Chương 226: Ý đồ
Cường giả tiên thiên
Ông cụ và Liễu Vĩnh nghe được bốn chữ này, trong lòng cảm thấy cực kì xấu hổ. Ở trong mắt bọn họ, võ giả trên cấp năm đã là cực kỳ mạnh rồi, vậy mà ở thành Danh Nam tiên thiên cường giả lại có thể tùy tiện thấy ở khắp nơi.
Cuối cùng thì cả hai cũng đã hiểu ra lý do tại sao Tiêu Hào bất luận có làm ra việc gì cũng không hề kiêng sợ. Bởi vì thực lực của bản thân anh rất mạnh nên căn bản là anh không sợ bất cứ thứ gì hết.
Châu Thiên Bắc nói với mọi người: "Bữa tiệc hôm nay đến đây là kết thúc. Mọi người giải tán đi."
Bây giờ nhẫn nhịn đầy một bụng tức, ai còn tâm trạng mà ăn với chả uống. Bữa tiệc ăn mừng đã hoàn toàn bị phá hủy!
Ông cụ vội vàng nói: "Châu tổng lúc trước ngài đã đồng ý với chúng tôi rằng sẽ giúp đỡ việc của công ty chúng tôi...
Châu Kính Huyền lạnh lùng nhìn ông cụ: "Giúp các ông là vì nể mặt của Lôi Thiên là vì các ông giúp tôi lấy lại chút thể diện cho Tiêu Hào!" "Nhưng mà bây giờ Tiêu Hào đã không sao, còn Lôi Thiên thì đã rớt đài." "Ông còn muốn tôi cho ông năm tỷ? Ông muốn không làm mà đòi có ăn à?" "Tôi nói cho ông biết, năm mươi xu cũng chẳng có cho ông đâu!" "Cút ngay cho tôi!"
Ông cụ và Liễu Vĩnh chán nản rời đi.
Trước đây, nhà họ Liễu có rất nhiều đối tác, nào là nhà họ Trương, nhà họ Đường và cả nhà họ Lương.
Sau cái chết của Trương Hồng Long, Trương Canh đã gia nhập nhà họ Châu; sau khi Đường Thiên Quân chết, Đường Minh Tam và Tiêu Hào thành một nhóm. Còn sau cái chết của Lương Thế Khoan, Lương Thiếu Thu và Tiêu Hào cũng trở thành một nhóm.
Có thể nói nhà họ Châu là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của bọn họ. Nhưng cọng rơm này đã đứt hoàn toàn Công ty của bọn họ sẽ phải đối mặt với sự phá sản hoàn toàn nếu không được đầu tư nguồn vốn mới!
Nhà họ Châu biết rõ ông cụ và Liễu Vĩnh là kẻ thù của Tiêu Hào, nhưng với thế lực của một gia tộc bậc nhất như nhà họ Châu, thì chẳng có lý do đặc biệt gì để có thể hợp tác với một gia tộc hạng ba như nhà họ Liễu. “Tiêu Hào!” Liễu Vĩnh gào nhẹ: "Tao nhất định phải bảo thù, rồi có một ngày tao sẽ giết mày!"
Ông Liễu đột nhiên giống như già đi rất nhiều: "Chuyện đối phó với Tiêu Hào, chúng ta không cần quan tâm, người nhà họ Châu ắt sẽ tự có sắp xếp ." "Chúng ta phải tìm một đối tác càng sớm càng tốt. Không có tiền, nhà họ Liễu chúng ta lần này coi như tiêu!"
Khó khăn lắm mới giành lại được công ty từ trong tay của Liễu Nguyệt Hân, tuyệt đối không được sụp đổ. Nếu công ty thật sự sụp đổ, những người hợp tác với nhà họ Liễu nhất định sẽ kiện nhà họ Liễu, đến lúc đó nhà họ Liễu không những mất tất cả, mà còn nợ nần chồng chất
Biệt thự nhà họ Châu, trong phòng khách.
Châu Kính Huyền và Châu Thiên Bắc đang bí mật thảo luận. Châu Thiên Bắc hỏi cha mình, "Cha, bước tiếp theo chúng ta nên làm sao đây?" "Tiêu Hào rốt cuộc chỉ là phô trương thanh thế, hay là anh ta thật sự có cách thu mua nhà họ Châu của chúng ta?" Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Châu Kính Huyền cũng đã xem xét kỹ lưỡng về vấn đề này, và phán đoán của ông đưa ra là năm mươi trên năm mươi.
Một nửa cơ hội.
Đừng nói là một nửa, cho dù chỉ có hai mươi phần trăm cơ hội, Châu Kính Huyền cũng không thể thua.
Châu Kính Huyền lấy ra hết tất cả tài liệu của Tiêu Hào đọc đi đọc lại và suy nghĩ rất lâu.
Hơn mười phút sau, Châu Kính Huyền mới thoáng qua đã xong hết đống tài liệu.
Sau đó, ông ta châm một điều thuốc và chậm rãi nói: "Từ khi Tiêu Hào trở về từ biên giới phía Bắc, cậu ta đã trở thành kẻ thù của tất cả các thế lực lớn ở thành Danh Nam, nhưng chưa bao giờ bại trận." "Ban đầu không ai coi Tiêu Hào ra gì, nhưng thật đáng tiếc bọn họ đều đã thua" "Sau này, kẻ thù của Tiêu Hào lại bí mật thận trọng lên kế hoạch để đối phó với Tiêu Hào, nhưng bọn chúng vẫn thất bại y như lần trước. "Bọn chúng đã phải trả một cái giá rất đắt khi dám đối phó với người của Tiêu Hào, đối phó với vợ, bạn bè và các thế lực khác của cậu ta." "Thiên Bắc, hội nghị đấu thầu lần này là một cái bẫy do
Tiêu Hào bày ra" "Mà cái bẫy này là dành cho nhà họ Châu của chúng "Mà con, con đã mắc lừa!" ta."
Châu Kính Huyền phân tích một chút và đưa ra phán đoán chi tiết, cuối cùng đã phân tích ra mục đích của Tiêu Hào. “Bẫy?” Châu Thiên Bắc không thể tin được, có chút bối “ý bố là mọi chuyện đều do Tiêu Hào bày ra?” rối.
Châu Kính Huyền hít một hơi, nói: “Đúng vậy. “Tiêu Hào nói lần này sẽ thu mua nhà họ Châu của chúng ta, e là anh ta thật sự làm được!” “Con không tin. Châu Thiên Bắc hoàn toàn không tin, nhà họ Châu lớn mạnh và nhiều sản nghiệp như thế, một mình Tiêu Hào sao có thể làm lung lay được?
Cho dù nhà Âu Dương giàu nhất thành phố Danh Nam này muốn thu mua nhà họ cũng không thể làm trong một sớm một chiều được.
Châu Kính Huyền như có tâm sự nặng nề: “Bố cũng không tin nhưng bố không dám mạo hiểm. Chúng ta cũng không thể mạo hiểm được “Nhỡ sơ ý thì có thể sẽ mất sạch nhà họ Châu, chúng ta cũng sẽ thịt nát xương tan. “Cho nên chúng ta phải quý trọng bố ngày mà Tiêu Hào cho chúng ta!” “Xử lý Tiêu Hào.
Châu Kinh Huyền đưa tay lên làm động tác cắt cổ. Châu Thiên Bắc hỏi: “Lại định ám sát a?”
Châu Kính Huyền đã có kế hoạch: “Không, lần này chúng ta sẽ mời một nhân vật lợi hại đến đối phó Tiêu Hào. “Quang minh chính đại đánh chết anh ta.
Châu Thiên Bắc hiểu trong cộng đồng tu võ giả có một quy định, những tu võ giả có thể khiêu chiến nhau. Đây cũng chính là con đường rèn luyện và tiến bộ mà tu võ giả phải trải qua. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Phần lớn những trận khiêu chiến đều công khai, so tài với nhau có chừng có mực. Nhưng có một số người có thù oản cá nhân, có những vấn đề không giải quyết được mà dùng đến khiêu chiến, đánh đến chết mới thôi.
Thậm chí trong thế giới ngầm có rất nhiều nơi chuyên bố trí cho các tu võ giả thi đấu, còn mở sòng cá cược, con đường làm ăn này kiếm rất được.
Châu Thiên Bắc hiểu ý: “Ý của bố là tìm một cường giả tiên thiên đi khiêu chiến với Tiêu Hào rồi đánh chết anh ta, vậy là xong. “Đúng vậy.” Vẻ mặt Châu Kính Huyền lộ rõ sự độc ác: “Chúng ta chỉ có ba ngày, chỉ khi chúng ta giải quyết triệt để được tên Tiêu Hào này thì Tần thiếu chủ mới có thể ủng hộ nhà họ Châu hoàn toàn. “Chuyện thất bại lần trước đã khiến Tần thiếu chủ rất thất vọng với chúng ta. “Lần này tuyệt đối không thể có bất kỳ sai sót nào. “Bố định sai ai đi?” Châu Thiên Bắc đang cân nhắc những cao thủ bên cạnh bố mình.
Trong đầu Châu Kính Huyền đã có lựa chọn phù hợp: “Cường giả tiên thiên bậc tám, Từ Tân Bình. “Từ Tân Bình này có quan hệ thân thiết với nhà họ Lương, nghe nói là cha nuôi của con trai Lương Thế Khoan, Lương Thế Huy “Nghe nói sau khi Từ Tân Bình biết Lương Thế Huy bị giết vẫn luôn muốn bảo thù. “Không biết vì sao mà ông ta vẫn chưa quay về nhưng chúng ta có thể dùng quan hệ và lợi ích để ông ta nhanh chóng quay lại.” “Để ông ta giết Tiêu Hào
Đương nhiên Châu Thiên Bắc cũng biết người tên Từ Tân Bình này, ba năm trước ông ta đến Danh Nam, đến giờ vẫn bất khả chiến bại trong cả hai giới, những kẻ máu mặt ở Danh Nam cũng phải nể mặt ông ta.
Quan hệ giữa chủ hai Châu Vương Bình và Từ Tân Bình cũng rất tốt.
Sau này Từ Tân Bình vì một người phụ nữ mà đi ra nước ngoài.
Châu Thiên Bắc nghĩ một lát rồi nói: "Ý bố là mượn đao giết người? Còn chúng ta chỉ đứng vòng ngoài xem trò hay?"
Châu Kính Huyền khẽ gật đầu, con trai ông ta có thể đoán được như thế cũng coi như sáng dạ. “Lần này mời được Từ Tân Bình ra tay thì dù có mười Tiêu Hào cũng phải chết!”
Đột nhiên Châu Thiên Bắc nhớ ra ba năm trước Từ Tân Bình dùng vũ lực áp đảo các gia đình lớn, dọa dẫm trắng trợn, là kẻ địch của phần lớn Danh Nam.
Từ Tân Bình càn quét các thế lực ở Danh Nam, nhà họ Châu âm thầm dẹp yên sau lưng, chủ yếu là để thống nhất thế giới ngầm ở Danh Nam. “Bố, con vẫn nhớ chuyện ba năm trước, khi ấy Tân Bình có xung đột khá lớn với nhà họ Đường" “Lần này chúng ta có thể ra tay từ nhà họ Đường” “Con sớm đã không vừa mắt tên Đường Minh Tam kia rồi, hắn ta luôn đối nghịch với chúng ta” “Lần này chúng ta phải lợi dụng tên Đường Minh Tam đó cho tốt!”
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!