Chương 73: Giả chết
“Được rồi!” Liễu Kiến Quốc nói: “Đừng nói nữa, chuyện đã xảy ra rồi, phải tìm biện pháp giải quyết nguy cơ trước mắt chứ không phải ở đây oán giận. Nguyệt Hân, bây giờ tình huống tệ nhất là gì?”
Liễu Nguyệt Hân ăn ngay nói thật: "Công ty phá sản, nhà họ Liễu mang nợ, con cũng sẽ gánh rất nhiều nợ, còn có thể bị truy tố. Thậm chí sẽ liên lụy mọi người.” “Cái gì?” Lưu Ngọc Lan nghe con gái nói mà run lên: “Sao lại nghiêm trọng như vậy? Tại sao lại thế? Ý con là lần này công ty xong rồi, con còn có thể gặp phiền phức sao.
Mắt Liễu Nguyệt Hân đỏ lên: “Hạng mục lần này hơn chục tỷ, vốn nhà họ Liễu chúng ta đã nuốt không trôi, vẫn luôn là nhà họ Lương chống đỡ, ra chín mươi phần trăm tiền. Lúc chia phần trăm ra chúng ta cũng không tính toán, đổ toàn bộ tiền của công ty vào. Hạng mục này vốn dĩ chúng ta sẽ kiếm được không ít, lợi nhuận ít nhất sẽ thu về vài tỷ, đáng tiếc là lần này chúng ta hoàn toàn... Phải đối mặt với nhà họ Lương, chúng ta không có đường thẳng
Mặt Liễu Kiến Quốc xanh mét, ông là giám sát công trình, đối với hạng mục khai thác quy hoạch lần này ông là người rõ nhất. Nhưng ông giám sát thì có ích lợi gì? Cạnh tranh trên thương trường ông không giúp gì được!
Hơn nữa, hạng mục quy hoạch lần này là Liễu Kiến
Quốc tự mình phê duyệt.
Trước kia kẻ thù là nhà họ Liễu và nhà họ Trương đều là những gia tộc tầm trung. Còn lần này là nhà họ Lương, bọn họ không thể chống cự, càng không có phần thắng.
Lưu Ngọc Lan sốt ruột nói: “Nguyệt Hân, con gọi ngay cho Lương Thiếu Thu đi, nếu con đồng ý ở bên cạnh hắn thì hắn sẽ buông tha nhà họ Liễu. Nguyệt Hân, con nói xem chuyện lần này còn đường cứu vãn hay không?”
Lưu Ngọc Lan còn chưa biết tình huống thực sự của chuyện này.
Liễu Nguyệt Hân giải thích: “Chuyện lần này không liên quan đến Lương Thiếu Thu, con cảm thấy có liên quan tới bác cả.
Sáng nay bác cả tới tìm con, muốn con giao quyền khống chế công ty ra cho ông ta tiếp quản, ông ta nói có cách cứu nhà họ Liễu.
Nhưng con không tin, con cảm giác ông ta muốn bỏ đá xuống giếng, dồn chúng ta vào chỗ chết.” Liễu Nguyệt Hân tỉ mỉ phân tích tình huống. “Xong rồi, lần này chúng ta xong rồi.” Lưu Ngọc Lan tức đến không thở nổi, mắt đỏ ngầu rưng rưng khóc: “Tiêu Hào, đều là tại Tiêu Hào! Từ lúc Tiêu Hào trở về gia đình chúng ta chưa được bình an ngày nào, Tiêu Hào là tên sao chổi, vừa xảy ra chuyện nó đã chạy mất, chắc chắn là chạy rồi! Cha nó ơi, làm sao bây giờ?” Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Liễu Kiến Quốc chậm điếu thuốc, mặt ủ mày ê. Tình hình trước mắt đã là con đường chết. “Đô vệ Cao!” Mắt Liễu Kiến Quốc đột nhiên sáng lên, ông nói: “Từ trước tới giờ đều là đô vệ Cao giúp chúng ta, mỗi lần gia đình ta gặp chuyện đều là ông ta cho người tới giúp. Chuyện lần này ông ta nhất định sẽ giúp được chúng ta."
Liễu Nguyệt Hân nói: “Lần nào cũng là do Tiêu Hào liên lạc với đô vệ Cao, bây giờ không biết Tiêu Hào đang ở đầu, không thể liên lạc được."
Lưu Ngọc Lan lau nước mắt: “Không có Tiêu Hào thì hai cha con đi đi, đô vệ Cao rất coi trọng cha con, mẹ tin chỉ cần đô vệ Cao ra mặt chắc chắn chuyện này có thể giải quyết
Sau khi ba người bàn bạc xong, quyết định ngày mai sẽ đến trang viên Cao gia. Tình hình trước mắt chỉ có thể xin đô vệ Cao ra tay.
Sáng hôm sau, hai cha con Liễu Kiến Quốc chuẩn bị một phần quà long trọng, Liễu Nguyệt Hân biết Đại đô đốc Cao trúng độc, coi đây là lý do đến thăm.
Nhưng vừa mới đi đến cửa trang viên Cao gia, bọn họ đã thấy mấy người mặc đồ tang trắng đi ra.
Trang viên Cao gia đang làm tang lễ.
Trong lòng Liễu Nguyệt Hân cảm thấy bất an, lúc trước Tiêu Hào từng nói, Đại đô đốc Cao trúng độc mà thuốc giải rất khó điều chế. Hai người đi qua hỏi thăm thì hay tin Đại đô đốc Cao qua đời rồi!
Hai người chấn động, đi vào trang viên, rạng sáng nay Đại đô đốc Cao qua đời vì bệnh! Tin tức này như sét đánh giữa trời quang.
Mặt Liễu Nguyệt Hân đầy đau khổ, hôm trước Tiêu Hào đưa cô đến nhà họ Lâm mua thuốc, không phải đã mua được rồi sao? Vì sao Đại đô đốc Cao vẫn xảy ra chuyện?
Chẳng lẽ Tiêu Hào còn chưa mang thuốc giải tới đây, Tiêu Hào cũng đã xảy ra chuyện?
Hai người tìm thấy đô vệ Cao, sau đó ba người đi vào một phòng khách nhỏ nói chuyện. Mặt đô vệ Cao đầy bi thương, tâm trạng vô cùng tệ. “Đô vệ Cao, xin nén bị thương.” Nói qua vài chuyện của Đại đô đốc Cao xong, Liễu Nguyệt Hân nói: “Đô vệ Cao, hôm trước tôi và Tiêu Hào đến Lâm gia mua thuốc cho Đại độ đốc Cao. Hai ngày nay anh có gặp Tiêu Hào không?”
Liễu Nguyệt Hân không nhắc tới chuyện Đại đô đốc
Cao trúng độc. “Không có. Đô vệ Cao nói: “Tiêu Hào có lòng, nhưng lâu rồi tôi không gặp cậu ấy.”
Lòng Liễu Nguyệt Hân trầm xuống. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Liễu Kiến Quốc nói chen vào: “Đô vệ Cao, Đại đô đốc qua đời chúng tôi cũng rất đau buồn, lúc này tới quấy rầy anh cũng rất ngại.
Nhưng công ty Liễu gia xảy ra chuyện lớn, chuyện này... chúng tôi định nhờ đô vệ Cao giúp đỡ.
Sau đó ông kể lại chuyện Liễu Nguyệt Hân và nhà họ Lương ngừng hợp tác.
Đô vệ Cao nghe xong sắc mặt càng khó coi, lắc đầu thở dài: “Thật không dám giấu, thế lực nhà họ Lương thật sự quá lớn, chỉ sợ tôi cũng giúp được gì. Còn nữa, mấy lần trước đều là do cha ra tay, bây giờ... ông đã về cõi tiên, sợ là không giúp được gì rồi, tôi không thể điều động quân đội.
Liễu Kiến Quốc và Liễu Nguyệt Hân ôm hy vọng mà đến, nhà họ Cao là hi vọng cuối và của họ. Bây giờ Cao gia cũng không giúp được, Đại đô đốc Cao mất giống như giậu đổ bìm leo. Không có Cao gia, không còn ai có thể chống lại nhà họ Lương nữa. Hai người tâm như tro tàn.
Sau khi Liễu Kiến Quốc và Liễu Nguyệt Hân vào bái tế
Đại đô đốc Cao xong thì đi về. Đô vệ Cao tự mình đưa hai người ra tới cửa.
Lúc sắp đi, đô vệ Cao nói với Liễu Nguyệt Hân: “Hai người cũng đừng quá sốt ruột, người tốt ắt gặp may mắn. Tôi tin chỉ cần Tiêu Hào trở về là mọi chuyện có thể giải quyết
Quan trọng là Tiêu Hào đang ở đâu chứ?
Lời này của đô vệ Cao có phải là đang ám chỉ điều gì không?
Tin Đại đô đốc Cao qua đời không được công bố chính thức, nhưng rất nhanh đã truyền tới tại Đường Thiên Quân của nhà họ Đường. Nhà họ Đường thông qua con đường riêng, xác định tin rạng sáng hôm nay đại đô đốc
Cao bệnh chết! Sau khi đám người nhà họ Đường, nhà họ
Trương, nhà họ Liễu biết tin thì vô và kích động.
Đại đô đốc Cao vẫn luôn chống lưng cho Tiêu Hào giờ đã chết rồi! Kế hoạch của bọn họ thành công rồi!
Nhưng Đường Thiên Quân lúc nào cũng cẩn thận, trưa hôm đó lấy danh nghĩa bái tế đại đô đốc đích thân đến nhà họ Cao. Đường Thiên Quân nhìn thấy linh vị và di thể của đại đô đốc Cao!
Trên mặt thì đau khổ không thôi nhưng trong lòng thì không ngừng cười lạnh, cuối cùng cũng yên tâm rồi. Đường Thiên Quân ở lại nhà họ Cao đến tận chiều để thể hiện sự “Kính trọng” với đại đô đốc.
Đêm đó, Đường Thiên Quân gọi điện thoại cho Điền
Hậu. “Đại đô đốc Cao chết rồi, chuyện bên anh thế nào?” Điền Hậu nói: “Đường tổng, mọi chuyện đã sắp xếp xong xuôi, chỉ còn đang đợi điện thoại của anh thôi.
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net