Đây cũng là lần đầu tiên Tiêu Hào nghe nói đến quặng tinh khiết.
Không những Tiêu Hào là tông sư luyện đan mà còn là tông sư rèn tài giỏi, nhưng cũng chưa từng nghe nói đến loại quặng tinh khiết này, cũng chưa từng nhìn thấy loại khôi giáp mạnh mẽ như này.
Ngọn lửa màu trắng của Tiêu Hào vô cùng đáng sợ, nhưng sức mạnh tự phục hồi của loại khôi giáp này có tốc độ gây thiệt hại còn nhanh hơn cả của Tiêu Hào.
Mặc dù lực lượng của Tiêu Hào đã phá vỡ hơn một ngàn quân Cẩm vệ đến chinh chiến trong chốc lát.
Nhưng không có cách nào làm tổn hại đến hơn một ngàn quân Cẩm vệ, mà những quân Cẩm vệ này ồ ạt tiến về phía xung quanh hướng của Tiêu Hào lần nữa.
Lúc này Tiêu Hào lập tức bay vút lên trên trời, đi đến một nơi rất xa.
Anh muốn cùng chiến đấu với hơn một ngàn quân Cẩm vệ, tuyệt đối không thể để cho Liễu Nguyệt Hân và bọn họ phải chịu bất kỳ tổn hại gì.
Tiêu Hào dụ bọn quân Cẩm vệ này đi, quân Cẩm Vệ ồ ạt đông đúc đuổi theo hướng của Tiêu Hào.
Đế vương Thần Mộc cũng cùng phóng đến, hai người đại để Đông Hoàng và để vương Tây Độc vội vàng theo sát phía sau, Trần Bắc Huyền lại ở lại.
Trần Bắc Huyền đi từng bước về hướng của đám người Liễu Nguyệt Hân. Trần Bắc Huyền nhìn lá chắn năng lượng trước mắt, lạnh lùng cười hai tiếng.
Lại là cái lá chắn năng lượng này, đây lại là cảnh tượng tương tự như thế Trần Bắc Huyền cười nói: “Lần này vận may của cô sẽ không tốt như vậy nữa rồi!” “Liễu Nguyệt Hân, cô hãy chờ chết đi, tôi sẽ lấy đi huyết mạch của cô, khiến cô chết vô cùng thê thảm.
Liễu Nguyệt Hân lạnh lùng nói: “Lần này Tiêu Hào sẽ đánh bại toàn bộ các người, sau đó sẽ giết chết các người.”
Bạch Khả Như cũng khua nắm đấm nhỏ ra, nói: “Ông, cái tên xấu xa này, bố của tôi là mạnh nhất, tài giỏi nhất, sẽ giết sạch toàn bộ lũ người xấu các ông, hứ!”
Mặt mũi Chu Tước tràn đầy lửa giận, nói: “Trần Bắc
Huyền, anh là thứ tiểu nhân hèn hạ vô liêm sỉ!” “Lần trước Tiêu Hào đã tha cho cái mạng chó của các người, bây giờ anh lại chạy tới gây chuyện “Từ trước tới nay tôi chưa từng gặp qua người nào vô liêm sĩ như anh cả, thật không biết anh làm thế nào trở thành một vị đế vương, quả thực anh đã làm mất hết mặt mũi của đế vương rồi.” “Cô quả thực vô cùng láo xược!” Trần Bắc Huyền nghe được những lời xúc phạm của Chu Tước thì vô cùng giận dữ, trực tiếp đánh một chưởng lên trên lá chắn nắng lượng.
Nhưng lực lượng của lá chắn năng lượng bắn bật ngược khiến Trần Bắc Huyền cho bay ra xa. “Ha ha ha!” Chu Tước cười to hai tiếng, cợt nhả: “Trần Bắc Huyền, anh và Tiêu Hào cùng nhau trở thành để vương” “Anh xem, ngay cả một cái lá chắn năng lượng của Tiêu Hào anh cũng không thể phá được, anh thực sự quá yếu rồi, anh trông giống như thứ phế thải vậy”
Trước đó, suýt chút nữa Trần Bắc Huyền bị Tiêu Hào giết chết, hơn một nửa lực lượng trong cơ thể của Trần
Bắc Huyền đã bị Liễu Nguyệt Hân hấp thụ.
Lực lượng của Trần Bắc Huyền lúc này chỉ có ba bốn thành, nhưng anh ta vẫn là một đế vương lớn mạnh. Anh ta lạnh lùng cười hai tiếng, sau đó đi đến một bên. Từ trên người con đại bàng tuyết anh ta lấy ra một thứ vũ khí màu vàng kim, đây là một cái cây thương màu vàng kim, có độ dài hơn hai mét, vô cùng sắc bén.
Sau khi Chu Tước nhìn thấy vũ khí này, bỗng nhiên hai con người co rụt lại, cô ta nhận ra được đây là vũ khí của quân Cẩm Vệ.
Trần Bắc Huyền đi đến phía trước lá chắn năng lượng, bên trong ánh mắt tràn ngập sát khí “Trước đó tôi đã không phá nổi cái lá chắn năng lượng này, nhưng mà đã có cây thương phá trời của quân Cẩm Vệ, các người nói xem có thể phá vỡ lá chắn năng lượng trước mắt hay không?”
Trong lòng của Chu Tước có một loại dự cảm không lành.
Nghe nói rằng vũ khí của quân Cẩm vệ có thể phá vỡ tất cả lực lượng phong ấn kết giới.
Tay Trần Bắc Huyền cầm cây thương, phía trên của cây thương bộc phát ánh sáng màu vàng kim vô cùng kinh khủng, hướng về phía trên lá chắn năng lượng, hung tợn đâm xuyên qua.
Vậy mà cây thương lại trực tiếp đâm xuyên qua lá chắn năng lượng, có cây thương dài mười mấy thước đầu đâm xuyên vào phía bên trong của lá chắn năng lượng.
Ánh sáng màu vàng kim vô cùng kinh khủng bắt đầu tràn vào bên trong lá chắn năng lượng.
Lấy cây thương làm trung tâm, những phần bị vỡ vụn xuất hiện những khe hở bé li ti. Khe hở lan rộng ra bốn phương tám hướng: "Rầm rầm rầm” từng trận bùng phát lên, đột nhiên lá chắn năng lượng tầng tầng lớp lớp biến thành mảnh vỡ.
Bọn người Liễu Nguyệt Hân vô cùng kinh hãi, vô ý thức lùi về phía sau, mà Chu Tước và Liễu Nguyệt Hân vẫn đứng ở phía trước bảo vệ những người khác.
Trần Bắc Huyền lạnh lùng cười hai tiếng, tay cầm cây thương nói: “Vũ khí của quân Cẩm vệ đúng là lợi hại.” “Liễu Nguyệt Hân, lần trước tôi đã không lấy đi huyết mạch của cô, lần này tôi nhất định có thể lấy đi, mau đưa huyết mạch và lực lượng cho tôi.” “Nhưng mà trước đó tôi sẽ không phạm phải những sai lầm của lần trước nữa, trước hết tôi muốn giết sạch những người khác, để lấy thêm lực lượng của cô.
Trên tay Trần Bắc Huyền cầm cây thương vàng kim trực tiếp phi thẳng về phía trước.
Ánh sáng vàng kim kinh khủng bao phủ lên tất cả mọi người.
Liễu Nguyệt Hân phi vút lên ngay lập tức, trong tay cô cầm một thanh kiếm dài, trên thanh kiếm dài mang theo năng lượng huyết mạch to lớn, xông đến hướng cây thương màu vàng kim đang lao tới.
Trong chớp mắt, Trần Bắc Huyền đã phá giải được lực lượng Liễu Nguyệt Hân, cây thương đâm xuyên qua ngực của Liễu Nguyệt Hân. “Cô quả thực là đang tìm cái chết mà!” “Tôi giết cô thì cũng có thể lấy đi huyết mạch của cô!” Liễu Nguyệt Hàn cắn rằng nói ra: “Muốn huyết mạch của tôi thì anh hãy nằm mơ đi!” “Bây giờ tôi sẽ để cô thử một chút tinh huyết Võ Thần, tinh huyết Ma Đế và lực lượng của máu yêu đế!” Liễu Nguyệt Hân định liều mạng, cô muốn thiêu đốt toàn bộ huyệt vị của bản thân, muốn cùng chết với Trần
Bắc Huyền.
Mà đúng lúc này, đột nhiên một cái bóng màu đen đứng trước mặt Liễu Nguyệt Hân ngăn cô lại.
Người này đưa tay ra, một phát đã tóm được cây thương vàng kim đang ra đòn tấn công. Cập nhật nhanh nhất trên tamlinh247.net
Tay phải người đó không có vũ khí bắt lấy cây thương, sau đó bỗng nhiên kéo một phát, cây thương vàng kim đã bị đoạt lấy.
Người mặc áo đen với mái tóc dài đang xổa tung, toàn thân tràn ngập sát khí đùng đùng, mà những sát khí này bao phủ lên trên Trần Bắc Huyền.
Đến cả nửa phần sức phản kháng Trần Bắc Huyền cũng không có.
Người đi đến chính là Ninh Khinh Vân, để vương của Ma Đôi
Trước kia Ninh Khinh Vân cũng sinh sống cùng mọi người, dạy cho mọi người rất nhiều thứ, dạy bảo mọi người vào trong linh trì tu luyện.
Khi đó ngoại trừ Chu Tước ra, những người khác không biết thân phận thật của Ninh Khinh Vân.
Sau cùng, sau khi Tiêu Hào ban bố lệnh truy nã, mọi người cũng đều biết rằng Ninh Khinh Vân chính là để vương của Ma Độ.
Ngay lần đầu tiên xuất hiện, sau khi để người của thủ đô Võ Thần lấy tin tức đưa đến Ma Đô, Ninh Khinh Vân biết được cường giả của đế vương Khu muốn vậy giết Tiêu Hào.
Cô ta lập tức triệu hồi lực lượng mạnh nhất, tìm hơn mười vị cường giả của Ma Đô, trực tiếp lãnh đạo lực lượng của bọn họ bố trí một trận pháp vô cùng lớn mạnh.
Trận pháp này lấy công pháp của hoàng thất Ma Đô làm cơ sở, Huyết Độn làm nguyên lý, thông qua phương thức này đi thẳng tới địa bàn của Kỳ Hạ.
Thật ra Ninh Khinh Vân đã tới hơn được hơn nửa tiếng đồng hồ, cô ta đang âm thầm bảo vệ cho mọi người.
Sau khi Tiêu Hào và quân Cẩm vệ ở ra tay, Ninh Khinh
Vân luôn bảo vệ mấy người Liễu Nguyệt Hân.
Trần Bắc Huyền mang theo vũ khí của quân Cẩm vệ ra tay, Ninh Khinh Vân đã xuất hiện ở trước mặt mọi người ngay lập tức, cướp đi vũ khí trong tay của Trần Bắc Huyền. “Chị Khinh Vân, chị đã trở về rồi!”
Mọi người thấy Ninh Khinh Vân về thì vô cùng kích động và hưng phấn, cũng vô cùng kính trọng cô ta.
Vẻ mặt Ninh Khinh Vân lạnh nhạt, nhìn Trần Bắc Huyền ở trước mắt, nói: “Là một trong ngũ đại Đế Vương của Đế Vương Khu, Bắc Đế Trần Bắc Huyền, thật không ngờ rằng anh lại yếu ớt như vậy, đến cả một chiêu của tôi cũng không thể đỡ nổi.”
Sau khi Trần Bắc Huyền nhìn thấy Ninh Khinh Vân, trong lòng anh ta chỉ có sự hoảng sợ, anh ta không nghĩ rằng Ma Đế sẽ xuất hiện ở nơi này.
Trần Bắc Huyền gầm thét: “Trước đó tôi bị Tiêu Hào làm bị thương, bây giờ ngài Ma Đế làm vậy chính là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, không phải là anh hùng hảo hán đâu.”
Ninh Khinh Vân chửi ầm lên: “Anh thật sự là quá vô liêm sỉ, anh muốn giết người nhà và bạn bè của Tiêu Hào, không phải anh muốn lợi dụng lúc bọn họ đang gặp khó khăn sao?” “Anh là một đế vương cao cao tại thượng, vậy mà anh lại ỷ thế bắt nạt những này nhỏ yếu!” “Anh còn muốn giết hại một đứa bé mới sáu bảy tuổi, anh có còn là người không?” “Hôm nay tôi không chém anh thành ngàn mảnh, tôi thề tôi không làm người.
Trong tay Ninh Khinh Vân xuất một ngọn hỏa diệm màu đen, năng lượng của hỏa diệm màu đen còn mạnh hơn rất nhiều so với năng lượng của bạch sắc hỏa diệm trong tay Tiêu Hào.
Vốn dĩ Trần Bắc Huyền cũng không dám chiến đấu cùng Ma Đế, anh ta điên cuồng lùi về phía sau.