Chương 32: Cầu xin tha thứ
Tiêu Hào nói: "Xem ra mày chưa thấy quan tài chưa đổ lệ đúng không?"
Tiêu Hào cầm điện thoại lên, bấm một dãy số. "Điều tra xem hai nhà có bao nhiêu công ty ở thành phố Nam Tương" "Được, trong vòng năm phút, trước để cho mười công ty xung quanh phá sản đi."
Tiêu Hào cúp máy. "Năm phút? Cho mười công ty phá sản?" Lương Thiếu Thu như nghe được chuyện cười lớn: "Tiêu Hào, mày biết tất cả công ty nhà tao gộp lại có giá trị tổng bao nhiêu không? Hơn trăm nghìn tỷ đấy!" "Tất cả công ty nhà tạo đều chung một nhịp thở, mà có thể để cho công ty chi nhánh của nhà tao phá sản sao?" "Nằm mơ đi!"
Lương Thiếu Thu vừa nói xong, điện thoại của anh ta liền vang lên.
Là tổng giám đốc của công ty chi nhánh.
Trong lòng Lương Thiếu Thu khẽ giật mình, nhận điện thoại. "Tổng giám đốc Lương, rốt cuộc công ty xảy ra chuyện gì vậy? Vì sao công ty của chúng ta bị tuyên bố phá sản? Phần lớn tài chính bị đóng băng, rất nhiều tài chính chẳng biết đi đâu, tiền đều bị người ta chuyển đi hết rồi!"
Nhanh như vậy? Chỉ trong mười mấy giây, một công ty con phá sản?"
Rất nhanh, bộ phận lãnh đạo cấp cao của một công ty con khác gọi tới. "Tổng giám đốc Lương, cổ phiếu của chúng ta bị một tập đoàn thần bí thu mua, trong vòng ba phút, công ty đã không còn thuộc về chúng ta nữa rồi!"
Lương Thiếu Thu nhận năm cuộc điện thoại liên tiếp, công ty không phải phá sản thì là thuộc về người khác!
Cuối cùng, lãnh đạo cấp cao của tổng công ty gọi tới. "Tổng giám đốc Lương, tất cả cổ phiếu của các nhà đầu tư nhỏ lẻ của công ty chúng ta đã bị người ta trắng trợn thu mua với quy mô lớn. Nếu tiếp tục như vậy, tỷ lệ sở hữu cổ phần của người này sẽ vượt quá của anh!" "Có cuộc điện thoại từ Bộ Binh đến bộ phận pháp lý của chúng ta để điều tra tình hình thuế hàng trăm tỷ của công ty chúng ta!" "Tổng giám đốc Lương, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra...
Sau khi Lương Thiếu Thu cúp máy, điện thoại của anh ta lại tiếp tục vang lên, anh ta không dám nhận nữa.
Anh ta biết chuyện gì đang xảy ra.
Bây giờ anh ta mới biết mình đắc tội với người không nên đắc tội!
Người trước mặt này, chỉ cần một cú điện thoại cũng có thể khiến nhà họ Lương của anh ta phá sản
Tiêu Hào là một sự tồn tại mạnh mẽ mà anh ta không ngước lên nổi!
Nhất định phải dừng lại, nhất định phải để cho mọi thứ trở về ban đầu, không thì công ty gặp sóng gió, nhà họ Lương bị tổn thất nặng nề, bố cũng sẽ không bỏ qua cho mình!
Bich!
Lương Thiếu Thul quỳ gối trước mặt Tiêu Hào, vẻ mặt cầu xin. "Tiêu Hào, anh Tiêu, van xin anh, anh giơ cao đánh khẽ, anh dừng lại đi." "Anh nói gì thì tôi là cái đó, về sau tôi chính là đàn em của anh!" "Cầu xin anh, tha cho tôi, tha cho nhà họ
Lương chúng tôi!"
Tiêu Hào làm ra vẻ bề trên: "Lương Thiếu Thu, lần này tôi cảnh cáo, lần sau còn dám đắc tội với tôi, tôi sẽ để cho nhà họ Lương các người chôn cùng!" Đọc truyện mới nhất tại Tr uyện88.net
Lương Thiếu Thu bị dọa run lên, đáy lòng anh tả hiểu, Tiểu Hào có thực lực này!
Lúc này anh ta đã tin tưởng, Tiêu Hào tuyệt đối dám giết anh ta!
Trong mắt Tiêu Hào, anh ta chỉ là một con kiến!
Tiêu Hào lại gọi điện thoại.
Mười mấy phút sau, tất cả công ty nhà họ Lương khôi phục lại như thường, Lương Thiếu Thu tính toán sơ bộ, chỉ tổn thấy mấy nghìn tỷ, không có thương tổn đến tận gốc nhà họ Lương.
Thời gian ngắn như vậy liền để cho nhà họ Lương tổn thấy mấy nghìn tỷ!
Tiêu Hào trước mặt rốt cuộc là ai, là thần thánh phương nào chứ?
Cho dù là gia tộc cao cấp ở Thành Nam Tương cũng không làm được.
Càng kinh khủng hơn là, công ty ở ba quốc gia của nhà họ Lương đều hứng chịu tác động
Điều này nói rõ, Tiêu Hào không chỉ có người trong nước mà còn có người ở ít nhất ba quốc gia! Người đàn ông trước mắt quá kinh khủng!
Dạng người này kính trọng còn không kịp, nịnh bợ còn không kịp, sao anh ta dám đắc tội chứ!
Lúc này, Lương Thiếu Thu cực kỳ hối hận.
Lương Thiếu Thu còn đang quỳ trên đất, Tiêu Hào không nói, anh ta cũng không dám đứng lên.
Nhưng mà Lương Thiếu Thu không hiểu, người đàn ông mạnh như vậy, vì sao còn chịu bị nhà họ Liễu áp chế? Còn bị Liễu Kiến Phong để mắt tới?
Một câu của anh là có thể giải quyết hết kẻ thù, vì sao không làm chứ? Có khả năng là thân phận của anh không tiện bại lộ.
Anh ta đột nhiên nghĩ tới một việc.
Thảm án diệt môn của nhà họ Tiêu.
Lần này Tiêu Nam trở về nhất định là muốn âm thầm điều tra chuyện này! "Cậu Lương, ngày mai quỳ gối trước vợ tôi, chuyện hãm hại tôi cũng phải để cho từng người một biết, hiểu chưa?"
Lương Thiếu Thu nói: "Đại ca! Anh Tiêu, về sau anh chính là đại ca của em, em là đàn em của anh, anh nói gì em cũng nghe theo, chỉ là..." "Đại ca, anh nghĩ chút đi, cho dù thế nào, em cũng là nhân vật có máu mắt, trước mặt mọi người quỳ xuống với vợ anh thì cũng không sao, em có thể chấp nhận, nhưng mà nói với mọi người em hạ dược, hãm hại anh thì..." "Mặc dù chuyện này do Liễu Kiến Phong bày ra, cũng do anh ta bỏ thuốc, tổn thương Phương Thanh Nhã cũng là anh ta, mà dù sao em cũng là người tham dự. "Đến lúc đó sau khi chuyện này được công khai ra, các tạp chí lớn trắng trợn truyền bá em là đồng mưu, vậy nhất định không tránh được bị tạm giam hoặc là ngồi tù." "Em không sợ ngồi tù, chỉ sợ chuyện này ảnh hưởng lớn, liên lụy đến hai nhà chúng ta, đến lúc đó, bố em sẽ đánh chết em!" "Đại ca, cầu xin anh, kế hoạch này từ đầu đến cuối đều là chủ ý của Liễu Kiến Phong, em chỉ tham dự thôi." "Cầu xin anh tha em!"
Lương Thiếu Thu đau khổ cầu xin tha thứ. Mời bạn đọc truyện tại Truyện88. net
Tiêu Hào ngẫm nghĩ: "Chỉ cần sau này cái gì anh cũng nghe tôi, vậy tôi sẽ cho anh một cơ hội lấy công chuộc tội "
Nếu như giết Lương Thiếu Thu, đúng là sẽ tạo ra tiếng vang lớn, Tiêu Hào có thể diệt Lương Thiếu Thu, có thể diệt nhà họ Lương, nhưng không cần thiết phải đến mức đó.
Thế lực nhà họ Lương mạnh, có thể lợi dụng! "Ngày mai... diễn một trò hay!"
Liễu Nguyệt Hân một đêm không ngủ, lấy nước mắt rửa mặt.
Vì sao Tiêu Hào không có nửa câu giải thích.
Vì sao không có nửa câu phản bác.
Đột nhiên, Liễu Nguyệt Hân nghĩ tới chuyện xảy ra sáu năm trước.
Lúc ấy, Tiêu Hào liều mạng giải thích, cô cũng biết Tiêu Hào không có làm chuyện đó, còn có một cô cảnh sát cố hết sức điều tra, vì Tiêu Hào rửa oan.
Nhưng kết quả cuối cùng, bằng chứng rõ ràng, cho dù có bất cứ giải thisch gì, bất cứ điều tra gì, đều là bất lực.
Điều tra và giải thích chỉ càng bôi đen. Chẳng lẽ, lần này Tiêu Hào cũng bị oan? Nhưng mà chứng cứ lần này còn rõ rằng hơn sáu năm trước.
Sáu năm trước chỉ là ảnh chụp, lần này hiện trường còn có video gây án hoàn chỉnh.
Tiêu Hào, là anh làm sao?
Tôi và anh ở chung phòng mấy hôm, anh không động vào tôi mà lại dây dưa với Phương Thanh Nhã?
Chẳng lẽ anh không gọi nổi cho tôi một cuộc điện thoại để giải thích sao?
Rạng sáng ngày hôm sau, Liễu Nguyệt Hàn nhận được điện thoại của công ty, bảo cô đến làm thủ tục từ chức.
Sáng nay, Lưu Ngọc Lan còn không cả làm bữa sáng, cả người đều âm u.
Liễu Nguyệt Hân không đói bụng, kéo lê cơ thể mệt mỏi đi tới công ty.
Sau khi đến văn phòng, cô mang theo tâm trạng nặng nề thu dọn tài liệu, bàn giao công việc. "Em gái, chuẩn bị từ chức à?" Liễu Kiến Phong như âm hồn bất tán xuất hiện trước mặt Liễu Nguyệt Hân.
Liễu Nguyệt Hân không muốn để ý tới Liễu Kiến Phong: "Anh tới đây làm gì?" "Anh tạm thời không về Bắc Cảnh, em từ chức, người quản lý nghiệp vụ mới là anh, em nên bàn giao công việc cho anh thôi!" "Động tác nhanh chút, nếu không thì khỏi phát lương!" Liễu Nguyệt Hân vốn tâm trạng không tốt, tức đến tím mặt. "Sao, tức rồi?"
Liễu Kiến Phong tiếp tục trêu chọc: "Nhà các người rơi vào tình thế như bây giờ cũng đừng trách người khác, nếu như cô sớm rời khỏi Tiêu Hào, gả cho tổng giám đốc Lương, chẳng phải cái gì cũng đều giải quyết rồi sao?" "Cô không có công việc, không có nhà ở, tôi xem các người làm sao sống tiếp!"
Nhân viên bên cạnh có người thông cảm, có người cười trên nỗi đau của người khác.
Mục đích và nhiệm vụ của Liễu Kiến Phong là đẩy Liễu Nguyệt Hân vào đường cùng, để Liễu Nguyệt Hân gả cho Lương Thiếu Thu.
Đáng tiếc Liêu Kiến Phong không biết, Lương Thiếu Thu đã là người của Tiêu Hào. "Tổng giám đốc Lương đến rồi!"
Đột nhiên, một nhân viên bên cạnh hồ lên.
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net