Thanh niên hài lòng gật đầu: "Sau khi tới nơi thì liên lạc với tổ chức Huyết Ảnh trước, hai bên phối hợp hành động với nhau.
Thanh Y thề thốt: “Cậu chủ cứ yên tâm.
Sau khi bàn bạc xong, Thanh Y thay đồ đi đường, chạy tới thủ đô Võ Thần ngay trong đêm.
Dãy núi Võ Thần kéo dài mấy ngàn dặm, nhưng chỉ có tám lối vào chính thức. Trong dãy núi Võ Thần có rất nhiều thế lực tu võ là thành thị hay bộ lạc, hơn hàng triệu lối vào, muốn ra vào dãy núi Võ Thần thì phải đưa ra giấy tờ hợp lý. Bất kể là người ngoài muốn vào hay người bên trong muốn đi ra thì đều có giấy chứng nhận và công hàm tương ứng thì mới được đi vào. Ví dụ như thế lực làm ăn, họ cần nói rõ đi làm ăn ở đầu, nội dung là gì, còn phải nộp thuế, kiểm tra các thứ. Nếu có việc gì quan trọng cần đi công tác thì cũng phải có công hàm thân phận. Đa số mọi người thích vào sâu bên trong dãy núi Võ Thần để thí luyện, nhưng thí luyện thì cũng cần nói rõ ngày đi, địa điểm, cùng với thời gian quay về.
Tất cả thế lực trong dãy núi Võ Thần đều chịu sự quản lý của thủ đô Võ Thần.
Liệt Diễm tới cổng vào phía bắc dãy núi Võ Thần ngay trong đêm. Lối vào là một thị trấn nhỏ, nơi này có rất nhiều người làm mậu dịch kinh doanh cư trú, trong làng không có nhiều người, nhưng rất phồn hoa. Cho dù đang là đêm khuya thì quán rượu trong thôn trấn vẫn ồn ào náo nhiệt, đèn đuốc sáng trưng, người đến người đi. Phía đông thôn trấn có một cung điện lộng lẫy vàng son, bên trong cung điện là phòng làm việc của thủ đô Võ Thần, mở cửa suốt hai tư trên hai tư giờ.
Liệt Diễm đến trước cửa sổ một phòng làm việc, lấy văn kiện và lệnh bài thân phận cùng với chứng minh thư của mình ra. Trong văn phòng là một mỹ nữ, thấy lệnh bài thân phận của Liệt Diễm là đệ tử Bát Quái Môn, công hàm là nội dung đi công tác, còn có con dấu của Bát Quái Môn, cùng với chứng minh thư của Liệt Diễm tên là Cao Xuân Thành.
Đương nhiên mấy thứ này đều là hàng giả. Nhưng ngay cả hệ thống của thủ đô Võ Thần cũng không điều tra được là giả, bởi vì Liệt Diễm là Ám Dạ Vương, anh có thể xuất hành dưới bất cứ thân phận nào. Ngay cả ngoại hình của Liệt Diễm cũng này cũng là giả, một thanh niên tuấn tú, có điều người trong văn phòng không nhận ra là giả, rà quét nhận diện gương mặt cũng không phát hiện.
Nhân viên làm việc kiểm tra hết thảy không có vấn đề thì ghi chép lịch sử xuất hành vào hệ thống máy tính, sau đó đưa một tấm thẻ màu vàng cho Liệt Diễm, trên thẻ viết dòng chữ thẻ thông hành thủ đô Võ Thần. Nhân viên làm việc nói: “Trong hệ thống không có lịch sử ghi chép nào về anh, chứng minh anh lần đầu tiên tới thủ đô Võ Thần. Có những chuyện tôi cần thiết nhắc nhở anh một chút.
Nhân viên làm việc giới thiệu: “Trong tấm thẻ này có con chip định vị, lần này mục đích xuất hành của anh là nơi nào, phạm vi hoạt động ở đầu đều đã quy định rõ ràng. Nếu anh vượt qua phạm vi xuất hành thì người ở thủ đô Võ Thần sẽ thực hiện biện pháp cưỡng chế đưa anh trở về. Còn nữa, nếu anh làm bất cứ chuyện gì gây ảnh hưởng tới thủ đô Võ Thần thì bất cứ thế lực nào ở thủ đô Võ Thần đều có quyền giết chết anh mà không cần chịu bất cứ trách nhiệm nào. Văn kiện này là hợp đồng tiến vào thủ đô Võ Thần, nếu không có vấn đề gì thì mời anh ký tên vào đây”
Liệt Diễm đương nhiên biết những vấn đề này. Tương tự như vậy, người của thủ đô Võ Thần tới Kỳ Hạ làm ăn hay là có việc gì thì đều phải ký tên vào văn kiện tương tự như vậy.
Liệt Diễm ký tên rồi cầm giấy thông hành rời đi. Nửa tiếng sau, Liệt Diễm đi vào sâu bên trong dãy núi Võ Thần. Nơi này có cửa kiểm tra giấy thông thành, Liệt Diễm quẹt thẻ rồi được cho qua.
Cửa quẹt thẻ trong dãy núi Võ Thần không nghiêm khắc, hơn nữa chung quanh còn có rất nhiều ngã rẽ tự do, nhưng không ai dám đi vào từ những ngã rẽ đó, cũng không ai dám từ nơi khác tiến vào dãy núi Võ Thần. Bởi vì chung quanh nơi này tràn đầy camera theo dõi, hơn nữa còn có rất nhiều kết giới, trận pháp mạnh. Bất cứ kẻ nào bước vào đều sẽ bị người của thủ đô Võ Thần bắt được, không cần thẩm vấn cũng không cần bất cứ lời giải thích, trực tiếp bị bắn chết.
Liệt Diễm bước vào cửa thì thấy một cô gái xinh đẹp đi theo anh ta tiến vào cửa. Cô gái này mặc đồ thể thao, tóc được cột lên cao, diện mạo ngọt ngào tinh xảo, trong đôi mắt còn hơi quyến rũ.
Lúc này là rạng sáng, rất hiếm người ra vào cửa quẹt thẻ. Thấy mỹ nữ, Liệt Diễm muốn lại gần làm quen. Thế là Liệt Diễm dừng bước, chờ mỹ nữ mười mấy giây. Sau khi mỹ nữ tới gần, Liệt Diễm bày ra động tác bảnh bao, cười nói: “Thưa quý cô xinh đẹp, đã trễ thế này mà cô cũng đến thủ đô Võ Thần à?”
Mỹ nữ quan sát Liệt Diễm, nói: “Đúng thế.” Cập nhật nh*anh nhất trên tamlinh247.net
Mỹ nữ không để ý tới Liệt Diễm, nhanh chóng đi tiếp. Liệt Diễm lập tức đuổi theo mỹ nữ. Anh nói: “Chung quanh có rất nhiều phương tiện giao thông, chi bằng hai chúng ta cùng nhau ngồi xe ngựa đi trước, tôi mời.”
Phương tiện giao thông ở thủ đô Võ Thần đa phần đều là xe ngựa. Nơi này không cần bất cứ phương tiện giao thông hiện đại hóa nào. Bởi vì thủ đô Võ Thần là nơi tu hành, phương tiện giao thông hiện đại hóa sẽ ảnh hưởng tới môi trường, gây ô nhiễm diện tích lớn, làm thiếu sót linh khí. Muốn giữ được nồng độ linh khí và nhật nguyệt tinh hoa cao thì phải bài xích hết những thứ hiện đại hóa. Đương nhiên những thứ không gây ảnh hưởng tớn tới môi trường như hệ thống internet, di động thì có thể giữ lại.
Ngoài xe ngựa, phương tiện giao thông còn có một vài loại phi thú. Giá của ngựa và xe ngựa khá thấp, còn những con phi thủ lớn đa phần đều là Thanh Điểu Thủ do người tu võ nuôi dưỡng. Những con phi thú này có màu xanh như đà điểu, tốc độ phi hành cực nhanh, tính cách hiền lành. Rất nhiều người tu luyện đều thích thuần phục Thanh Điều Thú cưỡi phi thủ, còn có một vài thế lực chuyên nuôi dưỡng sinh sản phi thủ, bán trứng thú. Giá của phi thú rất cao, có rất nhiều người không mua nổi, hoặc là cưỡng phi thủ còn cần kỹ thuật nhất định.
Người thuê phi thủ thường sẽ dẫn theo một thuần thú sư, cứ như tài xế taxi, sẽ chỉ huy Thanh Điều Thú đi tới một nơi nào đó. Đương nhiên các thuần thú sư sẽ kiểm tra giấy thông hành của bạn, chỉ có thể tới địa điểm đã xác nhận trong giấy thông hành mà thôi.
Tốc độ đi đường của mỹ nữ rất nhanh. Thấy Liệt Diễm nhanh chóng đuổi kịp mình, mỹ nữ hơi kinh ngạc, nói: “Tôi thích đi bộ hơn, không cần xe ngựa
Liệt Diễm cười nói: “Tôi thấy hướng cô đi cùng hướng với tôi, tu vi của cô cũng không thấp, ít nhất từ Kim Đan tứ cấp trở lên ấy nhỉ? Đi bộ thì rất nhanh, nhưng mệt mỏi lắm, ngồi xe ngựa cũng được mà, lại thêm mấy con ngựa nữa thì tốc độ sẽ ăn đứt chúng ta đi bộ. Cô thấy đúng không?”.
Liệt Diễm đã nhận ra cảnh giới của đối phương là Ngưng Nguyên, nhưng anh ta cố ý nói là Kim Đan. Mỹ nữ không kiên nhẫn nói: “Anh tiếp cận tôi kiểu này chẳng thú vị gì hết. Tôi còn việc gấp, cáo từ
Mỹ nữ lại tăng tốc, vụt một phát biến mất trước mặt Liệt Diễm. Liệt Diễm rất có hứng thú với mỹ nữ, lập tức đuổi theo.