Tín vật chính là bí mật mà tổ chức Huyết Ảnh cấu kết với thế lực bên ngoài, đương nhiên người của Huyết Ảnh không sợ. Chỉ cần tín vật rơi vào tay nhân viên thì người của Huyết Ảnh sẽ có cách lấy tín vật đi.
Nếu mục tiêu dùng vũ lực chạy trốn thì chuyện này sẽ bị xé to, người của thủ đô Võ Thần sẽ phải người đuổi giết những người này. Lúc đó họ sẽ không thể trốn thoát khỏi tay của cường giả thủ đô Võ Thần.
Cuối cùng ba người quyết định cho hai người canh chừng ở đoạn đường gần đây, ngăn cản những người đi ngang qua nơi này để phòng ngừa mục tiêu cướp đoạt phương tiện giao thông. Họ phải một người ngồi trên Thanh Điểu Thủ đi báo cáo cho người ở cửa ra vào. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnApp
Đám người Liệt Diễm chờ hơn hai tiếng, trong lòng Liệt Diễm có linh cảm chẳng lành. Thời gian càng kéo dài thì sẽ càng bất lợi với anh. Thế là Liệt Diễm dùng nhẫn truyền âm liên lạc với người của Long tổ.
“Đại nhân, xin hỏi ngài có chuyện gì?” Một giọng nam truyền tới từ trong nhẫn truyền âm.
Liệt Diễm nhỏ giọng nói: “Chỗ tôi xuất hiện biến cố. Có mấy tên sát thủ đuổi giết tôi, tôi không có phương tiện giao thông, trong khoảng thời gian ngắn không thể trở về”
Biết được tình huống của Liệt Diễm, đối phương nói: “Đại nhân xin yên tâm, tôi sẽ phải người đi tiếp viện cho ngài ngay.
Một tiếng sau, ba con Thanh Điểu Thủ khổng lồ đậu xuống gần chỗ Liệt Diễm, năm người bước xuống lưng Thanh Điểu Thú. Năm người hành lễ với Liệt Diễm, đều là lễ nghi tối cao của Long tổ. Người cầm đầu có thân phận ở Long tổ, nói: “Lần này được hợp tác với người của vương triều Ám Dạ là vinh hạnh của Long tổ chúng tôi, không biết ngài có gì sai bảo?”
Liệt Diễm cũng rất kính trọng những người này, nói: “Cho tôi một con Thanh Điểu Thú của các anh, tôi dẫn mọi người rời đi là được rồi. Làm phiền các vị."
Người dẫn đầu nói: “Đại nhân, chắc hẳn ngài đã bị người của Huyết Ảnh theo dõi rồi. Tổ chức Huyết Ảnh là tổ chức sát thủ cực kỳ lợi hại, chắc chắn họ sẽ bám theo ngài ám sát suốt chặng đường. Còn nữa, ở lối ra vào, người của Huyết Ảnh chắc chắn đã thông báo với người ở đó bằng phương thức bí mật, ghi nhớ ngoại hình của ngài và năm người này, mọi người muốn rời khỏi thủ đô Võ Thần là rất khó. Chi bằng hãy giao hai ông bà cụ và bọn nhỏ cho Long tổ trông nom, các hạ mang theo tín vật ra ngoài trước. Sau khi giải quyết xong chuyện này, chờ tiếng gió trôi qua rồi chúng tôi sẽ mang hai ông bà và bọn nhỏ ra ngoài, vậy thì sẽ không ai hay biết.”
Liệt Diễm gật đầu. Người của Long tổ phân tích rất có lý, cho nên Liệt Diễm quyết định mang tín vật rời đi trước, để hai ông bà và bọn nhỏ ở chỗ Long tổ.
Nghe vậy, sắc mặt của hai ông bà và bọn nhỏ đều rất khó coi. Bà cụ khủng hoảng nói: “Các hạ, tôi tin ngài, nhưng Thu Hồng có tin ngài không? Lúc trước các ngài đã hứa với Thu Hồng là sẽ mang chúng tôi ra ngoài trong vòng ba ngày, lỡ Thu Hồng không thấy chúng tôi với ba đứa trẻ, cô ấy sẽ không tin các ngài đâu. Lúc đó Thu Hồng sẽ từ chối làm nhân chứng cho các ngài, hoặc là phủ nhận tín vật”
Liệt Diễm nghĩ kỹ, đúng là như vậy, đã hứa với người khác thì phải làm được. Nếu không làm được thì đối phương sẽ không chịu tin tưởng, bởi vì lúc trước hai bên vốn đối địch với nhau. Thu Hồng phản bội tổ chức sát thủ là để bảo đảm sự an toàn cho ba đứa trẻ mà bà ta nhận nuôi. Đối với bà ta, ba đứa trẻ quan trọng nhất.
Ông cụ cũng nói: “Các hạ, ngài phải mang chúng tôi ra ngoài, không thì những gì ngài làm đều sẽ thất bại trong gang tấc.”
Hiện giờ thời gian cấp bách, người của Long tổ còn có cách khác dẫn năm người ra ngoài, nhưng cần tốn rất nhiều thời gian. Cuối cùng Liệt Diễm hứa hẹn với năm người: “Xin hãy yên tâm, tôi nhất định sẽ dẫn mọi người ra ngoài.”
Người cầm đầu sửng sốt: “Các hạ, chẳng lẽ ngài muốn dẫn người vượt qua cửa?”
Liệt Diễm tràn đầy tự tin nói: “Các anh yên tâm, chuyện này tôi sẽ xử lý."
Người cầm đầu cũng không hỏi nhiều. Chuyện này rất quan trọng, tin rằng đối phương sẽ có cách giải quyết, dù gì cũng là người của vương triều Ám Dạ. Tin tức giữa vương triều Ám Dạ và Long tổ không phải công khai toàn bộ, nhưng nhiệm vụ lần này Long tổ sẽ giúp đỡ vương triều Ám Dạ hành động bí mật.
Thế là Liệt Diễm và hai ông bà bọn nhỏ lên lưng Thanh Điểu Thủ, người của Long tổ cũng đi cùng, bởi vì sau khi Liệt Diễm rời đi thì Thanh Điểu Thủ còn phải quay về. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnApp
Sau khi mọi người đều ngồi vững vàng, Thanh Điểu Thú bay lên cao.
Cách đó mấy cây số, hai tên sát thủ vẫn đang ẩn ấp. Chúng thấy một con Thanh Điểu Thú bay lên trời cao thì biết nhóm người Liệt Diễm đã rời đi. Một tên sát thủ nói: “May mà người của chúng ta đã báo cho bên lối ra vào, cho dù chúng tới lối ra cũng sẽ bị bắt lại.”
Một tên sát thủ khác nói: “Nhiệm vụ lần này không thể thất bại, bằng không chúng ta quay về cũng chỉ còn đường chết mà thôi.
Hai người đang trò chuyện thì bỗng có năm người đi tới từ nơi xa, xuất hiện trước mặt hai tên sát thủ. Năm người này chính là người của Long tổ, hai tên sát thủ đã bị bao vây. Thấy tình huống không ổn, hai người lập tức ra tay, điên cuồng vận dụng lực lượng âm nguyên xông về phía năm người. Năm người cũng triển khai tấn công hai người.
Lực lượng của năm người rất mạnh, hợp sức với nhau càng tăng lên. Sau ba chiêu, hai tên sát thủ đã mất mạng. Người cầm đầu Long tổ nói: “Xử lý thi thể sạch sẽ, sau khi trở về thì báo cho các bộ môn bắt đầu đối phó với tổ chức Huyết Ảnh. Dám đối đầu với chúng ta, không thể cho chúng thoải mái!”
Tốc độ của Thanh Điểu Thủ rất nhanh, hơn một tiếng rưỡi sau đã tới gần lối ra. Họ tìm một khu rừng hoang vu để Thanh Điểu Thủ hạ cánh, sau đó Liệt Diễm dẫn năm người xuống lưng Thanh Điểu Thú. Mọi người chào tạm biệt người của Long tổ. Người của Long tổ điều khiển Thanh Điểu Thú bay lên cao.
Nửa ng sau, nhóm người Liệt Diễm đã tới gần lối ra. Liệt Diễm dẫn theo năm người nghênh ngang đi đến chỗ lối ra. Đúng lúc này, một mỹ nữ bước ra từ rừng cây bên cạnh. Mỹ nữ mặc đồ thể thao, tràn ngập khí tức vận động. Mỹ nữ đi đến trước mặt Liệt Diễm, cười dịu dàng: “Các hạ, chúng ta lại gặp mặt.”