Bởi vì hai người không cùng một cấp độ, một người trên trời, một người dưới đất.
Tiêu Vân cũng có nghe qua danh Thiết Quyền, bởi vì những người được lên bảng xếp hạng cảnh giới trong trường đều được công khai danh tính.
Ai cũng có thể nhìn thấy tên họ trên bảng, mỗi người trong học viện cũng đều biết.
Tiêu Vẫn nhớ lại những chuyện này, cô không khỏi lo lắng cho anh hai.
Nhưng Tiêu Hào vẫn vô cùng tự tin nhìn Tiêu Vân, nói: “Không sao cả, chuyện này anh tuyệt đối có thể giải quyết. Cuối cùng Tiêu Vân vẫn lựa chọn tin tưởng anh hai.
Thiết Quyền đi đến trước mặt Tiêu Hào, khí tức trên người anh ta rất mạnh mẽ và bá đạo, trực tiếp áp chế về phía Tiêu Hào.
Nhưng Tiêu Hào lại không thèm để ý đến, nhẹ nhàng giải phóng khí tức của mình ra, chỉ thế thôi đã có thể hóa giải hết toàn bộ khí tức của Thiết Quyền.
Tiêu Hào nói: “Đối phó với anh, chỉ cần một chiêu là đủ Khán giả xung quanh nghe được đối thoại của hai rồi. người, ai cũng vô cùng giật mình. “Thiết Quyền nói có thể tiêu diệt đối phương chỉ trong ba chiêu, nhưng đối phương lại khiêu khích Thiết Quyền, nói chỉ cần một chiều là có thể đánh bại anh ta?” “Ha ha ha ha, thằng nhóc này đang đùa đấy à? Cậu ta nói có thể đánh bại Thiết Quyền chỉ trong một chiêu? Thằng nhóc này lại không phải là người của học viện chúng ta, xem ra là không biết đến sự lợi hại của Thiết Quyền rồi.” “Thằng nhóc này chắc chắn chỉ giỏi nói miệng, võ mồm thì lợi hại đấy, lúc nãy không phải cũng mới sỉ nhục trường chúng ta sao? Lúc nãy tôi còn vừa đồng tình với cậu ta một chút, bây giờ thì chẳng đồng tình nổi, không có thực lực thì cũng đừng giả ngầu ở đây
Cậu Dương cũng cười lạnh trong lòng, canh ta cho rằng Tiêu Hào chỉ giỏi đấu võ mồm, cũng cho rằng Tiêu Hào chỉ là muốn thể hiện bản thân trước mặt người mình thích thôi, chẳng qua bao lâu là sẽ bị Thiết Quyền giẫm dưới chân.
Thiết Quyền lạnh lẽo nhìn Tiêu Hào, nói: “Không thể không nói, các hạ thật là có dũng khí “Tôi dám nhận rằng, trong cả học viện này, phàm là Cường Giả của Kim Đan Đại Viên Mãn sẽ không ai dám khiêu chiến tôi, cho dù là tất cả Cường Giả của Kim Đan Đại Viên Mãn trong tất cả trường học ở thành Đêm Đen này, nghe được uy danh của tôi cũng sẽ im lặng chuồn mất” “Các hạ thật sự quá có can đảm, dám khiêu chiến uy nghiêm của tôi? Tôi cho cậu biết, trong vòng ba chiếu tôi sẽ đánh cậu tàn phế, đánh gãy chân cậu!”
Tiêu Hào vẫn mang dáng vẻ khiêu khích, nói: “Nếu các hạ đã muốn đánh gãy chân tôi, vậy thì tôi đành phải đánh trả lại gấp đôi, đành phải đánh gãy hai chân thôi vậy” “Quả thực là cuồng vọng!”
Thiết Quyền nghe được lời Tiêu Hào nói, trực tiếp nổi giận, hai tay nắm chặt
Anh ta quay người nói với cậu Dương: “Cậu Dương, hiện tại có thể bắt đầu được chưa? Tôi đã muốn xé xác cái tên này ra lắm rồi.”
Cậu Dương nói: “Nếu hai bên đã chuẩn bị xong rồi thì bây giờ bắt đầu so tài Cậu Dương vừa nói xong, Thiết Quyền đã không chờ được nữa mà xông về phía Tiêu Hào.
Hung hăng đánh một quyền, mang theo tất cả sức mạnh của Kim Đan Đại Viên Mãn.
Trên nắm đấm của anh ta có ánh sáng lấp lánh của năm loại sức mạnh kim mộc thủy hỏa thổ, vô cùng lộng lẫy. “Thằng ranh, tôi phải đấm chết cậu!”
Một đấm này của Thiết Quyền tuy không phải là một chiêu mạnh nhất, những cũng đã dùng đến bảy tám phần sức mạnh.
Dưới tình huống bình thường, một chiêu này đã có thể đánh bay một Cường Giả ở cảnh giới Đại Viên Mãn. Nhưng Thiết Quyền cũng không hề xem thường đối thủ.
Mặc dù lúc nãy anh ta nói là trong ba chiều có thể đánh bại Tiêu Hào, nhưng thật ra trong lòng anh ta muốn rằng có thể đánh nát đối phương chỉ trong một chiêu.
Tiêu Hào nhìn thấy năng lực của đối phương uy mãnh bá đạo như thế, anh quyết định lấy cứng chọi cứng.
Lúc này Tiêu Hào cũng nằm chặt hai tay lại.
Trên nắm đấm của Tiêu Hào không hề có năng lượng nhiều màu sắc, cũng không có khí tức mạnh mẽ, chỉ là một đấm vô cùng đơn giản. Mà Tiêu Hào đứng trên đất không hề nhúc nhích hai chân, càng không lao về phía đối phương.
Năng lực công kích trong một đấm của của Thiết Quyền vô cùng mạnh mẽ, giúp cho sức mạnh của anh ta tăng lên gấp mấy lần.
Tất cả mọi người thấy Tiêu Hào đứng nguyên tại chỗ, muốn dùng nắm đấm tiếp nhận năng lượng của Thiết Quyền, ai ai cũng đều kinh hãi.
Cách chiến đấu này chính là đang tìm chết, là tự sát.
Trong lòng tất cả mọi người đều đang tưởng tượng, một khắc sau, nắm tay của Tiêu Hào sẽ bị đấm đến máu thịt be bét, thậm chí cả cánh tay và bả vai Tiêu Hào cũng bị phế nát.
Tiêu Vân vô cùng lo lắng, hô to một tiếng: “Anh hai, cần thận!” Tiêu Vân nghĩ, nếu như năng lực của đối phương quá mạnh, cô sẽ xuất hiện cứu lấy anh ngay. Dù sao thì cũng không thể để tay của anh hai bị phế được.
Trong khoảnh khắc năng lượng của hai người tiếp xúc, Tiêu Vận đã chuẩn bị ra tay.
Nhưng cậu Dương dường như đã nhìn ra ý định của cô. Vài người bên cạnh anh ta bao vây lấy Tiêu Vân, chặn đường của cô, “Bùm” một tiếng vang dội, nằm đẩm của hai người và chạm vào nhau thật mạnh.
Tiêu Nam vẫn đứng yên bất động, năng lượng của anh thoải mái hóa giải năng lượng của Thiết Quyền.
Mà cả cánh tay của Thiết Quyền đột nhiên nổ tung thành sương máu, cả người bắn ngược ra ngoài, văng xa liên tục hơn hai mươi mét, ngã vào trong đám người, đồng thời đánh bay hơn mười người đang vây xem. Cập nhật nhanh nhất trê*n tamlinh247.net
Không ai dám tin vào một màn này, Thiết Quyền thế nhưng là người đứng đầu trong số những Cường Giả Kim Đan trong học viện Huỳnh Dương này.
Mấy năm này không một ai có thể lay chuyển vị trí của anh ta.
Thậm chí khi tỉ thí cùng những học viện khác, Thiết Quyền vẫn luôn là quán quân của cảnh giới Kim Đan.
Thế nhưng hôm nay mọi người đã thấy gì?
Thấy được Thiết Quyền bị một người đánh bay, hơn nữa cánh tay của anh ta còn bị đấm đến nỗi máu thịt be bét.
Người xem ở hiện trường sợ ngây người, cậu Dương cũng ngây ra như phỗng, khiếp sợ quá độ.
Viện trưởng Lương cũng vô cùng giật mình nhìn người trẻ tuổi trước mặt, trong mắt vô cùng kinh ngạc.
Nhưng tất cả mọi người ở hiện trường đều thấy được, năng lượng vừa rồi mà Tiêu Hào sử dụng đúng là năng lượng của Kim Đan Đại Viên Mãn. “Trời ạ, sao có thể như thế? Thiết Quyền bị người ta đánh bại? Chẳng những bị đánh bại mà cánh tay cũng bị phế luôn, sao lại có thể là do tôi mù rồi hay sao?” “Thiết Quyền ban đầu vốn sẽ thắng, nhưng tại sao lại thua? Mà còn là một chiêu đã bị đối phương phế đi, người đàn ông này rốt cuộc là ai?” “Lời anh ta vừa nói thế mà không phải là nói khoác?
Anh ta thật sử đã đánh bại Thiết Quyền chỉ với một chiêu!”
Sau khi Tiêu Hào đánh bay đổi phương, bóng dáng anh lóe lên, xông đến trước mặt Thiết Quyền. Thiết Quyền mới vừa đứng dậy, Tiêu Hào đã đá một đá vào đùi anh ta.
Bởi vì vừa rồi Thiết Quyền nói rằng sẽ phế một chân của Tiêu Hào. Mà Tiêu Hào cũng đã nói rằng anh sẽ trả lại gấp đôi, phế hai chân của Thiết Quyền.
Lời đã nói ra, chắc chắn phải làm được.
Rất nhiều người bên cạnh thấy Tiêu Hào muốn ra tay lần nữa, đã có bảy tám học viên tiến lên chặn lại Tiêu Hào. Những học viên này đều là Cường Giả thuộc cảnh giới Ngưng Nguyên.
Tiêu Hào quát: “Trận đấu còn chưa kết thúc, đối phương cũng không nhận thua, những người khác không có quyền nhúng tay vào, rút đi ra hết cho tôi.
Những học viên này đương nhiên biết rằng trận đấu còn chưa kết thúc, trong bất kì cuộc thi nào, chỉ cần đổi phương nhận thua hoặc bị đánh bại, không đứng lên nổi nữa mới có thể kết thúc.
Mà Thiết Quyền đã đứng dậy, toàn thân toát ra ý chí chiến đấu lẫm liệt, anh ta vẫn còn muốn đánh tiếp với Tiêu Hào.
Mặc dù cánh tay đã bị phế, nhưng anh ta vẫn muốn chiến đấu!
Nếu hiện tại Thiết Quyền nhận thua, thì tất cả những chiến tích, danh dự và những thứ anh ta có những năm gần đây đều sẽ bị đối phương phá nát.