Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 783: Câm miệng lại cho tôi

Quản gia dẫn Tiêu Hào đi đến một phòng khách được trang trí khá đơn giản.

Tất cả nội thất bên trong phòng khách đều được làm bằng gỗ lim. Nhìn trông rất bình thường nhưng có giá trị rất lớn.

Có một vài bức tranh treo trên tường, tất cả đều là tác phẩm của những bậc thầy nổi tiếng.

Quản gia nói: “Các hạ, giữa chúng ta tồn tại một số hiểu lầm nên mới xảy ra chuyện ngày hôm nay. Muốn gặp trưởng lão của tôi vô cùng khó khăn. Vậy nên, việc chuyển lời cho Ngũ Trưởng Lão cũng khá khó khăn. Xin các hạ đợi một chút, bây giờ tôi sẽ đích thân đi gặp Ngũ Trưởng Lão

Tiêu Hào gật đầu, nói: “Làm phiền ông rồi.

Sau khi Quản gia rời đi, có một nữ đệ tử bước vào mang cho Tiêu Hào một tách trà nóng.

Sau đó lại mang cho anh một ít trái cây và điểm tâm. Nhiệt tình tiếp đón Tiêu Hào.

Quản gia thật ra chính là quản gia của trang viên này. Ông ta chỉ là một nhân vật bình thường vậy nên quyền lực cũng không lớn.

Sau khi Quản gia rời khỏi, bốn người đi cùng với ông ta cũng lập tức rời đi. “Quản gia, ông thật sự muốn đi gặp Ngũ Trưởng Lão sao?” “Quản gia, vì loại chuyện này mà ông muốn đi gặp Ngũ Trưởng Lão ư. Ông nghĩ rằng Ngũ Trưởng Lão sẽ đồng ý gặp chúng ta sao? Chúng ta sẽ làm phiền trưởng lão mà thôi.” “Người này kiêu căng ngạo mạn như thế, hại nhiều người của chúng ta bị thương như vậy, sao chúng ta có thể nuốt trôi cục tức này hả? Cho dù muốn đi gặp Võ Trưởng Lão thì cũng phải bắt người này lại trước." “Nơi này là tổng bộ của Nhà họ Thường, người đó dám giảm lên mặt Nhà họ Thường của chúng ta, còn đánh chúng ta tàn nhẫn như vậy. Chẳng lẽ chúng ta lại dễ dàng thỏa hiệp như vậy sao?”

Bốn người này đều không đồng ý với ý kiến của Quản gia. Đặc biệt là người vừa rồi bị Tiêu Hào bẻ gãy cánh tay. Ông ta rất tức giận, muốn lập tức bắt Tiêu Hào lại, sau đó hành hạ và tra tấn anh ta. Quản gia quát lên: “Bốn người các ông câm miệng lại cho tôi. Chuyện này tôi có thể tự giải quyết được." “Chỉ là một nhân vật nhỏ của hoàng thất đến làm loạn mà thôi, sao có thể làm phiền Ngũ trưởng Lão được chứ." “Ngũ trưởng Lão là người làm việc lớn. Ngay cả một việc nhỏ như vậy, chúng ta cũng không xử lý tốt thì Ngũ trưởng Lão sẽ nhìn chúng ta với ánh mắt như thế nào hả? Các lãnh đạo bên trên sẽ đối xử với chúng ta như thế nào há?" “Cho nên chuyện này chúng ta nhất định phải tự xử lý, bắt người đó lại, tra hỏi kỹ càng, sau đó mới báo cáo sự việc lên cấp trên. “Thực lực của người này vô cùng mạnh. Hiện tại, chúng ta không đối phó nổi. Chúng ta chỉ có thể điều động quân đội của Chấp Pháp Đường đến giúp đỡ.

Tổng bộ của Nhà họ Thường có Ngũ Đại Đường.

Thực lực Chấp Pháp Đường là mạnh nhất, bọn họ chuyên xử lý các vấn đề khó giải quyết. Ví dụ: Nếu như có một người tới phá rối nhưng bọn họ không giải quyết được, thì Chấp Pháp Đường sẽ ra mặt giải quyết giúp bọn họ.

Ngay sau đó, Quản gia đi sâu vào trong trang viên. Năm sáu phút sau, ông ta đi đến trước mặt một tòa nhà năm tầng.

Ba chữ Chấp Pháp Đường được viết nắn nót giống như rồng bay phượng múa bên cạnh cửa phòng khách.

Quản gia trực tiếp đi tìm Đường Chủ của Chấp Pháp

Đường, báo cáo với ông ta chuyện vừa mới xảy ra.

Sau khi hội cao tầng của Chấp Pháp Đường biết chuyện, rất tức giận: “Đã nhiều năm rồi, tôi chưa từng thấy có người nào dám đến tổng bộ của Nhà họ Thường gây rối

Bình thường đều là bên ngoài xảy ra một số việc lớn hoặc là chi nhánh có người tới gây sự thì người của Chấp Pháp Đường sẽ phải người qua giải quyết. Nhưng tình huống lần này thì lại khác.

Vậy nên Đường Chủ của Chấp Pháp Đường đích thân thống lĩnh tám vị cường giả, đi về phía Tiêu Hào đang nghỉ ngơi.

Bây giờ, người này đang ở trong tổng bộ của Nhà họ Thường. Vậy thì chúng ta hãy bắt rùa ở trong chậu. Tổng bộ của Nhà họ Thường có tổng cộng năm vị Đường chủ, đều là cảnh giới lĩnh lực cấp năm. Tám vị cường giả mà ông ta dẫn tới cũng là cảnh giới lĩnh vực cấp bốn.

Lúc này, Tiêu Hào đang ăn bánh uống trà ở trong phòng khách.

Không thể không nói, trà của Nhà họ Thường đúng là cực phẩm.

Hương vị rất đậm đà.

Tiêu Hào rất thích hương vị này. Tiêu Hào thầm nghĩ sau khi rời khỏi Ma Đô này, anh sẽ lấy lá trà của Ma Đô mang đi luôn. Vì lá trà của Ma Đô và lá trà của Kỳ Hạ không giống nhau.

Đây là cực phẩm rất khó tìm thấy nha!

Tiêu Hào đang nhâm nhi tách trà, đột nhiên cảm giác xung quanh tràn đầy sát ý, một cỗ sát ý rất mạnh xuyên qua cửa sổ thổi về phía Tiêu Hào.

Cửa lớn phòng khách bắt đầu động đậy, ngay cả dưới mặt đất cũng hơi rung lắc, một cỗ sức mạnh lĩnh vực rất mạnh đã bắt đầu bao phủ Tiêu Hào!

Cảm nhận đầu tiên của Tiêu Hào, đây là sức mạnh Lĩnh Vực cấp năm. Đồng thời cũng cảm nhận được sức mạnh lĩnh vực ở khắp nơi đang trợ giúp cho sức mạnh cấp năm này. “Chết tiệt!” Tiêu Hào mắng một tiếng. Tiêu Hào cho rằng Quản gia sẽ chuyển lời đến Ngũ Trưởng Lão. Không ngờ lần này ông ta lại dẫn người đến đối phó với mình.

Tiêu Hào từ từ đứng dậy, hét lớn với người ở bên ngoài: “Các ông cho rằng sức mạnh lĩnh vực cấp năm có thể áp chế được tôi sao? Nghĩ rằng nó có thể đối phó tôi đúng không?"

Tay phải của Tiêu Hào nhẹ nhàng đánh ra một quyền vào khoảng không trước mặt.

Một tiếng “ầm” vang lên. Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.net* để ủng hộ team nha !!!

Ngay lập tức, cửa lớn phòng khách vỡ vụn. lĩnh vực của chín người bên ngoài cũng bị đánh tan.

Đường Chủ lùi về sau ba bước, tám người đứng phía sau nhanh chóng đỡ lấy ông ta, sau đó phun ra một ngụm máu. Đường Chủ cực kỳ hoảng sợ. Chín người bọn họ liên thủ lại, tập kích kẻ địch ở bên trong. Không nghĩ tới đối phương dùng một chiêu liền có thể đánh tan lĩnh vực của tất cả bọn họ.

Rốt cuộc thực lực của đối phương mạnh đến đâu? Chẳng lẽ là lĩnh vực cấp cao nhất sao?

Cường giả lợi hại như vậy, tại sao không lại không có tín vật, cũng không không có công văn nào được gửi tới Nhà họ Thường?

Ngay lập tức, Tiêu Hào lắc người một cái, đã đứng trước mặt của chín người. Trên người Tiêu Hào xuất hiện sát ý thổi qua chín người đó.

Tiêu Hào nói: “Tôi đã nói rất rõ ràng rồi. Khi tôi vừa tới Nhà họ Thường đã nói rất rõ rồi. Tôi muốn các ông chuyển lời cho Ngũ Trưởng Lão nhưng các ông lại không nghe.” “Chuyển một câu nói khó đến thế sao? Bây giờ tôi không cần các ông chuyển lời nữa. Nói cho tôi biết, Ngũ Trưởng Lão đang ở đâu, tôi sẽ tự đi tìm ông ta.”

Đường Chủ hét lớn: "Rốt cuộc các hạ là ai?"

Tiêu Hào tát ông ta một cái.

Một sức mạnh vô hình trực tiếp đánh Đường Chủ bay ra ngoài năm mét. Ông ta cảm giác sức mạnh toàn thân đều bị đánh tan.

Tất cả sự kiên nhẫn của Tiêu Hào đều bị những tên khốn này làm mất hết rồi, nói: “Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi. Tôi là người của Hoàng Thất Ma Đô. Tại của các người điếc hết rồi hả? Mau nói cho tôi biết, Ngũ Trưởng Lão đang ở đâu. Nếu các người không nói, bây giờ tôi sẽ bắt đầu giết người."

Đường chủ và tám người sau lưng ông ta vô cùng hoảng sợ.

Đường Chủ Chấp Pháp Đường của Nhà họ Thường cao cao tại thượng như thế. Bình thường ông đi đến Hoàng Thất Ma Đô, các thành viên Hoàng Thất đều nể ông ta ba phần, vô cùng nhiệt tình với ông ta.

Lúc này, Đường chủ bị một cái tát đánh bay ra ngoài. Hơn nữa đối phương còn tuyên bố muốn giết người.

Đúng là quá ngông cuồng, quá láo xược, rất không coi ai ra gì. Nhưng thực lực của đối phương đang tập trung ở đây.

Đường Chủ cũng không muốn đối địch với đối phương, nói: "Các hạ, Nhà họ Thường của chúng tôi có năm thánh địa tu luyện lớn. Lần lượt là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ" “Năm vị trưởng lão của Nhà họ Thường đang ở tại năm thánh địa này. Bọn họ đang ở trong năm ngọn núi khác nhau phía sau trang viên của Nhà họ Thường” “Ngũ Trưởng Lão đang ở thánh địa thứ năm. Từ cửa sau của trang viên, đi thẳng tới sẽ thấy năm con đường nhỏ. Cứ đi theo con đường thứ năm thì sẽ tìm được thánh địa mà Ngũ Trưởng Lão đang ở.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK