Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh


tamlinh247.net tran*g web cập nhật nhanh nhất


Sáng sớm ngày hôm sau, đạo trưởng Nguyên đã chuẩn bị một bữa sáng thịnh soạn cho mọi người. Sau bữa ăn, mọi người thu dọn đồ đạc và rời khỏi biệt thự.

Cổng biệt thự vô cùng nhộn nhịp huyên náo, mười mấy chiếc xe hơi hạng sang đang đậu ở đó và có rất nhiều lính đánh thuế tới đây.

Nhiều người thuộc thế hệ thứ hai giàu có mặc những nhãn hiệu nổi tiếng đã tụ tập cùng nhau. Một số cầm những bó hoa trên tay, một số thì cầm những món quà tinh tế.

Tiêu Hào và những người khác vừa bước ra khỏi biệt thự thì tất cả những thế hệ thứ hai giàu có này liền vây quanh họ. “Cô Lãnh Quế Anh.” “Cô Lãnh Quế Anh, cô thật đẹp “Cuối cùng tôi cũng nhìn thấy cô rồi, cô Lãnh Quế

Anh.”

Những thế hệ thứ hai giàu có đó tập trung xungquanh Lãnh Quế Anh và tỏ ra ưu ái với cô ta. Một số người thì gửi những món quà đắt tiền, một số thì mời Lãnh Quế Anh đi trên chiếc xe thể thao của họ.

Mỗi người đều ra vẻ xum xoe nịnh bợ, thể hiện sự ngưỡng mộ và yêu mến đối với Lãnh Quế Anh.

Có vẻ Lãnh Quế Anh rất thích cảm giác này, cô ta biết các thế hệ thứ hai giàu có này muốn ve vãn cô ta nhưng cảm giác được nhiều người vây quanh như vậy thật khiến người ta thấy rất thoải mái.

Cô ta trò chuyện một cách tùy ý với những thế hệ thứ hai giàu có này và đáp lại mọi người một cách dịu dàng thùy mị khiến những thế hệ thứ hai giàu có này ngày càng trở nên nhiệt tình hơn.

Thậm chí cô ta còn kết bạn Wechat với một vài người.

Tiêu Hào nhíu mày.

Nhà họ Lãnh là dòng họ nổi tiếng nhất ở Kim Cường, tại sao Lãnh Quế Anh lại khiến cho người ta cảm thấy cô ta là người hời hợt và phù phiếm như vậy chú?

Những thế hệ thứ hai giàu có này đến từ đâu vậy?

Tiêu Hào thản nhiên hỏi Bạch Ái Linh: “Những người này là ai vậy?”

Bạch Ái Linh nói: “Chẳng lẽ anh không biết Lãnh Quế Anh là ca sĩ nổi tiếng sao?” “Không cần biết cô ta đi đâu, chỉ cần tung tích của cô ta bị lộ thì sẽ có rất nhiều đám ăn không ngồi rồi sẽ bu vào cô ta như ruồi bu vậy đó.

Đúng là Tiêu Hào không biết điều này.Tiêu Hào cũng hay nghe các bài hát, nhưng những bài hát mà anh nghe đều là nhạc nhẹ hay nhạc cổ điển. Và những ca sĩ mà anh yêu thích đều là những ca sĩ có thực lực kinh điển.

Đạo trưởng Nguyên nói: “Nhà họ Lãnh làm giàu trong ngành giải trí, họ có lộ trình phát triển riêng và ngành giải trí là trụ cột. Ngoài ra họ cũng đã đầu tư vào nhiều lĩnh vực kinh doanh khác.” “Những đứa con quan trọng của nhà họ Lãnh đều sẽ trở thành diễn viên và ca sĩ nổi tiếng.

Nhà họ Lãnh có thể lực mạnh mẽ, ngay cả khi con cái của nhà họ Lãnh không có tố chất rõ ràng thì chỉ cần họ có nhiều tiền để bồi dưỡng là họ có thể được đóng gói như những ngôi sao

Bạch Ái Linh nói: “Thực ra ngành giải trí của nhà họ Lãnh chỉ là một công việc kinh doanh ở bề ngoài thôi, chủ yếu nhà họ Lãnh tham gia vào việc kinh doanh linh thạch trong thế giới võ sĩ “Trong các cuộc mua bán linh thạch, có rất nhiều hoạt động đáng xấu hổ. Khối lượng giao dịch rất lớn và thường xuyên xảy ra các vụ giết người cướp của. “Rất nhiều tài sản ô uế không biết là bao nhiêu, nhưng thông qua một số mánh khỏe của ngành công nghiệp giải trí mà chúng đã trở nên sạch sẽ rối.” Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải T*ruyện88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truyện88.*vip để ủng hộ bên mình nhé !

Tiêu Hào hiểu rõ dòng họ Lãnh là dòng họ lớn mạnh nhất ở Kim Cường và tất nhiên họ sẽ không phải kinh doanh trong ngành giải trí.

Dòng tiền lưu động trong ngành giải trí là rất lớn và rất thuận tiện để sử dụng nó để làm một số việc.Tiêu Hào lại hỏi: "Cường giả nhà họ Lãnh nhiều như mây, muốn đối phó chuyện hang động Huyền Âm có thể để người khác tới. Tại sao Lãnh Quế Anh lại xuất đầu lộ diện làm gì?”

Bạch Ái Linh nói: “Tôi nghe nói rằng Lãnh Quế Anh đã tu luyện một kỹ thuật làm đẹp đòi hỏi phải có viên Âm Linh Thạch tốt nhất. Viên Âm Linh Thạch trên thế giới không còn có thể đáp ứng được yêu cầu của cô ta nữa.” “Chuyện này cũng không phải chuyện của dòng họ nên Lãnh Quế Anh đã tự mình đưa người tới đây.”

Tiêu Hào nhìn về phía đám người bên phía LãnhNguyệt, còn có mấy người Cường giả Huyền Thông.

Cảnh tượng này hiển nhiên là do ai đó sắp đặt, nếu Lãnh Quế Anh không muốn tiết lộ tung tích thì thế hệ thứ hai giàu có sẽ không đuổi theo tới đây.

Mọi người đều đang chờ Lãnh Quế Anh.

Lúc này, một vài lính đánh thuê đã giải tán thế hệ thứ hai giàu có bên cạnh Lãnh Quế Anh và chỉ để lại một người thanh niên cao lớn đẹp trai với khuôn mặt con lại đứng bên cạnh Lãnh Quế Anh.

Ba người Lãnh Quế Anh, người thanh niên và Bàng đại sư đi về phía đám người Tiêu Hào. Theo sau họ là bốn người lính đánh thuê.

Người thanh niên bình tĩnh liếc qua mọi người và nói: “Mọi người, tôi là con trai của chủ tịch thành phố Thanh Hà, Thạch Đức Quy.” “Tôi nghe nói mọi người muốn đi tới hang độngHuyền Âm để tiêu diệt quái vật sát hại người dân, vậy hãy tính cả tôi luôn.”

Mặc dù thành phố Thanh Hà không lớn, nhưng thành phố này có nhiều núi và có nhiều môn phái võ thuật. Có thể làm chủ tịch của thành phố Thanh Hà thì phải có thể lực rất lớn, thậm chí chủ tịch thành phố còn nằm trong số mười võ sĩ giỏi nhất của thành phố Thanh Hà.

Sắc mặt của Bạch Ái Linh cực kỳ khó coi, bởi vì họ đã thỏa thuận từ trước rằng đạo trưởng Nguyên chỉ mời người của dòng họ Lãnh và dòng họ Bạch đến xử lý chuyện này thôi.

Bây giờ, lại chen ngang một Thạch Đức Quy muốn tham gia cùng mọi người.

Lãnh Quế Anh tiến lên một bước, nói với đạo trưởng Nguyên: “Đạo trưởng Nguyên, thêm một người có thêm sức mạnh. Nếu cậu Thạch đã muốn đóng góp một phần sức lực thì đạo trưởng Nguyên sẽ không từ chối chứ?” Ủng hộ team chúng mình bằ*ng cách theo dõi truyện tại tamlinh247.net

Rõ ràng là đã có sự giao dịch giữa Lãnh Quế Anh và Thạch Đức Quy.

Bạch Ái Linh nói: “Cậu Thạch à, tôi là Bạch Ái

Linh đến từ gia đình họ Bạch ở Bình Châu. Chúng tôi không muốn bất kỳ ai khác tham gia vào chuyện này. Mong cậu Thạch hãy tha thứ cho tôi.” Thạch Đức Quy cười cười, nói: “Tôi đã biết thỏa thuận của mấy người rồi, mấy người đều dựa vào năng lực của bản thân phải không?” “Đến lúc đó, bất kể là gặp phải nguy hiểm gì tronghang động Huyền Âm thì tất cả mọi người sẽ dùng thực lực mà nói chuyện.” “Quan trọng hơn... Tôi là bạn của cô Lãnh Quế Anh, tôi đến đây để giúp cô Lãnh Quế Anh chứ không phải để chia sẻ miếng bánh với cả hai bên đâu.” “Tôi đến vì người tôi thích chứ không phải vì bảo vật mà đến. “Bốn người phía sau tôi đều là những người tôi mời. Nhất định lúc đó tôi sẽ có thể giúp đỡ mọi người rất nhiều.”

Bốn người được Thạch Đức Quy mời trông giống như lính đánh thuê, nhưng họ không thể thoát khỏi ánh mắt của Tiêu Hào.

Chắc chắn bốn người này không phải là lính đánh thuê.

Cả bốn người bọn họ đều là Huyền Thông Cảnh. Trong hoàn cảnh bình thường, Huyền Thông Cảnh trên các lục địa không cần phải làm lính đánh thuê gì cả.

Trừ khi họ là một người thích mạo hiểm Tiên Thiên thì họ sẽ là một lính đánh thuê.

Khí tức của bốn người đều được ẩn giấu rất tốt, những người khác hoàn toàn không nhìn ra được tu vi của họ.

Đạo trưởng Nguyên ở trong tình thể tiến thoái lưỡng nan, Thạch Đức Quy là con trai của chủ tịch thành phố nên đạo trưởng Nguyên không nỡ làm mất lòng anh ta.

Đạo trưởng Nguyên nói: “Cậu Thạch muốn gianhập đội ngũ của chúng tôi là niềm vinh dự của chúng tôi.” “Tuy nhiên, chúng tôi đã có một thỏa thuận từ trước. Nếu cô Bạch đồng ý thì tôi sẽ không có vấn đề gì cả.”

Bạch Ái Linh biết rằng Thạch Đức Quy không dễ chịu và tốt bụng gì. Cô ta biết rằng những người này ở đây để đối phó với những người khác.

Tiêu Hào cũng có thể nhìn thấy điều đó.

Bạch Ái Linh nhìn chằm chằm Thạch Đức Quy “Nếu tôi từ chối thì sao?”

Thạch Đức Quy cười nói: "Cô Bạch, nếu cô không đồng ý thì với tư cách của tôi, tôi hoàn toàn có thể đuổi cô ra khỏi thành phố này. “Đương nhiên tôi cũng không muốn thô bạo với người xinh đẹp như vậy, cho nên cô Bạch hãy suy nghĩ cho kỹ đi.” Sắc mặt của Bạch Ái Linh lạnh như sương giá, đây rõ ràng là dọa người mà. Bạch Ái Linh nhìn Thạch Đức Quy một cách dữ tợn, cô ta không cần phải nhiều lời mà đứng sang một bên.

Đạo trưởng Nguyên nói: “Nếu mọi người không có vấn đề gì nữa thì chúng ta xuất phát thôi.”

Ba nhóm người lái bốn chiếc xe về phía trước và hai tiếng đồng hồ sau thì họ tới bên ngoài đỉnh núi

Bàn Long.

Trên đỉnh núi có một số bãi đậu xe rất lớn, các khách sạn lưu trú, nhiều quán ăn nhanh và các cửa

Cập nhật nhanh nhất trên Truyệ*n88.vip
uploads

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK