Chương 201: Tôi phải giết anh
"Không cần lo lắng quá." Người trung niên nhớ tới gì đó, nói: “Bất cứ lực lượng của bùa hộ mệnh đều ẩn giấu bên trong bùa, chỉ cần lực lượng dùng hết, bùa hộ mệnh sẽ mất đi tác dụng sẽ tác dụng bảo vệ. Giang Yến Thanh vẫn luôn trôi trong sông, lực lượng của bùa hộ mệnh không ngừng được sử dụng, sẽ có lúc dùng hết. “Nước ở đây rất yên ả, cũng không sợ cô ta trôi xa. Chúng ta ngồi đây đợi là được.
Cách nghĩ của hai người không sai, cách nói cũng không sai.
Lực công kích của bùa hộ mệnh rất mạnh, nhưng lực phòng ngự lại rất yếu. Lực lượng bảo vệ Giang Yến Thanh mất đi vô cùng nhanh, chỉ có thể duy trì được vài phút. “Cậu nhìn kìa, cậu Long, nhìn kìa, Giang Yến Thanh bắt đầu chìm xuống rồi, cô ta đang thổi bong bóng!”
Giang Yến Thanh vẫn không thể động đậy, quả thực cô ấy đang chìm xuống, bùa hộ mệnh mất đi lực lượng. Cô ấy nín thở nhưng đã không nín được nữa, uống vào một ngụm nước.
Lẽ nào cô ấy sắp bị chết đuối ư... Cô ấy không muốn chết ở đây, không muốn
Anh Bí Ngô, anh sẽ đến cứu em chứ?...
Cậu Long thấy Giang Yến Thanh đã chìm vào trong nước, nói: “Tôi hiểu rồi, tiện nhân này đang lừa chúng ta. Bùa hộ mệnh chỉ có thể sử dụng ba lần. Hiện giờ đã qua ba lần, bùa hộ mệnh không có lực lượng để bảo vệ cô ta nữa!"
Cậu Long rất muốn nhảy vào trong nước ôm Giang Yến Thanh lên, thực hiện suy nghĩ tà ác của anh ta lần nữa, nhưng anh ta đã bỏ qua suy nghĩ này. Hiện giờ anh ta chỉ muốn Giang Yến Thanh chết, kết thúc chuyện này rồi trở về nhận công.
Hai người nhìn chằm chằm vào người Giang Yến Thanh. Bọn họ nhìn thấy cô ấy đã hoàn toàn bị chìm vào trong nước. Cậu Long cười to: "Ha ha, cuối cùng cũng giết được tiện nhân này rồi!”
Người trung niên cũng thở phào nhẹ nhõm: “Đợi cô ta chết rồi, chúng ta lại vớt cô ta lên, lấy bùa hộ mệnh trên người cô ta đưa cho Châu lão đại" “Không sai.” Cậu Long cười tà ác nói: “Tôi sẽ tự mình băm thi thể cô ta thành vạn mảnh, để cô ta biến mất trong con sông này!”
Ngay trong lúc hai người đang vui sướng, một chiếc BMW màu đỏ nhanh chóng lao vụt đến bên này. Chiếc BMW dừng lại bên bờ sông, một bóng dáng từ trong xe xông ra nhảy vào trong sông, tốc độ vô cùng nhanh, động tác lưu loát. Từ khi chiếc xe chạy đến bên sông cho đến khi bóng đen nhảy xuống sông chỉ mất ba giây!
Cậu Long và người trung niên kinh hãi. Bọn họ vẫn chưa kịp phản ứng lại thì Tiêu Hào đã ôm Giang Yến Thanh vọt lên mặt nước.
Cả người anh nhảy một cái giống như bay lên, nhảy xa mười mấy mét đến trước chiếc BMW. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Tiêu Hào đặt Giang Yến Thanh xuống mui xe. Liễu Nguyệt Hân xuống xe, sốt ruột nhìn Giang Yến Thanh đang hôn mê. “Không cần lo lắng. Tay phải Tiêu Hào ấn lên bạch môn của Giang Yến Thanh, một lực lượng thần bí tiến vào trong cơ thể cô ấy.
Khụ khụ!
Giang Yến Thanh ho khan kịch liệt, nôn nước ra ngoài. Sức lực cả người cô ấy cũng bắt đầu hồi phục, mơ màng mở mắt ra, nhìn thấy một gương mặt quen thuộc ngay trước mặt: “Anh Bí Ngô... “Nguyệt Hân, chăm sóc cho Yến Thanh.” Tiêu Hào giao Giang Yến Thanh cho Liễu Nguyệt Hân.
Khoảnh khắc khi Giang Yến Thanh nhìn thấy Liễu Nguyệt Hân, trong mắt cô ấy mang theo cảm xúc rất phức tạp. Cô ấy không ngờ Liễu Nguyệt Hân sẽ xuất hiện ở đây.
Giang Yến Thanh lớn lên ở nhà họ Tiêu, vẫn luôn thích Tiêu Hào. Khi cô ấy biết Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân ở bên nhau, căn bản cô ấy không thể chấp nhận được.
Sáu năm trước, khi đó cô ấy còn nhỏ, mà mối tình đầu của cô gái nhỏ vô cùng tùy hứng. Sau khi Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân kết hôn, Giang Yến Thanh cảm thấy hai người bỏ rơi cô ấy, thế là cô ấy bỏ nhà đi, không có tin tức gì nữa. Giang Đinh tạm thời bỏ chuyện của nhà họ Tiêu xuống, đi khắp nơi tìm con gái.
Cũng vì Giang Yến Thanh rời nhà đi, bố con họ mới trốn thoát được vụ án thảm diệt môn của nhà họ Tiêu. Cô ấy và Liễu Nguyệt Hân đã từng là chị em, là bạn thân nhất... Sau này, cô ấy hận Liễu Nguyệt Hàn.
Dần dần, cô ấy trưởng thành, cũng hiểu được tình cảm Tiêu Hào đối với mình, đó là tình cảm anh trai đối với em gái. Nhưng, nhiều năm như vậy rồi, trong lòng cô ấy vẫn còn nhớ anh. Sau khi cả nhà anh xảy ra chuyện, cô ấy tin chắc sẽ có một ngày anh trở lại. Chính vì có Tiêu Hào, nên cô ấy từ chối tất cả người theo đuổi mình. “Chị Nguyệt Hân!” Giang Yến Thanh suy yếu gọi một tiếng.
Sáu năm rồi... Liễu Nguyệt Hân đã tìm Giang Yến Thanh mấy lần nhưng lần nào cô ấy cũng từ chối gặp mặt cô.
Sáu năm trước, cô ấy náo loạn hôn lễ của Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân, cô ấy không có mặt mũi gặp Liễu Nguyệt Hân. Hơn nữa, nhà họ Giang mất tất cả, cô ấy không cần sự bố thí của Liễu Nguyệt Hân. Càng quan trọng hơn là, cô ấy và Liễu Nguyệt Hân đều thích một người đàn ông, đây mới là nguyên nhân chủ yếu nhất mà Giang Yến Thanh không muốn gặp Liễu Nguyệt Hân. “Đừng nói chuyện, cứ nghỉ ngơi đi.” Liễu Nguyệt Hân đưa tay mềm mại ra đỡ lấy Giang Yến Thanh. Cô đỡ cô ấy đi đến chỗ ngồi phía sau, nắm lấy tay cô ấy, vẻ mặt dịu dàng nói: “Đừng sợ, chị và Tiêu Hào sẽ bảo vê em." Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Câu nói này rất quen thuộc. Lúc còn nhỏ, Giang Yến Thanh bị bắt nạt, Tiêu Hào luôn cùng Liễu Nguyệt Hàn xuất hiện trước mặt cô ấy, nói với cô ấy rằng anh chị sẽ bảo vệ em.
Bất cứ lúc nào, Giang Yến Thanh cũng là em gái nhỏ Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân yêu thương. Từ nhỏ đến lớn, hai người vẫn luôn yêu thương, bảo vệ cô ấy. Giang Yến Thanh nhớ lại rất nhiều chuyện. Những chuyện này đều là hồi ức ba người họ bên nhau. “Chị Nguyệt Hân...
Giang Yến Thanh đột nhiên ôm lấy Liễu Nguyệt Hân, mặt cô ấy toàn nước mắt, vô cùng uất ức bật khóc. “Cậu Long, chúng ta lại gặp mặt rồi.” Hai tay Tiêu Hào nắm chặt, giống như một con sư tử đang tức giận, bước từng bước lại gần cậu Long.
Cậu Long vô cùng hoảng sợ, anh ta không hiểu vì sao Tiêu Hào lại xuất hiện ở đây? Kế hoạch lần này là đưa Giang Yến Thanh đến đây, bất cứ ai cũng không lần theo dấu vết được. Nhưng Tiêu Hào lại xuất hiện rồi! “Mau, mau giết Tiêu Hào!” Cậu Long hét lên với người trung niên: “Giết Tiêu Hào đi!”
Người trung niên đề phòng, còn chưa ra tay thì một cỗ sát khí mạnh mẽ đã xông đến trước mặt ông ta. Sát khí của Tiêu Hào trực tiếp khóa chặt lấy người trung niên. Cỗ sát khí mạnh mẽ hướng đến ông ta.
Người trung niên cả kinh, một hơi thở chết chóc bao phủ lấy ông ta, lực lượng cả người ông ta đều không sử dụng được một chút nào. Cơ thể ông ta cứng đờ, căn bản không thể cử động được
Người trước mắt là tồn tại mà ông ta không có cách nào chống lại!
Âm!
Người trung niên chỉ đối mắt với Tiêu Hào một cái liền bay ra ngoài, đầu ở trên cổ quay ba trăm sáu mươi độ. Ông ta ngã rạp xuống đất, dứt hơi mà chết.
Người trung niên bị giết trong vài giây.
Mà cậu Long nhìn thấy Tiêu Hào chỉ nhìn người trung niên kia một cái thì ông ta liền bay ra ngoài, chết! Đây vẫn là lực lượng của con người ư? Tiêu Hào bước từng bước lại gần cầu Long, lấy anh làm trung tâm, đá sỏi, có cây trong phạm vi năm, sáu mét xung quanh toàn bộ đều âm âm tan thành bột phần.
Cậu Long hoàn toàn bị dọa cho ngốc luôn. Đây rất cuộc là lực lượng gì? Rốt cuộc Tiêu Hào mạnh bao nhiêu? Ảnh mặt Tiêu Hào vô cùng lạnh lẽo dừng trên người cậu Long. "Cậu Long, lần đầu tiên anh hạ độc tôi ở hộp đêm, tôi đã tha cho anh. Lần thứ hai anh bày mưu để Châu Thiên Bắc đối phó tôi, tôi vẫn bỏ qua cho anh. Lần này là lần thứ ba rồi. Anh hại Giang Yến Thanh, hại một trong những người tôi quan tâm nhất. Hôm nay tôi phải giết anh!”
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!