Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh


Nghe đến đây, sắc mặt Đỗ Thanh Như lập tức lạnh như băng: "Trương Hùng Nam, nhà chúng tôi có xảy ra chuyện gì cũng không liên quan đến anh, mời anh lập tức rời khỏi đây!"

"Tôi không muốn nhìn thấy anh nữa!"

Trương Hùng Nam chẳng hề có ý định rời đi, lạnh lùng đáp: "Tại sao tôi phải rời đi? Nhà hàng này là do nhà tôi mở, tôi chính là ông chủ của chỗ này."

Đỗ Thanh Như lập tức đứng dậy: "Tiêu Hào, chúng ta đi, đổi sang quán khác ăn."

Tiêu Hào đặt chén đũa xuống, đứng dậy cùng Đỗ Thanh Như rời đi.

Nhưng Trương Hùng Nam lại đứng chắn trước mặt hai người nói: "Tôi đã cho cô đi chưa? Tốt nhất là cô nên ngoan ngoãn ngồi xuống cho tôi, không được sự cho phép của tôi, ai cũng không đi."

Đỗ Thanh Như mang vẻ mặt lạnh lùng hỏi: "Trương Hùng Nam, anh rất cuộc muốn gì?"

Trương Hùng Nam cười lạnh đáp: "Sao, lẽ nào cô muốn động thủ à? Lúc trước đúng là tôi đánh không lại cô, thế nhưng bây giờ cô cụt mất một tay rồi, có đánh thắng được tôi nữa không? Huống hồ đây còn là địa bàn của tôi."

"Bây giờ tôi cho cô một cơ hội, ngủ với tôi một đêm, trở thành người phụ nữ của tôi, tôi sẽ cho cô thật nhiều thứ tốt. Ví dụ như nhà họ Trương sẽ không chèn ép nhà họ Đỗ các người nữa, để cho họ Đỗ một con đường sống chẳng hạn."

Đỗ Thanh Như nghe vậy liền nổi giận: "Đồ vô liêm sỉ!"

Trong cơn nóng giận, Đỗ Thanh Như giơ tay trái lên muốn tặng cho Trương Hùng Nam một cái tát.

Trương Hùng Nam sớm đã có sự phòng bị nên đã bắt được cánh tay vung tới của Đỗ Thanh Như: "Sao, lần trước tát tôi một cái đến nghiện luôn rồi à?"

"Trước kia, cô có hai cánh tay còn có thể đánh tôi, bây giờ chỉ còn lại một cánh tay, người cũng hỏng rồi mà cô còn muốn đánh tôi à?"

"Bỏ ra!" Đỗ Thanh Như giãy mạnh tay trái, thoát khỏi sự khống chế của Trương Hùng Nam. Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.vip

"Tôi cho anh biết, Trương Hùng Nam, anh tốt nhất nên biết điều mà tránh ra đi, nếu không tôi sẽ phá luôn cái quán của anh đấy."

"Ha ha ha!" Trương Hùng Nam cười khan mấy tiếng nói: "Cô phá quán của tôi, cô có bản lĩnh gì mà phá quán của tôi cơ? Cái quán này quả tôi vốn đặc biệt mở ra vì tu võ giả đấy."

Đỗ Thanh Như nghiến răng: "Trương Hùng Nam, anh rốt cuộc muốn cái gì?"

Trương Hùng Nam haha cười nói: "Lúc trước, ông đây theo đuổi cô mấy năm có lẻ mà cô lại cứ làm ra cái vẻ thanh cao, không chịu chấp nhận."

"Tôi nói cô nghe, bây giờ nhà họ Đỗ của cô xong rồi."

"Nếu bây giờ cô đi theo tôi, làm người phụ nữ của tôi, phục vụ tôi thoải mái thì tôi còn có thể nương tay để nhà họ Đỗ vẫn sống được ở đất Bình Châu này. Còn nếu cô không chịu thì tôi đảm bảo trong một tháng sẽ khiến nhà họ Đỗ bốc hơi khỏi thế giới này."

Tiêu Hào có phần buồn bực, hiện giờ công lực của anh đã mất sạch rồi.

Đây đúng là một cơ hội tốt để diễn vở anh hùng cứu mĩ nhân nhưng Tiêu Hào lại chẳng thể làm gì hết. Vốn chỉ muốn đến đây ăn một bữa cơm mà anh đâu có ngờ lại đụng trúng mấy tên nhàm chán như vậy.

Đỗ Thanh Như lạnh lùng đáp: "Có bản lĩnh thì anh cứ làm đi, anh muốn đánh tôi sẽ tiếp. Anh muốn phá hủy nhà họ Đỗ chúng tôi thì nhà họ Đỗ cũng sẵn sàng nghênh đón!"

"Nói cho anh nghe, tôi trước nay chưa từng sợ anh mà cũng chưa từng e dè nhà họ Trương các người, biết điều thì cút ngay đi cho tôi!"

Trương Hùng Nam buông lời chế giễu: "Giỏi lắm! Đỗ Thanh Như, cô thật sự rất giỏi!"

"Nhà họ Đỗ sắp tiêu tùng rồi đấy, cô không quỳ xuống cầu khẩn tôi đi mà còn ở đó nói không sợ nhà họ Trương bọn tôi à."

"Cô muốn rời khỏi đây cũng được thôi, trả tiền cơm trước đi đã!" Trương Hùng Nam định bụng từ từ chơi cùng Đỗ Thanh Như, hôm nay nhất định phải giữ được Đỗ Thanh Như ở lại đây.

Đỗ Thanh Như nói: "Bao nhiêu tiền, bây giờ tôi sẽ đưa ngay cho anh."

"Một triệu." Trương Hùng Nam từ tốn đáp: "Bữa cơm này đáng giá một triệu linh thạch, linh thạch cao cấp."

Khách ăn xung quanh nghe đến con số này cũng bị giật mình, mặc dù người ăn ở đây đều là tu võ giả cả nhưng tiền thì vẫn dùng tiền của người bình thường trả, dù thức ăn có đắt thế nào cũng không thể dùng linh thạch để tính tiền được."

Tất cả đều hiểu Trương Hùng Nam đang cố ý gây khó dễ cho Đỗ Thanh Như, ép cô phải khuất phục.

Đỗ Thanh Như nhịn không được lớn tiếng mắng: "Tên khốn nạn kia, anh rất cuộc có ý gì? Cơm này của anh là vàng chắc? Sao còn đắt hơn cả vàng thế? Một triệu linh thạch, anh tính ăn cướp đấy à?"

Trương Hùng Nam cười đáp: "Tôi cứ muốn một triệu linh thạch đấy, cô đưa thì đưa, không đưa cũng phải đưa. Nếu như không đưa thì giờ đi với tôi, tối nay ngủ cùng tôi." Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.vip

Vừa nói, tay phải của Trương Hùng Nam vừa vươn ra hướng về phía cắm Đỗ Thanh Như.

Đỗ Thanh Như nghiêng mặt né tránh, sức mạnh trên tay trái càng ngày càng lớn.

Cô đã chuẩn bị ra tay rồi nhưng Tiêu Hào lại vội vàng kéo tay Đỗ Thanh Như, lắc đầu, không để Đỗ Thanh Như xuống tay.

Động tay động chân ở đây cũng chẳng được ích lợi gì, ở đây đều là người của Trương Hùng Nam.

Đỗ Thanh Như thấy Tiêu Hào ngăn cản cũng cố nén lại ngọn lửa giận trong lòng, thu hồi sức mạnh của bản thân.

Tiêu Hào nhìn Trương Hùng Nam ung dung nói: "Có phải chỉ cần bọn tôi trả cho anh một triệu tiền cơm thì anh sẽ để cho bọn tôi đi đúng không?"

Những thế lực này ở Bình Châu cầm ra mấy ngàn, mấy chục ngàn linh thạch đã là khó chồng khó, ai lại có thể lấy ra được một triệu cơ chứ?

Những người xung quanh đều nhìn Tiêu Hào đầy hiếu kì, tên nhóc này cũng đâu có ngốc đâu, sao lại đi hỏi vấn đề thiểu năng như vậy.

Trương Hùng Nam hạ hạ cười đáp: "Phải, nếu cậu lấy ra được một triệu thì tôi sẽ để cậu dẫn người phụ nữ của cậu đi ngay!"

"Cậu có lấy ra nổi không? Nếu không được thì ngày hôm nay, cô gái này thuộc về tôi rồi, tôi sẽ dốc lòng tận hưởng người phụ nữ của cậu, đội lên cho cậu một chiếc nón xanh thật cao."

"Ha ha!"

Nghe được mấy câu này, Đỗ Thanh Như nhịn không nổi muốn xuất chiêu nhưng Tiêu Hào lại nắm chặt tay cô, không cho cô động thủ.

Mặc dù bây giờ Tiêu Hào không có công lực nhưng anh biết Đỗ Thanh Như không thể nào đánh lại những kẻ này được.

Ở đây có bảy tám kẻ huyền thông cường giả nên Đỗ Thanh Như bại trận là chuyện không cần phải nghi ngờ nữa.

Vậy nên Tiêu Hào đã quyết định sẽ giải quyết bằng tiền.

Tiêu Hào nói: "Là một thằng đàn ông, tôi mong anh nói lời giữ lời, tôi sẽ đưa cho anh một triệu."

Lời của Tiêu Hào vừa dứt, người xung quanh đều để lộ vẻ mặt kì quái.

uploads

uploads

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK