Giờ phút này thành chủ hoàn toàn sụp đổ.
Vôn dĩ ông ta cho rằng có phòng ngự rồi thì không ai có thể đồng vào ông ta.
Cho dù đối phương nhốt ông ta lại thì ông ta vẫn có cách để đào tẩu. Nhưng thật không ngờ Tiêu Hào lại mạnh như thế, anh có thể dùng cách khác giết chết ông ta!
Tiêu Hào từng bước ép sát tới: “Bây giờ ông chỉ có một cơ hội, chính là lấy toàn bộ nhuyễn giáp ra, vậy thì tôi sẽ để ông được toàn thây” “Nếu không tôi sẽ xé xác ông thành từng mảnh, khiến ông vô cùng thống khổ và tuyệt vọng mà chết thảm. “Thậm chí khiến ông hồn phi phách tán, vĩnh viễn không thể siêu sinh!”
Thành chủ cười lạnh vài tiếng, nói: “Rốt cuộc là mày muốn có gì từ tao?" “Nếu mày có thể giết tao vậy vì sao không ra tay đi?" Tiêu Hào nói: “Tôi phải biết được tất cả sự việc phát sinh ở đây và tất cả âm mưu trên người ông” “Sở dĩ tôi chưa giết ông là vì ông vẫn còn giá trị.
Thành chủ nói: “Mày muốn vạch trần thân phận của tao trước mặt tộc Sửa Sư, chứng minh tạo là con người sao?" “Thật là ngại quá, mày không có chứng cứ, vậy thì tạo sẽ không thừa nhận” “Hoặc là mày giết tao, hoặc là mày nhốt tao lại, mày không có lựa chọn nào khác!” Thành chủ là cường giả Hồn Điện, ông ta ẩn nấp ở thành Thâm Hải nhiều năm chính là vì khống chế thành
Thâm Hải.
Hồn Điện và thành chủ lên kế hoạch nhiều năm, hết thảy nơi này đều nằm trong tầm kiểm soát.
Thành chủ dùng sức mạnh của tộc Sửa Sư áp chế bộ tộc Bạch Tuộc, thế lực bộ tộc Bạch Tuộc ngày càng suy yếu, số mệnh đã hết, không bao lâu nữa là có thể một lưới bắt hết bộ tộc Bạch Tuộc.
Hơn nữa còn có thể đoạt được bảo vật của bộ tộc Bạch Tuộc, sau đó giao bảo vật cho Hồn Điện bên ngoài. Nhưng thật không ngờ, chuyện tình lại phát triển đến tình huống bây giờ.
Đột nhiên bộ tộc Bạch Tuộc phản kháng toàn diện, giết cho tộc Sửa Sư trở tay không kịp.
Thành chủ càng không ngờ đại đao màu vàng và chín năng lượng Đế Vương trên đó, không ai là đối thủ của ông ta ở thành Thâm Hải này.
Đây là vũ khí mà cao tầng Hồn Điện tạo ra vì ông ta. Nhưng mà vũ khí mạnh mẽ như thế lại bị tộc trưởng bộ tộc Bạch Tuộc hoàn toàn hủy mất.
Thành chủ cũng không muốn chết, ông ta không muốn buông tha quyền lực mạnh mẽ như vậy, ông ta không muốn buông tha cho hết thảy ở thành Thâm Hải này.
Thành Thâm Hải không ngừng cung cấp các loại bảo vật cuồn cuộn cho Hồn Điện.
Nếu ông ta chết ở trong này, kế hoạch giữa thần Thâm Hải và Hồn Điện bày ra mấy năm nay đều tan vỡ.
Quan trọng hơn là quyền lợi trong tay thành chủ không bỏ xuống được, thành chủ là vương giả của thành Thâm Hải, bây giờ lại trở thành tù nhân.
Nhưng thành chủ hiểu được, cho dù là con đường chết nào, chỉ cần lấy nhuyễn giáp ra thì ông ta sẽ được chết thoải mái hơn một chút.
Nếu ông ta liên tục phản kháng thì ông ta sẽ phải chết rất thảm.
Tiêu Hào lại lần nữa uy hiếp, nhưng thành chủ vẫn không chịu tháo nhuyễn giáp ra.
Trong mắt Tiêu Hào phóng ra sát khí, nói: “Tôi biết ông là người của Hồn Điện. “Nếu ông không chịu nói thật thì cả thành Thâm Hải, cả Yêu tộc ở Hải Châu sẽ khai chiến với Hồn Điện!”
Thành chủ nghe được hai chữ Hồn Điện này thì sợ đến mức cả người run lên, đồng tử co rụt lại. Ông ta không thể tin được sao đối phương biết ông ta là người của Hồn Điện? Bí mật đó chỉ có ông và và mấy trưởng lão của tộc
Sửa Sư biết được.
Mà mấy trưởng lão kia sớm đã bị bí pháp của Hồn Điện khống chế, họ sẽ không nói chuyện này ra.
Đối phương làm sao biết được bí mật này?
Loại chuyện này dù cho có chết thành chủ cũng không thể thừa nhận, nếu không Hồn Điện sẽ phải chịu một đả kích trí mạng!
Hồn Điện là tổ chức toàn cầu, liên quan đến rất nhiều ngành nghề.
Lính đánh thuê và sát thủ của Hồn Điện đều vô cùng nổi danh, Hồn Điện không phải là mạnh nhất ở các lĩnh vực nhưng tuyệt đối là lớn nhất!
Nhiều giao dịch buôn bán của Hồn Điện đều được thực hiện trên biển. Hơn nữa nơi mà Hồn Điện bí mật bồi dưỡng nhân tài toàn bộ đều nằm trên các hòn đảo lớn nhỏ ở Hải Châu.
Nếu chuyện này bị bại lộ ở đây, tất cả Hải Yêu ở Thám Hải đều sẽ biết Hồn Điện đã thâm nhập vào các tộc Thâm Hải rồi, hơn nữa còn khống chế Hải Yêu rồi cướp đi bảo vật của bọn họ, Thâm Hải Yêu tộc chắc chắc sẽ toàn diện trả thù Hồn Điện.
Tất cả tổ chức của Hồn Điện trên các hòn đảo lớn nhỏ, mọi người chắc chắn sẽ bị giết không còn một mảnh.
Sau này người của Hồn Điện cũng sẽ không dám thực hiện buôn bán ở Hải Châu nữa, đến bao nhiêu người sẽ chết bấy nhiêu người!
Loài người và Thâm Hải Yêu tộc vẫn luôn là nước sông không phạm nước giếng, đây là tối lỵ. Để có được tất cả bảo vật của các bộ tộc ẩn ở Thâm
Hải mà Hồn Điện phải người đến ẩn náu ở tộc Thâm Hải
Hồn Điện làm đến không chê vào đâu được, nhưng cuối cùng vẫn bị Tiêu Hào vạch trần âm mưu.
Trong đầu thành chủ vận chuyển rất nhanh, ông ta nhất định phải ổn định đối phương! Thành chủ trong lòng rối rầm, ông ta ngăn chặn sự khiếp sợ trong lòng, nói: “Tôi thừa nhận tôi là con người. “Mấy năm gần đây tôi trà trộn vào Thâm Hải Yêu tộc. “Tôi dùng năng lượng cực mạnh giết chết tộc trưởng tộc Sửa Sư.” “Tôi dùng năng lượng của bí pháp, còn có khoáng thạch tinh thần cải tạo làn da trên cơ thể tôi, thậm chí cải tạo gương mặt tôi, biến tôi thành tộc trưởng tộc Sửa Sư” “Cho dù là kẻ nào cũng không thể phát hiện tôi là giả được, bởi vì năng lượng trong thanh đao màu vàng của tôi đều là năng lượng của tộc Sửa Sư, là năng lượng vương giả của Thâm Hải Yêu tộc. “Nhưng tôi không phải người của Hồn Điện, tôi là người của Đế vương Khu Kỳ Hạ!”
Thành chủ thừa nhận mình là con người nhưng lại không thừa nhận mình là người của Hồn Điện.
Thế nhưng ông ta còn đổ thừa cho Đế vương Khu của Kỳ Hạ!
Tiêu Hào nghe được lời này của thành chủ, khóe miệng giật giật.
Nếu đổ thừa thành công tai họa này sẽ chuyển lên đầu
Đế vương Khu, đến lúc đó sẽ mang một tai họa trí mạng cho Kỳ Hạ. Cái đại cường giả nghe được thành chủ thừa nhận ông ta là con người thì trong lòng mỗi người đều nổi lên cơn giận dữ, cơn giận ngút trời. Tất cả mọi người đều đang đợi Yêu Thần đại nhân phán xét. Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Thành chủ, ông lại nói dối. “Ông vốn dĩ không phải người của Đế vương Khu, ông là người của Hồn Điện, ông đừng đổ thừa cho Đế vương Khu” “Người của Hồn Điện các người ẩn náu ở Thâm Hải Yêu tộc, hàng năm lại đem một lượng lớn bảo thạch chiếm được lên đất liền giao cho cường giả Hồn Điện” “Chuyện ông cùng hợp tác với Cửu trưởng lão, còn có Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện *tại tamlinh247.net
Thất trưởng lão và Tứ trưởng lão” “Hơn nữa con đường vận chuyển bảo thạch của các người tôi đều biết cả rồi.” “Nó được vận chuyển trên vùng Hải Châu quốc tế, cường giả Hồn Điện trên mắt nước mang bảo thạch đi!” “Mấy vị trưởng lão của tộc Sửa Sư đều đã khai rồi, bây giờ ông còn muốn nói dối!”
Thật ra nhưỡng người này trước khi chết cũng không có khai, là Tiêu Hào chiếm được kí ức của bọn họ.
Thành chủ không thể tin được, sao Tiêu Hào có thể biết những điều này.
Những người cùng thành chủ hợp tác đều đã bị bí pháp của Hồn Điện khống chế, bọn họ không thể tiết lộ bí mật ra ngoài được.
Thành chủ nói: “Đúng vậy, hàng năm tôi đều vận chuyển một lượng lớn bảo thạch lên mặt biển, mà những bảo thạch đó đều là do tôi áp bức các thế lực và gia tộc khác để có được. “Tôi đã nói rồi, tôi không phải người của Hồn Điện, tôi là người của Đế vương Khu Kỳ Hạ!"
Trong lòng Tiêu Hào thầm mắng tên thành chủ chết tiệt này!
Ông ta một mực khẳng định mình là người của Đế vương Khu!
Tiêu Hào vô cùng chắc chắn đây là âm mưu của Hồn Điện.
Nếu chuyện ở nơi này bị bại lộ, thành chủ chắc chắn sẽ đổ tội cho Đế vương Khu.
Hồn Điện này thật mưu mô, thế nhưng lại muốn đưa Kỳ Hạ vào chỗ chết!
Thành chủ một dáng vẻ bình tĩnh nhìn Tiêu Hào.
Tiêu Hào muốn hạ lệnh điều tra tộc Sửa Sư, điều tra giao dịch bí mật của thành chủ và Hồn Điện.
Nhưng Tiêu Hào lật xem kí ức của Cửu trưởng lão, mỗi lần giao dịch đều rất sạch sẽ, không lưu lại chút dấu vết nào.
Hơn nữa người biết được sự thật đều đã chết, bây giờ chỉ còn lại thành chủ.
Đúng lúc này có một giọng nói truyền tới. “Báo!” “Yêu Thần đại nhân, ở chỗ Thâm Hải phát hiện vũ khí của con người!”
Trong tình huống bình thường, vũ khí của con người không thể nào rơi đến chỗ Thâm Hải, trừ khi là thần binh lợi khí.
Cái chuôi vũ khí này cũng vô cùng đặc biệt, cực kỳ quan trọng.
Chuyện này vốn phải báo cho thành chủ trước tiên.
Tộc Cá Voi lập tức đưa một thanh vũ khí cường đại đến trước mặt Tiêu Hào. Tiêu Hào nhìn thanh đạo màu vàng này, trong lòng run lên, đây đúng là vũ khí của Võ Thần!
Lúc trước Võ Thần bị Ninja của một quốc gia nhỏ lập trận pháp, bí mật giết chết.
Thi thế Võ Thần được người của bộ tộc Bạch Tuộc ở Thâm Hải tìm được.
Vũ khí của Võ Thần đánh rơi ở Thâm Hải lúc này đã tìm được rồi!
Tiêu Hào nhìn thanh vũ khí trước mặt, cười ha ha, nói: “Thành chủ, thật là lưới trời tuy thưa mà khó thoát” “Thành chủ, chuôi vũ khí trong tay tôi đây chính là khắc tinh của khôi giáp trên người ông!” Vũ khí của Võ Thần đã từng là vũ khí của Đại Đế
Hoàng triều, có thể phá vỡ khôi giáp của cấm vệ quân, vậy chắc chắn có thể phá vỡ được nhuyễn giáp của thành chủ!