Cơ thể linh hoạt có thể gánh chịu được sức mạnh của thế giới vạn vật, tự nhiên cũng có thể đạt được huyết mạch của Thái Hư. Đối với cơ thể linh hoạt của mình, Tiêu Hào cũng chỉ là mới biết cách đây không lâu.
Thế là Tiêu Hào liền nói suy nghĩ của mình ra, muốn giúp Ninh Khinh Vân đột phá.
Ninh Khinh Vân vui mừng nói: “Thật sao? Anh có thể giúp tôi thay đổi thể chất và huyết mạch sao?”
Tiêu Hào trịnh trọng gật đầu khẳng định. Ninh Khinh Vân vô cùng hưng phấn.
Sau đó, hai người cùng ngồi xếp bằng, bàn tay dán . chặt vào một chỗ, bốn mắt nhìn nhau. Ninh Khinh Vân nhìn Tiêu Hào, ánh mắt đều là sự tán thưởng và yêu thích.
Ninh Khinh Vân thả lỏng cả người, mở rộng cơ thể và linh hồn, mặc cho Tiêu Hào thay đổi.
Tiêu Hào là người mà Ninh Khinh Vân tin tưởng nhất. Chỉ có ở trước mặt Tiêu Hào, Ninh Khinh Vân mới có thể hoàn toàn thả lỏng, không cần phải lo lắng.
Tiêu Hào bắt đầu vận công, khí tức bắt đầu đi vào trong cơ thể của Ninh Khinh Vân. Sau đó, nó chậm rãi thay đổi huyết mạch và thể chất của Ninh Khinh Vân.
Sức mạnh ban đầu của Tiêu Hào là ma khí Hắc Ám, và
Ninh Khinh Vân chính là sư phụ đời thứ nhất của Tiêu Hào. Thánh Y cũng là sư phụ của Tiêu Hào, nhưng vẫn còn may là cả hai không có xung đột với nhau.
Ninh Khinh Vân dạy cho Tiêu Hào cách tu luyện pháp môn, còn Thánh Y thì dạy cho Tiêu Hào y thuật.
Sức mạnh của Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân đều là ma khí Hắc Ám, nên rất nhanh, hai người đã tương thông với nhau. Hơn nữa, tâm thân của hai người cũng tương thông với nhau. Loại cảm giác này vô cùng kỳ diệu.
Tiêu Hào có thể cảm nhận được suy nghĩ của Ninh Khinh Vân, mà Ninh Khinh Vân cũng có thể cảm nhận được suy nghĩ của Tiêu Hào.
Dù hai người có đang suy nghĩ cái gì đi chăng nữa thì cái đó cũng sẽ đều xuất hiện ở trong trí nhớ của đối phương.
Điều này có thể nói là rất tốt đối với việc thay đổi huyết mạch và thể chất, nếu có bất kỳ vấn đề gì xảy ra thì Tiêu Hào cũng có thể kịp thời phát hiện và ứng phó.
Việc thay đổi huyết mạch và thể chất này vốn là một việc làm rất nguy hiểm!
Đột nhiên, suy nghĩ của Ninh Khinh Vân xuất hiện một chút khác thường.
Tiêu Hào phát hiện ra Ninh Khinh Vân đang lẳng lặng nhìn mình, mà trong ánh mắt đó có một tia mê luyến
Thật ra thì Tiêu Hào đã sớm đoán được chuyện này. Từ biểu hiện của Ninh Khinh Vân, anh có thể nhìn ra được tình cảm của cô ta.
Nhưng Tiêu Hào không dám tiếp nhận tình cảm đó. Sau khi biết được cảm giác của Ninh Khinh Vân, Tiêu
Hào vẫn luôn giật mình không thôi.
Tiêu Hào nhớ lại, lần đầu tiên gặp Ninh Khinh Vân, anh đã cảm thấy kinh ngạc trước vẻ đẹp của cô ta.
Ninh Khinh Vân đối xử với Tiêu Hào rất tốt, dạy cho anh cách tu luyện, giúp cho anh trưởng thành.
Kỳ thật thì Tiêu Hào cũng rất thích Ninh Khinh Vân.
Nhưng Tiêu Hào hiểu rõ, sâu trong lòng của anh, ở nơi đó chỉ có thể chứa được một người, đó chính là Liễu Nguyệt Hân!
Không có khả năng anh sẽ yêu thêm một người nữa!
Mà người này lại là sư phụ của mình! Tiêu Hào ngay lập tức vứt bỏ tạp niệm, chuyên tâm cải tạo cho Ninh Khinh Vân
Ninh Khinh Vân có thể cảm nhận được suy nghĩ của Tiêu Hào, trên mặt xuất hiện một tia bất đắc dĩ. Hai người tâm thần tương thông, có thể trao đổi suy nghĩ.
Ninh Khinh Vân nói: “Tiêu Hào! Không cần phải suy nghĩ nhiều. “Trên thế giới này, đàn ông vẫn còn nhiều, tôi chỉ là ưa thích anh, và tôi cũng có thể sẽ thích người khác.” “Cho nên, anh không cần phải gánh vác gì cả.” Tiêu Hào tâm loạn như ma, anh không biết phải làm thế nào mới có thể trả lời Ninh Khinh Vân.
Nếu như không có Liễu Nguyệt Hân thì Tiêu Hào chắc chắn sẽ ở bên Ninh Khinh Vân.
Thế nhưng, vận mệnh lại thích trêu người như vậy. Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân là thanh mai trúc mã của nhau.
Trước kia, Liễu Nguyệt Hân chỉ là một người bình thường, còn Tiêu Hào là một bậc Đế Vương. Mặc dù thân phận của hai người khác nhau, nhưng Tiêu Hào vẫn nguyện ý yêu người phụ nữ này!
Mà Liễu Nguyệt Hân cũng đâu có thua kém gì, cô vẫn luôn một lòng với Tiêu Hào. Cô chờ Tiêu Hào sáu năm, mặc kệ mọi người đều nói là Tiêu Hào đã chết rồi, để cô không cần phải chờ đợi nữa, cô vẫn tin tưởng, vẫn tin rằng Tiêu Hào sẽ sớm trở về! Cập nhật nhanh nhất trên ТгцyenАРР.c*ом
Dù là tám năm, mười năm, hay là hai mươi năm đi chăng nữa, thì Liễu Nguyệt Hân cô cũng vẫn sẽ chờ anh.
Cho nên, Tiêu Hào tuyệt đối sẽ không phụ Liễu Nguyệt Hân!
Tiêu Hào ngay lập tức ổn định lại tinh thần, vứt bỏ toàn bộ tình cảm và tạp niệm ra bên ngoài.
Ninh Khinh Vân cũng phối hợp với anh, sức mạnh Hắc Ám của hai người nhanh chóng dung hợp làm một.
Nửa tháng sau, quá trình cải tạo thể chất và huyết mạch của Ninh Khinh Vân cuối cùng cũng hoàn thành!
Cả quá trình cũng không xảy ra sai lầm gì cả! Ninh Khinh Vân cảm thấy vô cùng vui mừng! “Tiêu Hào! Tôi có cảm giác mình muốn đột phá! Lập tức muốn đột phá lên Đế Vương cấp bảy” “Chỗ này có chút không thích hợp để đột phá, chúng ta vẫn nên đi tới đảo Bí Long để bế quan đi
Tiêu Hào cũng rất vui vẻ.
Thế là hai người ngồi lên một con phi thú lớn, bay về phía đảo Bí Long.
Vừa đến đảo Bí Long thì đột nhiên, một cái đầu màu đen dài hơn ba mươi mét bay từ phía trên đảo bay xuống. Bí Long màu đen ở phía xa gào thét lên vài tiếng.
Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân nghe thấy tiếng rống của Bí Long, bị dọa đến toàn thân đều phát run, kém chút nữa là rơi từ trên trời rơi xuống.
Tiêu Hào ngạc nhiên đến nỗi miệng không khép lại được. Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy con Bí Long màu đen này.
Đó không phải là con rắn ở trong hang động Huyền
Âm sao?
Trước kia, ở Đoạn Hồn Nhai, Tiêu Hào đã gặp được một con Bí Long bị phong ấn một ngàn năm. Sau đó, anh đã giao nội đan của con Bí Long này cho linh xà.
Chỉ là không ngờ tới, trong thời gian một năm ngắn ngủi đó, linh xà đã biến thành một con Bí Long như vậy rồi!
Lại còn mọc ra một đôi cánh màu đen to như thế nữa! “Chị Khinh Vân!” “Anh Tiêu Hào!”
Bí Long Hắc Ám mở miệng nói tiếng người, bay tới trước mặt Ninh Khinh Vân và Tiêu Hào.
Phi thú bị dọa đến không còn giữ được cân bằng, gầm lên một tiếng rồi rơi xuống phía dưới.
Dù Ninh Khinh Vân có trấn an thế nào, phi thú cũng đều không bình tĩnh lại.
Ninh Khinh Vân không có cách nào, đành kéo Tiêu
Hào nhảy lên lưng của Bí Long Hắc Ám.
Ninh Khinh Vân vỗ vỗ vào trán của Bí Long, tức giận mắng: “Em nhìn một chút đi, xem mình đã dọa phi thủ thành dạng gì rồi?" “Em không thể báo trước một tiếng hay sao?” “Chị bảo em tu luyện ở đảo Bí Long, ai bảo em chạy ra ngoài như thế này?