Bà ấy vừa nói xong thì bầu không khí trở nên rất đỗi vi diệu.
Thống lĩnh Long lên tiếng: "Chủ tịch, ngài đã dùng biện pháp gì để xử lý được tên Trương Lỗi đó vậy?”
Bọn họ thật sự rất tò mò, mấy ngày qua, từ lúc Chủ tịch dẫn Trương Lỗi rời đi thì chưa hề quay về lần nào, bọn họ còn lo là sau khi rời khỏi đây đã xảy ra chuyện gì không hay nữa đấy?
Nhưng cái mà bọn họ không ngờ được là Chủ tịch đại nhận đã quay về, thông báo cho họ biết rằng Trương Lỗi đã chết. Chuyện này khiến bọn họ sướng rơn cả người.
Lâm Như Tuyết nói: “Mọi người còn nhớ không, trước đó, Tam hoàng tử đã đưa qua đây một quan tài làm bằng pha lê ấy? Bên trong quan tài đó có một người phụ nữ mang trong mình huyết mạch cực kỳ khủng bố"
Thống lĩnh Long ní ngay: “Tất nhiên là nhớ rồi. Chủ tịch ngài cũng từng nói qua, huyết mạch chảy trong người đàn bà ấy thuộc về Hoàng thất Yêu tộc. “Chính xác"
Lâm Như Tuyết cười kể lại: “Tôi dụ Trương Lỗi đi đến nơi đặt quan tài, nói với cậu ta về sự đặc biệt của người đàn bà đó, rồi bảo ngọc Huyết phật mà cậu ta đang có trong tay có cùng nguồn gốc với huyết mạch của người phụ nữ ấy” “Chính vì thế, nên sau đó cả tôi lẫn Trương Lỗi đều đi đến quyết định sử dụng trận pháp Cửu Long để cứu sống người đàn bà ấy. Tôi nhân cơ hội này vây khốn Trương Lỗi cùng người phụ nữ kia trong trận pháp Cửu Long, Trương Lỗi lần người đàn bà, cả hai đều bị nhốt bên trong chiếc quan tài pha lê đó. "Rồi tôi lập tức khởi động trận pháp Cửu Long. Quan tài pha lê cộng thêm trận pháp Cửu Long cùng với tôi tạo thành ba nguồn năng lượng cùng hợp sức lại, giết chết Trương Lỗi cùng với người phụ nữ kia trong tích tắc. Hơn nữa, tôi cũng đã hấp thụ được toàn bộ huyết mạch của Trương Lỗi và của cả người đàn bà đó rồi.
Lâm Như Tuyết chỉ đơn giản kể vắn tắt chuyện đã xảy ra nhưng trông đám người ngồi ở đây lúc nghe đến chuyện này thì có vẻ như rất kích động.
Lý Giai Phong vội vàng lên tiếng: “Thưa Chủ tịch, vậy thì sau khi ngài hấp thụ được toàn bộ năng lượng huyết mạch của hai người đó thì có phải hiện tại trong cơ thể ngài đang sở hữu huyết mạch Yêu tộc đúng không?”
Lâm Như Tuyết chỉ nhoẻn một nụ cười mỉm, sau đó, tay phải bà ấy giơ lên ngoắc nhẹ, từng luồng khí tức khuyết mạch cực kỳ khủng khiếp tràn ra như muốn cuốn phăng cả căn phòng.
Đám người ngồi trước mặt cảm nhận được nguồn năng lượng huyết mạch lớn đến thế, gương ặt ai nấy đều tỏ vẻ khiếp sợ. Đặc biệt là vợ chồng Thống lĩnh Long, bọn họ là ngược thuộc Yêu tộc, đối mặt với luồng sức mạnh có uy lực đè ép tuyệt đối thuộc về huyết mạch Hoàng thất cổ xưa như thế, hai người họ lập tức khụy gối quỳ sụp xuống, run lay bay.
Đây chính là chỗ đáng sợ của huyết mạch Hoàng thất Yêu tộc cổ xưa, nó vốn có khả năng đàn áp tuyệt đối người thuộc Yêu tộc, vậy nên một khi bộc phát ra thì người Yêu tộc bình thường hoàn toàn không cách gì chống lại được. Một loại uy áp từ trong tận xương tủy.
Lâm Như Tuyết nhanh chóng thu lại năng lượng huyết mạch, bà cười mà rằng: “Lần này, chẳng những đã xử được Trương Lỗi mà còn thu về một nguồn năng lượng huyết mạch mạnh đến như thế, đúng là một mũi tên trúng hai đích, tôi thật sự vui lắm.
Vợ chồng Thống lĩnh Long vội vàng bật dậy khỏi mặt đất, trong lòng hai người họ đến tận bây giờ hãy còn hoảng sợ không ngớt.
Thống lĩnh Long vội vàng nịnh nọt: “Xin chúc mừng Chủ tịch, chúc mừng Chủ tịch đã đạt được nguồn sức mạnh tuyệt vời như thế!”
Lý Giai Phong cũng vội vàng hùa theo: “Xin chúc mừng Chủ tịch, ngài đã sở hữu một nguồn sức mạnh lớn như thế thì sau này, tất cả các thế lực tồn tại trong thành Di Thất đều sẽ chẳng ai dám nảy sinh ý kiến gì với ngài nữa!” “Năng lượng huyết mạch trong người Chủ tịch một khi bộc phát thì tất cả mọi người ai nấy đều sẽ quỳ rạp xuống đất, vĩnh viễn tuân phục Chủ tịch đại nhân!
Ánh mắt Lâm Như Tuyết lộ ra vẻ hưng phấn, bảo: “Đúng thế, lần này lợi ích tôi thu về trước thực sự là cơ man, nhưng mà tôi đây còn một tin tốt lành nữa muốn bảo cho mọi người biết. “Lần này, tôi đã lấy được một bảo vật cực kỳ lợi hại từ trên người Trương Lỗi. Bảo vật này có thể giúp một người đang ở cảnh giới Dương Thần trực tiếp đột phá thẳng lên cảnh giới Đế Vương. Tác dụng phụ thì chẳng đáng kể, thậm chí có thể coi như không có.”
Nghe Lâm Như Tuyết nói thế, sắc mặt cả ba thoắt biến hãi hùng.
Thống lĩnh Long vội vã cất lời: “Chủ tịch, trên thế giới này lại có một bảo vật lợi hại đến thế ư? Xem ra, tên Trương Lỗi này đúng thật không phải hạng đơn giản, trên người cậu ta thế mà lại sở hữu biết bao nhiêu đồ vật quý giá như thế?”
Lý Giai Phong cũng nói: “Chủ tịch, kỳ này chuyện tốt cứ tới tấp đến đấy ạ!” “Sau khi chiếm được bảo vậy này rồi thì các Cường giả đã đạt đến cảnh giới Dương Thần trong Yêu tộc chúng ta có thể mượn dùng nó để đột phá lên cảnh giới Đế Vương đúng không ạ?”
Lúc bấy giờ Thanh Nhã cũng không nhịn được được bèn chen vào: “Chủ tịch, không dám giấu gì ngài, Tam hoàng tử của chúng tôi đang tìm kiếm loại bảo vật như thế suốt bao nhiều năm nay rồi.” “Ngài cũng biết, Tam hoàng tử cho đến bây giờ vẫn luôn dùng các loại bảo vật, đá quý chứt huyết mạch hàng biến đổi thể chất lẫn thiên phú của mình. Bây giờ ngài bảo ngài đang sở hữu vật phẩm có tác dụng này thì đúng là đã mang đến cho Tam hoàng tử chúng tôi một tin tức cực kỳ tốt.” “Chủ tịch, chẳng hay ngài có thể từ bỏ thứ mình yêu thích, tặng nó lại cho Tam hoàng tử chúng tôi được hay không?” Lâm Như Tuyết nói ra tác dụng của bảo vật, chính là muốn dụ cho Tam hoàng tử xuất hiện.
Mà giờ đây, Thanh Nhã vừa nghe đến bảo vật này đã nhìn không được muốn chiếm được nó ngay vậy.
Thế nhưng Lâm Như Tuyết hãy còn chưa lên tiếng đáp lại thì Thống lĩnh Long đã giành trả lời trước: “Thanh Nhã các hạ, bảo vật này có tác dụng lợi hại như thế, sao lại có thể đưa cho cô và Tam hoàng tử dễ dàng đến vậy? Bảo vật này cũng rất có giá trị với thành Di Thất chúng tôi kia mà.” ТrцуeлАРР.cоm trang web cập nhậ*t nhanh nhất
Lý Giai Phong cũng đồng tình: “Bảo vật quý giá như thế, sao lại tùy tiện đưa cho các người được?”
Thanh Nhã mới nói; “Tam hoàng tử chúng tôi sở hữu những bí tịch tu luyện cực kỳ mạnh mẽ, hơn nữa, thủ đô Võ Thần có nguồn tài chính dồi dào, những thứ ấy Tam hoàng tử đều có thể đưa cho mọi người cả “Chỉ cần mọi người đồng ý đưa vật báu này lại cho tôi, từ nay về sau, Tam hoàng tử chắc chắn sẽ luôn cung cấp các vật phẩm mà mọi người mong muốn, cũng chính là những bí tịch tu luyện cấp cao trong Hoàng thất thủ đô Võ Thần”
Bấy giờ Tiêu Hào mới lên tiếng, từ nãy giờ anh chẳng hề mở lời, lúc này mới xen vào. “Mọi người khoan hãy tranh cãi, nghe tôi phân tích đối điều đã.”
Ánh mắt ai nấy đều hướng về phía Tiêu Hào.
Tiêu Hào từ tốn phân tích: “Chủ tịch nói ra công dụng của thứ vật quý hiếm này chính là có ý muốn giao dịch với Tam hoàng tử, bằng không thì nói ra để làm gì chứ."
Vợ chồng Thống lĩnh Long nghe nói vậy thì khó hiểu vô cùng, khuôn mặt rặt một vẻ thắc mắc trông sang phía Lâm Như Tuyết.
Tiêu Hào tiếp tục giải thích: “Thật, bảo vật này Yêu tộc chúng tôi cũng không thể sử dụng được, Chủ tịch đã thử nghiệm rồi.” “Bởi vì huyết mạch Yêu tộc chúng tôi có hơi đặc biệt, vật quý này thì không tương thích được với chúng tôi. Thứ mà chúng tôi tìm thấy trên người Trương Lỗi này chỉ thích hợp cho cường giả với huyết mạch loài người sử dụng để tu luyện mà thôi, cho nên vật này chính xác là đo ni đóng giày cho Tam hoàng tử đấy.
Vợ chồng Thống lĩnh Long nghe nói thế thì sắc mặt nhăn nhúm đến là khó coi. Vốn nghĩ rằng bảo vật này sẽ mang lại lợi ích cực kỳ to lớn cho thành Di Thất, thế mà người của Yêu tộc có huyết mạch Yêu tộc lại không dùng để tu luyện được. Đúng thật là đáng thất vọng”
Sau khi Thanh Nhã nghe được tin tức này thì cực kỳ kích động. Đúng là có người vui cũng có kẻ buồn. Thanh Nhã vội vàng lên tiếng: “Chủ tịch đai nhân, tin tức này quả thật khiến tôi rất vui, xem ra bảo vật này đúng là sinh ra để cho Tam hoàng tử dùng đến rồi?"
Lâm Như Tuyết mới nói tiếp: “Theo như tôi được biết thì cảnh giới của Tam hoàng tử hiện giờ đang là cấp cuối cùng trong cảnh giới Dương Thần. Mấy năm qua anh ta đã dùng vô số biện pháp biến đổi huyết mạch nhưng vẫn chưa thể tiến lên cấp bậc Đế Vương được.” “Bây giờ, có được vật quý giá thế này thì chuyện đột phá cảnh giới Đế Vương sẽ trở thành chút chuyện cỏn con, thậm chí có khi chỉ trong vài tiếng thôi là đã đột phá được rồi.”
Thanh Nhã nghe Lâm Như Tuyết nói thế thì càng thêm mừng rỡ: “Chủ tịch, giới thiệu đến đây là được, xin ngài đem bảo vật ra cho mọi người cùng chiêm ngưỡng, mở mang tầm mắt.