Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh


Cập nhật chương mới nhất* tại tamlinh247.net

“Chỉ có một chút bản lĩnh mà tính cách lại cao ngạo như vậy." Lãnh Quế Anh nhìn Bàng đại sư muốn đi thì đột nhiên tay phải của cô ta giơ lên, một luồng khí vô hình bắn về phía Bàng đại sư.

Ngay lập tức luồng khí đó bao trùm Bàng đại sư.

Đột nhiên Bàng đại sư không thể động đậy, toàn bộ cơ thể của ông ta như bị một sức mạnh bí ẩn trói lại khiến ông ta hoàn toàn không thể cử động được mà nói cũng không nên lời.

Toàn thân ông ta giống như một bức tượng điêu khắc vậy.

Bàng đại sư không thể thi triển nổi bất cứ sức mạnh nào trong thân thể của ông ta cả.

Lãnh Quế Anh đổi một cái chén khác, cô ta rót một chén trà rồi nhẹ nhàng nâng chén lên uống một hớp trong miệng. Sau đó cô ta từ từ rời khỏi chỗ ngồi, đi tới trước mặt Bàng đại sư.

Lúc này dường như Lãnh Quế Anh đã hoàn toàn thay đổi thành một người khác. Khí tức trên người cô ta vô cùng mạnh mẽ, giống như một ngọn núi lớn đè lên thân thể của Bàng đại sư.Ánh mắt của cô ta sâu thẳm như là không đáy, như là có thể nuốt chửng mọi thứ trước mặt.

Đây chắc chắn không phải là ánh mắt của một người ở độ tuổi đôi mươi. “Nhà họ Lãnh của chúng tôi không nuôi một phế vật. “Đừng tưởng rằng ông là Huyền Thông cấp năm là có thể bất khả chiến bại. “Đừng tưởng rằng tôi gọi ông là đại sư thì ông thật sự là đại sư." "Người nhà họ Lãnh của chúng tôi đều là chủ của ông. Tôi đang dạy ông cách cư xử và cách làm việc. Không những ông không hối cải mà còn làm trái mệnh lệnh của ông chủ à?" “Ông nói ông có đáng chết hay không?”

Dứt lời, Lãnh Quế Anh đá Bàng đại sư một đá.

Bàng đại sư liền bay ra ngoài, đụng phải bức tường bên ngoài rồi rớt xuống mặt đất. Nhìn thảm hại hết sức.

Sức mạnh bí ẩn đã giam cầm Bàng đại sự biến mất.

Khí huyết của Bàng đại sư lại cuồn cuộn trào dâng. Ông ta há to mồm thở hổn hển, toàn thân đổ mồ hôi lạnh và trong lòng dâng lên nỗi sợ hãi tột độ.

Ông ta là Huyền Thông cấp năm, ông ta đã làm việc cho nhà họ Lãnh hơn hai mươi năm và cũng chính dòng họ Lãnh đã dốc hết toàn lực để đào tạo bồi dưỡng cho ông ta.Chủ nhà họ Lãnh rất tôn trọng ông ta, bởi vì ông ta có thực lực mạnh mẽ nhưng không hề phụ lòng nhà họ Lãnh đã dốc lòng bồi dưỡng ông ta.

Thế mà hiện tại, ông ta lại phát hiện ra rằng thực lực của ông ta không bằng với cô cả đang đứng ngay trước mặt, thậm chí không chịu nổi một đá của cô ta. Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải *tamlinh247.net thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truyện88*.vip để ủng hộ bên mình nhé !

Không đáng để nhắc tới.

Chỉ cần một chiêu của cô ta đã có thể giam cầm ông ta, đã có thể khiến ông ta bị thương.

Sức mạnh trái lại ý trời như vậy thật khiến người ta không dám tưởng tượng.

Bàng đại sư và cô cả vẫn xa lạ với nhau, cô cả mới ra trường được hai năm và nghe nói sức mạnh của cô ta có được cũng chính là nhờ đến sức mạnh của thần dược gia truyền để chuyển hóa và luyện khí cho cơ thể.

Người trong nhà họ Lãnh đều biết cô cả điều ngoa tùy hứng nên lần này mới để Bàng đại sư đi theo cô cả để giải quyết chuyện của hang động Huyền Âm, thế mà ông ta thật không ngờ.

Vừa rồi ông ta bị cô cả xúc phạm nên muốn nhân cơ hội rời đi để báo cáo sự tình với chủ nhà họ Lãnh. Nhưng bây giờ, những hành động và ý tưởng của chính ông ta thật nực cười làm sao.

Ông ta tưởng mình đến đây là để bảo vệ cô cả và làm việc cho cô ta, nhưng thật ra chính bản thân ông ta lại trở thành vật cho cô ta huấn luyện.

Chắc chắn thực lực của cô cả phải hơn ông ta gấp đôi.Nhưng, cho dù là tu luyện từ trong bụng mẹ thì làm sao một người mới hơn hai mươi tuổi lại có thực lực mạnh như vậy được chức

Phich

Bàng đại sư quỳ trên mặt đất, ông ta quỳ xuống nhận lỗi và đầu hàng “Cô cả ơi, tôi có mắt mà không tròng. Tất cả mọi chuyện đều là lỗi của tôi. “Cô cả, xin cô đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân Từ nay về sau tôi sẽ không tái phạm nữa

Lãnh Quế Anh trở về chỗ ngồi uống trà, cô ta không cho Bằng đại sư dậy thì ông ta cũng không dám đứng dậy.

Một lúc sau, Lãnh Quế Anh mới làm này chúng ta sẽ đối phó với Âm Linh Xà. Vốn dĩ mọi chuyện đang diễn ra tốt đẹp, sau khi lấy được bảo vật thì chúng ta sẽ giết đạo trưởng Nguyên và mọi chuyện sẽ kết thúc “Kết quả là đạo trưởng Nguyên lại mời người của nhà họ Bạch, vì vậy tôi đã sắp xếp đề ông liên lạc với Thạch Đức Quy là con trai của chủ tịch thành phố nơi “Chúng ta cần phải mượn một con đạo để giết người.

Bàng đại sư hít sâu một hơi. Cô cả, con nằm khổng lồ kia thật sự là một con Linh Xà sao?" “Nếu không thì sao chứ?" Lãnh Quề Anh nói: “Nếu nó chỉ là một con yêu quái bình thường thì làm sao có thể khiến tôi đích thâm ra tay được chức Nhớ đọc truy*ện trên tamlinh247.net để ủng hộ team nha !!!

Bàng đại sư khó hiểu “Thưa cô cả, tôi không hiểulắm ạ. Nếu cô đã mạnh như vậy thì tại sao tôi lại cảm nhận được sức mạnh của cô chỉ là cường giả Tiên Thiên thôi ạ.” "Tại sao vẫn lấy thân phận kẻ yếu xuất hiện?" "Còn có, tên Tiêu Hào kia biết Âm Linh Xà, tại sao cô nói không phải?"

Trong đầu của Bàng đại sư đầy câu hỏi.

Kẻ mạnh nào cũng thích được tôn trọng, nhưng trong mắt gia tộc họ Lãnh thì cô cả Lãnh chính là cô gái hư hỏng của gia tộc.

Trong mắt người ngoài, cô ta là một cô gái nhỏ bốc đồng và cố chấp.

Trước mặt Bạch Ái Linh, cô ta trở thành trò cười của Bạch Ái Linh và là đối tượng chế giễu, cô ta luôn là một kẻ yếu đuối. “Không đoán được đúng không?” Lãnh Quế Anh cười. “Tôi thật sự không đoán ra được.” Bàng đại sư khiêm tốn nói. Lãnh Quế Anh cười nói: "Nếu để các người đoán được thì không phải là tôi rồi." "Đừng quên, tôi còn có một thân phận khác, thân phận của một ca sĩ. Tôi làm vậy đương nhiên là để che giấu bản thân, cũng là vì gia tộc." "Ông không cần biết quá nhiều."

Lãnh Quế Anh không nói gì, và Bàng đại sư cũng không dám hỏi thêm.

Bàng đại sư cảm thấy Lãnh Quế Anh trước mặtmình là người có mưu mô sâu sắc, là một nhân vật có uy lực mạnh mẽ.

Lãnh Quế Anh lại nói: "Đúng rồi, chúng ta phải cẩn thận với Tiêu Hào trong lần hành động này." “Tiêu Hào?” Bàng đại sư không có nhiều ấn tượng với Tiêu Hào, nói: “Cậu ta chỉ là một cường giả Tiên

Thiên thôi.” “Đừng bị mê hoặc” Lãnh Quế Anh nói: “Tôi có thể nhìn thấu người của nhà họ Bạch, nhưng Tiêu Hào này không thể nhìn thấu. "Tiêu Hào này hình như không phải người nhà họ Bạch. Đến lúc đó tùy cơ hành động."

Trước lời giải thích của Lãnh Quế Anh, Bàng đại sư liên tục đáp lại.

Đúng lúc này, điện thoại của Lãnh Quế Anh đổ chuông.

Lãnh Quế Anh trả lời điện thoại, vẻ mặt mơ hồ, giọng nói rất nhẹ nhàng, trở thành một cô gái nhỏ duyên dáng nhỏ nhắn. "Anh Thạch, yên tâm, tôi sẽ đến ngay bây giờ." "Chỉ cần anh hoàn thành mọi việc, đêm nay tôi sẽ là người của anh...

Lãnh Quế Anh rời khỏi phòng sau khi trả lời điện thoại, và đi ra ngoài làm gì đó.

Bàng đại sư đứng dậy và thở phào nhẹ nhõm.

Rốt cuộc cô chủ là người như thế nào?

Chẳng lẽ vì muốn mượn một đạo của Thạch Đức Quy mà ban đêm lại đến ngủ với cậu ta?

*Cập nhật nhanh nhất trên tamlinh247.net
uploads

uploads

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK