Tiếp đó, một nguồn năng lượng Võ Thành vô tức bộc phát từ trên người Võ Thần phủ đến người Đế Vương Hoàng triều đang đứng cách đó mấy chục mét. Khiến khí tức của cả không gian cũng thay đổi trong nháy mắt.
Đế Vương Hoàng triều có cảm giác như thể bản thân đã bước vào một khoảng không gian Võ Thành vô tức, vô biên vô hạn, cả bốn phương tám hướng đều có uy áp tinh thần vô tận dùng để áp chế Đế Vương Hoàng triều.
Trong lòng Đế Vương Hoàng triều cũng bất giác hoảng sợ nhưng sau đó vẫn lạnh lùng nói: "Tôi còn tưởng là thứ gì, hoá ra là uy áp tinh thần."
Võ Thần lạnh lùng nói: "Đây không phải là uy áp tỉnh thần mà là lĩnh vực tinh thần!" "Nếu như ngài không thể thoát khỏi lĩnh vực tinh thần này thì thần lực của ngài sẽ hoàn toàn bị phá vỡ, thần hồn nổ tung, ba hồn bảy vía bị xé nát!"
Đế Vương Hoàng triều nói: "Đối với tôi mà nói, lĩnh vực tinh thần hay uy áp tinh thần đều giống nhau mà thôi, chỉ là so xem năng lượng tinh thần ai mạnh hơn mà thôi. Nếu muốn phá vỡ cái lĩnh vực tinh thần này thì năng lượng tinh thần của tôi phải mạnh hơn của cậu từ ba lần trở lên, nếu không tôi sẽ chết ở trong này, phải không?"
Võ Thần vô cùng kinh ngạc sau khi nghe được những lời này.
Võ Thần đã phải dùng đến năng lực lĩnh vực tinh thần để đối phó với Đế Vương Hoàng triều.
Thế nhưng bây giờ, sao Đế Vương Hoàng triều vẫn có thể bình thản mà nói chuyện với anh ta, lẽ nào Đế Vương Hoàng triều không chịu phải chút ảnh hưởng nào sao?
Lĩnh vực tinh thần là loại lĩnh vực đáng sợ nhất, là đòn công kích tinh thần mạnh nhất, nó tấn công trực tiếp vào hồn phách con người.
Nếu linh hồn của con người chịu phải thương tổn dù chỉ là một chút, nhẹ thì trở nên ngu ngốc, nặng thì linh hồn tan biến.
Trong lĩnh vực tinh thần, năng lượng tinh thần của Võ
Thần sẽ được tăng lên trên ba đến năm lần. Còn năng lượng tinh thần của đối phương thì sẽ bị áp chế đi ba đến năm phần.
Cứ kéo dài như vậy tất sẽ bị tan biến, thế nên mới nói chiêu này của Võ Thần thật sự rất đáng sợ. Thế nhưng, dưới tình huống bị lĩnh vực tinh thần áp chế, Đế Vương Hoàng triều lại vẫn có thể giữ được sự bình thản.
Sau đó, Võ Thần phát hiện bên trong lĩnh vực tinh thần của Đế Vương Hoàng triều xuất hiện một vòng xoáy đen, nó hút tất cả uy áp tinh thần và năng lực lĩnh vực của anh ta vào trong.
Trong khoảnh khắc đó, Võ Thần đã hiểu, cho dù năng lượng tinh thần của mình có mạnh hơn cũng vô dụng, bởi vì năng lượng tinh thần của đối phương tựa như một cái động không đáy có thể hút hết tất cả năng lượng tinh thần của anh ta vào trong đó.
Võ Thần sợ hãi quát to: "Đế Vương Hoàng triều, ngài đang dùng thứ yêu thuật gì vậy?"
Đế Vương Hoàng triều cười lạnh nói: "Không phải năng lượng tinh thần của cậu rất mạnh sao, không phải là mạnh đến mức có thể huỷ diệt năng lượng tinh thần của tôi sao? Bây giờ thử xem, xem xem năng lượng tinh thần của ai mạnh hơn!"
Lúc này, Võ Thần còn phát hiện thêm một việc vô cùng khủng khiếp, đối phương không những có thể hút được năng lượng tinh thần của mình mà còn có thể luyện hoá số năng lượng tinh thần đó trở thành của bản thân.
Đối với Đế Vương Hoàng triều mà nói, năng lượng tinh thần của Võ Thần chỉ như một liều thuốc bổ thông thường. Võ Thần lập tức nghĩ tới việc thoát khỏi lĩnh vực tinh thần của chính mình, nhưng anh ta phát hiện năng lực tinh thần lĩnh vực bị hố đen của đối phương hút đi mất, không có cách nào thoát ra được.
Nếu cứ kéo dài như vậy thì sớm muộn gì tinh thần lĩnh vực của Võ Thần cũng sẽ bị đối phương hút cạn, linh hồn của Võ Thần cũng theo đó mà vỡ vụn.
Võ Thần hét lớn: "Ngài căn bản không phải là Đế Vương Hoàng triều, Đế Vương Hoàng triều thực sự sẽ dùng những sức mạnh chính thống, tuyệt đối không có những pháp môn tà đạo như này!"
Đế Vương Hoàng triều cười mấy tiếng nói: "Bây giờ cậu nói mấy lời này thì còn có ích gì, hôm nay cậu nhất định phải chết, Kim Quang cũng nhất định phải chết, không ai cứu nổi các cậu cả."
Tiêu Hào không biết mẹ đang suy tính gì trong đầu, đến bây giờ mẹ anh vẫn đứng đó không ra tay, dường như bà không có ý định cứu Võ Thần.
Nhưng lúc này, Tiêu Hào phải xuất thủ, mối quan hệ giữa Tiêu Hào và Võ Thần cũng khá tốt, anh không thể trợ mắt nhìn Võ Thần bị Đế Vương Hoàng triều giết chết được.
Vì vậy, ngay sau đó Tiêu Hào vung tay phải lên, từ trong bóng tối loé sáng một cái anh đã xuất hiện ngay trong lĩnh vực tinh thần của Võ Thần!
Tiêu Hào âm thầm niệm Di Hồn đại pháp trong lòng, đó chính là pháp thuật mạnh nhất dùng để đối phó với năng lượng tinh thần.
Cho dù sức mạnh cắn nuốt của Đế Vương Hoàng triều có mạnh đến mức nào thì Tiêu Hào vẫn có biện pháp đối kháng với ông ta.
Chỉ trong chớp mắt, Võ Thần đã có thể thoát khỏi lĩnh vực tinh thần của mình, cùng lúc đó, Di Hồn đại pháp của Tiêu Hào và vòng xoáy linh hồn đáng sợ của Đế Vương Hoàng triều cũng mạnh mẽ va chạm với nhau.
Tiêu Hào sử dụng biến hình thuật để bóng đêm che phủ toàn thân, tránh cho người khác nhận ra anh là ai.
Tiêu Hào lạnh lùng nói: "Đế Vương Hoàng triều, không phải ông nói sức mạnh của ông rất lợi hại sao? Tôi thực sự muốn xem thử, ông có bản lãnh hút được năng lượng tinh thần của tôi hay không?"
Lúc Đế Vương Hoàng triều cảm nhận được sức mạnh to lớn của chiêu Di Hồn đại pháp thì vội vã rời khỏi vòng xoáy của mình.
Nếu dốc hết sức vào chiêu Di Hồn đại pháp thì việc Tiêu Hào là người Ma đô sẽ bị bại lộ thế nên khi thấy tình hình đã ổn định thì anh thu tay lại.
Ánh mắt của những người có mặt ở đó đều đổ dồn lên người vị để vương thần bí mới xuất hiện này, thế nhưng trong số họ chẳng ai biết anh là ai.
Chứng kiến cảnh Tiêu Hào vừa mới bước ra đã chặn được sức mạnh của Đế Vương Hoàng triều hơn nữa còn đánh ngang cơ khiến mọi người đều phải giật mình.
Võ Thần vội vàng nói lời cảm tạ với Tiêu Hào: "Cảm ơn anh đã cứu tôi." ТrцуeлАРР.cоm trang web *cập nhật nhanh nhất
Tiêu Hào gật đầu với Võ Thần nhưng không nói lời nào.
Đế Vương Hoàng triều lạnh lùng nhìn Tiêu Hào, nói: "Các hạ rốt cuộc là người phương nào? Có gan thì lộ mặt thật ra, đừng chơi trò úp úp mở mở như thế."
Vì vậy, Tiêu Hào đánh tan làn khói đen bao quanh thân mình, để lộ ra khuôn mặt của một người đàn ông trung niên trông rất bình thường, chẳng có chút kỳ lạ nào, đây là khuôn mặt do Tiêu Hào dùng thuật biến hình tạo nên.
Tất cả mọi người chăm chú nhìn gương mặt xa lạ kia, Tiêu Hào nói: "Tôi là người thuộc một môn phái ẩn đời, Võ Thần mấy đời trước có ơn đối với môn phái của tôi vậy nên Đế Vương Hoàng triều, ông không thể giết Võ Thần."
Đế Vương Hoàng triều nhìn Võ Thần cười nói: "Võ Thần các hạ, xem ra nhân duyên của cậu cũng không tệ, thật không ngờ còn có một người mạnh như vậy chạy đến đây giúp cậu."
Võ Thần căn bản không biết người này là ai thế nhưng nghe Đế Vương Hoàng triều nói như vậy, Võ Thần cũng cười cười nói: "Đương nhiên, bạn bè của tôi trải khắp thiên hạ, nhiều vô số kế"
Đảy mắt Đế Vương Hoàng triều rốt cục nổi lên sát ý nói: "Thế thì sao? Hôm nay, cho dù có tới một trăm tên để vương xuất hiện ở nơi này thì tôi sẽ giết hết cả trăm tên
Đế Vương Hoàng triều nhìn chằm chằm Tiêu Hào, nói: "Đừng tưởng cậu cản được một chiều ban nãy của tôi thì cậu có thể đánh với tôi, tôi nói cho cậu biết, cậu còn chưa xứng! Biết điều thì mau bảo tên thể lực đứng sau lưng cậu, báo tên họ của cậu ra, Đế Vương Hoàng triều tôi không giết người vô danh"
Tiêu Hào làm ra vẻ cao cao tại thượng, học theo giọng điệu của Đế Vương Hoàng triều, toàn thân toả ra sát khí, nhìn chăm chăm Đế Vương Hoàng triều. "Muốn biết tôi tên là gì? Tôi nói cho ông biết, ông còn chưa xứng!" "Quả thực là ngông cuồng vô đối"
Đế Vương Hoàng triều giận dữ, hai nguồn sức mạnh đen trắng từ trong lòng bàn tay cuốn về phía Tiêu Hào.
Đã rất lâu rồi Tiêu Hào không giao đấu với một người thuộc cảnh giới để vương, lần trước khi giao đấu với Trần Bắc Huyền cũng chỉ trong tiềm thức mà thôi. Vì thế Tiêu Hào cũng không dám khinh địch, hai tay trái phải của anh cũng bùng phát ra hai luồng sức mạnh đen trắng phóng thẳng về phía đối phương.
Âm dương giao thoa, bốn nguồn sức mạnh lượn lờ trên không trung, giao đấu với nhau! Đế Vương Hoàng triều thấy nguồn gốc luồng sức mạnh mà Tiêu Hào sử dụng giống với mình thì lạnh lùng nói: "Thì ra cậu là để vương của để vương khu Kỳ Hạ!" Tiêu Hào rất bất ngờ, chỉ tuỳ tiện đánh ra một chiêu mà đối phương đã nhận ra mình là người trong đế vương khu sao? Sức mạnh của hai người xung kích lần nhau, triệt tiêu lẫn nhau đến cuối cùng đều tan biến mất.
Tiêu Hào phát hiện xét về sức mạnh, hai người có thể đánh ngang tay nhau nhưng nếu muốn đánh bại đối phương thì e là trong vòng năm trăm chiều qua lại chưa chắc đã phân được thắng bại.
Vì vậy, Tiêu Hào dự định dựa vào tốc độ cực hạn, một trong những tuyệt chiêu của anh để giành chiến thắng!