Chương 111: Một lưới bắt hết.
Đường Minh Tam suy nghĩ nói: "Vì vậy, tất cả những điều này là cái bẫy của Tiêu Hào, là âm mưu của anh ta." "Thật ra, không khó để khiến Đường Thịnh tin rằng Tiêu Hào không phải là Ám Dạ Vương" "Theo tin tức mà tôi nhận được, trong hai ngày qua, Ám Dạ Vương đã ở thủ đô và đang điều tra một vài việc gì đó." "Vậy thì...lúc Ám Dạ Vương đang ở kinh đô, thì Tiêu
Hào đang ở đâu?" "Tiêu Hào bị trúng đạn, công bố với bên ngoài dưỡng thương ở bệnh viện Bộ Binh, lẽ nào anh ta đã chạy đến thủ đó sao?" "Đường Thịnh, cậu nói xem có phải hay không?" Đường Thịnh giật mình khi nghe những lời này.
Ôn tiên sinh nhìn Đường Minh Tam ánh mắt kỳ quái, khâm phục nói: "Minh Tam thật thông thái, tin tức của cậu thật đúng là nhanh nhạy, Ám Dạ Vương vừa trở về tổng bộ, cậu đã biết được tin tức rồi."
Đường Minh Tam mỉm cười, "Tôi cũng chỉ là vô tình nhận được tin tức thôi, bây giờ nghĩ lại, tin tức này đối với chúng tôi rất quan trọng" Ông Ôn hiểu được ẩn ý của Đường Minh Tam, ông nhìn sang Đường Thịnh và nói: "Hôm qua, Ám Dạ Vương đã xuất hiện ở đại bản doanh và tổ chức một cuộc họp toàn thể, đeo mặt nạ và mái tóc dài màu đỏ rực lửa" "Đường Thịnh, ông trả lời tôi, ông có nhìn thấy người này sao?" Ám Dạ Vương qua miêu tả của Ôn tiên sinh, đương nhiên là Liệt Diễm.
Tiêu Hào muốn Liệt Diễm làm Ám Dạ Vương, đi điều tra nội tình của Ám Dạ, Liệt Diễm không muốn bị Băng Sương làm phiền, đã sớm đi đến thủ đô rồi.
Đây là sự sắp đặt của Tiêu Hào, nhằm từng bước rút ra những kẻ phá vỡ quy tắc trong Ám Dạ.
Đường Thịnh đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn. "Ôn tiên sinh, Ám Dạ Vương hai năm nay không phải vẫn luôn ở tổng bộ của Ám Dạ sao? Ngày hôm qua đã quay về rồi?"
Ôn tiên sinh rất chắc chắn, "Trong khoảng thời gian này, Ám Dạ Vương vẫn luôn ở tổng bộ của Ám Dạ, điều tra và chỉnh lý một số thế lực ở tổng bộ."
Đường Thịnh nhớ lại rằng, ông ấy nói chuyện với Tiêu Hào mỗi ngày, vì vậy ông ấy hoàn toàn chắc chắn rằng Tiêu Hào đang nghỉ trong bệnh viện quân đội.
Tiêu Hào không hề rời khỏi thành phố Danh Nam, nếu Tiêu Hào chính là Ám Dạ Vương, làm sao anh ta có thể mở một cuộc họp ở thủ đô?
Làm thế nào điều này có thể xảy ra?
Nếu Tiêu Hào chính là Ám Dạ Vương, không thể có chuyện cùng một người xuất hiện cùng một lúc ở hai nơi khác nhau được!
Lẽ nào ông đã bị Tiêu Hào lừa rồi sao?
Nhưng Tiêu Hào có một hình xăm của Ám Dạ Vương trên ngực của anh ta! Điều này là không thể giả mạo!
Nhưng Ám Dạ Vương tại tổng bộ, càng không có khả năng là giả, Ám Dạ Vương sẽ trở lại, ngay cả khi không ai biết ngoại hình của anh ta, nhưng văn kiện, hình xăm và thẻ bài của Ám Dạ Vương đều có thể chứng minh danh tính của anh ta! Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Đường Thịnh lại hỏi, chiều cao và dáng vẻ bên ngoài của Ám Dạ Vương, câu trả lời của Ôn tiên sinh, so với hình dáng của Tiêu Hào rõ ràng họ không phải là cùng một người!
Đường Thịnh mồ hôi lạnh đầy mình, sắc mặt thay đổi hết trắng lại xanh, càng ngày càng trở nên khó coi.
Đường Minh Tam thật quá lợi hại rồi, ngay lập tức tung ra bằng chứng cho thấy Tiêu Hào không phải là Ám Dạ Vương.
Đường Minh Tam liếc nhìn Đường Thịnh một chút và tiếp tục nói: "Tôi sẽ nói cho ông biết câu trả lời cho tất cả các vấn đề." "Tiêu Hào là người của Cao đại đô đốc, với thế lực của Cao đại đô đốc ở Bắc Cảnh, nhất định phải biết hình dáng hình xăm của Ám Dạ Vương, về phần con số 000 của Ám Dạ Vương, cũng không phải là điều bí mật, tôi cũng biết điều đó. "Làm giả hình xăm rất đơn giản, bởi vì không ai có thể dám đến gần và tận mắt kiểm tra hình xăm trên người của Ám Dạ Vương, vì vậy lấy giả làm thật rất dễ thực hiện. "Về phần hệ thống Ám Dạ, chẳng lẽ Ám Dạ Vương sẽ xho một sát thủ cấp hai xem điện thoại của mình sao?" "Còn về phần thực lực, càng dễ giải thích hơn nữa, chỉ cần là người mạnh hơn Đường Thịnh, ra tay dứt khoát, cùng với áp lực thân phận, ai dám chống lại?"
Càng nghe, Đường Thịnh càng cảm giác đổ mồ hôi lạnh.
Tiêu Hào trước tiên dùng khí thế và thực lực mạnh mẽ áp chế, sau đó đưa ra hình xăm, và cuối cùng là thẻ bài
Sáu người bọn họ lúc ấy quỳ xuống đất cúi lạy.
Bọn họ không có quyền đi kể lại kiểm tra hình săm và hệ thống trong điện thoại của Tiêu Hào.
Đường Minh Tam tiếp tục nói: "Tôi nghĩ Tiêu Hào từ sau khi biết Đại đô đốc Cao bị Ẩn Sát hạ độc thì chỉ Nhà họ Đường chúng ta có sát thủ Ám Dạ" "Mà sát thủ Ám Dạ lại trở thành kẻ thù của Tiêu Hào, cho nên, Tiêu Hào khẳng định đã nghĩ biện pháp đối phó." "Trực tiếp giáp mặt đánh như với sát thủ Ám Dạ sao? Đó chỉ là hạ sách mà thôi, sẽ dẫn sát thủ càng mạnh tới." "Cho nên nghĩ cách khống chế đám sát thủ này. Mãi cho đến buổi tối hôm đó, Tiêu Hào đã khống chế thành công đám người Đường Thịnh."
Đường Minh Tam nói như vậy, Đường Thịnh cảm giác chuyện càng ngày càng không thích hợp, anh ta bắt đầu tin tưởng phán đoán của Đường Minh Tam.
Ôn tiên sinh gật đầu, càng ngày càng bội phục Đường Minh Tam: "Đường Thịnh vừa rồi miêu tả, Tiêu Hào có khả năng giết chết bọn họ nhưng lại không làm như vậy." "Mục đích của Tiêu Hào rất rõ ràng, cậu ta phải khống chế đám người Đường Thịnh làm việc cho cậu ta." "Không thể không nói, Tiêu Hào đã thành công rồi."
Đường Minh Tam tiếp tục nói: "Ôn tiên sinh nói đúng. Rất nhiều thời điểm, giết người không phải biện pháp giải quyết vấn đề mà chính là thủ đoạn" "Đêm đó Tiêu Hào hoàn toàn có thể giết chết cừu nhân Trương Hồng Long và Đường Tuyết Như nhưng lại không làm, mà là giao cho chấp quản." "Tiêu Hào khống chế đám người Đường Thịnh, đương nhiên là vì muốn có được tin tức ở chỗ chúng ta, theo dõi chúng ta." "Mục đích cuối cùng của Tiêu Hào là bắt được Nhà họ Đường chúng ta." Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Ôn tiên sinh lạnh lùng nhìn Đường Thịnh: "Đường
Thịnh, bây giờ cậu còn muốn nói gì nữa không?" "Cậu còn cho rằng Tiêu Hào chính là Vua Ám Dạ nữa không?" "Nếu Tiêu Hào thật sự như vậy thì cậu ta có hàng vạn biện pháp làm cho Nhà họ Đường diệt vong, còn có thể lãng phí thời gian ở đây sao?"
Đường Minh Tam phân tích, đơn giản sáng tỏ, vừa nghe hiểu ngay, những câu đúng trọng điểm.
Trong lòng Đường Thịnh lạnh lẽo, lúc trước, anh ta vẫn vô cùng tin tưởng Tiêu Hào chính là Vua Ám Dạ.
Nhưng hiện tại thì Tiêu Hào không phải.
Anh ta đã bị lợi dụng.
Ôn tiên sinh lạnh lùng nói: "Đường Thịnh, nếu cậu còn kiên trì, tôi chỉ có thể mang cậu tới tổng bộ, để cho người đứng đầu tổng bộ cho cậu đáp án."
Đường Thịnh nửa quỳ trên mặt đất, cuối cùng cũng tin. "Tiêu Hào ơi là Tiêu Hào, anh lừa tôi thật là thảm." "Ôn tiên sinh, ông chủ nhà họ Đường. Cầu xin cho tôi một cơ hội, để tôi tự mình giết Tiêu Hào, để giải mối hận trong lòng."
Nhớ tới thần phục Tiêu Hào, nhớ tới chuyện làm vì Tiêu
Hào, Đường Thịnh liền giận dữ.
Đường Minh Tam từ chối: "Đường Thịnh, anh đã nói Tiêu Hào mạnh hơn anh. Anh muốn giết Tiêu Hào, không có dễ dàng như vậy."
Đường Thịnh lại nói tiếp: "Tiêu Hào trúng đạn ở bệnh viện, hiện tại là thời cơ giết ah ta tốt nhất." "Không!"
Đường Minh Tam nói: "Chúng ta mới vừa sắp xếp giết Điền Hậu và đại đô đốc Cao, bây giờ đội Chấp Quản đã muốn lập án. Tiêu Hào khẳng định nghĩ đến chúng ta sẽ sắp xếp người giết anh ta." "Sau lưng Tiêu Hào đã phòng bị chúng ta, khẳng định không giết được anh ta." "Còn nữa, Tiêu Hào lợi hại như vậy mà lại dễ dàng trúng đạn sao? Buổi tối là Tiêu Hào chuẩn bị bẫy, cố ý dẫn chúng ta đi giết anh ta." "Cho nên, muốn giết Tiêu Hào, phải đợi lúc anh ta lợi lỏng cảnh giác nhất" "Tiêu Hào khống chế các người làm việc cho anh ta, như vậy các người có thể báo tin tức giả cho Tiêu Hào, dụ rắn xuất động, sắp xếp bẫy, một lưới bắt gọn Tiêu Hào"
Tương kế tựu kế, Tiêu Hào sẽ nhận tin tức từ chỗ của Đường Thịnh, như vậy vào lúc quan trọng, Đường Thịnh liền truyền tin tức giả cho anh.
Để cho Tiêu Hào hiểu được cảm giác bị mọi người phản bội một chút.
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net