Bởi vì thanh kiếm bạc luôn ở trong cơ thể của bố cô ta, vì vậy năng lượng từ thanh kiếm này vẫn còn sót lại trong cơ thể của bố cô, chưa tiêu biến hắn.
Cho dù chỉ để lại chút ít dấu vết và sức mạnh, Ninh Khinh Vân vẫn phát hiện ra.
Ninh Khinh Vân cầm lấy thanh kiếm màu bạc, lập tức rời khỏi thánh địa tu luyện, cô ta cưỡi phi thủ đến Tháp Mar Thần.
Ninh Khinh Vân đã tìm thấy hai chủ nhân của Tháp Ma Thần ngụ ở sâu bên trong tháp.
Khi cô ta đến nơi, có một ông già áo đen và một ông già áo trắng đang đánh cờ trong một mật thất. Lúc rảnh rồi, hai người rất thích chơi cờ vây, có khi mất đến mười ngày nửa tháng. Nếu không phải có công việc của Tháp Ma Thần, có lẽ một ván cờ sẽ chơi trong vài tháng cũng không chơi xong. "Hắc Hộ pháp, Bạch Hộ pháp, trông hai người nhàn rỗi quá nhỉ?"
Đột nhiên, một giọng nói đột ngột vang lên bên tai họ. Sau đó, một bóng đen xuất hiện trước mặt hai người. Khi hai người nhìn thấy người tới là ai, liền sợ hãi ném quân cờ trong tay sang một bên rồi vội vàng cúi đầu chào. "Bái kiến Ma Để đại nhân!"
Ninh Khinh Vân nhìn những quân cờ trên bàn cờ của hai người họ, liền cực kỳ tức giận. "Tôi hỏi các người, thí luyện của Tháp Ma Thần, hai người rốt cuộc có bận tâm hay không?" "Nếu hai người thích đánh cờ, vậy thì tôi sẽ bãi chức của hai người, để hai người kiếm một nơi núi rừng xanh thắm, hoang vu yên tĩnh ngồi đấy mà chơi."
Bạch, Hắc Hộ pháp nhìn nhau, họ nhận ra Ma Đế đại nhân tìm họ có chuyện. Vì Ma Để đại nhân thế mà lại đang măng bọn họ chuyện họ đánh cờ, cả hai đều cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, hiển nhiên Ma Đế đại nhân của họ đang rất tức giận.
Bạch hộ pháp vội vàng nói: “Ma Đế đại nhân, điều ngài dạy là đúng, sau này hai chúng tôi sẽ chơi cờ ít hơn, sẽ chú tâm làm việc hơn, chúng tôi nhất định sẽ làm tốt thí luyện của Tháp Ma Thần"
Hắc hộ pháp nói: "Ma Đế đại nhân, ngài lần này đến tìm chúng tôi, có việc gì sao?"
Ninh Khinh Vân nói: "Sau này hai người không được chơi cờ nữa, muốn đánh cờ thì đừng chơi trong Tháp Ma Thần. Nếu sau này bị tôi bắt được các người chơi vờ thêm một lần nữa, tôi sẽ không tha thứ dễ như vậy đâu."
Hai người có chút lo lắng, đều không hiểu sao Ma Đế lại chỉ vì chuyện chơi cờ của họ mà tức giận như vậy?
Tiếp theo, Ninh Khinh Vân lấy thanh kiếm màu bạc ra, đưa cho hai người bọn họ. "Hai người xem cho tôi, vũ khí này rốt cuộc là có gì lạ?"
Hắc hộ pháp và Bạch hộ pháp đã nghiên cứu rất nhiều về các loại pháp bảo và vũ khí khác nhau, vì vậy Ninh Khinh Vân chẳng do dự tìm đến họ ngay.
Hơn nữa, hai người này không liên quan gì đến Ma Đô, cũng không có quan hệ gì với các thế lực khác, công việc và nhiệm vụ của họ chỉ là canh giữ thí luyện của tòa Tháp Ma Thần.
Quan trọng hơn, Ninh Khinh Vân cũng rất tin tưởng cả hai người họ.
Bạch hộ pháp lập tức cầm thanh trường kiếm màu bạc lên kiểm tra, sau khi kiểm tra một hồi mới nói: "Vũ khí này rất đặc biệt, nó chứa đầy Yêu khí, và năng lượng huyết mạch của Yêu tộc." "Đây rõ ràng là một vũ khí ma thuật của Yêu tộc, chúng ta không có cách nào để sử dụng sức mạnh thực sự của loại pháp khí này"
Hắc hộ pháp cũng bắt đầu dùng sức mạnh của mình thâm nhập vào bên trong pháp khí để kiểm tra, nhưng không có cách nào để xâm nhập vào.
Sau khi kiểm tra qua, câu trả lời của Hắc hộ pháp cũng giống như kết quả của Bạch hộ pháp đưa ra.
Ninh Khinh Vân không quá hài lòng với kết quả mà hai người họ đưa ra, bởi vì kết quả mà Ninh Khinh Vân kiểm tra ra cũng giống như vậy, cô ta tìm hai người này là muốn tìm ra một đáp án mới.
Ninh Khinh Vân giọng nói lạnh xuống, nói: "Hai người kiểm tra kỹ cho tôi, đừng có qua loa như thế chứ? Chẳng lẽ tôi lại không nhận ra đây là pháp khí của Yêu tộc hay sao?"
Bạch hộ pháp cẩn thận kiểm tra đi kiểm tra lại, sau đó lại có phát hiện mới, nói ngay: "Huyết mạch của Yêu tộc còn sót lại trên pháp khí này, chắc chắn không phải là loại bình thường. "Nếu là huyết mạch thông thường của Yêu tộc thì đã phải biến mất từ lâu rồi, nhưng mà loại năng lượng này tồn tại rất lâu, e rằng chính là huyết mạch của Hoàng thất Yêu tộc."
Hắc hộ pháp cũng gật đầu, nói: "Anh nói đúng, pháp khí này quả không hề đơn giản." "Rất có thể, đó là pháp khí của hoàng thất Yêu tộc. Nó là một pháp khí rất cổ, nhưng Ma Đế, ngài lấy ma khí này ở đâu vậy?"
Ninh Khinh Vân rất ngạc nhiên khi biết rằng nó là pháp khí của hoàng thất Yêu tộc.
Ninh Khinh Vân nói: "Chuyện tôi lấy từ đầu thì các người đừng có hỏi nhiều, mau xem còn có phát hiện nào khác không?"
Hai người lại kiểm tra lại một lượt, Bạch hộ pháp đột nhiên nghĩ tới cái gì, liền nói: "Ôi này, anh xem, loại pháp khí này trông khá quen thuộc đấy? Thanh kiếm này hình như ngày trước tôi đã từng thấy ở đâu đó."
Hắc hộ pháp nghe được Bạch hộ pháp nói như vậy, đột nhiên hình như nghĩ tới cái gì đó, nói: "Đúng vậy, vừa rồi tôi kiểm tra qua thì thấy có chút quen thuộc. Sức mạnh trên đó hình như đã từng nhìn thấy qua ở đâu rồi đấy? Nhưng trong chốc lát tôi không thể nhớ ra nó ngay được. tamlinh247.net tran*g web cập nhật nhanh nhất
Ninh Khinh Vân càng tò mò hơn khi cô ta nghe thấy cả hai đã nhìn thấy vũ khí này.
Ninh Khinh Vân nói: "Hai người ở trong tháp Ma Thần mấy chục năm, cũng chưa từng rời khỏi tháp Ma Thần. Sao có thể nhìn thấy vũ khí này?"
Bạch hộ pháp hai mắt sáng lên, nói: "Ma Đế nói đúng. Chúng tôi chưa bao giờ rời khỏi tháp
Ma Thần." "Vậy mà hai người đã từng nhìn thấy vũ khí này, chỉ có một khả năng, chính là thanh trường kiếm màu bạc này từng xuất hiện ở tháp Ma Thần!"
Hắc hộ pháp cau mày bảo: "Người của Ma tộc chúng ta không sử dụng vũ khí của Yêu tộc bởi chính chúng ta cũng không có cách nào để sử dụng chúng. Nếu người của chúng ta sử dụng vũ khí này, thì đó cũng chỉ là một thanh kiếm bén hơn bình thường mà thôi. Không có tác dụng nào khác." "Hơn nữa, đây là Tháp Ma Thần. Ngoài người của chúng ta ra, chỉ còn lại những người thí luyện trước đây cũng từng đến tham gia thí luyện. Có lẽ nào có người thí luyện đã từng sử dụng vũ khí này?"
Bạch hộ pháp liếc nhìn Hắc hộ pháp, lên tiếng: "Thí luyện của Tháp Ma Thần có yêu cầu là không được sử dụng bất kỳ vũ khí nào. Không được phép mang vũ khí vào đó, nếu không sẽ mất đi tính công bằng của thí luyện"
Ninh Khinh Vân lạnh giọng nói: "Hai người nói nhiều quá. Các người đã từng nhìn thấy vũ khí này, nhưng người thí luyện lại không thể mang vũ khí vào, người khác cũng không thể vào được Tháp Ma Thần, vậy thì các người nói xem đã nhìn thấy vũ khí này ở đâu?"
Hắc hộ pháp chợt nghĩ ra điều gì đó, nói: “Tôi nhớ rồi, có một người đã cầm vũ khí đột nhập vào tòa tháp và cướp đi máu của Ma Thần!" "Người này là Vô Danh! Vũ khí này chính là vũ khí của
Vô Danh...
Bạch hộ pháp nghe thấy Hắc hộ pháp nói vậy, hai mắt liền sáng lên, nói: "Đúng vậy, tôi cũng nhớ ra rồi, vũ khí này chính là vũ khí của Vô Danh!" "Ban đầu, Vô Danh đã lấy thanh trường kiếm màu bạc này sát phạt từ tầng một đến tầng chín, mà sức mạnh trên vũ khí này quả thực là sức mạnh của Yêu tộc!"
Ninh Khinh Vân nghe được điều này, mọi thứ trong lòng cô ta đều không thể tin được. Bởi vì cô ta biết rằng Vô Danh chính là bố của Tiêu Hào Vô Danh. Trước đó, sau khi Tiêu Hào tham gia thí luyện ở đây, đã nói với Ninh Khinh Vân mọi chuyện. Ninh Khinh Vân không ngờ rằng năm đó chính bố của Tiêu Hào đã đánh bố cô ta bị thương nặng, nhưng rồi sau đấy Ninh Khinh
Vân cũng không có thời gian để tâm quá nhiều đến chuyện này.