Nhóm người Niếp Vô Tình vô cùng ngạc nhiên khi thấy Tiêu Hào đưa một người phụ nữ có thai trở về.
Niếp Vô Tình lại gần, hỏi: "Anh, có chuyện gì vậy?"
Tiêu Hào nói: "Vị này là một bệnh nhân rất đặc biệt, bây giờ tôi cần phải chữa trị cho cô ấy, mọi người đừng tới quấy nhiễu tôi."
Niếp Vô Tình nghe anh nói vậy lại càng thêm kinh ngạc: "Anh, anh muốn chữa bệnh cho người khác?" "Tại sao từ trước tới giờ em chưa từng nghe rằng nói anh biết y thuật?"
Tiêu Hào có tất cả ký ức của Trương Hồng Long.
Trương Hồng Long là người của Hồn Điện, Niếp Vô Tình làm việc cho nhà họ Niếp, hai người thường xuyên hợp tác làm ăn với nhau nhưng không thực sự hiểu hết đối phương.
Tình cảm giữa hai người rất tốt nhưng chỉ được xây dựng trên quan hệ lợi ích.
Tiêu Hào cười một tiếng, nói: "Tôi từng đi theo một luyện đan sư thần bí mấy năm, học được không ít." vị "Được rồi, tôi sẽ nói những chuyện này với cậu sau, hiện tại cần phải chữa trị cho người bệnh ngay lập tức. Tiêu Hào nói xong liền không quan tâm tới anh ta nữa.
Niếp Vô Tình đưa người phụ nữ vào một căn phòng trên tầng hai.
Tiêu Hào bảo cô ấy nằm lên giường, anh phải nhanh chóng bắt tay vào phẫu thuật lấy đứa bé đã chết kia ra ngoài.
Chỉ cần đưa đứa trẻ đó ra ngoài, hai đứa bé còn lại chắc chắn sẽ phát triển khỏe mạnh.
Bây giờ người phụ nữ rất tin tưởng Tiêu Hào. Bởi vì nếu các con của cô ấy thực sự chết hết thì cô cũng không thiết sống nữa.
Hiện tại Tiêu Hào là hy vọng duy nhất của người phụ nữ này, cho dù anh muốn cô ấy làm việc gì, cô sẽ cố gắng hết sức làm theo.
Tuy ở đây không có thuốc tế, không có thiết bị khử trùng nhưng những điều ấy không phải vấn đề gì to tát.
Tiêu Hào có thể dùng ngay nguồn năng lượng vô thuộc tính của mình khử trùng dụng cụ Chuyện thuốc tế lại càng đơn giản hơn, anh chỉ cần điểm huyệt người phụ nữ, đợi cho huyệt gây tê của phát huy tác dụng khiến cho cơ thể cô ấy dần dần mất đi cảm giác.
Tiếp đó, Tiêu Hào cởi áo người phụ nữ, để lộ bụng của cô ấy.
Anh cầm một con dao găm đã khử trùng lên, rạch từng lớp trên bụng người mẹ, cẩn thận từng li từng tí nhấc đứa bé đã chết ra.
Ca mổ cực kỳ thành công, Tiêu Hào quả là một vị Thần Y.
Toàn bộ sức mạnh và y thuật của anh đều do đích thân Thánh Y truyền lại.
Vốn đây là một ca phẫu thuật vô cùng phức tạp, Tiêu Hào lại hoàn thành trong vòng năm phút.
Như thế đã là hơi chậm, nếu có thiết bị khử trùng chuyên nghiệp và dao phẫu thuật, anh đảm bảo có thể kết thúc ca mổ chỉ trong hai phút.
Sau khi phẫu thuật xong, Tiêu Hào tiếp tục truyền sức mạnh vào cơ thể người phụ nữ để giảm bớt cảm giác yếu ớt, khiến cơ thể cô ấy ổn định trở lại.
Bây giờ thực lực của Tiêu Hào còn chưa khôi phục hết nên không thể khiến cho vết thương của cô ấy mau chóng lành lại.
Anh nói với người phụ nữ: "Ca mổ vô cùng thành công, cả hai đứa bé đều rất khỏe mạnh, từ giờ cô cứ ở lại đây tĩnh dưỡng, những chuyện còn lại để cho tôi giải quyết"
Tiêu Hào đã lựa chọn nhúng tay vào chuyện này đồng nghĩa với việc anh có đủ khả năng để giúp cô ấy thoát khỏi người đàn ông kia.
Nếu anh ta còn dám tới đây gây rắc rối, Tiêu Hào sẽ không nể tình mà giết chết anh ta.
Mới vừa rồi Tiêu Hào không ra tay bởi vì nơi này là địa bàn của hội Trung Thành, anh không muốn gây sự ở đây. Người phụ nữ hết sức cảm kích Tiêu Hào, cô không nghĩ rằng anh lại là một vị bác sĩ tài giỏi đến như vậy. Sau một hồi trò chuyện, Tiêu Hào biết được, người phụ nữ này tên là Thúy Yên, chồng cô ấy tên là Lưu Thịnh.
Lưu Thịnh kinh doanh buôn bán nhỏ tại nhà. Gia đình Thủy Yên thuộc tầng lớp sống ở dưới đáy xã
Nhà cô ấy còn có bố mẹ và một người em trai, cuộc hội. sống túng thiếu quanh năm.
Do bố mẹ cô muốn có một cuộc sống tốt hơn nên đã toan tính gả bán con gái cho Lưu Thịnh.
Thúy Yên vốn không hề thích anh ta.
Nhưng bố mẹ cô đã nhận rất nhiều tiền của Lưu Thịnh cho nên cô ấy cũng không còn cách nào khác, bất đắc dĩ phải kết hôn với anh ta.
Sau khi lấy nhau, Lưu Thịnh thường xuyên có hành vi bạo lực gia đình, nhất là khi anh ta đi uống rượu say về, cứ ba ngày thì hết hai ngày đánh đập cô ấy.
Lý do duy nhất khiến Lưu Thịnh mua cô về là để Thúy Yên sinh con, nối dõi tông đường cho anh ta. Mà trước kia anh ta còn từng giết chết một người phụ nữ, thế nhưng không có ai tố giác chuyện này, sau rồi chuyện đó cũng không được đả động đến nữa.
Cho dù là ở thế giới nào đều có những người sống ở tầng dưới cùng của xã hội, những người phụ nữ số khổ giống như Thúy Yên.
Sau khi Tiêu Hào biết tất cả mọi chuyện, ngoại trừ cảm thông và tức giận, trong lòng anh còn tràn ngập cảm giác bi ai. "Trương Hồng Long, chẳng phải ông nói rằng một tiếng sau sẽ nói chuyện với chúng tôi sao? Trốn ở trong đấy làm cái gì? Còn không mau ra đây!" Tiêu Hào trò chuyện cùng với Thúy Yên rất lâu, chủ yếu là để xoa dịu nỗi buồn trong lòng cô.
Như thể rất có lợi cho sự hồi phục của sản phụ, cũng rất tốt cho thai nhi trong bụng.
Không ngờ thời gian trôi nhanh như vậy. Tiêu Hào bảo Thúy Yên tiếp tục nghỉ ngơi cho khỏe sau đó mở cửa phòng bước ra ngoài.
Đứng ở ngoài cửa có bác sĩ Hồ và hai vị bác sĩ khác, Hội trưởng Triệu ngồi trong phòng khách dưới tầng một.
Mặt bác sĩ Hồ đầy vẻ khinh thường, nhìn chằm chằm vào Tiêu Hào, nói: "Đã cứu sống được người rồi sao? Trong vòng một tiếng làm sao ông có thể hoàn thành một ca phẫu thuật cơ chứ?" "Thất bại thì cứ việc nói thẳng! Quỳ xuống trước mặt tôi, dùng hết sức mà cầu xin tha thứ, khiến cho tôi động lòng từ bi, chỉ cần chém đứt một cánh tay rồi tôi sẽ tha cho ông." Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.net để ủng hộ team n*ha !!!
Bác sĩ Hồ cho rằng chắc chắn ông ta sẽ thắng, chẳng qua Tiêu Hào đứng đây phô trương thanh thế, lừa mình dối người mà thôi.
Ông ta hoàn toàn không tin rằng Tiêu Hào cứu sống được hai đứa bé kia.
Thầy của ông ta cũng đã kiểm tra qua, không có cách nào để cứu chúng cả.
Trong mắt bác sĩ Hồ, sư phụ ông ta chưa bao giờ chẩn đoán sai.
Tiêu Hào nói: "Nếu như sư phụ của ông đã đến, vậy hãy xuống mời ông ấy lên xem kết quả đi." "Nhưng mà để tôi nói cho ông điều này, cho dù ông quỳ xuống cầu xin tôi, tôi cũng sẽ không tha thứ cho ông." "Hôm nay ông nhất định phải để lại hai cánh tay ở đây."
Bác sĩ Hồ nhìn thấy sát ý trong ánh mắt của Tiêu Hào, trong lòng ông ta đột nhiên xuất hiện dự cảm xấu. Hội trưởng nhanh chóng lên đến tầng hai, Niếp Vô Tình cũng đi lên cùng ông ta.
Niếp Vô Tình không biết đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, anh ta vô cùng ngạc nhiên khi nghe Hội trưởng Triệu kể rằng Tiêu Hào và bác sĩ Hồ nảy sinh mâu thuẫn.
Niếp Vô Tình muốn xin lỗi Hội trưởng nhưng vô ích.
Nếu Hội trưởng đã đạt được thỏa thuận với Tiêu Hào, thỏa thuận cũng đã có hiệu lực thì cần phải tiến hành tiếp.
Ngài Hội trưởng đi theo Tiêu Hào vào phòng, mọi người nhìn thấy Thúy Yên đang nằm đắp chăn trên giường, sắc mặt có chút tiều tụy.
Hội trưởng Triệu vội vàng bước tới, đưa tay phải ra đè trên mạch của Thủy Yên để kiểm tra.
Chẳng bao lâu ông đã cảm nhận được sự sống của hai đứa bé trong bụng cô ấy. Nhịp tim của thai nhi bình thường, tính mạng ổn định.
Đứa trẻ bị chết lúc trước đã được lấy ra hoàn hảo, hai đứa bé còn lại không chịu bất cứ ảnh hưởng nào.
Hội trưởng không dám tin tưởng, đầu toát đầy mồ hôi lạnh. Ban nãy ông ta đã kiểm tra, rõ ràng hai đứa bé kia sẽ chết ngay lập tức.
Hơi thở yếu ớt lúc ấy chỉ là sức sống của người mẹ, không ai có thể cứu được bọn họ.
Vậy mà giờ đây lại xuất hiện kỳ tích, người thoạt nhìn có vẻ tầm thường đang đứng trước mặt ông lại có y thuật xuất chúng như thế Mọi người đều đang trông chờ kết quả kiểm tra của
Hội trưởng.
Khi bàn tay Hội trưởng rời khỏi người của Thúy Yên, dự cảm xấu trong lòng bác sĩ Hồ dâng cao hơn bao giờ hết, ông ta sốt sắng hỏi: "Thầy, rốt cuộc thế nào rồi?"
Hội trưởng Triệu lạnh mặt nói: "Còn không mau quỳ xuống nhận sai với ngài Trương Hồng Long"