Mà vào lúc này, Trần Yên Nhiên bộc phát năng lượng huyết mạch trong cơ thể cô.
Cô tuyệt đối không cho phép tay của cậu Dương chạm vào mặt mình, cô muốn giết quách cậu ta đi cho rồi. Coi như cùng đối phương đồng quy vu tận thì cô cũng không có gì phải hối tiếc.
Giờ phút này, Trần Yêu Nhiên đang ép ra năng lượng mạnh mẽ của huyết mạch Yêu Tộc trong cơ thể cô ra. Ngay vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc như thế, đột nhiên có một thanh niên mặc vest mang giày da xông đến. Tốc độ của thanh niên này cực kì nhanh, năng lượng của cậu ta phá vỡ lồng giam của cậu Dương trong nháy måt.
Một giây sau, người thanh niên trực tiếp ôm lấy Trần Yên Nhiên chạy về một góc khác của sàn đấu.
Chỉ trong chớp mắt, anh và cậu Dương đã đứng cách nhau có hơn bốn mươi năm mươi mét.
Người ra tay chính là Tiêu Hào! Bởi vì cô gái trước mắt này chính là em gái ruột của
Tiêu Hào, Tiêu Vân
Trước đó, lúc còn ở trong tiệm karaoke, Tiêu Hào đã cảm giác được bên ngoài có một luồng năng lượng quen thuộc, từ đáy lòng của anh có một loại cảm giác huyết mạch tương liên xuất hiện.
Đây là cảm giác của người nhà, giống như lúc anh và mẹ gặp nhau, là cảm giác của máu mủ tình thân.
Nhưng Tiêu Hào biết mẹ mình không có khả năng xuất hiện ở đây.
Sau khi anh đi ra khỏi phòng thì đã thấy ngay em gái ruột của mình.
Mặc dù đã không gặp nhau bảy năm rồi, nhưng Tiêu
Hào chỉ cần liếc nhìn cũng biết người kia là em gái mình.
Cô bé con đã từng rất đáng yêu kia bây giờ đã trở thành một người phụ nữ trưởng thành. Khi Tiêu Hào nhận ra em gái mình, trong lòng anh rất kích động.
Anh rất muốn nhận em gái mình ngay lập tức, nhưng chỉ đành nhịn xuống.
Anh không biết em gái tại sao lại phải đến thành Đêm Đen, cũng không hiểu em gái tại sao lại phải làm nhân viên phục vụ trong tiệm karaoke.
Với thực lực của em gái anh, trong thành Đêm Đen này hoàn toàn có thể làm được rất nhiều chuyện. Trong lòng Tiêu Hào có quá nhiều nghi vấn, trước đó mẹ anh cũng không nói cho anh là em gái và bố đang ở đâu.
Tiêu Hào thật không nghĩ tới lại được gặp em gái mình ở nơi này.
Em gái chọc đến cậu Dương, Tiêu Hào vẫn luôn bí mật quan sát.
Anh đang chờ cơ hội để cứu em gái mình, bởi vì thực lực của Tiêu Hào bây giờ chỉ mới là Kim Đan Đại Viên Mãn thôi, còn chưa đến được cảnh giới Ngưng Nguyên.
Mà thực lực của cậu Dương lại là cảnh giới Lĩnh Vực, cao hơn cả hai đại cảnh giới so với thực lực của Tiêu hào lúc này.
Cho nên Tiêu Hào hiện tại cũng không đủ khả năng đối phó với cậu Dương, không dám tùy tiện ra tay.
Vừa rồi cậu Dương đã khống chế em gái anh một cách triệt để, muốn mang em gái anh đi, Tiêu Hào mới không nhịn nữa mà ra tay.
Giờ phút này, tay trái của Tiêu Hào đang nắm tay phải của Tiêu Vân, trong khoảnh khắc tay hai người tiếp xúc với nhau, từ đáy lòng của Tiêu Vân cũng sinh ra một loại cảm giác huyết mạch tương liên.
Bởi vì thực lực của Tiêu Hào là Đế Vương, sau khi anh sử dụng thuật biến hình để che giấu hoàn toàn huyết mạch của mình, thì cho dù là Tiêu Vân cũng không cảm ứng được Tiêu Hào là anh trai của cô.
Mà lúc này đây, Tiêu Hào đã giải phóng năng lượng huyết mạch của mình ra ngoài. Tiêu Vân mới ý thức được người đàn ông trước mắt này đây là người thân của cô, là anh trai ruột Tiêu Vân nhìn thấy vẻ ngoài của Tiêu Hào thì vô cùng bất ngờ.
Bảy năm không gặp, tại sao ngoại hình anh trai của cô lại có sự thay đổi lớn như thế?
Với thực lực của Tiêu Vân thì cô vẫn đủ để có thể nhìn ra Tiêu Hào dùng thuật biến hình.
Hai người nắm tay nhau thật chặt, bốn mắt nhìn nhau, trong mắt tròn đầy kích động và sự nhớ thương sâu sắc. Lúc này vẫn chưa phải là cơ hội tốt để nhận anh em.
Cậu Dương nhìn thấy có người cứu Trần Yên Nhiên ngay dưới tay cậu ta, không khỏi có hơi kinh ngạc.
Cậu ta thấy lại chỉ là một cậu thanh niên bình thường thì lại càng kinh ngạc hơn.
Cậu Dương đi chầm chậm về phía hai người, trên mặt mang theo nụ cười khinh thường: “Thằng nhóc, mày biết tạo là ai không?” “Mày dám quản chuyện của tao, mày có biết hậu quả của việc xen vào chuyện của người khác là thế nào không?”
Tiêu Hào lúc này mới buông tay Tiêu Vân ra, ánh mắt anh nhìn cậu Dương vô cùng lạnh lùng, nói: "Cậu Dương là đời sau của danh môn, cũng là người có thể lực lớn “Trước đó, hành vi của cậu trong tiệm karaoke đã là sai lầm, hiện tại lại muốn trắng trợn cướp con gái nhà lành, để cô gái trước mắt này đi theo cậu thì càng làm mất thể diện.” “Cậu Dương, tôi khuyên cậu vẫn là nên dừng ở đây thôi.”
Thực lực của Tiêu Hào vẫn chưa khôi phục, không thể nào trực tiếp ra tay với đối phương. Nếu thực lực của Tiêu Hào không bị tổn hại, khi có người ức hiếp em gái anh, anh đã trực tiếp xé xác đối phương ra làm trăm mảnh.
Cậu Dương khinh thường cười khẩy: “Thằng nhóc, mày can đảm lắm, muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân thì cũng phải nhìn lại thực lực của mình đi chứ. “Thực lực không đủ thì đừng có đòi làm anh hùng, hiện tại tạo cho mày một cơ hội, quỳ xuống trước mặt tao, lạy tao ba lạy thì tao sẽ bỏ qua cho mày “Còn nếu mày không làm theo lời tao nói, vậy thì hôm nay tao sẽ phế bỏ công lực của mày
Vừa rồi cậu Dương muốn dẫn Trần Yên Nhiên đi, nhưng lại bị phá đảm, chuyện này khiến cậu ta tức giận vô cùng. ТrцуeлАРР.cоm trang web cập nhật* nhanh nhất
Cho nên cậu ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho người trước mắt đã khiêu chiến uy nghiêm của cậu ta.
Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Tôi sẽ nhớ kĩ cậu, những chuyện hôm nay cậu đã làm, sau này tôi nhất định sẽ bắt cậu phải trả giá đắt
Cậu Dương cười to vài tiếng: "Ha ha ha! Thằng nhóc, tao nhìn mày chỉ mới ở cảnh giới Kim Đan thôi nhỉ?” “Một thằng nhóc chỉ mới cảnh giới Kim Đan, lại dám làm càn trước mặt tao, mày nghĩ rằng mày sẽ thoát được khỏi bàn tay tao?”
Cậu Dương thản nhiên đi về phía hay người, tay phải của cậu ta khẽ động, bắt đầu điều khiển năng lực Lĩnh Vực. Nếu như bị vây vào trong Lĩnh Vực của đối phương, thì
Tiêu Hào và em gái anh khó mà đào tẩu được.
Ngay vào lúc Lĩnh Vực của cậu Dương sắp bao phủ lấy Tiêu Hào và em gái anh.
Thì đột nhiên có từng tụ sương đỏ xuất hiện trước mắt cậu Dương.
Trong bán kính mấy chục mét xung quanh đều có huyết khí lượn lờ
Đợi đến lúc Lĩnh Vực của cậu Dương đã bao vây hai người, thì cậu ta đã không còn cảm giác được hơi thở của cả hai nữa.
Cậu Dương thầm kêu không ổn, bóng dáng cậu ta vừa chợt lóe, đã thấy xuất hiện ở chỗ hai người kia từng đứng, mới phát hiện ra rằng Trần Yên Nhiên và người đàn ông kia đã biến mất.
Năng lượng của cậu Dương bắt đầu lục soát bốn phía, nhưng vẫn không thể phát hiện được hai người.
Cậu ta lập tức ra lệnh cho đàn em, quát: “Nhanh đi tìm cho tao, phải tìm cho ra hai con chó này!”
Hai người sống sờ sờ lại đột nhiên biến mất ngay mắt cậu ta. Cậu Dương vô cùng tức giận, nhưng cũng không biết dưới được rằng đây là sức mạnh của Ma Đô.
Cậu ta chưa từng chứng kiến loại năng lượng quỷ dị này, đương nhiên không có cách nào truy tìm được dấu vết. Những người xem dưới sàn đấu cũng hết sức ngạc nhiên, bọn họ không nghĩ đến lại có người dám khiêu chiến uy quyền của cậu Dương liên tiếp như thế, đồng thời lại có thể trốn thoát ngay dưới mí mắt của cậu ta.
Đây thực sự là một cái tát rất mạnh vào mặt cậu
Dương, khiến cậu ta mất hết uy nghiêm, mặt mũi.
Thật giống như là một con vịt đã nấu chín lại đột nhiên bay mất.
Cậu Dương cực kì tức giận, đã ra lệnh cho đàn em tìm kiếm bốn phía, cũng bảo những người dưới sàn đấu hỗ trợ tìm
Có vài người dưới sàn đấu nể mặt cậu Dương nên cũng đi hỗ trợ tìm kiếm.
Nhưng bọn họ vẫn chẳng tìm thấy được gì, hai người kia căn bản không hề ở gần đó.
Cậu Dương nắm chặt hai tay, mắng to: “Trần Yên Nhiên đáng chết, cho dù cô là ai, cho dù cô ở đâu, tôi đều sẽ tìm được cô, tôi sẽ khiến cô phải trả giá đắt.