Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 917: Tôi muốn đi cứu người

Liệt Diễm chau mày, nói: “Tôi nói này Khinh Vân, có chuyện gì không thể nói ngay trước mặt tôi chứ, có phải đã xảy ra chuyện lớn gì không?”

Liệt Diễm thấy Ninh Khinh Vân quay đầu lại trợn mắt với mình, sau đó nói: “Được rồi, tôi biết rồi, tôi và Tử Thanh đi trước.

Tiêu Hào nói: “Hiện tại thủ đô Võ Thần đang trong thời buổi rối loạn, hai người đừng ở lại thủ đô Võ Thần nữa, mau rời khỏi đây rồi về nhà đi.”

Liệt Diễm nói: “Đương nhiên tôi biết, không cần nhọc lòng vì tôi và Tử Thanh đầu, đi thôi!”

Nói xong, hai người Liệt Diễm và Hạ Tử Thanh lập tức ngồi lên Phi Thủ rời đi.

Ninh Khinh Vân nói: “Chúng ta tìm một nơi yên tĩnh nói chuyện đi.

Tiêu Hào nhìn bốn phía xung quanh, nơi này trụi lủi cái gì cũng không có, đã đủ yên tĩnh rồi.

Nhưng Ninh Khinh Vân đã ngồi lên Phi Thủ, kêu Tiêu Hào đi lên, Phi Thú bay về phía đông.

Nơi này đã gần rìa thủ đô Võ Thần, hai người tìm một rừng cây nhỏ, rồi tìm một mặt có màu xanh lục ở trong rừng cây ngồi xuống.

Tiêu Hào hỏi: "Khinh Vân, rốt cuộc cô tìm tôi có chuyện gì vậy?”

Một đường tới đây, Ninh Khinh Vân đã suy nghĩ đến rất nhiều chuyện, cô ta tính nói ra hết mọi chuyện.

Ninh Khinh Vân nghiêm túc nhìn Tiêu Hào, nói: “Anh trai tôi đã chết, bố tôi cũng chết rồi.”

Nói xong, đôi mắt Ninh Khinh Vân trở nên hồng hồng, nhớ tới việc anh trai bị Di Hồn Đại Pháp giết chết, trong lòng cô ta vô cùng khó chịu, nhớ tới cảnh bố mình bị thanh kiếm dài xuyên qua, trong lòng cô ta càng thêm khó chịu và đau khổ. Tiêu Hào hít sâu một hơi, quả nhiên Ninh Khinh Vân đã biết.

Nhưng mà chuyện bố Ninh Khinh Vân chết là như thế nào?

Tiêu Hào nói: “Chuyện của anh trai cô có liên quan đến tôi, vốn dĩ tôi sốt ruột chạy về là để đến Ma Đô tìm cô, định nói chuyện này cho cô.

Ninh Khinh Vân nghe chuyện anh trai chết có liên quan đến Tiêu Hào thì ngẩn ra, nói: “Là anh giết anh trai tôi đúng không? Anh dùng Di Hồn Đại Pháp giết anh trai tôi đúng không?!

Ninh Khinh Vân nói tới đây, tơ máu trong mắt càng đỏ lên, cô ta nỗ lực kiềm chế cảm xúc của mình.

Tiêu Hào nằm lấy bàn tay Ninh Khinh Vân, vô cùng nghiêm túc nhìn Ninh Khinh Vân, nói: “Khinh Vân, cô tin tưởng tôi đúng không?”

Ninh Khinh Vân nặng nề gật đầu, nói: “Đương nhiên tôi tin tưởng anh, bố tôi đã chết, anh là người duy nhất tôi tin tưởng trên thế gian này." “Nếu tôi không tin anh, tôi sẽ không tới tìm anh, bây giờ anh nói hết mọi chuyện cho tôi đi.”

Vì thế, Tiêu Hào nói ra tất cả những chuyện xảy ra trong lúc anh rời khỏi Ma Đô đến thủ đô Võ Thần cho Ninh Khinh Vân.

Anh nói rất kỹ càng tỉ mỉ, không có một chỗ sai sót.

Sau khi Tiêu Hào nói xong thì thở dài một hơi thật sâu, nói: “Xin lỗi, Khinh Vân, tôi thật sự không muốn tổn thương anh trai cô. “Nhưng tôi muốn điều tra ra cục diện lúc đó, cho nên mới dùng Di Hồn Đại Pháp lấy đi ký ức của anh trai cô, đây cũng là biện pháp tốt nhất. “Nhưng mà không ngờ, anh trai cô cũng sử dụng Di

Hồn Đại Pháp, tôi không giết anh trai cô, lúc ấy anh trai cô một lòng muốn chết”

Ninh Khinh Vân căn bản không ngờ lúc Tiêu Hào tới thủ đô Võ Thần đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, càng không ngờ Đế Vương Hoàng triều của thủ đô Võ Thần lại là anh trai mình.

Bố đã từng nói, vài thập niên trước anh trai mình đã bị mất tích hoặc là đã xảy ra chuyện rồi.

Vì sao anh trai lại lên kế hoạch một vài âm mưu? Vì sao lại khống chế toàn bộ thủ đô Võ Thần?

Vì sao anh trai vẫn luôn không liên hệ với mình? Còn không liên hệ với cả hoàng thất ở thủ đô Võ Thần? Ninh Khinh Vân càng không ngờ đến chuyện năm đó Kỳ Hạ khai chiến với Ma Đô cũng là vì anh trai mình.

Vốn dĩ anh trai muốn làm Đế Vương Khu khai chiến với thủ đô Võ Thần, kết quả xuất hiện vấn đề nên mới dẫn đến chuyện Kỳ Hạ khai chiến với Ma Đô.

Tiêu Hào nói: "Khinh Vân, nói vậy thì mấy năm nay anh trai cô làm ra những chuyện như vậy, cô vốn không biết, tất cả mọi người trong Hoàng thất Ma Đô đều không biết, thậm chí ngay cả bố cô cũng không biết đúng không?”

Ninh Khinh Vân gật đầu, năm đó khai chiến với Kỳ Hạ, cô ta đi xin chỉ thị khi bố cô đã bế quan. Khi đó, bố cũng không đáp lại bất cứ điều gì với Ninh Khinh Vân.

Ninh Khinh Vân không biết bố đã xảy ra chuyện, ngay lúc đó cục diện đã không còn đường rút lui, cho nên Ninh Khinh Vân trực tiếp xuất quân chạy về phía Kỳ Hạ.

Nếu lúc trước Ninh Khinh Vân đến nơi bố bế quan xem một chút thì có lẽ đã sớm biết bố đã xảy ra chuyện rồi.

Nếu khi đó Ninh Khinh Vân biết bố xảy ra chuyện, điều tra ra là bố Tiêu Hào làm, chỉ sợ hai người gặp nhau trên chiến trường sẽ không chết không dừng lại.

Tiêu Hào không hiểu rõ, nói: “Nếu chuyện anh trai cô làm mà người ở Ma Đô cũng không biết, vậy vì sao anh trai cô lại làm như vậy? Rốt cuộc mục đích thật sự của anh ta là gì?”

Ninh Khinh Vân cũng không rõ, rốt cuộc anh trai làm như vậy là vì điều gì?

Nhưng Ninh Khinh Vân hiểu được một điều là mấy năm nay anh trai chưa từng về Ma Đô, không làm ra bất cứ chuyện gì vì Ma Đô. Ủng hộ team chúng mình bằng* cách theo dõi truyện tại tamlinh247.net

Thậm chí kế hoạch năm đó của anh trai làm Kỳ Hạ khai chiến với thủ đô Võ Thần, kết quả sự việc bị rối loạn, trở thành Ma Đô khai chiến với Kỳ Hạ.

Làm mấy chục vạn người Ma Đô chết, chuyện này là trách nhiệm của anh trai.

Ninh Khinh Vân và Tiêu Hào vẫn luôn muốn điều tra chủ mưu đằng sau chuyện này.

Hiện tại Ninh Khinh Vân đã biết, chủ mưu sau màn chính là anh trai mình, trong lòng cô ta vô cùng khó chịu.

Bây giờ Ninh Khinh Vân biết Ma Đô đang gặp phải nguy cơ cực lớn, Võ Thần và Kim Quang đang chuẩn bị khai chiến với Ma Đô, thậm chí muốn hủy diệt Ma Đô.

Ninh Khinh Vẫn biết rất rõ cơn tức giận của thủ đô Võ Thần, đổi thành bất cứ ai cũng không thể tha thứ cho anh trai mình.

Vốn dĩ Ninh Khinh Vân muốn nói về chuyện của bố mình, nhưng hiện tại cô ta lại nghĩ đến một chuyện khác. “Tiêu Hào, anh trai tôi có ba đứa con, bây giờ Tam hoàng tử đã chết, Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử có thể bị

Võ Thần và Kim Quang giết chết không?”

Tiêu Hào gật đầu, việc đầu tiên Võ Thần và Kim Quang làm khi trở về chắc chắn là bắt Đế Vương Hoàng triều và phe phái của ông ta cùng với những người còn sót lại rồi đưa đi xử tử.

Nhưng còn có một khả năng, chính là Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử bị bắt và bị tra khảo. Tiêu Hào không hiểu biết về Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử, nhưng anh biết rất rõ hai người đó cũng là con trai của Đế Vương Hoàng triều. “Tiêu Hào, hai người chúng ta ẩn núp đến thủ đô Võ Thần, tôi muốn gặp Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử, có lẽ họ sẽ biết một ít sự tình. “Còn nữa, nếu nhà họ có trẻ em, chúng ta cứ đón chúng về Ma Đô

Tiêu Hào không ngờ Ninh Khinh Vân sẽ quyết định như vậy.

Nhưng Tiêu Hào cũng hiểu, dù sao Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử cũng là con của anh trai cô ta. Nếu trong nhà có trẻ em chưa đến vị thành niên, chắc chắn Ninh Khinh Vân sẽ không muốn bọn chúng chết, dù sao cũng huyết mạch của anh trai cô ta. Tiêu Hào nói: "Chuyện này vẫn nên giao cho tôi làm đi, cô ra mặt không tiện.

Ninh Khinh Vân nói: "Có gì không tiện? Với thực lực của chúng ta, muốn lẻn vào trong đại lao gặp hai người hoặc là đi cứu một vài người, ai có thể chống lại được?” “Với lại, không phải lúc trước Võ Thần và Kim Quang bị thương sao? Chắc chắn họ đang chữa thương, huống chi hai người họ cũng không thể ở trong đại lao hai tư giờ đúng không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK