Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 877: Điều kiện để lấy lại sự tự do

Bởi vì rất khó để bồi dưỡng được một người có thể tin tưởng được.

Không thể nào vì phạm một lỗi lầm mà xử anh ta tội chết được.

Vả lại liên hệ với bên Ma Đô cũng không tiện lắm, vậy nên chỉ có Hắc Ưng đã làm việc nhiều năm mới thích hợp.

Cái nhà tù bí mật nằm ở gần vùng hoang mạc cỡ như này chỉ có một mình Lục Vũ Dương biết.

Bởi vì Hắc Ưng biết quá nhiều bí mật, biết những giao dịch của Ma Đô thế nên Hắc Ưng đương nhiên không thể nào nhất cùng phòng giam với những phạm nhân khác ở thành Di Thất được, nếu như những bí mật này bị lộ ra ngoài thì sẽ là một rắc rối lớn.

Cho nên, Lục Vũ Dương quyết định nhốt Hắc Ưng trong nhà tù bí mật đó.

Hai mẹ con Tiêu Hào đã bàn bạc xong sẽ để Tiêu Hào biến thành hình dáng của Hắc Ưng, dù sao cũng chẳng có ai biết Hắc Ưng bị nhốt ở chỗ này, quả là một kế hoạch không chút sơ hở.

Sau khi hai mẹ con bàn bạc mọi thứ kỹ càng thì chuẩn bị rời khỏi đây. Lúc hai người rời đi đã là buổi sáng ngày thứ ba rồi.

Nơi Hắc Ưng bị giam cách nơi này tầm năm sáu kilet, dựa vào tốc độ của hai người thì không mất bao lâu đã có thể đến khu vực gần nhà tù.

Nhà tù được xây dựng trong một khu kiến trúc đổ nát, hai người đi qua một đống phế tích thì tìm thấy một cung điện bỏ hoang.

Đi sâu vào bên trong cung điện có một cái cửa đá do chính tay Lục Vũ Dương dùng một nguồn sức mạnh to lớn phong ấn nó, Hắc Ưng đang bị nhốt ở sau cánh cửa đó, với thực lực của Hắc Ứng căn bản là không mở được cánh cửa này.

Sau khi mở cửa đá ra bên trong hiện lên một khoảng không rộng tầm bốn năm mươi mét vuông, có một người đàn ông thân mặc áo choàng màu đen đang ngồi xếp bằng trong góc tường, hình như đang tu luyện một loại bí tịch nào đó.

Hắc Ưng trông thấy Lục Vũ Dương và một người đàn ông bước vào thì lập tức đứng dậy, hành lễ với Lục Vũ Dương: "Chủ tịch thành phố đại nhân."

Tiêu Hào thấy trong này chất đầy một đống đồ ăn và cả các vật dụng hàng ngày khác, sợ là chỗ lương thực đó có thể cầm cự được hơn một tháng.

Hơn nữa, ở chỗ ban nãy Hắc Ứng dùng để tu luyện còn đặt mấy quyển bí tịch xung quanh.

Mặc dù nói là Hắc Ưng bị nhốt ở đây nhưng thực chất là Lục Vũ Dương để anh ta tới đây để sám hối mà thôi, còn đưa cho anh ta đầy đủ đồ ăn thức uống, còn có cả bí tịch cho anh ta tu luyện.

Lâm Như Tuyết thản nhiên nói: "Không cần đa lễ, lần này tôi đến tìm cậu là vì có một số chuyện khá quan trọng" Ánh mắt dò xét của Hắc Ưng lướt qua người Lâm Như Tuyết sau đó rơi trên người Tiêu Hào.

Hắc Ưng nói: "Chủ tịch thành phố đại nhân, người đàn ông này là ai? Trông rất lạ mặt"

Lâm Như Tuyết trả lời anh ta: "Người đàn ông này chính là người của Ma Đô, anh ta là bạn của chúng ta."

Hắc Ưng nghe thấy anh là người của Ma Đô thì càng thêm giật mình, nói: "Trước nay tôi chưa từng gặp qua người này, hơn nữa đây cũng không phải người trước đây giao dịch với tôi. Sau khi tứ đại gia tộc xảy ra chuyện thì tôi nghe nói những người trước đây từng giao dịch với tôi đều bị tra ra rồi xử lý cả rồi."

Sau lần Tiêu Hào đến Ma Đô tham gia thí luyện tháp Ma thần thì đã có rất nhiều chuyện xảy ra. Dẫn tới việc nảy sinh xung đột giữa Tiêu Hào và tứ đại gia tộc. Tộc trưởng và các thành viên cấp cao của tứ đại gia tộc đều bị Ninh Khinh Vân giết chết.

Bây giờ tứ đại gia tộc đã hoàn toàn nằm trong sự khống chế của Ninh Khinh Vân rồi.

Tiêu Hào nói: "Tứ đại gia tộc ở Ma Đô có thể nói là không còn là tứ đại gia tộc của ngày trước nữa, cường giả bị diệt sạch, nằm gọn dưới sự khống chế của Ma Đô, tôi sẽ là người phụ trách việc giao dịch với Ma Đô sau này"

Đôi mắt của Hắc Ưng loé lên, nói: "Lẽ nào chủ tịch thành phố đại nhân muốn thả tôi ra? Sau này để tôi tiếp tục giao dịch với vị các hạ này?"

Lâm Như Tuyết nói: "Cũng không hẳn là như vậy, Hắc Ưng, cậu vẫn luôn nói với tôi, cậu không muốn giao dịch với Ma Đô nữa, cậu cũng không muốn phải sống những tháng ngày nơm nớp lo sợ như vậy nữa. Cậu nói với tôi lần trước cậu tham ô nhiều tiền như vậy là vì cậu sợ một ngày nào đó cậu xảy ra chuyện thì sau này vợ con cậu vẫn được được sống an nhàn." "Bây giờ tôi nói cho cậu hay, cậu chỉ cần làm cho tôi một việc, làm xong việc này sau đó đợi bên chúng ta giải quyết ổn thoả mọi chuyện thì tôi sẽ thả cậu ngay lập tức. Để cậu được đoàn tụ với vợ con, hơn nữa tôi sẽ đưa cho cậu một khoản tiền đủ để cả nhà cậu có thể yên ổn sinh sống"

Hắc Ưng vô cùng bất ngờ, có thể sống hạnh phúc với vợ và con luôn là nguyện vọng lớn nhất của anh ta.

Mấy năm gần đây, anh ta không có nhiều thời gian ở cạnh vợ con, hơn nữa mỗi ngày đều phải sống trong lo lắng bất an. Người mà bọn họ tiến hành giao dịch là người của Ma Đô, bọn họ đều sợ sẽ có ngày phải chết trong tay người của Ma Đô. Vả lại anh ta cũng sợ người của Ma Đô phát hiện, thậm chí là bị người của Yêu tộc phát hiện, đến lúc đó anh ta thoát không khỏi tội chết.

Ở thành Di Thất này, cho dù là giao dịch với thủ đô Võ Thần hay là với Ma Đô đều là điều không được phép thực hiện.

Mặc dù anh ta nghe theo lệnh chủ tịch thành phố làm nhưng nếu sự việc này bại lộ, với tư cách là chủ tịch thành phố như Lục Vũ Dương chắc chắn sẽ không gánh trách nhiệm này mà tìm người chịu thay tiếng xấu, như vậy thì đương nhiên Hắc Ưng và Long Thống lĩnh là hai người chịu tội đầu tiên rồi. Cập nhật chương mới nhất *tại TгцуeлАРР.coм

Thế cho nên, Hắc Ưng không muốn tiếp tục làm những việc này cho chủ tịch thành phố nữa.

Lúc trước vì nghĩ đến việc chủ tịch thành phố nuôi dưỡng anh ta nhiều năm như vậy, bồi dưỡng và tín nhiệm anh ta nhiều năm như vậy nên Hắc Ưng mới nguyện ý làm.

Nhưng sau bao nhiêu năm lăn lộn, Hắc Ứng phát hiện một khi đã bước chân vào vũng bùn này thì không thể nào thoát ra được nữa, rồi sẽ có một ngày anh ta xảy ra chuyện.

Đi đêm lắm có ngày gặp ma không phải sao?

Vậy nên, từ khi Hắc Ứng có con thì tâm tư của anh ta luôn hướng về gia đình. Anh ta muốn thoát khỏi vũng bùn này, nhưng trước nay Lục Vũ Dương đều không đồng ý, cũng không có khả năng đồng ý.

Vất vả bao nhiêu năm bà ta mới có thể bồi dưỡng ra Hắc Ứng, sao bà ta có thể để Hắc Ưng vứt bỏ một chuyện quan trọng như vậy để sống cùng vợ con anh ta?

Lần trước bị nhốt, Hắc Ưng còn cho rằng chủ tịch thành phố sẽ giết anh ta thế nhưng thật không ngờ chỉ là bị nhốt mà thôi.

Sau đó, Hắc Ưng nghe được tin tứ đại gia tộc ở Ma Đô bị diệt, trong lòng Hắc Ưng âm thầm vui vẻ.

Bởi vì tất cả những người thực hiện giao dịch với Hắc Ưng trong tứ đại gia tộc ở Ma Đô đều chết hết rồi, đường dây sập hoàn toàn thì sau này Hắc Ưng sẽ được tự do.

Nhưng Hắc Ưng thật không ngờ, Lục Vũ Dương nói với anh ta là tứ đại gia tộc ở Ma Đô bị diệt nhưng sau này vẫn có thể tìm người thích hợp để giao dịch, người phụ trách vẫn sẽ là Hắc Ưng.

Lúc đó, lòng Hắc Ưng hoàn toàn nguội lạnh, anh ta cầu mong Lục Vũ Dương buông tha cho anh ta, để anh ta có thể sống một cuộc sống bình an với vợ con, anh ta không muốn tiếp tục giao dịch với những người trong vòng xoáy này nữa, thế nhưng lúc đó Lục Vũ Dương không hề đồng ý.

Bây giờ Lục Vũ Dương lại tới đây và chính miệng nói với Hắc Ưng rằng, chỉ cần Hắc Ưng làm một việc, làm xong việc này thì có thể để Hắc Ưng được tự do sống cùng với vo con.

Trong lòng Hắc Ưng vô cùng kích động nhưng đồng thời cũng rất sợ hãi. Lần này anh ta phải làm việc gì? Có phải là việc gì đó vô cùng nguy hiểm không?

Lâm Như Tuyết mở miệng nói: "Việc tôi muốn cậu làm vô cùng đơn giản, ngay bây giờ cũng có thể làm được, nhiều thì mười mấy phút nhanh thì một hai phút là xong, cái này còn tuỳ vào quyết định của cậu

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK