Tiêu Hào đã giết người phụ nữ áo đỏ, đồng thời nuốt đi ký ức của cô ta, anh mau chóng đọc ký ức của người phụ nữ áo đỏ, nên đã biết được, sư huynh của người phụ nữ áo đỏ này là người muốn giết anh.
Hơn nữa, bảy năm trước, có một người tên là Vô Danh xông vào tháp Ma Thần, từ tầng thứ nhất đến tầng thứ chín, lấy được chín giọt máu ma thần!
Và trong ký ức của người phụ nữ áo đỏ, cũng nhìn thấy được tướng mạo của Vô Danh, ngoài cô ta ra, còn có hai vị chủ nhân của tháp Ma Thần cũng từng nhìn thấy Vô Danh!
Năm đó, chuyện Vô Danh giết đến tầng thứ chín của tháp Ma Thần, chỉ có chủ nhân và người bảo vệ của tháp Ma Thần biết, chuyện này vốn chứ được truyền ra ngoài, nếu không, sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của tháp Ma Thần!
Tiêu Hào nhanh chóng lục lại những ký ức có liên quan đến Vô Danh, cả người anh đều cứng đờ, trong lòng như nổi sóng to!
Bởi vì, Vô Danh chính là bố của anh, Tiêu Kình!
Gương mặt quen thuộc, hình dáng quen thuộc, từng cử chỉ, đều rất quen thuộc, mọi thứ về bố mẹ anh từ lâu đã khắc sâu trong trái tim Tiêu Hào.
Đột nhiên, Tiêu Hào bật khóc! "Bố, là bố. " "Bố chính là Vô Danh!"
Trong chốc lát, rất nhiều hình ảnh lướt qua tâm trí Tiêu Hào, và những đoạn ký ức quen thuộc hiện ra.
Bố vẫn chưa chết!
Bố cũng là một đế vương!
Những thông tin này đúng là quá kinh người!
Lần trước, người nhà họ Liễu ở khu đế vương quậy phá hôn lễ của Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân, Liễu Vĩnh đào mộ tổ tiên của nhà họ Tiêu, lúc đó lấy DNA từ trong xương cốt của người nhà Tiêu Hào, chứng minh người nằm trong mộ tổ của nhà họ Tiêu, căn bản không phải là bố mẹ và em gái của Tiêu Hào.
Trước đây, Ninh Khinh Vũ, thánh y, và rất nhiều cường giả khác nói với Tiêu Hào, thiên phú của anh được bố mẹ di truyền, bố mẹ của Tiêu Hào chắc chắn cũng là tu luyện giả rất mạnh, nhưng mà, lúc đó Tiêu Hào chính mắt nhìn thấy xác của bố anh, không dám chấp nhận chuyện này, cũng không dám đào mộ của bố mẹ anh lên.
Kể từ khi sự việc lần trước xảy ra, Tiêu Hào biết người nhà của anh dường như vẫn còn sống!
Anh cũng định đợi sau khi kết hôn với Liễu Nguyệt Hân, mọi chuyện êm xuôi rồi mới đi tìm người thân. Tuy nhiên, huyết mạch của Liễu Nguyệt Hân đã bị lấy đi, giờ đang hôn mê, Tiêu Hào phải cứu Liễu Nguyệt Hân. Tiêu Hào không ngờ rằng, lại có thể biết được thông tin về bố anh ở đây!
Bố anh đã là để vương, lúc đầu, trong nhà tại sao lại dần dần biến thành bi kịch?
Tiêu Hào nhớ ra, những chai rượu vang đỏ lúc đó, chính nhà họ Chu đã tiêm chất độc vào nhà máy sản xuất, khi đó, khách hàng của nhà họ Tiêu đều là những người bình thường, ai lại ngờ được những chai rượu chưa từng khui nắp lại có vấn đề chứ?
Loại độc đó không màu, không vị, uống vào cũng không phát tác ngay, nhưng khi phát tác, người bình thường cũng không thể kháng độc, cũng chẳng cứu sống được ai
Tiêu Hào tính toán thời gian, thời điểm bố anh đến Tháp Ma Thần là đúng một tuần sau vụ tai nạn xảy ra ở nhà họ Tiêu
Năm đó bố anh đến đây, lấy máu ma thần, rốt cuộc là vì cái gì?
Bây giờ bố mẹ và em gái của anh đang ở đâu?
Tiêu Hào không có thời gian để suy nghĩ về những vấn đề này, anh sử dụng sức mạnh thuộc tính băng, đóng băng người phụ nữ áo đỏ lại, sau đó, đập thành từng khối băng nhỏ, rồi dùng sức mạnh để vương khiến những khối băng tan chảy rồi biến mất.
Xóa sạch mọi dấu vết ở hiện trường! "Muốn giết tôi, tôi nhất định sẽ moi ra những kẻ đứng đằng sau, bắt các người phải trả giá!"
Tiêu Hào khẽ động thần niệm, tìm được một lối ra. Anh bước đến cổng đá cách đó ba mươi mét bên phải ngôi nhà đá, đi qua cổng đá, phía sau là đại sảnh.
Người đẹp số tám, số một và số hai đang nghỉ ngơi bên cây cột phía xa.
Sau khi bước vào đại sảnh, sức mạnh của Tiêu Hào lại bị trấn áp, mọi thứ trong nhà đá đều bị phá hủy, cấm chế ở đây vẫn còn nguyên.
Đến đại sảnh, người đẹp số tám nhìn thấy Tiêu Hào, nhào thẳng vào lòng anh.
Cô ta nhìn thấy Tiêu Hào chảy máu, liền ôm chầm lấy anh, hai mắt ứa lệ, nói: “Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Tôi tưởng anh không ra được nữa rồi? Anh biết tôi lo lắng cho anh thế nào không?"
Tiêu Hào khi nãy quả thực bị thương rất nặng, nhưng vừa rồi ở trong nhà đá, sau khi khôi phục lại sức mạnh để vương, vết thương khắp người đều đã lành, nhưng vết máu vẫn còn dính lại trên quần áo, trông rất kinh khủng.
Tiêu Hào khẽ cười nói: "Không sao, không phải tôi đã sống sót trở ra rồi sao?"
Người đẹp số tám lúc này mới nhận ra mình đang ôm chặt Tiêu Hào, vừa rồi quả thật cô ta rất lo lắng cho anh. Cô ta vội vàng rời khỏi Tiêu Hào, mỉm cười nói: “Đến lúc này rồi, anh còn cười được sao!" “Không sao, vết thương trên người tôi đều là vết thương của kẻ địch trong lúc thử luyện” Tiêu Hào vén áo lên nói.
Người đẹp số tám lúc này mới cảm thấy yên tâm hơn, cô ta biết Tiêu Hào rất mạnh, khi nãy toàn thân bị độc tố ăn mòn, vết thương không thể trong thời gian ngắn đã hồi phục như lúc đầu được.
Cả số một và số hai cũng đều cho rằng Tiêu Hào đã chết trong quá trình thử luyện lần này, nhìn thấy Tiêu Hào đi ra thì vô cùng kinh ngạc, bởi vì lần này thời gian thử luyện chỉ có ba mươi phút, rõ ràng thời gian đã hết, hơn bốn mươi phút trôi qua, Tiêu Hào mới xuất hiện. Cập nhật nhan*h nhất trên tamlinh247.net
Số một nói: “Tiêu Hào, có phải anh thất bại rồi không? Thời gian thử luyện của anh đã vượt quá mười phút rồi."
Số hai cũng nói: "Người bảo vệ đi đâu rồi? Tại sao không tuyên bố kết quả thử luyện của Tiêu Hào?"
Tiêu Hào không trả lời lời câu của hai người họ, anh ta không muốn để ý đến số một và số hai
Người đẹp số tám nhìn Tiêu Hào đầy lo lắng và hỏi: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Thử luyện lần này rốt cuộc anh có thành không hay không?"
Tiêu Hào tự tin nói: "Tôi bước ra khỏi cánh cửa này đương nhiên là thành công rồi. Đừng lo lắng, tôi không sao."
Lúc này, ở sâu trong Tháp Ma Thần, lão giả áo đen và lão giả áo trắng vẫn đang đánh cờ, vừa đánh cờ vừa theo dõi camera.
Đối với việc lần này màn hình giám sát xảy ra vấn đề, hai người cũng chẳng để ý nhiều, chuyện này thường xuyên xảy ra, trong quá trình thử luyện, sức mạnh của người tham gia quá lớn nên tạo thành đả kích rất mạnh, khiến những trận pháp trận ảo tạm thời mất hiệu quả, cho nên hình ảnh trên màn hình biến mất.
Thử luyện của tháp Ma Thần đề do người phụ nữ áo đỏ nắm toàn quyền quản lý, những chuyện này, cô ta sẽ đi xử lý, cho nên hai chủ nhân kia cũng không ngờ được là, người phụ nữ áo đỏ lại bị người ta giết chết.
Trước đó hai người nhìn thấy trong màn hình hình ảnh Tiêu Hào dùng một nguồn năng lượng mạnh mẽ để chống lại với hơn một nghìn người, và sau đó hình ảnh trên màn hình không còn nhìn thấy nữa.
Hai người vừa chơi cờ vừa tán gẫu, ông lão áo trắng nói: "Tiêu Hào này quả nhiên đơn giản, sức mạnh quá lớn. vốn dĩ cậu ta có thể giết hơn ngàn người chỉ trong một lần, xông phá vòng vây, chỉ đáng tiếc là, cậu ta vẫn không động thủ, chỉ khi còn lại mười mấy giây cuối cùng mới ra tay, tất cả đã quá muộn rồi."
Ông lão ảo đen nói: "Đúng vậy, cho dù Tiêu Hào mạnh cỡ nào, thời gian cũng không đủ, có thể giết hơn một nghìn người trong một giây sao? Bây giờ màn hình giám sát đã biến mất, chứng tỏ thực lực của Tiêu Hào đã kích động trận pháp, thử luyện của Tiêu Hào đã thất bại rồi."
Lão già áo trắng khẽ gật đầu: “Nếu Tiêu Hào động thủ sớm, có lẽ còn có thể vượt qua thử thách. Đáng tiếc, cậu ta là cường giả ở Kỳ Hạ, từng sống ở biên giới phía bắc Kỳ Hạ, bảo cậu ta giết chiến sĩ của Kỳ Hạ, cậu ta thật sự không làm được." "Không thể không nói, bài thử thách này do Tiểu Hồng sắp xếp khiến Tiêu Hào tiến thoái lưỡng nan, lần này Tiêu Hào thua chắc rồi." Ông lão áo đen ra vẻ âm hiểm: "Chỉ cần Tiêu Hào thua, tôi có thể bắt cậu ta lại, từ từ thẩm vấn!"