Lời của ông lão khiến Tiêu Hào cảm thấy vô cùng kinh ngạc, đơn giản chỉ là muốn giết người, lý do này thật sự quá buồn cười.
Tiêu Hào nói: "Rõ ràng là muốn trả thù, vậy thì mau tới đi, ông muốn giết tôi thì cũng phải xem xem ông có bản lĩnh hay không!"
Lúc này, Ninh Khinh Vân đột nhiên quát lên: "Gia tộc Đông Phương của các người làm chuyện gì thế? Không một người nào không dám tuân theo quy tắc của đợt thực tập của tháp Ma Thần, thế mà gia tộc Đông Phương của các người lại không tuân theo sao?"
Người thanh niên bên cạnh lạnh lùng lên tiếng: "Cho dù chúng tôi làm trái quy tắc thì sao chứ? Gia tộc Đông Phương của chúng tôi là một trong bốn gia tộc lớn ở Hoàng Thành, ai dám động vào chúng tôi chứ? Có người nào dám đắc tội với chúng tôi? Những gia tộc nhỏ bé như các người mà dám giết chết anh cả của tôi, đúng là không thể tha thứ được!"
Ninh Khinh Vân nghe tới đây, trên mặt lại hiện lên vẻ tức giận: "Quy tắc của đợt thực tập ở tháp Ma Thần là do Ma Đế quyết định, bây giờ lại có người công khai không chịu tuân theo, hơn nữa còn ngang nhiên nói ra trước mặt mọi người. Đừng nói là tứ đại gia tộc các người không có được quyền lợi đó mà ngay cả hoàng thất cũng không có quyền lợi này, ngay cả Ma Đế cũng không!"
Âm thanh của Ninh Khinh Vân trong trẻo nhưng lại vô cùng lạnh lùng: "Mau nói ra thân phận của các người ở gia tộc Đông Phương ngay!" "Ha ha ha ha!" Người thanh niên kia cười to mấy tiếng: "Sao thế, sợ rồi à? Tôi nói cho các người biết nhé, người đang đứng bên cạnh tôi là ông nội tôi, chính là người đứng đầu của gia tộc Đông Phương, thực lực của ông nội tôi đã đạt đến cảnh giới tầng thứ năm rồi đấy!" "Tôi sẽ cho rằng ban nãy hai người lỡ lời, bây giờ mau quỳ xuống nhận lấy cái chết đi. Một khi ông nội tôi ra tay thì thủ đoạn sẽ vô cùng tàn nhẫn đấy!"
Ông cụ kia nghe thấy hai chữ tàn nhẫn này, đột nhiên nghĩ tới cháu trai mình, ban đầu anh ta bị Tiêu Hào đánh bể đầu mà chết.
Đầu anh ta nổ thành những mảnh vụn, khi nhớ tới cảnh tượng này, trong lòng ông cụ liền cảm thấy vô cùng tức giận. "Tiêu Hào, cậu còn không mau quỳ xuống nhận tội chết!" Ông lão cũng không hề muốn ra tay ngay, ông ta nhìn xung quanh thấy người xem càng lúc càng nhiều. Ông ta liền muốn biểu diễn sự mạnh mẽ của gia tộc Đông Phương cho mọi người thấy, để cho mọi người biết được nếu đắc tội với người của gia tộc Đông Phương thì sẽ không có kết quả tốt.
Tiêu Hào vốn định ra tay thế nhưng Ninh Khinh Vân đã vội vàng kéo cánh tay anh, nói rõ rằng cứ để cho cô ta xử lý chuyện này, bởi vì nơi này là Ma Đô, cô ta thân là một Ma Để xử lý sẽ ổn hơn.
Ninh Khinh Vân hét lên: "Chẳng lẽ gia tộc Đông Phương của các người thật sự xem thường quy tắc của tháp Ma Thần sao? Coi thường luật pháp ở Ma Đô đúng không? Các người phải giết người thì mới được sao?"
Ông lão kia lại nói: "Vừa rồi tôi cũng đã nói qua, tôi muốn thấy các người chết. Các người giết chết cháu trai rồi, hơn nữa còn giết đệ tử của tôi, tôi muốn các người phải chết thảm!"
Ông lão vừa nói, khí thế mạnh mẽ nhanh chóng áp sát hai người.
Ông ta vung tay phải lên, một nguồn sức mạnh màu đen nhanh chóng xuất hiện, ngay sau đó hoàn cảnh xung quanh nhanh chóng thay đổi.
Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân phát hiện hai người họ vừa đi tới một đường hầm không gian, xung quanh là một mảng màu đen, giơ tay lên cũng không thể nhìn thấy rõ năm ngón tay.
Từng đợt sức mạnh vô cùng kinh khủng nhanh chóng áp sát về phía hai người họ. "Chết trong tay tôi là vinh hạnh của hai người đấy, tôi sẽ cho hai tên khốn các người nếm trải một chút, cái gì gọi là sức mạnh của cảnh giới âm thần” "Tôi muốn xét nát từng người từng người một, sau đó hoàn toàn hủy diệt các người, để trả thù cho cháu trai và đệ tử của tôi."
Lực lượng của cảnh giới âm thần chính là lĩnh vực âm chi, trong bóng tối vô tận, ông lão xuất hiện trước mặt Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân.
Trong tay ông ta xuất hiện từng đợt từng đợt khí đen, giống như thanh trường kiếm màu đen, ông ta muốn chết Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân từng chút, từng chút một.
Ông lão hy vọng có thể nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ của Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân, muốn thấy hai người quỳ xuống cầu xin ông ta tha thứ. Ông ta tin rằng với lực lượng của ông ta thì cũng có thể khiến đối phương không thể động đậy, giam giữ toàn bộ lực lượng bên trong cơ thể hai người.
Thế nhưng ông lão nhanh chóng phát hiện hai người họ không hề nhúc nhích, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, không có vẻ gì là hoảng sợ hoặc lo lắng.
Ông lão cho rằng hai người bị dọa tới mức ngẩn người, bởi vì cho tới bây giờ vẫn chưa từng nhìn thấy qua sự mạnh mẽ cảnh giới âm thần này.
Vì thế sức mạnh trong tay ông lão nhanh chóng cắt về phía Ninh Khinh Vân, ông ta muốn dùng lực lượng cắt vào gương mặt của Ninh Khinh Vân.
Ngay sau đó, thanh kiếm đen trong tay ông lão lướt qua, rõ ràng nhìn thấy sức mạnh của mình đã lướt qua mặt của Ninh Khinh Vân thế nhưng gương mặt của đối phương lại không hề có chút sứt mẻ gì, cũng không hề bị lực lượng này cắt trúng.
Một giây kết tiếp, ông lão đột nhiên cảm nhận được thanh kiếm kia đang cắt vào da thịt mình, vô cùng đau đớn.
Ông lão cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, ông ta cảm thấy có chút kinh ngạc, ngay sau đó nhanh chóng thay đổi động tác tay nhanh chóng chém về phía hai người. "Hai tên khốn các người mau chết đi!" Ông lão cũng không muốn tiếp tục lãng phí thời gian, muốn trực tiếp giết chết hai người thế nhưng mấy chục lưỡi đao khi rơi vào trên cơ thể hai người thì lại biến mất không thấy đâu.
Ngay sau đó, trước mặt ông lão lại xuất hiện mấy chục lưỡi đao màu đen, tất cả chúng đều rơi xuống trên người của ông ta. Cập nhật nhanh nhấ*t trên tamlinh247.net
Một đao rồi lại một đao nhanh chóng chém vào cơ thể ông ta, nhanh chóng xé nát cơ thể ông cụ
Ngay sau đó, khu vực trước mắt nhanh chóng biến thành hư ảo, ông lão ngã xuống trước mặt Ninh Khinh Vân và Tiêu Hào, tuyệt vọng bỏ mạng.
Ông lão chết vô cùng thê thảm, cơ thể bị cắt thành mười mấy mảnh!
Trước khi chết, ông lão hoàn toàn không biết chuyện gì, giống như ông ta đã hoàn toàn bị sức mạnh của ông ta giết chết. Mặc dù cảnh giới của ông lão rất cao thế nhưng ở trước mặt đế vương thì lại không đáng nhắc tới.
Tất cả mọi người có mặt ở hiện trường đều cảm thấy sợ hãi ngây người, không ai người, một cao thủ cảnh giới âm thần cấp năm mà lại bị giết chết.
Cháu trai của ông lão thấy ông lão chết thì bị dọa sợ vội vàng nhảy lên xe ngựa, sau đó nghênh ngang rời đi.
Lúc này anh ta chỉ muốn mau thoát thân, ngay cả việc mang thi thể của ông nội mình về cũng không làm.
Anh ta thật sự lo lắng sẽ có người đuổi theo mình thế nhưng Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân lại không hề đuổi theo.
Ninh Khinh Vân nhìn thi thể trước mắt, động tay một cái, từng đợt lửa nhanh chóng đốt cháy thi thể đó, thi thể nhanh chóng biến mất không còn thấy đâu nữa.
Ninh Khinh Vân và Tiêu Hào nghênh ngang rời khỏi đó, những người đứng xem ở đằng sau đều bắt đầu đoán thân phận của hai người họ, còn có việc thực lực của hai người quá mạnh mẽ.
Dám giết chết chết người đứng đầu gia tộc Đông Phương, chuyện thế này chưa từng xảy ra trong suốt những năm qua.
Cho dù năm đó tứ đại gia tộc xảy ra hỗn chiến thì cũng chưa từng xuất hiện chuyện khủng khiếp như thế,
Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân cũng không còn tâm trạng ăn cơm, hai người đi dạo trên đường một lúc, bên cạnh vẫn luôn có một vài người đi theo, thế nhưng hai người họ cũng không thèm để ý tới.
Sau đó hai người định sẽ vào một quán trọ để nghỉ ngơi, xảy ra chuyện như thế, bọn họ cũng không muốn tiếp tục dạo phố nữa.
Thế nhưng sau khi hai người họ vào một quán trọ, vừa định đăng ký thuê phòng thì cô lễ tân của quán trọn lại từ chối hai người.
Lý do vô cùng đơn giản chính là bởi vì hai người họ đã giết người của gia tộc Đông Phương, vì thế quán trọ lơ là người của gia tộc Đông Phương sẽ tới đây báo thù, lúc đối phó với hai người sẽ làm hỏng một số thứ của khách sạn này.
Ninh Khinh Vân vừa định nổi giận thì Tiêu Hào đã đưa tay kéo Ninh Khinh Vân rời khỏi đó. "Được rồi, cô lễ tân kia cũng chỉ là nhân viên ở đây thôi, cô ta cũng chỉ nghe theo lệnh của ông chủ. Có thể những khách sạn này đều là của gia tộc Đông Phương vì thế chúng ta nên đến chỗ khác đi."
Hai người liên tục hết khách sạn này tới khách sạn khác thế nhưng không một chỗ nào cho hai người họ ở lại.
Thậm chí còn có một khách sạn do gia tộc thuộc Hoàng Thất mở mà cũng không cho hai người họ vào ở.