Dương Nam Kiên thật không ngờ lần này mặc dù gặp nạn nhưng cuối cùng tính ra lại lời!
Cảm nhận nguồn sức mạnh dồi dào cuộn trào trong cơ thể, Dương Nam Kiên vô cùng kích động! Thực sự rất muốn tìm ai đó đánh một trận ngay bây giờ!
Dương Nam Kiên liên tục cảm ơn Chủ tịch thành phố: "Anh rể, cảm ơn anh, anh rể! Cánh tay Kỳ lần này thực sự quá lợi hại! Thậm chí em còn có cảm giác như đã bước được một chân vào cảnh giới thần bí rồi! Anh rể, có phải em cũng sắp đột phá cảnh giới Đế vương rồi không?"
Chủ tịch thành phố nói: "Chú còn cách cảnh giới Đế vương xa lắm, hiện tại thực lực mạnh nhất của chú hẳn là có thể đạt đến Dương Thần đại viên mãn." "Tất cả cường giả cảnh giới Dương Thần ở thành Đêm
Đen đều không phải là đối thủ của chú."
Dương Nam Kiên khiêm tốn hỏi: "Anh rể, thế thì nếu em dùng sức mạnh cánh tay kỳ lần này thì có thể đột phá cảnh giới Đế vương không?"
Chủ tịch thành phố giải thích: "Muốn đột phá Đế vương thì cần có ngộ tính của bản thân, sức mạnh từ bên ngoài có thể giúp đỡ chủ nhưng cuối cùng vẫn phải tự dựa vào bản thân thôi." "Tôi đưa cánh tay kỳ lần này cho chủ là để chủ hoàn thành một nhiệm vụ quan trọng là luyện chế đan Để vương. Dùng Huyết Kỳ Lân để luyện đan Đế vương thì khả năng thành công là trăm phần trăm, sẽ không thất bại. Sau đó, chú cứ dùng đan Đế vương này khiêu chiến với tất cả cường giả của hội Trung Thành, nhớ kỹ nhất định phải lấy được Thiên Tâm quyết "
Dương Nam Kiên cắn răng, trên mặt hiện lên vẻ lạnh lùng. "Anh rể, anh cứ yên tâm! Lần này em không những có thể lấy được Thiên Tâm quyết mà còn giết sạch đám người đã lăng nhục em, giảm nát hội Trung Thành dưới gót chân mình!"
Tiêu Hào trở về phân bộ của hội Trung Thành gặp lại em gái và thầy Viên. Tất cả các Hội trưởng đều biết những chuyện xảy ra trong hội Trung Thành trong thời gian này.
Cái tên Trương Hồng Long đã làm cả hội Trung Thành dậy sóng.
Trước đây, anh đánh bại Long Đình, trở thành quán quân trong cuộc thi luyện dược, hơn nữa còn được Tổng Hội trưởng nhìn trúng, được thu làm đồ đệ chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Bây giờ thân phận của Tiêu Hào trong hội Trung Thành đầu còn thấp kém như xưa, địa vị của anh bây giờ vô cùng cao quý.
Tiêu Hào vừa đến phân bộ của hội Trung Thành thì Hội trưởng và các thành viên cao cấp đều phải vội vội vàng chạy ra tiếp đón Tiêu Hào.
Sau khi Tiêu Vẫn biết sức mạnh của anh được khôi phục thì vô cùng vui vẻ.
Tiêu Hào đã hứa với Tiêu Vân, nhất định sẽ đưa theo em ấy rời khỏi thành Đêm Đen. Tối hôm đó, hai người Tiêu Hào và Niếp Vô Tình ngồi nói chuyện uống trà trong phòng sách.
Tin tức gần đây của Tiêu Hào, Niếp Vô Tình đều được biết, anh ta cảm thấy vô cùng khó hiểu.
Niếp Vô Tình cười nói: "Anh Trương, thật không ngờ anh lại là một luyện dược sư tài ba, em càng không ngờ là Tổng Hội trưởng sẽ coi trọng anh! Thế này thì chắc là anh muốn ở lại thành Đêm Đen rồi phải không?"
Tiêu Hào cười nói: "Tôi còn rất nhiều việc cần phải làm ở thành Đêm Đen, dù sao bây giờ chúng ta cũng bị khống chế ở trong thành Đêm Đen, không ra ngoài được, đương nhiên cũng muốn làm chút việc gì đó. Nếu Tổng Hội trưởng đã nhìn trúng tôi thì tôi dự định đưa nhóm người thầy Viên về tổng bộ hội Trung Thành. Nếu như cậu cũng muốn đi thì ngày mai chúng ta cùng đi."
Niếp Vô Tình lại lắc đầu nói: "Em không muốn dẫn thân vào vũng nước đục này đâu. Nghe nói ba thế lực lớn nhất thành Đêm Đen đang loạn cả lên, tình thế như nước với lửa. Hội Trung Thành và môn phái Vạn Kiểm hoàn toàn trở mặt với nhau, hội Trung Thành còn phế mất tông chủ của môn phái Vạn Kiếm, bây giờ mà đến hội Trung Thành chắc chắn rất nguy hiểm." "Em nói này anh Trương, hay là anh đừng đến tổng bộ nữa, cứ ở lại đây luôn, đợi khi nào phong toả của vùng biển ngoài thành Đêm Đen được dỡ bỏ rồi thì chúng ta lập tức rời đi.
Thực ra thì Tiêu Hào cũng không muốn đưa Niếp Vô Tình đến tổng bộ hội Trung Thành, nếu Niếp Vô Tình không muốn đi thì càng tốt.
Vì vậy hai người chỉ nói chuyện trong chốc lát Tiêu Hào đã đứng dậy rời đi.
Sau khi Tiêu Hào đi, Niếp Vô Tình châm một điều thuốc được lấy từ trong túi, thì thào nói: "Anh chắc chắn không phải Trương Hồng Long. Anh Trương chắc chắn không phải là một người như vậy, hơn nữa anh ấy còn bị dị ứng với một số loại thuốc, sao anh ấy có thể là một luyện dược sư được? Nếu anh ấy thực sự là một luyện dược sư tài giỏi thì sớm đã bị Hồn Điện đưa đi bồi dưỡng rồi." "Anh Trương, em thực sự tò mò, rốt cuộc anh ta là ai? Hẳn là chúng ta đã bị tách ra từ lần gặp nạn trên biển trước đó rồi. Xem ra có một tên giả mạo đến nằm vùng bên cạnh mình, thật thú vị...
Niếp Vô Tình sớm đã nghi ngờ có người giả mạo Trương Hồng Long nhưng vẫn luôn không thể khẳng định.
Mấy ngày nay khi nghe được những chuyện xảy ra trong tổng bộ hội Trung Thành thì anh ta đã có thể khẳng định Trương Hồng Long này là giả. Đương nhiên, Niếp Vô Tình cũng không trực tiếp vạch trần anh ta, bởi vì bây giờ Trương Hồng Long được Tổng
Hội trưởng tổng bộ nhìn trúng.
Bây giờ mà vạch trần thân phận của anh ta thì không có lợi gì hơn nữa lỡ đầu tên Trương Hồng Long kia muốn giết người diệt khẩu thì phải làm sao?
Niếp Vô Tình nghĩ, đợi sau khi anh ta rời khỏi thành Đêm Đen thì sẽ trở lại nhà họ Niếp báo cáo tình hình, để nhà họ Niếp tự mình xử lý.
Sau khi nói chuyện xong với Niếp Vô Tình, Tiêu Hào tính đến tìm em gái nói chuyện một chút. Trên đường đi, anh gặp được một người phụ nữ mang thai. "Anh Trương!"
Sau khi người phụ nữ đó nhìn thấy Tiêu Hào thì vô cùng vui vẻ tiến lên chào hỏi. Người phụ nữ có thai đó chính là Thuý Yến, là người trước đây được Tiêu Hào giúp.
Thuý Yến mang thai ba đứa thế nhưng vì bị bạo hành gia đình mà một đứa chết trong bụng.
Tiêu Hào đã giúp cô ấy lấy đứa bé đó ra và bảo vệ hai đứa bé còn lại.
Hai đứa bé còn lại trong bụng cô ấy vô cùng khoẻ mạnh, bây giờ cô ấy cũng trở thành người của người của hội Trung Thành, điều kiện sinh hoạt hằng ngày rất tốt cũng cắt đứt mọi quan hệ với người chồng Lưu Thịnh kia.
Cuộc sống bây giờ của cô ấy đều nhờ Tiêu Hào mà có thế nên cô ấy rất cảm kích Tiêu Hào. Tiêu Hào cười nói: "Mấy ngày không gặp, trông cô có vẻ khoẻ hơn nhiều đấy, muộn rồi cô cũng nên nghỉ ngơi sớm đi, trong bụng còn có em bé đấy!" Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại tamlinh247.net
Thuý Yến thấp giọng nói: "Anh Trương tôi tới gặp anh là để nói với anh một chuyện." Tiêu Hào thấy Thuý Yến trông có vẻ rất thần bí thì hỏi: "Có chuyện gì vậy?" Thuý Yến kéo tay áo Tiêu Hào đến một nơi vắng vẻ, hình như có chuyện gì đó vô cùng bí mật muốn nói với Tiêu Hào.
Thực ra thì Tiêu Hào là Đế vương, nếu anh không muốn người khác nghe thấy cuộc nói chuyện giữa hai người họ thì không ai nghe được.
Hai người đến một cái đình thì Thuý Yến mới nói: "Anh Trương, có mấy việc tôi muốn nói với anh. Nhưng mà tôi sợ là anh không tin tôi nên vẫn do dự không biết có nên nói hay không."
Trên mặt Thuý Yến hiện rõ vẻ đắn đo.
Tiêu Hào cười cười: "Rốt cuộc là có chuyện gì, cô cứ nói đi, không sao cả."
Thúy Yên nặng nề gật đầu, cô ấy nhìn chăm chú vào Tiêu Hào nói: "Có một lần tôi vô tình nghe thấy, cái anh Niếp Vô Tình kia muốn gây bất lợi cho anh."
Tiêu Hào có chút bất ngờ nói: "Cô đã nghe được những gì?"
Thúy Yên vội vàng nói: "Anh Trương, tôi biết anh và Niếp Vô Tình là anh em kết nghĩa, có mấy lời do tôi nói thì sợ là anh sẽ không tin nhưng mà tôi vẫn phải nói, nếu không cứ giữ mãi trong lòng sẽ khiến tôi cảm thấy rất có lỗi với anh." "Tôi nghe Niếp Vô Tình nói anh ta hoài nghi thân phận của anh còn nói anh Trương là do người ta giả mạo rồi còn muốn tìm cách đối phó với anh Trương nữa."
Tiêu Hào cảm thấy rất bất ngờ với việc Niếp Vô Tình phát hiện ra mình là giả.
Gần đây Tiêu Hào bộc lộ tài năng đánh bại hết các luyện dược sư khác trong hội Trung Thành, muốn người khác không cảm thấy nghi ngờ cũng khó.
Tiêu Hào nói: "Thuý Yên, tôi tin cô, chỉ có điều chuyện này chỉ có thể nói cho một mình tôi biết, không thể để người thứ hai biết được." "Cô phải quên chuyện này đi, biết không? Sau này cô cứ ở trong hội Trung Thành đừng đến trêu chọc nhóm người Niếp Vô Tình"
Thúy Yên gật gật đầu.
Tiêu Hào lấy ra một cái ngọc bội để Thuỷ Yên đeo lên người.
Tuy đây chỉ là một cái ngọc bội bình thường nhưng nó đã được Tiêu Hào truyền sức mạnh vào thế nên nó có thể bảo vệ Thúy Yên được ba lần.
Sau khi nói lời tạm biệt với Thúy Yên, khoé miệng Tiêu
Hào nhếch lên một nụ cười nhẹ.
Niếp Vô Tình biết mình là tên giả mạo thế nhưng không vạch trần mình, chắc chắn là anh ta đang nghĩ quỷ kế gì đó để đối phó với mình.
Binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngắn, Tiêu Hào không lo lắng chút nào. Đến lúc đó anh sẽ tặng cho Niếp Vô Tình một niềm vui bất ngờ!
Sáng sớm hôm sau, Tiêu Hào, Tiêu Vân, thầy Viên và
Lưu Đại Bảo cùng nhau đến tổng bộ hội Trung Thành.
Cổ Trung Phong cũng đi cùng mọi người.
Tiêu Hào vốn không cần Cổ Trung Phong giúp đỡ thế nhưng do Cổ Trung Phong kiên trì nói phải bảo vệ mọi người nên mới đi cùng.
Cổ Trung Phong là một người vô cùng có nguyên tắc, món vũ khí lần trước Tiêu Hào đưa cho anh ta thật sự quá quý giá thế nên anh ta nhất định phải vệ mọi người đến cùng.