Đây là một cuộn giấy da sờn cũ rích, sở dĩ nói nó là một bức thư, là vì bên trong viết hai chữ rất là gọn gàng.
Tiêu Hào nhìn thoáng qua liền nhận ra, đây là chữ viết của mẹ anh, lúc nhỏ khi Tiêu Hào đi học chữ này chữ này anh viết mãi không xong, nên mẹ anh đã viết lại để Tiêu Hào mô phỏng theo nó.
Sau khi Tiêu Hào nhìn thấy cuộn giấy da thì vô cùng kinh ngạc, vội giật lấy, hỏi Linh Xà: "Mi tìm được lá thư này ở đâu?"
Linh Xà nói: "Tôi leo lên giường hàn ngọc chơi, đột nhiên nhìn thấy đầu giường có một ngăn nhỏ, tôi mở cái ngăn ra xem thì bên trong có lá thư này"
Linh Xà quả nhiên lợi hại, nó lại tìm được thứ mà người khác không tìm được một cách bất ngờ, có lẽ ở đây chính là nhà của Linh Xà chăng.
Bức thư này bị mật pháp phong ấn, người bình thường không thể mở được lá thư.
Tiêu Hào có cố gắng cỡ nào cũng không thể mở được lá thư ra, anh vận dụng sức mạnh của mình cũng không được.
Tiêu Hào suy nghĩ một hồi, sau đó cắn rách da trên ngón tay mình rồi nhỏ máu lên cuộn giấy da cừu, đột nhiên cuộn giấy da toát ra một sức mạnh kỳ lạ, khi luồng sức mạnh này tỏa ra, bức thư cũng đã được giải phong ấn.
Tiêu Hào thấy nội dung trong bức thư đúng là chữ viết tay của mẹ. "Con trai, mẹ là mẹ của con, mẹ không biết con có nhìn thấy được lá thư này hay không, nhưng mẹ hi vọng con mãi mãi cũng đừng nhìn thấy lá thư này, điều đó chứng minh con vẫn chưa bước vào giới tu luyện" "Nếu như con nhìn thấy lá thư này, con nhất định phải ghi nhớ thông tin mà mẹ để lại, mẹ có rất nhiều lời muốn nói với con, nhưng bây giờ chỉ có thể nói ngắn gọn" "Vì sự ra đi đột ngột năm đó, mẹ chỉ có thể nói tiếng xin lỗi với con, mẹ và bố con đều không muốn rời xa con, muốn nuôi dưỡng con thành người, nhìn thấy con kết hôn sinh con, nhưng lúc đó thân phận của bọn mẹ đã bị bại lộ, kẻ địch của chúng ta muốn giết tới đây. "Mẹ và bố con bắt buộc phải rời đi, con hãy nhớ kỹ, mãi mãi cũng đừng tìm mẹ và bố con, nếu không sẽ mang đến họa sát thân cho con!" "Con trai, con nhất định phải sống tốt, chỉ cần con còn sống, những gì mẹ và bố con làm mới không uổng phí"
Bên dưới không còn nội dung nữa, bây giờ tâm trạng trong lòng Tiêu Hào rất phức tạp, hai mắt anh ửng đỏ, ánh mắt lóe lên những giọt nước mắt lóng lánh.
Bây giờ phát hiện bố mẹ anh cuối cùng vẫn còn sống, nhưng mà năm đó hình như bọn họ bị ai đó truy sát.
Mẹ anh để lá thư lại đây, Tiêu Hào cảm thấy vô cùng kỳ lạ, lẽ nào năm đó sau thảm án diệt môn nhà họ Tiêu, bố mẹ anh từng đến đây sao?
Nhưng nói này là đảo Bí Long, là nơi mà võ sĩ giáp đen canh giữ, bất cứ người nào tiếp cận cũng đều bị phát hiện.
Sau khi Tiêu Hào đọc bức thư, anh đưa nó cho Ninh Khinh Vân, Ninh Khinh Vân xem nội dung bức thư cũng cảm thấy kinh ngạc: "Theo nội dung bức thư, bố mẹ anh có thể đã ở đây sáu năm, không đúng, là từng đến đây từ bảy năm trước." "Năm đó, bố anh xông vào tháp Ma Thần, sau khi lấy được chính giọt máu thì cùng mẹ anh ẩn thân ở đây, nhưng sau đó có kẻ địch giết tới đây, bố mẹ anh mới để lại cho anh lá thư này, rồi rời khỏi nơi đây
Võ sĩ giáp đen nói: "Sao có thể? Đảo Bí Long cô lập với thế giới bên ngoài, bất cứ người nào tới đảo Bí Long đều sẽ bị người của chúng tôi phát hiện, sao có thể từng có người tới đây mà chúng tôi không biết
Lúc này, võ sĩ giáp đen bên cạnh nói: "Sư phụ, con nhớ bảy năm trước hình như từng xảy ra một sự việc kỳ lạ, người còn nhớ không? Có một ngày trời tối đột nhiên nổi mưa to gió lớn, nước biển đánh ập vào đảo một cách dữ dội, tất cả cấm chế ở đây cũng đều bị phá hủy "Sau đó chúng ta phải mất tới nửa tháng mới khôi phục lại được khung cảnh trên đảo, con nhớ sư phụ còn nói từng nhìn thấy một bóng người trên đảo, sau đó người còn nói có thể là do hoa mắt."
Nghe vậy, Tiêu Hào hỏi: "Các người nghĩ kỹ lại xem, rốt cuộc là lúc nào? Nói thời gian cụ thể cho tôi."
Võ sĩ giáp đen suy nghĩ một hồi rồi nói thời gian cụ thể ra, mà thời gian này là cùng thời gian với lúc bố của Tiêu Hào xông vào tháp Ma Thần lấy đi chín giọt máu, chỉ cách một ngày, và sau vụ âm mưu xảy ra với gia đình Tiêu Hào là cách ba ngày.
Từ thời gian trên có thể suy đoán, bố mẹ của Tiêu Hào từng đến đây, nhất định là đã ở chỗ này.
Hơn nữa, cánh cửa bí mật này chỉ có Huyết Phật Ngọc mới có thể mở được, điều này có nghĩa là gì? Mẹ của Tiêu Hào là người của yêu tộc!
Ma Long tuy là vật tổ của Ma Đô, đại diện cho sức mạnh của ma tộc, nhưng từ một phương diện khác có thể thấy, trong người Ma Long có huyết mạch của yêu tộc, bản thân rồng chính là sinh vật mạnh mẽ của yêu tộc.
Năm đó sao mẹ anh lại trốn ở đây? Khung cảnh ở đây tại sao lại giống y như đúc với khung cảnh ở Đoạn Hồn Nhai?
Lẽ nào những thứ ở đây đều là mẹ anh đã lên kế hoạch hết sao? Cái hang động đó trước đây đã tồn tại hơn ngàn năm trước rồi. Cập nhật nhanh nhất trên tamlinh247.net
Tiêu Hào hỏi Ninh Khinh Vân và võ sĩ giáp đen: “Hang động này đã tồn tại bao nhiêu năm rồi?"
Võ sĩ giáp đen nói: "Hang động này có lẽ đã hai nghìn năm tuổi rồi chăng? Đương nhiên mật thất ở bên dưới này, chúng tôi hoàn toàn không biết."
Bên Đoạn Hồn Nhai đã hơn nghìn năm, còn bên này đã hai nghìn năm rồi, càng nói càng khủng khiếp.
Ninh Khinh Vân nói: “Có lẽ khung cảnh hai bên giống nhau, nhưng không nhất định là khung cảnh mà mẹ anh biết?" "Nếu như mẹ anh thật sự là người của yêu tộc, sống hơn ngàn năm cũng không phải không thể nào, còn huyết phật ngọc là bảo vật của hoàng thất yêu tộc, mẹ anh là người của hoàng thất, đừng nói là một ngàn tuổi, có huyết mạch mạnh mẽ như thế, thậm chí có thể sống được mấy ngàn tuổi"
Bây giờ gần như chắc chắn rằng mẹ anh là người của hoàng thất yêu tộc, còn bố anh thì sao?
Bố anh rốt cuộc là người như thế nào? Chỉ là người bình thường thôi sao? Chắc chắn không thể nào, nếu như chỉ là người bình thường, bố anh không thể là cảnh giới để vương được.
Bố anh là người của Kỳ Hạ? Cũng không thể nào.
Nếu như bố anh là người Kỳ Hạ, còn là cảnh giới để vương, cường giả như vậy, trong giới tu luyện của Kỳ Hạ sao lại không có ai biết chứ? Sao khu vực để vương cũng không có ai biết?
Như thế chỉ có thể chứng minh thân phận của bố mẹ anh vô cùng thần bí, nhất định là đến từ nơi khác, lẩn trốn ở thành Danh Nam nhỏ bé, sau đó sinh ra Tiêu Hào.
Hoặc là hai người muốn bình yên trải qua cả đời này, khi bọn nuôi dưỡng Tiêu Hào, cũng chưa từng dạy cho Tiêu Hào sức mạnh gì, nuôi Tiêu Hào như một đứa trẻ bình thường, và từ nhỏ đến lớn, Tiêu Hào cũng chưa từng nhìn thấy trên người bố mẹ anh có sức mạnh lớn như thế.
Thậm chí Tiêu Hào còn nhớ rõ, khi anh lên tiểu học đánh nhau với người khác, mẹ của anh đến trường học xin lỗi người ta, ăn nói nhỏ nhẹ, không có một chút thái độ của cường giả, hoàn toàn là một người phụ nữ bình thường.
Bố của anh cũng là một người rất có năng lực kinh doanh, chỉ muốn mở rộng việc kinh doanh của mình, có chỗ đứng ở thành Danh Nam.
Tiêu Hào nhớ lại mọi thứ về bố mẹ anh, hoàn toàn chỉ là một gia đình bình thường.
Nhưng bây giờ đáp án Tiêu Hào có được là, bố anh là cường giả đế vương, mẹ anh là người của hoàng thất yêu tộc.