Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh


Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Âu Dương Kiến Đình là Tiên Thiên cấp năm, lực lượng của Đỗ Quốc Bảo ở Tiên Thiên cấp bảy, cho nên Đỗ Quốc Bảo có thể áp chế Âu Dương Kiến Đình. phá! Nhưng Long Quyền của Đỗ Quốc Bảo lại bị Tiêu Hào

Người nhà họ Đỗ đều hy vọng Đỗ Quốc Bảo đến đây để nghiền áp nhà Âu Dương, nhưng nửa đường lại nhảy ra một người là Tiêu Hào. “Còn đánh Mặt Tiêu Hào đầy khiêu khích: "Vừa rồi không phải ông còn rất uy phong

Đỗ Quốc Bảo từ dưới đất bò dậy, sắc mặt tái nhợt. Ông ta làm sao cũng không nghĩ đến nhà Âu Dương lại có một người lợi hại như thế.

Đỗ Kỳ Phong vội vàng đi tới muốn đỡ Đỗ Quốc “Tránh ra!” Đỗ Quốc Bảo đây Đỗ Kỳ Phong ra. Ông ta chỉ có một chân nên vô cùng ghét người khác thương hại mình, càng căm ghét người khác đến đỡ mình.

Đỗ Quốc Bảo căm tức nhìn Tiêu Hào: "Tên nhóc, vừa rồi là tôi xem thường cậu, là tôi khinh tay của Đỗ Quốc Bảo vang lên tiếng tay phải của ông ta đã gãy xương, nhưng tay trái vẫn còn.

Ông ta nhất định phải lấy lại mặt

Tiêu Hào vốn cho rằng ông ta sẽ chịu thua, thật không ngờ ông ta vẫn còn muốn đánh.

Khí tức toàn thân Đỗ Quốc Bảo tăng vọt, càng mạnh mẽ hơn so với lúc trước. Lần này ông ta đã dùng toàn lực. “Lần này tôi sẽ để cậu nhận thức một chút sự lợi hại chân chính của tôi!”

Quốc Bảo lạnh giọng quát: "Tôi là Tiên Thiên cấp bảy, lực bùng nổ mạnh nhất của Long Quyền có thể vô cùng gần với cảnh giới Huyền Thông “Nhóc con, đừng trách tôi không nhắc nhở cậu. Nếu hiện tại quỳ xuống nhận sai, tôi vẫn có thể tha cho cậu không

Vẻ mặt Tiêu Hào hờ hững: Quốc Bảo, người nhà họ Đồ mấy người đều chỉ có công phu ngoài miệng thôi sao? Từng người từng người đều bảo tôi quỳ xuống, bảo người tôi nhận sai. “Vậy tôi đây cũng nói cho ông biết, nếu bây giờ ông quỹ xuống dập đầu nhận sai thì tôi cũng có thể tha thứ cho ông tôi vô lễ”

Đỗ Quốc Bảo sao có thể chịu được khiêu khích như vậy, tiếp tục đánh về phía Tiêu Hào.

Lần này sức mạnh của Đỗ Quốc Bảo so với lúc trước mạnh hơn đến vài cấp bậc.

Mà Tiêu Hào thì vẫn đứng tại chỗ, tay phải thành quyền. “Anh Tiêu Hào, anh nhất định phải thắng!” Âu Dương

Chanh Kỳ tràn ngập lòng tin với Tiêu Hào. Âu Dương Kiến Đình chặt tay, ông chuẩn bị tùy thời chạy tới trợ giúp Tiêu Hào. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Cũng giống như vừa rồi, Tiêu Hào đối mặt với khí thế cường đại và lực lượng tăng vọt của Đỗ Quốc Bảo mà vẫn tiếp tục đánh về phía trước một quyền.

Âm!

Tiêu Hào vẫn như trước không nhúc nhích đứng tại chỗ. Lấy Tiêu Hào làm trung tâm, từng đợt sóng khí vô hình lật tung ở bốn phía.

Cả người Đỗ Quốc Bảo giống như diều đứt dây mà bay về phía sau, ông ta bị xung chấn đến khí huyết cuồn cuộn, ở trên không trung phun ra một đường máu. “Ông

Đỗ

Đỗ Quốc Bảo bị đập thật mạnh vào trên vách tường phía đồng, sau đó rơi xuống va đập vào một cái bàn gần đó.

Bàn làm bằng thủy tinh bị đập vỡ, Đỗ Quốc Bảo rơi xuống trên một đống vụn thủy tinh ngổn ngang.

Chật vật không chịu nổi

Toàn bộ cánh tay trái của Đỗ Quốc Bảo đã không còn tri giác, sau đó là những cơn đau đớn thấu tim truyền đến từ cánh tay.

Xương trên tay trái của ông ta đã gãy nát toàn bộ

Phổi cũng phải chịu ảnh hưởng, toàn thân bị thương nặng.

Đỗ Kỳ Phong cùng chủ Cường vội chạy tới đỡ Đỗ Quốc Bảo dậy.

Mọi người đều biết Tiêu Hào đã đánh bại Tiên Thiên cấp tám Từ Tân Bình, cũng không có ai xem nhẹ Tiêu Hào. Nhưng thật không ngờ Tiêu Hào lại mạnh như vậy!

Người của nhà Âu Dương lúc này cũng chấn động không ngớt.

Đỗ Quốc Bảo như một con sư tử tức giận, ông ta đến đây để áp nhà Âu Dương, hiện tại lại bị đối phương nghiên áp, thật là mất hết mặt mũi

Trong mắt Đỗ Quốc Bảo tràn đầy tơ máu, nghiến răng ken két, ánh mắt cực kỳ tức giận nhìn chòng chọc vào Tiêu Hào.

Lực lượng và khí tức của Tiêu Hào rõ ràng cũng vào khoảng Tiên Thiên cấp tám, vì sao có thể một quyền mà đã đánh bại được ông ta l

Thực lực một quyền vừa rồi của ông ta đã vô cùng gần với cảnh giới Huyền Thông, bất cứ cường giả Tiên Thiên nào cũng không thể ngăn nổi, chứ đừng nói là lấy cứng đối cứng.

Thế nhưng thoạt nhìn Tiêu Hào cũng chỉ đánh ra một quyền bình thường không có gì lạ, vậy mà lại có thể đánh bay ông ta l

Vì sao!

Đỗ Quốc Bảo thua.

Ông ta không cam lòng, không phục. “Cậu rốt cuộc là cảnh giới gì?” Đỗ Quốc Bảo gào thét. Tiêu Hào lạnh nhạt nói: "Sức mạnh khi tôi và ông giao thủ lẽ nào ông không cảm nhận được sao?” “Đừng tưởng rằng tu luyện Long Quyền là sẽ vô địch thiên hạ. Long Quyền ở chỗ của tôi, cho dù là sức mạnh gấp bội thế nào cũng vô dụng. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến một tiếng quát lạnh như băng. “Là ai nói khoác mà không biết ngượng, nói Long Quyền vô dụng!”

Người chưa tới, thanh âm đã truyền tới đại sảnh.

Thanh âm băng lãnh đến tận xương, khiến cho nhiều người đều phải rùng mình một cái.

Ngay sau đó có một người đàn ông trung niên mặc quần áo màu đen đi đến.

Bước chân của ông ta bước rất chậm, nhưng chỉ ba bước đã đi từ ngoài sân tới giữa đại sảnh

Người đến là cường giả cảnh giới Huyền Thông Người trung niên tướng mạo bình thường, ngoại trừ Tiêu Hào thì không người nào dám tiếp xúc với ánh mắt của ông ta!

Chỉ là liếc mắt nhìn cũng giống như rơi vào vực sâu không đáy. “Đội trưởng Lư!” Đỗ Quốc Bảo vội vàng thu hồi sức mạnh của Long Quyền, tiến lên chào hỏi: "Ông tới thật đúng lúc “Đội trưởng!" Âu Dương Kiến Đình đi tới cúi chào. Người này chính là cấp trên của Âu Dương Kiến Đình, Tiêu Hào cũng không biết.

Long Tổ có rất nhiều bộ phận, trước đây khi Tiêu Hào nhậm chức là trực tiếp ở cao tầng, sau đó dùng thời gian nửa năm ngồi lên vị trí Long Hoàng. Người anh quen biết đã số đều là cao tầng trong Long Tổ.

Người ở chức vụ bình thường, gần như Tiêu Hào đề không nhận ra.

Đội trưởng Lư gật đầu, coi như là đáp lễ với hai người. “Đội trưởng Lư

Đỗ Quốc Bảo muốn nói gì đó nhưng bị đội trưởng Lư cắt ngang: "Có chuyện gì lát nữa lại nói Ánh mắt đội trưởng Lư rơi vào trên người của Tiêu Hào: “Vừa rồi chính là cậu nói Long Quyền vô dụng?"

Âu Dương Kiến Đình bị dọa sợ không nhẹ, vội vàng nói: “Đội trưởng Lư, tôi nghĩ đây là hiểu lầm, Long Quyền bác đại tinh thậm, chẳng qua là tu vi của đám người Đỗ Quốc Bảo thấp mà thôi. “Tiêu Hào tuyệt đối không có ý này.

Đội trưởng Lư quay đầu liếc mắt nhìn Âu Dương Kiến Đình: "Câu hỏi của đội trưởng có phần để các người chen miệng vào sao?” “Lui xuống!”

Âu Dương Kiến Đình nhận lệnh lui xuống, không dám nhiều lời.

Đỗ Quốc Bảo có chút hả hệ nhìn chăm chăm vào Tiêu Hào, bị đội trưởng của Long Tổ để mắt đến, cho dù không

Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
uploads

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK