Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh


Liễu Nguyệt Hân và Âu Dương Chanh Kỳ sợ hãi, bọn họ cho rằng Tiêu Hào có bản lĩnh ngăn nổ mạnh.

Tuyệt đối không ngờ tới, thực sự nổ mạnh rồi!

Càng không nghĩ tới, bọn họ hoàn hảo không tổn hao gì, lực lượng của Tiêu Hào hóa giải tất cả nổ mạnh!

Bọn họ biết Tiêu Hào rất mạnh, nhưng không ngờ lại mạnh tới mức độ này.

Ba người mặc đồ đen dừng bước, bọn họ không dám tin.

Đống thuốc nổ này, cho dù là ba bọn họ cũng sẽ tan xương nát thịt, người của nhà họ Bạch bọn họ nổ mạnh, sao mấy người này không chết?

“Rút!”

Ba người rút lui trước, chạy như điên về ba phía.

Thuốc nổ không nổ chết người, còn không thương tổn được chút nào, bọn họ căn bản không phải là đối thủ.

Ba người ngay cả dũng khí chiến đấu cũng không có.

Nhưng ba bọn họ phát hiện, bọn họ chạy được ba bốn bước xong, toàn bộ đều ngã xuống đất.

Phía sau bọn họ là lực lượng vô ảnh vô hình kéo mạnh bọn họ.

Ba người không khống chế được ngã quỵ xuống đất, bọn họ phát hiện đã không thể nhúc nhích, giống như bị định thân chú.

Ba người vô cùng hoảng sợ, bọn họ thế mới biết được, lực lượng của đối phương hoàn toàn nghiền áp bọn họ

Tiêu Hào đi tới trước mặt ba người, lạnh lùng nói: “Các người giết Bạch Đình Quốc trước, lại giết Bạch Khả Như, các người muốn nhổ cỏ tận gốc đúng không?"

Người ở giữa nói: “Tiêu Hào, tốt nhất là anh đừng nên xen vào chuyện của người khác!

“Chúng tôi vốn không giết Bạch Đình Quốc, cũng sẽ không giết Bạch Khả Như, nhưng ai bảo lúc trước anh dẫn Bạch Đình Quốc tham dự thi đấu thành Đế Nam tranh bá!”

“Anh còn chữa trị thương tổn cho Bạch Khả Như, đối nghịch với nhà họ Bạch chúng tôi!”

“Chuyện của nhà họ Bạch chúng tôi, tuyệt đối sẽ không cho bất cứ người nào nhúng tay!”

“Chỉ cần anh nhúng tay vào, chúng tôi sẽ phải chết không thể nghi ngờ!”

Ba người này đều quen Tiêu Hào, cũng biết Tiêu Hào ở bên Bạch Khả Như.

Tiêu Hào vô cùng tức giận. Mời đọc truyện trên truyen88.vip

Âu Dương Chanh Kỳ hét to: “Các người ngay cả đứa bé năm tuổi cũng không buông tha, các người thực đáng chết!”

Liễu Nguyệt Hân ôm Bạch Khả Như, khiến cô bé không sợ hãi, nhưng trong mắt Bạch Khả Như không có một chút sợ hãi, chỉ có lửa giận.

Lúc cô bé biết ba người này muốn giết cô bé, trong lòng cô bé vô cùng khó chịu.

Những chuyện này không phải chuyện một đứa bé năm tuổi nên thừa nhận.

Liễu Nguyệt Hân đỏ mắt: “Bạch Khả Như, Bạch Đình Quốc đều là người của nhà họ Bạch, vì sao nhà họ Bạch các người lòng dạ độc ác, vì sao không tha cho bọn họ một con đường sống!”

Người bên trái lạnh lùng nói: “Đúng là buồn cười, Bạch Đình Quốc chỉ là một đứa con hoang, anh ta có tư cách gì trở thành người nhà họ Bạch? Con của con hoang, đương nhiên cũng là con hoang!”

“Các người... Đáng chết!” Tiêu Hào đã động sát tâm, sẽ không tha cho bọn họ.

Bạch Khả Như nghiến răng, trong mắt tràn ngập tơ máu: "Là các người, chính là đám người xấu các người giết bố tôi, hại chết mẹ tôi!”

“Bố Tiêu Hào, mẹ Nguyệt Hân, hai người nên báo thù cho bố mẹ con!”

Tiêu Hào chậm rãi đi tới, ba người không cầu xin tha thứ.

“Tiêu Hào, giết chúng tôi, sẽ là địch với nhà họ Bạch!”

“Tiêu Hào, nếu thức thời mà nói, thì thả chúng tôi đi, giao Bạch Khả Như cho chúng tôi, như vậy có lẽ nhà họ Bạch sẽ tha cho anh một con đường sống!”

“Người của thành Đế Nam nho nhỏ, dám đối nghịch với nhà họ Bạch chúng tôi! Bây giờ giao Bạch Khả Như cho chúng tôi, quỳ xuống thần phục chúng tôi!”

Ba người đã chết tới nơi còn cứng miệng.

Tiêu Hào híp mắt, nói: “Xem ra tin tức của nhà họ Bạch các người đúng là không nhạy, Kim Cường đã xảy ra nhiều chuyện, vậy mà các người không biết sao?”

Ba người này, khoảng Huyền Thông cấp năm.

Nhà họ Bạch đối với tin tức về Tiêu Hào, chỉ dừng tài liệu ở thị trấn Thanh Hà, Tiêu Hào tốn mấy chục tỷ mang Bạch Đình Quốc đi.

Kim Cường đã xảy ra rất nhiều chuyện, nhưng không liên quan gì tới Bình Châu.

Chuyện lần trước Tiêu Hào và Bạch Ái Linh Thất Sát cùng tới hang động Huyền Âm, bọn họ đồng ý chuyện bên kia sẽ không truyền ra ngoài, Tiêu Hào giúp bọn họ rất nhiều, cứu bọn họ mấy lần, tất nhiên là sẽ không truyền ra ngoài.

Lần trước Tiêu Hào vô ý nghe thấy cuộc nói chuyện giữa Thất Sát và Bạch Ái Linh, sớm đã biết Thất Sát và Bạch Ái Linh không cùng đường với những người này.

Tám chín mươi phần trăm Thất Sát là ông nội của Liễu Nguyệt Hàn!

Cho nên đám người của nhà họ Bạch căn bản không rõ thực lực của Tiêu Hào, nếu biết Tiêu Hào giết nhiều người ở Kim Cường như vậy, chắc chắn không dám trực tiếp giết Tiêu Hào.

Tiêu Hào đi tới, sát ý bao phủ ba người.

Ba người cảm nhận được sát ý của Tiêu Hào, trong lòng hoảng sợ, nhưng vẫn không sợ Tiêu Hào như cũ, thậm chỉ không thèm để ý.

“Tiêu Hào, anh dám giết chúng tôi sao?” Mời đọc truyện trên truyen88.vip

“Tiêu Hào, tôi biết anh rất mạnh, nhưng trước khi anh ra tay nên suy nghĩ một chút kẻ địch của anh là ai!”

“Nếu thức thời, thì nhanh thả bọn tôi đi!"

Tiêu Hào cảm thấy ba người này rất buồn cười: “Tôi nói cho các anh biết, tôi sẽ giết các anh, phàm là người tham dự giết Bạch Đình Quốc anh em của tôi, giết chú Âu Dương Sâm, tôi sẽ không tha cho một người nào”

Sau khi nói xong, một dòng lực lượng vô hình lướt qua cổ của ba người.

Ba người bị giết, cổ bị chém đứt, ngã vào trong vũng máu. Ba người đến chết đều không thể tin được, Tiêu Hào sẽ giết bọn họ.

Liễu Nguyệt Hân vội vàng che mắt Bạch Khả Như, không thể để đứa bé nhìn thấy cảnh tượng như vậy được.

Nhưng mà Bạch Khả Như không sợ hãi, ra sức kéo tay Liễu Nguyệt Hân.

“Mẹ, con không sợ, con không sợ một chút nào nữa.

“Chị Khinh Vân từng nói, linh hồn của con bị hành hạ năm năm, con được chữa khỏi xong, linh hồn của con sẽ cường đại hơn, chỉ số thông minh của con cũng sẽ rất cao”

“Con bị hại năm năm, là vì phúc được họa.”

“Con biết cái gì là đúng, cái gì là sai, con biết những người này là người xấu, bọn họ đáng chết.”

Liễu Nguyệt Hân sợ ngây người. Âu Dương Chanh Kỳ ở bên cạnh cũng kinh ngạc nhìn Bạch Khả Như.

Những lời này, không giống những lời từ miệng đứa bé năm tuổi nói ra.

Ninh Khinh Vân nói không sai, linh hồn của trẻ sơ sinh là linh hồn thuần khiết nhất trên thế giới này, thuần khiết tới mức không nhiễm bất cứ bụi bẩn gì.

Cổ trùng ở trong đầu Bạch Khả Như năm năm, vốn không có ai cứu được Bạch Khả Như, trước khi Bạch Khả Như mười tuổi, cũng sẽ bị cổ trùng giết chết.

uploads

uploads

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK