Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1017: Kéo dài tính mạng và sắc đẹp

Dựa vào năng lực của Tổng hội trưởng, đương nhiên có thể nhìn ra sách quý này là thật, không có điểm nào khác thường.

Sau đó, Tổng hội trưởng mở bình sứ Tiêu Hào vừa đưa ra, đặt chiếc bình trước lỗ mũi ngửi thử một chút.

Cô ấy hít một hơi thật sâu, ánh mắt đột nhiên biến thành màu đỏ.

Tổng hội trưởng lập tức hít mùi máu của Tiêu Hào, hít sâu vào trong cơ thể rồi nhanh chóng luyện hóa. "Anh có huyết mạch của loài người, cũng có huyết mạch của Yêu tộc" "Càng khiến cho tôi không dám tin là anh còn có huyết mạch của Ma tộc!" "Trương Hồng Long, rốt cuộc anh là ai? Huyết mạch Hoàng thất Yêu tộc bên trong cơ thể anh là từ đâu mà có?" Tiêu Hào nghe Tổng hội trưởng nói vậy thì cực kỳ sửng sốt.

Quả thật trong cơ thể Tiêu Hào có huyết mạch của Hoàng thất Yêu tộc nhưng đã được che giấu vô cùng kỹ lưỡng, người bình thường vốn không thể kiểm tra ra.

Với lại, trong giọt máu mà Tiêu Hào ép ra không hề có huyết mạch của Yêu tộc.

Cho dù có cũng quá mức nhỏ bé, không ai có thể tra ra được.

Trừ khi là người của Hoàng thất mới làm được.

Nghĩ tới đây, trong lòng Tiêu Hào nảy ra một suy nghĩ đáng sợ, chẳng lẽ, Tổng hội trưởng đang ngồi trước mắt anh là người của Hoàng thất yêu tộc?

Tổng hội trưởng khẽ mỉm cười với Tiêu Hào: "Tôi biết anh đang suy nghĩ điều gì." "Anh đang đoán tôi có phải người của Yêu tộc hay không, tôi nói đúng không?" "Điều này tôi có thể nói cho anh, tôi là người của Hoàng thất Yêu tộc." "Từ rất nhiều năm trước đây, tôi đã đến nơi này, nhờ vào năng lực và sức mạnh huyết mạch của mình, tôi từng bước từng bước leo lên đến vị trí ngày hôm nay, Tổng hội trưởng của hội Trung Thành."

Tiêu Hào lại được phen kinh ngạc.

Nhưng vẻ mặt của anh vẫn không thay đổi, nhẹ nhàng cười một tiếng: "Thật không ngờ rằng Tổng hội trưởng của hội Trung Thành lại là người của Hoàng thất Yêu tộc, xem ra Tổng hội trưởng rất thành thạo về sức mạnh huyết mạch, ngay cả tôi cũng không phát hiện ra."

Cảnh giới của Tiêu Hào lúc này thật sự quá thấp, đương nhiên không phát hiện được, nếu như Tiêu Hào là một cảnh giới đế vương như trước, chắc chắn anh có thể nhìn ra.

Tổng hội trưởng nói tiếp: "Sở dĩ tôi giúp anh là bởi vì huyết mạch của anh" "Năm đó, Yêu tộc và loài người đại chiến ở cổng Yêu giới, sau khi bị phong ấn, có rất nhiều cường giả của Yêu tộc lưu lạc tới các ngõ ngách của thế giới" "Mọi người phải sống cuộc sống mai danh ẩn tính do hồi đó loài người đi khắp nơi săn giết cường giả Yêu tộc" "Chỉ có những người giấu được huyết mạch của mình như chúng tôi mới còn sống tới bây giờ. "Vẫn có rất nhiều cường giả Yêu tộc bị loài người giết hại, chỉ một số ít có thể sống sót." "Ban đầu tôi chạy trốn cùng mười sáu người cùng tộc, mười lăm người kia đều chết hết, cuối cùng chỉ có tôi khá may mắn, được một người cứu giúp rồi chạy tới thành Đêm Đen." "Trong thành Đêm Đen không có ai đuổi giết tôi nhưng tôi phải giữ bí mật về sức mạnh và thân phận của mình." "Cho dù là ở đâu thì loài người đều không thích người của Yêu tộc" "Tôi đã ở thành Đêm Đen nhiều năm như vậy, cũng từng gặp vài người Yêu tộc nhưng đây là lần đầu gặp được người của hoàng thất" "Bây giờ anh có thể nói ra thân phận thật sự của mình, dù sao chúng ta cũng là đồng loại."

Thân phận của Tiêu Hào vẫn không thể để lộ ra được.

Tiêu Hào suy nghĩ một chút rồi nói: "Mẹ tôi là người của Yêu tộc, cha tôi là loài người, tôi vẫn không thể nói chính xác thân phận của tôi cho cô được."

Tổng hội trưởng thấy Tiêu Hào có nỗi niềm khó nói, cũng không tiếp tục cưỡng ép, nói: "Anh không muốn nói cũng không sao cả, tôi tin tưởng người của Yêu tộc sẽ không bán đứng người cùng tộc của mình, sẽ không giết hại lẫn nhau. "Bởi vì huyết mạch Hoàng thất đã định trước là chúng ta sẽ đoàn kết, không thể chia rẽ." "Hiện tại tôi sẽ đưa cho anh vật anh cần."

Tổng hội trưởng vừa nói xong, cô ấy lập tức vận chuyển lực lượng, đan điền của cô ấy thúc giục từng luồng sức mạnh phát tán ra bên ngoài.

Sau đó, luồng sức mạnh từ đan điền của cô ấy chuyển động dữ dội lên phía trên theo các huyệt vị của kinh mạch. Cuối cùng, từ trong miệng của Tổng hội trưởng phun ra một cỗ sức mạnh thần bí.

Mà cỗ sức mạnh này đang bao quanh một cây thảo dược màu vàng.

Đó chính là cây cỏ Hồi Hồn Hoàng Kim mà Tiêu Hào đang tìm kiếm!

Tiêu Hào thấy Tổng hội trưởng lấy cỏ Hồi Hồn từ trong bụng ra ngoài thì vô cùng khiếp sợ.

Anh hô to: "Tổng hội trưởng, đừng! Mau chóng nuốt lại cỏ Hồi Hồn đi, nếu không cô sẽ chết mất!"

Tiêu Hào vội vàng đi tới phía Tổng hội trưởng, tay đè trên lưng cô ấy.

Ngay lập tức, anh truyền sức sống mạnh mẽ vào trong cơ thể của Tổng hội trưởng.

Tổng hội trưởng cười một tiếng, nói: "Không sao đâu, tôi không chết được." "Cùng lắm thì tôi biến từ một người đẹp thành một bà lão già nua thôi." "Nói thế nào đi nữa, tôi vẫn là người của Hoàng thất Yêu tộc, vẫn có huyết mạch của Hoàng thất trong cơ thể, sao có thể chết dễ dàng như vậy được?"

Vẻ ngoài của Tổng hội trưởng biến đổi với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.

Da dẻ bóng loáng của cô ấy dần trở nên nhăn nhúm.

Chỉ trong mười mấy giây, từ dáng vẻ một người phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp, Tổng hội trưởng trở thành một bà lão già nua.

Khuôn mặt bà ấy đầy nếp nhăn chẳng chịt, một đầu tóc đen biến hết thành những sợi chỉ bạc.

Vừa rồi, khi Tổng hội trưởng buộc cỏ Hồi Hồn đi ra từ cơ thể mình, Tiêu Hào đã hiểu cỏ Hồi Hồn là được Tổng hội trưởng trồng trong đan điền của chính bà ấy.

Tổng hội trưởng dùng sức mạnh của cỏ Hồi Hồn để duy trì mạng sống, cũng để bảo toàn sắc đẹp của mình. Nếu như cỏ Hồi Hồn rời khỏi thân thể của Tổng hội trưởng, nhẹ thì bà ấy sẽ bị trọng thương, nặng thì phải trả giá bằng cái chết.

Tổng hội trưởng phớt lờ lời khuyên can của Tiêu Hào, bà ấy nhanh chóng lấy hoàn toàn cỏ Hồi Hồn ra khỏi cơ thể, đặt trên mặt bàn.

Cỏ Hồi Hồn Hoàng Kim, ánh sáng rực rỡ, sức mạnh nội liễm.

Nó lẳng lặng nằm ở trên bàn.

Nhìn nó có vẻ là một cây thảo dược không có gì thu hút nhưng trên thực tế, đây là loại thảo dược đặc biệt và có tác dụng mạnh mẽ nhất trong các loại cỏ Hồi Hồn.

Cực kỳ đắt giá, hiếm thấy trên đời.

Tiêu Hào thấy Tổng hội trưởng vô cùng yếu ớt trước mắt, trong lòng anh cảm thấy cực kỳ khó chịu, nói: "Tổng hội trưởng, tại sao bà phải lấy cỏ Hồi Hồn ra, bà hoàn toàn có thể từ chối tôi!"

Tiêu Hào tuyệt đối không muốn Tổng hội trưởng phải chết do anh!

Tổng hội trưởng cười một cái, vẻ mặt hiền hòa, nói: "Tôi đã già rồi, với lại trong cuộc chiến giữa loài người và Yêu tộc năm đó, tôi đã bị thương nặng, không còn giữ nổi mạng sống được bao lâu nữa." "Tuy rằng có sức mạnh của cỏ Hồi Hồn kéo dài tính mạng cho tôi nhưng cho dù vậy thì thương tích của tôi thực sự quá nghiêm trọng, tôi không thể sống được bao lâu nữa.” "Tôi thấy cỏ Hồi Hồn đối với anh vô cùng quan trọng" "Dù sao bà lão này không sống được thêm mấy năm, nếu anh cần cỏ Hồi Hồn thì tôi sẽ đưa cho anh." "Đương nhiên anh không cần lo lắng, năng lượng huyết mạch của anh cực kỳ mạnh, sau khi được tôi luyện hóa, nó có thể duy trì tính mạng của tôi thêm năm năm nữa." Nhớ đọc truyện trên ТгцyeлАРР.c*ом để ủng hộ team nha !!!

Tiêu Hào kiểm tra thân thể của Tổng hội trưởng, sau đó liền thấy vô cùng kinh ngạc.

Trong cơ thể Tổng hội trưởng có nhiều thương tật cũ, tim bị thương, đan điền cũng bị thương.

Cho nên bà ấy mới trồng cỏ Hồi Hồn trong đan điền, dùng năng lượng của cỏ Hồi Hồn để bảo vệ chính mình. Cành lá của cỏ Hồi Hồn lớn lên trong kinh mạch và tim, thay thế tác dụng của chúng.

Mặc dù cỏ Hồi Hồn mạnh mẽ như vậy, có thể ổn định thương thế và mạng sống của Tổng hội trưởng nhưng không có cách nào hoàn toàn chữa khỏi, chẳng qua chỉ là trị ngọn không trị gốc thôi.

Nhiều năm nay, Tổng hội trưởng dùng sức mạnh của cỏ Hồi Hồn để duy trì tính mạng và vẻ ngoài của mình, cuối cùng cũng sẽ không áp chế được nữa, giống như Tổng hội trưởng vừa nói, bà ấy không thể sống được thêm mấy năm. Tiêu Hào hít một hơi thật sâu.

Năng lượng huyết mạch của Tổng hội trưởng thực sự rất mạnh, sau khi lấy cỏ Hồi Hồn ra cũng tạm thời không có đề gì, rốt cuộc Tiêu Hào cũng an lòng.

Tiêu Hào bảo đảm với Tổng hội trưởng: "Tổng hội trưởng, chỉ cần sức mạnh của tôi hoàn toàn khôi phục, tôi hứa với bà, nhất định sẽ chữa khỏi tất cả thương thế trên người bà."

Tổng hội trưởng có thể liều mình lấy ra cỏ Hồi Hồn là vì bà ấy tin tưởng Tiêu Hào một cách tuyệt đối.

Cũng có thể nói là bà ấy hoàn toàn tin tưởng Hoàng thất Yêu tộc!

Tổng hội trưởng nhìn Tiêu Hào với ánh mắt không dám tin: "Anh thực sự có thể trị khỏi thương thế trên người tôi sao?"

Tiêu Hào gật đầu một cái, nét mặt nghiêm túc: "Bà yên tâm đi, tôi đã hứa với bà thì nhất định sẽ làm được."

Chỉ cần Tiêu Hào khôi phục cảnh giới Đế Vương, khẳng định có thể dùng năng lượng của mình để cải tạo lại toàn bộ cơ thể Tổng hội trưởng một lần, trong phút chốc giúp cho bà ấy trở về trạng thái đỉnh cao.

Tổng hội trưởng nghiêm túc nhìn Tiêu Hào, nói: "Anh là một tông sư luyện đan, phải không?"

Trong lòng Tổng hội trưởng đã sớm nhận định rằng Tiêu Hào là một đại tông sư nhưng bà ấy vẫn muốn chắc chắn hơn.

Thật ra Tiêu Hào không phải tông sư mà còn trên cả tông sư kia, giống như một vị thần vậy.

Nhưng Tiêu Hào không thể tiết lộ, vì vậy anh gật đầu một cái, nói: "Không sai, tôi đúng là một tông sư luyện đan

Tổng hội trưởng lộ ra vẻ vui mừng yên tâm, nắm lấy tay của Tiêu Hào rồi nói: "Chỉ cần anh có thể chữa khỏi hoàn toàn thương tích của tôi thì sức mạnh của tôi sẽ khôi phục đến một cảnh giới vô cùng mạnh mẽ. "Thậm chí đến lúc đó, tôi có thể rời khỏi thành Đêm Đen, tôi muốn tìm Yêu tộc và những người khác cũng thuộc Hoàng thất của chúng ta, muốn chung sống cùng một nơi với bọn họ."

Tiêu Hào suy nghĩ một chút, nói: "Ở thế giới bên ngoài có một nơi tên là thành Di Thất, người ở trong đó đều là Yêu tộc, cũng có người của Hoàng thất Yêu tộc sinh sống ở đó. "Tổng hội trưởng, nếu như bà rời khỏi thành Đêm Đen thì có thể đến đó tìm tôi, tôi có thể đưa bà đi tham quan, giới thiệu bà với một số người."

Mẹ Tiêu Hào cũng là người của Hoàng thất Yêu tộc.

Nếu như anh đoán không lầm, nhất định Tổng hội trưởng và mẹ anh sẽ quen biết nhau nhưng lúc này Tiêu Hào chưa muốn nói thẳng ra.

Đương nhiên Tổng hội trưởng biết về thành Di Thất ở bên ngoài, những năm gần đây, bà ấy luôn muốn được đến nơi đó.

Nhưng chẳng có cách nào cả.

Bất kỳ người nào tới thành Đêm Đen đều sẽ bị giữ lại, không ai có thể rời đi.

Trừ khi có người lật đổ được sự quản lý của thành Đêm Đen, thay đổi những quy tắc của tòa thành này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK