Tiêu Hào ngay lập tức ra lệnh cho các lực lượng lớn trong khu Đế Vương khu truy bắt cho bằng được bộ ba Thiết Diện, Độc Cô Lão Nhân, Tần Kình.
Thậm chí Tiêu Hào còn tự mình đi đến chỗ ở của vài người để tìm kiếm! Ba người họ đã sớm bỏ trốn mất dạng, cũng không nghe thấy tin tức gì của họ! Từ đó cho thấy, có thể ba người họ đã trốn khỏi Đế Vương Khu từ lâu.
Tiêu Hào lập tức ra lệnh truy nã ba người này trên phạm vi toàn quốc!
Tất cả các thế lực trong giới tu luyện ở Kỳ Hạ đều ráo riết đuổi giết ba người họ!
Bất cứ thế lực nào bắt sống được ba người họ, Tiêu Hào đều sẽ cho thế lực đó tiến vào phát triển ở Đế Vương khu!
Hơn nữa, bọn họ còn có thể được củng cố được địa vị ngày càng lớn mạnh, được cung cấp thêm bí kíp tu luyện và vũ khí hùng mạnh!
Tất cả các thế lực bên ngoài Đế Vương Khu đều ao ước vào được đó, bọn họ đều muốn được đến Đế Vương Khu để phát triển.
Chỉ cần có thể bắt sống ba người này, lập tức có được quyền lợi tối cao đó!
Các bí kíp tu luyện cùng với vũ khí hùng mạnh càng làm cho họ thèm thuồng đỏ mắt!
Trong nháy mắt, tất cả giới tu luyện ở Kỳ Hạ đều trở nên điên cuồng, trên các web đen dày đặc tin truy nã ba người họ!
Cho dù ba người Thiết Diện, Độc Cô Lão Nhân và Tần Kình đi đến đâu cũng sẽ bị truy đuổi ráo riết!
Đến chiều ngày thứ ba, lực lượng ở Kinh Đô đã bắt được một người.
Đó chính là Thiết Diện!
Thiết Diện đeo một chiếc mặt nạ bạc che nửa mặt, bị hai người đè ép quỳ gối trước mặt Tiêu Hào. Tiêu Hào bước tới trước mặt Thiết Diện, đè nén sự tức giận trong lòng, hét lên, “Tại sao? Tại sao mày lại giết hết cả nhà họ Đỗ, ngay cả trẻ con cũng không buông tha?”
Khi đó, một già một trẻ xông vào nhà họ Đỗ, vì muốn cướp đi đá Lưu Ly, bảo vật gia truyền của Đỗ gia mà giết sạch cả nhà.
May mắn là Đỗ Thanh Như được ngọc bội của Tiêu Hào bảo vệ nên mới có thể giữ được mạng sống.
Người già kia thì đã chết rồi, lúc này người trẻ còn lại đang muốn giết Đỗ Thanh Như, nhưng hắn lập tức bị ngọc bội phế đi một cánh tay và cả gương mặt.
Sau đó, người thanh niên đó được Tần thiếu gia cứu giúp, chế tạo cho hắn một cánh tay bằng máy và một chiếc mặt nạ sắt.
Người thanh niên đổi tên thành Thiết Diện, từ đó về sau Thiết Diện thề luôn trung thành với Tần Kình.
Về sau, cả nhà họ Tần gặp họa, chỉ còn một mình Tần Kình sống sót, anh ta cùng với Thiết Diện tìm đến Độc Cô Lão Nhân, mà Độc Cô Lão Nhân này chính là sự bá của Thiết Diện.
Anh ta van xin Độc Cô Lão Nhân có thể thu nhận mình, ngay tại hôn lễ của Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân, Độc Cô Lão Nhân đã xuất hiện và lấy đi Huyết mạch Cửu m trên người cô.
Sự việc bị bại lộ, Độc Cô Lão Nhân cùng Tần Kình và Thiết Diện ba người chạy trốn đến Đế Vương khu, nương nhờ và quyết trung thành với nhà họ Niếp.
Để được Niếp Khải Tuấn thu nhận, Độc Cô Lão Nhân dâng Huyết mạch Cửu m lên cho hắn. Tiêu Hoà điều tra cho tới nay, tra được sự kiện diệt môn của nhà họ Đỗ, đã truy hỏi được Độc Cô Lão Nhân
Hiện tại Tiêu Hào nắm giữ kí ức của Niếp Khải Tuấn mới biết được chân tướng sự việc.
Bây giờ chỉ có một mình Thiết Diện bị bắt, hai người còn lại không biết đang ở đâu. Sắc mặt Thiết Diện lạnh lùng, chỉ nói bốn chữ: “Cứ giết tôi đi”
Thiết Diện không muốn giải thích thêm bất cứ thứ gì, anh ta biết rõ đã thắng thì làm vua, thua thì làm giặc.
Khi đó hắn lấy đá Lưu Ly của nhà họ Đỗ đi vì muốn luyện được công pháp và năng lực lớn mạnh. Thiết Diện không ngờ là mình lại chọc đến một kẻ nghịch thiên như Tiêu Hào.
Thiết Diện không nghĩ đến việc Tiêu Hào là một thế hệ Đế Vương, nếu biết trước, có cho anh ta ăn gan hùm anh ta cũng không dám động tới người của Tiêu Hào.
Tiêu Hào hận không thể xé xác Thiết Diện ra từng mảnh, Thiết Diện giết chết cả nhà lớn bé của nhà họ Đỗ như vậy, bây giờ chỉ trả giá bằng mạng của hai người thì vẫn còn lời cho bọn họ quá.
Tiêu Hào đánh một chưởng về phía Thiết Diện, trực tiếp đánh gãy hay chân anh ta, sau đó Tiêu Hào lại phế đi đan điền của Thiết Diện, khiến cho anh ta mất hết toàn bộ sức mạnh.
Thiết Diện còn đang bị choáng váng thì đã bị Tiêu Hào rút hết ký ức. Anh không giết chết Thiết Diện mà đem Thiết Diện nhốt vào ngục Hắc Ám của Đế Vương Khu.
Phải để cho tên Thiết Diện này ở trong ngục Hắc Ám chịu đủ mọi đau khổ, dày vò đến hết đời.
Tiêu Hào gọi thuộc hạ vào mang tên Thiết Diện đem nhốt vào ngục.
Từ trong trí nhớ của Thiết Diện, anh biết được Tần Kình và Độc Cô Lão Nhân đã sớm trốn thoát.
Bọn họ bỏ Thiết Diện lại bởi vì một cánh tay của anh ta làm bằng máy, trên mặt còn đeo mặt nạ, dù đi đến đâu cũng rất dễ gây sự chú ý, rất dễ bị người khác phát hiện.
Tiêu Hào cũng biết Tần Kình và Độc Cô Lão Nhân mang theo huyết mạch Cửu Âm, bọn họ phải đi đến nước Lạc Mễ.
Anh thề rằng, cho dù hai người họ có trốn tới tận cùng của thế giới, anh cũng sẽ tìm ra sau đó giết chết chúng.
Lúc này trên chuyến bay đến nước Lạc Mễ.
Tần Kình và Độc Cô Lão Nhân đang ngồi trong khoang hạng nhất, họ đã nhanh chóng thay đổi danh tính và vẻ bề ngoài.
Họ sử dụng thuật dịch dung, thuận lợi trà trộn lên máy bay đi đến nước Lạc Mễ.
Để có thể dễ dàng vượt qua nhiều trạm kiểm tra để rời khỏi Kỳ Hạ như thế, đương nhiên là có sự trợ giúp từ nước Lạc Mễ.
Người ở Lạc Mễ trợ giúp họ là một vị đại tư tế, một giáo sĩ rất mạnh.
Lúc này, Tần Kình và Độc Cô Lão Nhân cũng đã thay lễ phục trắng, đi cùng với các giáo sĩ khác.
Vì vậy bọn họ mới có thể thuận lợi lên máy bay đến nước Lạc Mễ.
Máy bay vừa đáp, ở trước sân bay đã có hàng chục chiếc xe hơi đón họ và đưa họ đến thần điện Quang Minh của Lạc Mễ. Thần điện Quang Minh là thế lực mạnh và lớn nhất của nước Lạc Mễ, cũng giống như Đế Quốc khu của Kỳ Hạ.
Tại tầng chín của điện Quang Minh, đích thân điện chủ ra đón tiếp Tần Kình và Độc Cô Lão Nhân.
Điện chủ là một ông lão tóc trắng, sắc mặt ôn hòa, toàn thân tỏa ra một khí thế giống như gió xuân. Ông ta mặc một chiếc áo choàng dài, toàn thân đều bị áo choàng che lại, chỉ để lộ ra gương mặt nhân hậu. Độc Cô Lão Nhân và Tần Kình được một thầy tế dẫn vào. Ủng hộ* team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại tamlinh247.net
Điện chủ rất nhiệt tình, mỉm cười nói: “Xin chào các vị khách đến từ phương Đông, chào mừng đã đến với điện Quang Minh”
Thấy điện chủ nhiệt tình như vậy, cả hai người vừa kinh ngạc vừa lo sợ, nhanh chóng chào hỏi lại điện chủ.
Bọn họ nhanh chóng tiết lộ thân phận cho điện chủ, Độc Cô Lão Nhân lấy ra một chiếc hộp ngọc, bên trong chiếc hộp là những lọ sứ trắng có chứa huyết mạch Cửu Âm của Liễu Nguyệt Hân.
Độc Cô Lão Nhân dâng chiếc hộp chứa huyết mạch Cửu Âm lên cho điện chủ: “Điện chủ, đây chính là huyết mạch Cửu Âm mà người cần. “Cuối cùng thì bây giờ ta cũng có được nó. Trước tiên, ta sẽ đem Huyết mạch Cửu m dâng lên cho ngài điện chủ, sau đó hai người chúng tôi có thể đến xin ngài che chở”
Điện chủ nhìn thấy hộp ngọc ở trước mặt. Chỉ với một cái phẩy tay, cả chín lọ sứ đều nằm trong tay ông.
Tiếp đó, có một luồng năng lực thần bí dâng lên, làm cho từng cái nút bịt lọ bật ra.
Điện chủ đưa từng lọ lên mũi ngửi.
Sau khi kiểm tra xong huyết mạch Cửu Âm, sắc mặt của ông ta trở nên vô cùng phấn khích. Ông ta cẩn thận đóng nút từng lọ, sau đó đem hộp ngọc đi cất.
Điện chủ hăng hái nói: “Các vị khách quý, hoàn cảnh của hai vị ở Kỳ Hạ tôi đã được nghe nói đến.” “Sau này hai vị sẽ là đại tư tế của điện Quang Minh, có thể học được tất cả các bí kíp tu luyện và công pháp của thần điện Quang Minh.
Lúc này, Tần Kình và Độc Cô Lão Nhân mới có thể thở phào nhẹ nhõm, liên tục nói lời cảm ơn.
Bây giờ chỉ có thể nương nhờ vào Điện Quang Minh mà thôi, Kỳ Hạ đã không còn là nơi cho họ dung thân nữa.
Cũng chỉ có thần điện Quang Minh của nước Lạc Mễ này mới đủ sức mạnh để che chở cho bọn họ.
Độc Cô Lão Nhận biết được tin thần điện Quang Minh tại Lạc Mễ đang tìm huyết mạch Cửu Âm từ một người bạn, chính vì vậy mà họ mới quyết định đi bước này.
Tần Kình nói tiếp: “Điện chủ, ta còn một chuyện này muốn nói với ngài. “Sàn đấu đua ngựa Đế Vương sắp sửa bắt đầu, nhân sự tham gia tranh đấu của Kỳ Hạ lần này là Nam Đế Tiêu Hào, Ma Đô Ma Đế và ba vị Võ Thần của thủ đô Võ Thần”
Điện chủ sau khi nghe được tin này, trên mặt lộ rõ vẻ ngạc nhiên, “Đế Vương khu cùng với Ma Đô và thủ đô Võ Thần từ trước đến nay luôn bất hòa, thậm chí đã từng đánh nhau. “Tại sao bây giờ Ma Đô và Võ Thần là đồng ý hợp tác với Đế Vương khu?”
Tần Kình lập tức đem những chuyện xảy ra gần đây nói cho điện chủ nghe, đồng thời cũng nói cho ông ta biết thực lực của Tiêu Hòa.
Vẻ mặt Tần Kình đột nhiên trở nên nghiêm trọng: “Thực lực của Tiêu Hào rất mạnh, ngay cả đế vương đứng đầu Đại Đế Đông Hoàng cũng không phải là đối thủ của hắn, bị hắn dễ dàng đánh bại.” “Còn có thể giết chết Đế Vương Thần Mộc, thậm chí ngũ hành tôn giả cũng có thể chết trong tay Tiêu Hào.” “Cho nên lần này địa chủ trang đẩy nhất định phải cẩn thận, phải phái để vương mạnh nhất ra mới có thể đánh bại Tiêu Hào”
Cứ mười năm một lần sẽ có thi đấu tranh giành để vương, nước Lạc Mễ vẫn luôn đứng đầu, đứng thứ hai là nước Thái Dương, mà đứng thứ ba là nước Kỷ Hạ.