Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Chương 113: Nước cờ cao tay

Sáng sớm hôm sau, Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân, hai người ngồi trên xe cấp cứu của bệnh viện bộ binh đến đội chấp quản.

Văn phòng đội trưởng đội chấp quản.

Đội trưởng đội chấp quản nhìn thấy Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân cùng hai bác sĩ theo sau, rất ngạc nhiên. Đã ngồi trên xe cứu thương, còn mang theo bác sĩ huy động đông như thế, hẳn là không phải chuyện tốt.

Những sự kiện gần đây đều do Tiêu Hào mở ra.

Tiêu Hào xem ra bị thương rất nặng.

Sau khi hai bên chào hỏi nhau, Tiêu Hào nói: "Đội trưởng, chuyện của nhà họ Tiêu chúng tôi năm đó, đội chấp quản của anh rốt cuộc đã lập hồ sơ rồi." "Thật sự rất cám ơn đội trưởng chấp quản."

Đội trưởng đội chấp quản nói một cách nghiêm túc: "Vì người dân làm việc là trách nhiệm của chúng tôi." "Tiêu Hào, vết thương của cậu nặng như vậy, sao không đợi vết thương tốt hơn chút hãy quay lại?" "Không..tôi đến đây hôm nay vì một chuyện khác. Tiêu Hào đi thẳng vào vấn đề: “Tôi đã yêu cầu đội chấp quản công khai mở hồ sơ khởi tố và truy tố vụ án tôi bị người khác vu cáo hãm hại cưỡng dâm vào sáu năm trước.”

Đội trưởng đội chấp quản cau mày, tự hỏi không biết Tiêu Hào định làm gì, "Sự việc này có liên quan rất lớn đến chuyện của nhà họ Tiêu các anh sáu năm trước, là cùng một vụ án, cậu muốn chia nó thành hai vụ án sao?"

Tiêu Hào nói: " Đội trưởng chấp quản, tôi nghĩ rằng anh đã hiểu lầm rồi, vụ án tôi cưỡng dâm sáu năm trước đã lập án điều tra rồi, và tôi đã bị xét xử, bỏ tù." "Sự việc ở nhà họ Tiêu cuối cùng chỉ là một vụ tai nạn, một vụ hỏa hoạn lớn." "Lần này tôi đến đây là để giải oan cho mình sáu năm trước!" "Đồng thời điều tra lại chuyện nhà họ Tiêu của tôi!" “Không thành vấn đề” Lần này, Đội trưởng đội chấp quản không chút do dự, trực tiếp đồng ý, “Hồ sơ vụ án đang ở tòa án, cùng tòa án khởi tố công khai, không có vấn đề gì cả.” "Nhiều nhất là ba ngày, tôi sẽ thu xếp ổn thỏa cho cậu, đến lúc đó thân thể cậu khôi phục một chút là có thể ra tòa."

Tiêu Hào không ngờ đội trưởng đội chấp quản lại dễ dàng đồng ý như vậy. Tiêu Hào không thể đợi lâu như vậy, sẽ cho đối phương thời gian chuẩn bị và nghỉ lấy sức. "Ý của tôi là tôi hôm nay không dễ gì ra ngoài một chuyển, không thể cứ như vậy tay không trở về, không làm gì sao?" "Tôi muốn có một phiên tòa ngay hôm nay, và tôi sẽ được xét xử ngay" "Đội trưởng chấp quản, anh hiểu ý của tôi sao?" Đội trưởng đội chấp quản sửng sốt, "Hôm nay?" "Cậu Tiêu, việc khởi tố bất kì vụ án nào cũng phải có sự sắp xếp thời gian và phải tuân theo rất nhiều thủ tục, nhiều vụ án cả nửa năm trước cũng chưa mở được tòa xét xử." "Vụ án tôi đưa cho cậu đã là sắp xếp nhanh nhất rồi, ba ngày nữa là xong." Đội trưởng đội chấp quản thực sự muốn nói một câu, được một tấc muốn một thước! Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Tiêu Hào biết ba ngày quả thực đã rất nhanh rồi, nhưng Tiêu Hào hiện tại rất lo lắng, chuyện này phải nhanh chóng cắt bỏ mọi mầm họa, đối phương còn chưa kịp phản ứng cần lập tức ra tay!

Đánh cho kẻ địch trở tay không kịp!

Tiêu Hào vô cùng nghiêm túc nói: "Đội trưởng chấp quản, tôi có kế hoạch của riêng mình, anh cũng biết kẻ thù của tôi cực kỳ khó đối phó, tôi không thể cho bọn họ có thời gian để chuẩn bị." "Tôi tin rằng đội trưởng chấp quản nhất định sẽ làm chủ cho tôi, giúp tôi lấy lại sự trong sạch!" "Chuyện này nhất định phải ra tay nhanh chóng, càng để lâu càng không có lợi cho chúng ta."

Đội trưởng đội chấp quản trầm tư suy nghĩ, những gì Tiêu Hào nói không hề sai.

Bây giờ chuyện liên quan đến Tiêu Hào, đã khiến cho đội chấp quản không thở nổi, nếu còn kéo dài lâu hơn nữa thì mọi chuyện sẽ chỉ tiếp tục tệ hơn thôi. Đội trưởng đội chấp quản suy nghĩ một lúc, cuối cùng anh ta hứa: "Được rồi, tôi sẽ thu xếp càng sớm càng tốt." "Hai giờ chiều, Viện chấp pháp thành phố Danh Nam mở phiên toà."

Tiêu Hào đi rồi, Trưởng chấp quản bất đắc dĩ cười khổ. Trưởng chấp quản trước tiên nhìn lại hồ sơ vụ án sáu năm trước một lần, sau đó liên hệ với người của Viện chấp quản sắp xếp chuyện này.

Người của Viện chấp quản cũng không nhịn được mà oán giận vài câu, nhưng bọn họ phải sắp xếp, không dám chậm trễ thời gian.

Bởi vì thời gian rất gấp rút

Phòng thẩm vấn.

Ôn Linh Anh cầm một số văn kiện lại đây, để lên cái bàn đối diện trước mặt Liễu Kiến Hưng. "Làm cái gì?"

Vẻ mặt Liễu Kiến Hưng đắc ý tươi cười: "Cảnh sát Ôn, tôi không làm gì cả, tôi đã nói một trăm lần rồi." "Cô tốt nhất nên thả tôi ra, nếu không qua bốn tám giờ, cô còn phải tự mình đưa tôi ra khỏi đây" "Bớt nói năng linh tinh đi."

Ôn Linh Anh nói: "Xem kỹ tài liệu này rồi ký tên đi." Liễu Kiến Hưng mở văn kiện ra, sau khi nhìn thấy nội dung bên trong đích liền sợ hãi. "Cái gì? Mở phiên toà? Phúc thẩm lại vụ kiện sáu năm trước của Tiêu Hào sao?" Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net

Ôn Linh Anh có chút không kiên nhẫn nói: "Phúc thẩm, thêm khởi tố ông." "Ký tên đi, hai giờ chiều hôm nay tôi sẽ tự mình đưa ông tới Viện chấp pháp."

Liễu Kiến Hưng phải ký tên, không ký tên, buổi chiều cũng sẽ bị mang đi.

Sau khi Liễu Kiến Hưng ký tên, Ôn Linh Anh cầm văn kiện rời khỏi.

Trong lòng ông ta rất loạn.

Tiêu Hào đi bước này là muốn làm cái gì? Không có chứng cớ sao có thể khởi tố? Chẳng lẽ Tiêu Hào có chứng cớ? Nếu thật sự có, vì sao phải chờ tới bây giờ?

Đường Thiên Quân rất nhanh đã biết tin tức Liễu Kiến Hưng cũng bị thẩm vấn.

Điện thoại di động của những người bị giam giữ đều đã bị lấy mất, gần như ngăn cách với bên ngoài.

Hơn nữa nơi nơi đều có camera theo dõi, ông ta cần điện thoại để liên lạc với con trai Đường Minh Tam. Đường Thiên Quân bảo người của đội Chấp Quản liên hệ với luật sư của mình.

Mười lăm phút sau, Đường Thiên Quân nhận được điện thoại của luật sư, vì lý do an toàn, ông ta đi vào WC, gọi điện thoại cho Đường Minh Tam.

Đội Chấp Quản, chỉ có nhà WC là không camera theo dõi.

Sau khi Đường Minh Tam biết chuyện này nói: "Thật không ngờ, Tiêu Hào lại đi nước cờ này." "Những lời này là như thế nào?" Đường Thiên Quân khó hiểu nói. "Nếu Tiêu Hào có chứng cớ, đã sớm làm như vậy" "Không có bằng cứ đầy đủ, Tiêu Hào sẽ đi đến bước này sao?" Đường Minh Tam cho rằng lần này Liễu Kiến

Hưng chắc chắn sẽ ngồi tù Đường Thiên Quân nói: "Minh Tam, chứng cớ đối phó với Liễu Kiến Hưng chỉ có một. Đó chính là Thái Lệ Quyên" "Thái Lệ Quyên là bệnh nhân ở chỗ chúng ta, là một bệnh nhân tâm thần nặng, không thể làm chứng" "Bố hỏi con, Minh Tam, Tiêu Hào có biện pháp nào định tội Liễu Kiến Hưng không?"

Đầu óc Đường Minh Tam nhanh chóng suy nghĩ, nói: "Bệnh nhân ở trong tay chúng ta, chi tiết trị liệu mấy năm nay của Thái Lệ Quyên đều ở trong tay chúng ta." "Bệnh tâm thần không thể chữa khỏi hoàn toàn, nhưng nếu Tiêu Hào muốn dùng Thái Lệ Quyên, anh ta chắc chắn đã nắm chắc." "Chúng ta không thể xem thường Tiêu Hào." "Cho nên chúng ta nhất định phải đề phòng Tiêu Hào, chuẩn bị kỹ lưỡng." "Nếu Liễu Kiến Hưng bị phản có tội, lúc nào chúng ta cũng chuẩn bị giết ông ta." "Nếu ông ta không có tội, tất cả tiến hành theo kế hoạch ban đầu."

Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK