Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh


Khuôn mặt của Diệp Văn Thuận đầy vẻ đau đớn: “Đào Anh Nhàng, anh đừng hỏi nữa. Tôi ở trong tay của những người phụ nữ đó, chịu áp bức, lăng nhục, bị đánh cho trọng thương họ mới thả tôi đi.”

Khuôn mặt Đào Anh Nhàng nghiêm nghị: “Diệp Văn Thuận, trước đây anh của anh đã từng nói mấy người phụ nữ đó không đủ nguy hiểm, còn đảm bảo với tôi rằng sẽ không xảy ra chuyện gì, nên tôi mới để hai người đi.”

“Cục diện bây giờ như thế, anh định xử lý thế nào?”

Diệp Văn Thuận đau lòng nói: “Tôi cũng vậy. Tôi cũng không ngờ tới, lần này nhìn nhầm rồi.”

“Bọn họ tuổi còn khá trẻ, chẳng có thông tin gì, ai mà biết được lại lợi hại như vậy.”

“Đào Anh Nhàng, anh đừng lo lắng, việc này, tôi sẽ không gây thêm phiền phức cho anh đâu, họ Diệp nhà chúng tôi sẽ tự xử lý mấy người phụ nữ kia.”

Đào Anh Nhàng tỏ vẻ lo lắng: “Diệp Văn Thuận, những người đó đã mạnh như vậy thì hành động này của họ nhất định có mục đích gì đó không thể nói ra.

“Diệp Văn Thuận, chúng ta phải diệt trừ chúng sớm, tôi sẽ giúp anh.”

Đào Anh Nhàng trong lòng chắc chắn không nghĩ như vậy, anh biết rất rõ, Tiêu Hào khó đối phó như nào. Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.vip

Ban đầu, anh nghĩ Tiêu Hào sẽ giết cả hai người Diệp Văn Thuận và Diệp Văn Hiếu, anh dùng trước nhẫn mà Diệp Văn Hiếu đã đưa cho anh trước khi đi để đến nhà họ Diệp báo tin.

Tình hình hiện tại, Diệp Văn Hiếu đã chết, Diệp Văn Thuận còn sống, không cần Đào Anh Nhàng báo tin, Diệp Văn Thuận đương nhiên sẽ báo với gia đình.

Diệp Văn Thuận nói: “Đào Anh Nhàng, thực lực của chúng ta nhất định không phải là đối thủ của hai người phụ nữ đó.”

“Thuộc hạ chủ tịch thành phố của các anh e rằng không có ai có thể đánh bại được hai người phụ nữ đó!”

“Đào Anh Nhàng, chuyện này cần bài bàn bạc lâu dài.”

“Mối thù này, tôi sẽ tự mình báo thù.”

Đào Anh Nhàng cái nhìn sợ hãi:

“Diệp Văn Thuận, chuyện này sợ không thể kéo dài, nếu như kéo dài càng lâu thì sợ rằng chúng ta sẽ càng bất lợi."

“Không hề gian dối, việc chủ tịch thành phố phong tỏa nơi này là vì kho báu.”

“Nếu những người đó đến vì kho báu, tôi cho bọn họ vào, nhất định sẽ gây phiền toái”

“Kho báu?” Diệp Văn Thuận vô thức hỏi: “Kho báu gì?”

“Linh Trì.” Đào Anh Nhàng thấp giọng nói: “Trong hang động Huyền Âm tìm thấy một cái Linh Trì rất lớn. Lần này không chỉ là kinh động đến chủ tịch thành phố mà còn làm kinh động đến Châu chủ Kim Cường.”

Diệp Văn Thuận nghe được hai từ “Linh Trì”, sắc mặt biến hóa điên cuồng, Linh Trì, chính là thánh địa tu luyện mà mọi thể lực đều mơ ước.

Bất kỳ thế lực nào có được Linh Trì, không cần đến vài năm thế lực đó nhất định sẽ xưng bá một phương.

Chẳng trách chỗ này bị phong tỏa, hóa ra làm kinh động đến Châu chủ, lúc này Diệp Văn Thuận mới hiểu ra tại sao người của chủ tịch thành phố trước kia không giữ thể diện cho bọn họ chính là mệnh lệnh của Châu chů.

“Cậu Diệp, tôi chỉ là một kẻ tiểu tốt. Nếu những lão kia này biết tôi cho người vào, nếu những người tôi đưa trong làm việc, e rằng...cái đầu của tôi khó mà giữ được.”

“Không chỉ có như vậy, cậu Diệp, anh cũng sẽ thêm phiền phức.”

Diệp Văn Thuận biết rất rõ ở đây có kho báu, người kiểm soát nơi này tuyệt đối không cho phép việc ở đây lộ ra ngoài, càng không cho phép người của thế lực khác trà trộn vào đây.

Nhưng mà Diệp Văn Thuận biết bí mật này, làm sao anh ta có thể bỏ qua được?

Nhà họ Diệp phải tìm cách để có được một phần của miếng bánh

“Anh đừng lo lắng, Đào Anh Nhàng, tôi sẽ liên lạc với nhà họ Diệp sớm để trừ khử những người phụ nữ đó đi càng sớm càng tốt.”

“Giờ tôi sẽ xuống núi!”

Đào Anh Nhàng nói: “Diệp Văn Thuận, bây giờ anh đang bị thương, không dễ hành động, từ đây xuống núi cùng phải mất một ngày trời.”

“Việc liên hệ với nhà họ Diệp cứ giao cho tôi.”

“Chỗ tôi có bồ câu đưa thư, có thể chỉ trong vòng vài tiếng thì thông tin sẽ được đưa xuống núi, người dưới núi sẽ dùng điện thoại để liên lạc cho nhà họ Diệp. Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.vip

Diệp Văn Thuận cũng nghĩ rằng người nhà họ Diệp nên đến càng sớm thì càng tốt.

“Đào Anh Nhàng, cậu gửi thư cho người của cậu, gọi điện cho bố anh, nói là anh cả đã gặp chuyện, bố anh nhất định sẽ đích thân đến.”

Đào Anh Nhàng gật đầu nói: “Được rồi, không thể kéo dài thêm nữa. Giờ tôi sẽ làm ngay!”

Sáng sớm hôm sau, Tiêu Hào và những người khác vào rừng.

Tiêu Hào dẫn mọi người đi trên con đường quen thuộc.

Hai tiếng sau, mọi người đi bộ xuyên qua khu rừng và đến dốc Đoạn Hồn Nhai.

Dưới vách núi là sương mù xám xịt vô tận.

Một cơn gió cuốn làn sương từ dưới vách núi lên quần lấy cây cầu treo dài vài trăm mét trước mặt.

Sương mù dày đặc, tầm mắt của mọi người chỉ có thể nhìn thấy trong vòng chục mét.

Bạch Khả Như ôm chặt Tiêu Hào, vùi đầu vào lòng Tiêu Hào: “Bố..."

Bạch Khả Như nhìn ánh sáng mờ ảo và sương mù lạnh lẽo trước mắt, vô cùng căng thẳng và sợ hãi.

“Có bố ở đây, không cần phải lo lắng” Có một luồng sức mạnh khiến người khác bĩnh tĩnh, tỉnh táo tinh thần bao quanh Bạch Khả Như.

Bạch Khả Như nhanh chóng trở nên yên lặng và chìm vào giấc ngủ trong vòng tay của Tiêu Hào.

Liễu Nguyệt Hân và Trương Mạn cũng có vẻ mặt lo lắng, không khí ở đây khiến người ta ớn lạnh và sợ hãi.

Lần trước khi Tiêu Hào tới đây, tà khí ở đây không nhiều như vậy, giờ đây tà khí trong sương mù thật khiến người ta khó chịu.

Tiêu Hào đã bảo vệ Bạch Khả Như để ngăn cho cô bé hít phải tà khí vào cơ thể. Ninh Khinh Vân nắm lấy tay Liễu Nguyệt Hân, và Chu Tước nắm lấy Trương Mạn.

Tiêu Hào đang đi phía trước và bốn người phụ nữ đi phía sau.

Khi đến giữa cầu Đoạn Hồn, Tiêu Hào cảm thấy sương mù xung quanh có chút kỳ lạ.

Sau lưng không nghe thấy tiếng bước chân cũng chẳng nghe thấy tiếng gió nữa.

Chỉ là sương mù vô tận.

Cũng không nhìn thấy bốn người phụ nữ ở đằng sau.

Trận pháp! ( có sự sắp xếp trận địa pháp thuật) Những tạo hình nhi đồng này không làm khó Tiêu Hào chút nào.

Nó chỉ là thủ thuật che mắt đơn giản.

Tiêu Hào đang định ra tay phá vỡ trận địa thì đột nhiên cả cây cầu rung chuyển.

Rắc!

Cây cầu dưới chân bắt đầu lắc lư, càng lúc càng nhanh và chao đảo. Có vẻ như cây cầu đã bị hư hỏng ở đâu đó và nó sắp gãy!

Hơi thở của Tiêu Hào lan tỏa ra xung quanh và rất nhanh trong phạm vi ba bốn mươi mét, đều bị chặn đứng. Cập nhật chương mới nhanh nhất trên truyen88.vip

Tiêu Hào đã hiểu rồi, đây là một cái bẫy.

Thiết lập một trận địa trên cây cầu Đoạn Hồn, chặn đứng đường của Tiêu Hào,gây khó khăn cho những người đi sau Tiêu Hào, lại còn làm gãy cầu.

Tiêu Hào không phá vỡ trận địa. Chu Tước là một bậc sư phụ về trận pháp, nếu Chu Tước muốn phá vỡ thì đã phá vỡ từ lâu rồi.

Ninh Khinh Vân cũng có thể phá vỡ đội hình trong tích tắc, nhưng lại không hề ra tay.

Bởi vì một khi trận địa bị phá vỡ, cây cầu sẽ bị phá vỡ!

Tiêu Hào không thể nhìn thấy Chu Tước và Ninh Khinh Vân.

Bây giờ có hai phương án, phá vỡ trận địa và mọi người sẽ ngã xuống từ đây.

Trận địa bị phá vỡ, cầu gãy, dưới chân không có điểm đỡ, Tiêu Hào có biết bay đi nữa cũng không thể vượt qua đây, tất cả mọi người đều sẽ rơi xuống đáy vực.

Vực đá có sâu thế nào, Tiêu Hào không sợ, Chu Tước không sợ, Ninh Khinh Vân cũng chẳng sợ.

Tiêu Hào nhớ rằng bốn người phụ nữ đang nắm tay nhau bước đi, dù trận địa có thần bí đến đâu cũng

uploads

uploads

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK