giang Đinh lặng lẽ ngồi đốt tiền giấy cùng với Tiêu Hào, ông ấy không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng nhìn thấy Tiêu Hào day dứt không thôi thì trong lòng ông ấy cũng cảm thấy rất khó chịu.
Sau khi cúng bái xong, Tiêu Hào đỡ Giang Đinh dậy và để Giang Định ngồi sang một bên, Tiêu Hào nhìn gương mặt ngày càng già nua của Giang Đinh rồi nói: "Sau khi nhà tổ được sửa sang xong thì chủ và Yến Thanh cử dọn qua đó cùng nhau hưởng phúc đi." "Cả cuộc đời chủ đã làm việc vất vả cho nhà họ Tiêu rồi, bây giờ cũng nên nghỉ ngơi một chút."
Nhà tổ đã xây xong chỉ chở sửa sang lại một chút là có thể trực tiếp vào ở, tất cả mọi thứ đều do tự tay Giang Đỉnh làm, sau khi sửa sang thì cần thông gió ba tháng nữa là Giang Đình có thể vào ở được rồi. Giang Đinh đã dành cả cuộc đời của mình cống hiển cho nhà họ Tiêu, vẫn luôn đối xử với Tiêu Hào giống như con trai ruột của mình, hiện tại Giang Đinh đã có tuổi cũng đến lúc được an hưởng tuổi già rồi
Vẻ mặt của Giang Đinh đầy hiển từ: "Cậu chủ, cậu không cần phải lo lắng cho tôi đầu, cả đời tôi không chịu được cảnh rảnh rỗi an nhàn." "Cậu chủ, để tôi dẫn cậu đi xem nhà tổ nhà họ Tiêu"
Quả thật Giang Đinh không thể chịu nổi cảnh rành rỗi an nhàn, nếu không có việc gì làm thì ông ấy ngược lại sẽ cảm thấy nhàm chán, khó chịu, thậm chí sẽ ngã bệnh mất. "Đúng rồi..." Giang Đinh có hơi lo lắng nhìn về phía Tiêu Hào, nhịn không được hỏi: "Cậu chủ, cậu nói cho tôi biết đi, rốt cuộc... đã xảy ra chuyện gì rồi?"
Tiêu Hào cũng không muốn nói ra những chuyện này, nên chỉ nói đôi câu cho qua chuyện. "Chủ Đinh, lần này chỉ xảy ra một số chuyện ngoài ý muốn thôi."
Trước đây vì chuyện bảo thủ của nhà họ Tiêu mà Tiêu Hào đã sớm nói với Giang Đinh rằng: Tất cả kẻ thủ đều đã bị đưa ra trước công lý cho pháp luật trừng trị để Giang Đình yên tâm. Còn những chuyện xảy ra sau này Tiêu Hào không muốn để Giang Đình biết, không muốn để cho một ông già có tuổi còn phải lo lắng cho mình nữa.
Giang Đinh thấy Tiêu Hào không lên tiếng vốn định hỏi tiếp, nhưng nghe Tiêu Hào nói vậy thì lời ra đến miệng đành phải nuốt xuống. "Cậu chủ, cho dù có xảy ra chuyện gì đi nữa thì nhất định cậu phải lo cho an toàn của bản thân trước dó." “Tôi già rồi không giúp được cậu cái gì nữa, chỉ biết lo lắng không đầu mà thôi."
Tiêu Hào nắm lấy đôi tay đẩy vết chai sạn của Giang Định nói: "Chủ Đinh, chủ đừng lo lắng cho cháu " "Trên thế giới này không ai có thể làm hại được cháu."
Tiêu Hào là vua, cho dù là ai đi chăng nữa cũng không thể nào giết chết được Tiêu Hào.
Giang Đinh chỉ đành nặng nề gật đầu, từ lâu ông ấy đã biết cậu chủ của mình đã không còn là cậu chủ nhỏ non nớt của sáu năm về trước nữa rồi, ông ấy tin tưởng cậu chủ của mình có thể giải quyết tốt mọi chuyện, có thể bảo vệ được nhà họ Tiêu, Cập nhật chương mới nhất tại Tru yện88.net
Tiêu Hào ở lại với Giang Định trong nửa tiếng, trước lúc tạm biệt thì Giang Đinh lên tiếng: "Cậu chủ, nếu cầu có thời gian thì đến chơi với Yến Thanh một lát, mỗi tuần đi cùng bái với tôi thì con bé đều hỏi về câu đây." "Cháu sẽ đến." Tiểu Hào mỉm cười.
Trước đây, Tiêu Hào đã hứa với Giang Yến Thanh nếu có thời gian sẽ chơi với Giang Yến Thanh, ít nhất mỗi tháng sẽ gặp hai lần, nhưng gần đây vì công việc tương đối nhiều nên Tiêu Hào vẫn luôn bận rộn.
Sau khi chia tay tạm biệt Giang Định, Tiêu Hào đi đến nhà họ Âu Dương, anh muốn dẫn Bạch Khả Như di.
Con gái của anh em cũng là con gái của anh, Tiêu Hào muốn đích thân chăm sóc cô bé.
Biệt thự nhà họ Âu Dương.
Tiêu Hào không chỉ gặp được Trương Mạn và Bạch Khả Như mà còn nhìn thấy một bóng dáng cực kỳ quen thuộc, Giang Yến Thanh.
Hai người Trương Mạn và Giang Yến Thanh đang chơi đùa với Bạch Khả Như. "Anh Bí Đỏ." "Bé Hạt Đậu."
Sau khi nhìn thấy Tiêu Hào thì Giang Yên Thành lập tức lao tới không chút kiêng dè, nhào vào vòng tay của Tiêu Hào. cũng giống như lần trước, lúc gặp được người anh trai mình yêu mền nhất thì bọn họ đều sẽ ôm chăm lấy nhau, sau khi tách ra thì mọi người đều ngồi xuống ghế số pha "Yến Thanh, sao em lại ở đây?"
Giang Yên Thanh nói: "Bạn thân của em xảy ra chuyện không may, anh Bí Đỏ cũng đã trở lại rồi thi sao em có thể không tới được chứ?" "Nếu em không tới đây thì Bí Đỏ chết tiệt, Bí Đỏ thủi nhà anh không chừng đã quên em mất tiêu rồi."
Vừa gặp lại Tiêu Hào nên Giang Yến Thanh rất vui vẻ, nhưng nhớ đến mấy hôm nay Tiêu Hào không thèm để ý tới mình thì cô bé vẫn có chút không vui. “Cô bé ngốc" Tiêu Hào cười nói: "Gần đây đúng là đã xảy ra rất nhiều chuyện, chờ anh giải quyết xong những chuyện này có nhiều thời gian thì anh sẽ đến chơi với em." “Em hiểu." Giang Yến Thanh là một cô bé rất hiểu chuyện: "Vừa rồi em chỉ làm nũng một chút mà thôi, em biết anh bộn bề nhiều việc, hơn nữa em biết vì chuyện lần này mà tất cả mọi người đều rất đau lòng. "Chỉ cần gặp lại nhìn thấy anh không sao là được roi
Giang Yến Thanh nghe Trương Mạn nói rất nhiều chuyện liên quan tới Tiêu Hào khiến cho cô ấy rất lo làng cho Tiêu Hào.
Sau khi hai người trò chuyện một lúc thì Tiêu Hao nói: "Lát nữa anh sẽ mời hai người ăn một bữa cơm." "Trương Mạn, tôi sẽ thu xếp ổn thỏa mọi chuyện cho cô." "Sau khi ăn xong tôi muốn đưa Bạch Khả Như đi."
Mấy ngày gần đây Trương Mạn vẫn luôn chăm sóc cho Bạch Khả Như, cô ta lưu luyến nhìn Bạch Khả Như: "Tiêu Hào, bình thường anh vẫn tương đối bận rộn mà, nếu không... cứ để tôi chăm sóc cho Khả Như đi." "Khả Như còn phải học đi, học nói, tất cả mọi thứ đều phải bắt đầu học lại từ đầu." "Tôi bây giờ tôi không bận chuyện gì, không bận gì cả"
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net