Viêm để hiểu ai cũng sẽ mắc sai lầm, tuổi trẻ phạm sai lầm là điều bình thường, chỉ cần bản thân biết lỗi và có thể sửa chữa là được.
Lần này, Tiêu Hào đã chủ động đề nghị thay mặt cho Viêm để tham gia hội đàm ba bên nói chuyện hai bên còn lại, Viêm để tin rằng Tiêu Hào sẽ làm tốt việc đó.
Tiêu Hào trở về trang viên của mình, đây là trang viên
Đế Vương do Viêm để ban cho.
Mọi thứ trong trang viên đều được dọn dẹp sạch sẽ, căn biệt thự nơi Tiêu Hào sống cũng được dọn dẹp sạch sẽ không tì vết. Dù Tiêu Hào không trở về thì quản gia và người hầu vẫn luôn ở lại và trông coi trang viên.
Khi quản gia và những người hầu nhìn thấy Tiêu Hào trở về, họ chào đón anh rất nhiệt tình.
Họ đứng bên cạnh Tiêu Hào chuẩn bị mọi thứ mà anh cần. Tiêu Hào xua tay, anh bảo mọi người ra ngoài, anh chỉ muốn ở một mình.
Tiêu Hào nằm trên ghế sô pha, bật TV lên tùy tiện nhấn một kênh, tâm trí của anh không đặt ở TV mà là vào trận chiến giữa thủ đô Võ Thần và Ma Đô.
Tiêu Hào muốn bỏ trốn, thoát khỏi tất cả mọi thứ trước mắt, không cần phải lo lắng bất cứ điều gì nữa, nhưng bây giờ trái tim anh toàn hình ảnh khi ở bên Ninh Khinh Vân.
Ai có thể nói cho Tiêu Hào biết anh phải làm gì?
Đế Vương quyền cao chức trọng, chuyện gì cũng có thể giải quyết, dường như không có gì có thể làm khó được anh.
Nhưng làm Đế Vương thì có ích gì? Nhiều chuyện vẫn là thân bất do kỉ, vẫn mắc kẹt trong vũng nước lầy, không thể thoát ra được. . Tiêu Hào cả đêm không ngủ, anh đang cân nhắc biện pháp giải quyết chuyện này, nhưng cuối cùng vẫn không có cách nào giải quyết được.
Điều duy nhất Tiêu Hào có thể làm là nói cho Ninh Khinh Vân biết thái độ hiện tại của Đế Vương Khu, sau đó cả hai sẽ cùng bàn bạc.
Vì vậy Tiêu Hào ở lại Đế Vương Khu một đêm, sáng sớm hôm sau liền rời đi, đến Ma Đô.
Khi Tiêu Hào đến Ma Đô, anh vô cùng ngạc nhiên.
Tin tức chiến tranh ở khắp nơi, đi trên đường thấy rất nhiều người đã cầm khẩu hiệu, biểu ngữ. Bên trên có viết ủng hộ chiến tranh với thủ đô Võ Thần, ủng hộ chiến tranh, yêu cầu Ma Đế khai chiến.
Tất cả các lực lượng chính cũng đang chuẩn bị vũ khí và trang thiết bị,chuẩn bị cùng quân đội của hoàng tộc tiêu diệt thủ đô Võ Thần.
Tiêu Hào không ngờ người ở Ma Đô cũng chủ trương chiến tranh, mọi thế lực lớn nhỏ đều đang nghĩ đến việc Ma Đô tấn công thủ đô Võ Thần.
Bởi vì việc anh trai của Ma để kiểm soát thủ đô Võ Thần nhiều năm, dẫm đạp thủ đô Võ Thần dưới chân nhiều năm đã làm cho toàn bộ Ma Đô rất phấn khích và điện cuồng. Hiện tại anh trai của Ma đế đã bị thủ đô Võ Thần phát hiện và giết chết, toàn bộ người nhà bị thủ đô Võ Thần chặt đầu, Ma để đột nhập vào thủ đô Võ Thần giải cứu hậu duệ duy nhất của anh trai, Dao Dao.
Giờ đây, các lực lượng của Ma Đô đều đang vận động chiến tranh, trả thù cho anh trai của Ma đế, trả thù cho những người đã chết, chiếm giữ thủ đô Võ Thần, lợi dụng lúc nguyên khí của thủ đô Võ Thần bị tổn thương trực tiếp diệt trừ.
Khi Tiêu Hào nhận được tin tức này anh đã vô cùng sửng sốt.
Bất kể đi đâu, tất cả mọi người đều đang bàn luận về vấn đề này và ủng hộ chiến tranh. Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân gặp nhau trong một khu rừng núi hẻo lánh. Khí lạnh bao trùm khắp nơi, ánh mặt trời tỏa sáng cả khu rừng nhưng nhiệt độ xung quanh vẫn rất lạnh.
Hai người đang ngồi trên bãi cỏ, vẻ mặt Ninh Khinh Vân rất thống khổ, vẻ mặt Tiêu Hào cũng rất khó coi. Hai người chưa nói chuyện, nhưng dường như tâm linh tương thông, biết đối phương muốn nói gì.
Tiêu Hào nói: “Sau khi đến Ma Đô, tôi thấy các thế lực lớn ở Ma Đô đang chủ trương chiến tranh, khắp nơi đều có người biểu tình. “Khinh Vân, nói cho tôi biết rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Người Ma Đô lại ham chiến như vậy sao?”
Ninh Khinh Vân tâm trạng dao động: “Tôi không có cách nào cả, không những các thế lực lớn, mà tất cả các tướng quân trong thành đều chủ trương chiến tranh" “Ban đầu chúng ta đột nhập vào nhà tù của thủ đô Võ Thần, sau đó đến vùng đất hoàng ở Tây Sơn để cứu Dao Dao, chuyện này chỉ có hai chúng ta biết.” “Mà khi tôi về đến Ma Đô, tất cả mọi người đều biết chuyện, ở thủ đô Võ Thần đã xảy ra chuyện gì tất cả đều bị phơi bày "Có vẻ như ai đó đứng sau đang lên kế hoạch cho mọi thứ, cố tình tung ra những tin tức này, mục đích kích động toàn bộ Ma Đô muốn tiến hành chiến tranh"
Nghe những tin tức này, Tiêu Hào biết rằng chiến tranh là không thể tránh khỏi. tamlinh247.net trang web cập nhật n*hanh nhất
Ninh Khinh Vân không muốn xảy ra chiến tranh, Tiêu Hào cũng vậy, nhưng những người khác đều muốn.
Tiêu Hào nói: “Thái độ của Đế Vương Khu cũng là chủ trương chiến tranh, tôi đã bàn bạc với Viêm để rất lâu. Thậm chí Đế Vương Khu sẽ cho người hỗ trợ thủ đô Võ Thần tấn công Ma Đô, bởi vì cuộc chiến của chúng ta năm đó thủ đô Võ Thần cũng phải người tới hỗ trợ Đế Vương Khu của tôi.” “Cho nên lần này nếu chiến tranh nổ ra, Đế Vương Khu chắc chắn sẽ hỗ trợ thủ đô Võ Thần” Vẻ mặt Ninh Khinh Vân càng lúc càng khó coi, vẻ mặt phờ phạc, cô ta cười khổ: “Tôi biết kết quả sẽ như vậy, nếu tôi là Viêm để có lẽ còn tuyệt tình hơn. Đây là cơ hội tốt nhất để tiêu diệt Ma Độ, Ma Đô và thủ đô Võ Thần đánh nhau một sống một chết thì Đế Vương Khu ở giữa chẳng phải là ngư ông đắc lợi à?”
Chuyện này Ninh Khinh Vân đều đã nghĩ tới nhưng không có cách nào có thể ngăn cản chiến tranh. Hai người nhìn nhau cười bất lực.
Tiêu Hào nói: “Hội đàm ba bên tôi sẽ đích thân ra mặt.
Ninh Khinh Vân cười: “Tôi biết anh sẽ đích thân ra mặt, sợ người khác trách mắng tôi đúng không?”
Ninh Khinh Vân hiểu rõ đồ đệ của mình.
Tiêu Hào gật đầu: “Đúng vậy, nhưng dù tôi có làm gì đi nữa cũng không thay đổi được kết quả của cuộc chiến" “Khinh Vân, tôi không muốn cô bị tổn thương, cũng không muốn Ma Đô bị tổn thương, tôi muốn người của ba Khu chung sống hòa bình, vĩnh viễn không có chiến tranh”
Ninh Khinh Vân nói: “Điều này là không thể. Ba Khu luôn là thế kiềng ba chân và luôn trong trạng thái thù địch. Nhưng Đế Vương Khu và thủ đô Võ Thần đi lại gần gũi hơn, hai Khu này vẫn luôn chèn ép Ma Đô “Nếu cuộc chiến này không thể tránh khỏi vậy thì đánh thôi. Nhưng tôi không muốn nhìn thấy anh ở chiến trường” Tiêu Hào nặng nề gật đầu: “Được, lần này tôi sẽ không có mặt ở chiến trường”
Cuộc chiến giữa Ma Đô và thủ đô Võ Thần lần này Tiêu Hào sẽ không tham dự, dù Viêm để phái người đi hỗ trợ thủ đô Võ Thần anh cũng không đi.
Bàn bạc xong vấn đề này, cả hai người đều trông rất cô đơn.
Đột nhiên, Ninh Khinh Vân nắm lấy cánh tay của Tiêu Hào rồi gục đầu lên vai anh.