Tiếp theo, Tiêu Hào nói: “Đi, cùng tôi xuống Thâm Hải một chuyến!”
Vì thế ba người lại chui đầu vào trong nước một lần nữa.
Tiêu Hào dùng sức mạnh thuộc tỉnh nước để tách dòng nước ra, ba người họ bơi xuống dưới nước sâu.
Tiêu Hào đã sớm dùng nhẫn truyền âm và bí pháp để liên lạc với vua của Thâm Hải, Bạch Tử Du.
Sau khi Bạch Tử Du biết du thuyền của Tiêu Hào xảy ra chuyện ở chỗ này thì cũng rất kinh ngạc!
Bạch Tử Du vội vàng tự mình tiến đến gặp mặt Tiêu
Hào.
Mấy người bọn họ gặp mặt nhau ở dưới đáy biển. Bạch Tử Du dùng sức mạnh của mình để rút cạn hết nước trong phạm vi chục mét.
Bốn người ngồi ở trên một tảng đá rất lớn, tính toán chuyện kế tiếp.
Khi Bạch Tử Du biết được cường giả ở đế quốc Thái Dương đã bày trận pháp cực mạnh ở trên mặt biển, suýt chút nữa giết chết toàn bộ đám người Tiêu Hào thì cả đầu Bạch Tử Du đều là mô hội lạnh
Lúc trước Bạch Tử Du đã hứa hẹn bằng chính miệng mình rằng ở trong phạm vi Hải Châu và cả Thâm Hải thì đó là thiên hạ của Bạch Tử Du. Nếu xảy ra bất cứ chuyện gì ở chỗ này thì Bạch Tử Du đều sẽ giải quyết, ai cũng không dám làm càn ở Hải Châu. Lần trước Bạch Tử Du cũng đã bảo đảm rằng lần này Tiêu Hào đi tới đảo Thiên Hoa thì sẽ không có chuyện gì xảy ra ở trên biển cả.
Căn bản đường đi đều đã được Hải Yêu xử lý thông suốt hết rồi.
Đúng thật là Bạch Tử Du đã cố gắng hết sức. Đường đi của Tiêu Hào đã được sắp xếp xử lý hết tất cả.
Mọi gió lốc và nguy hiểm trên biển đều đã được loại
Nhưng chuyện có người bày trận pháp ở trên biển thì bỏ. điểm này thì Bạch Tử Du chưa hề nghĩ tới.
Bởi vì Bạch Tử Du chỉ hạ lệnh muốn bảo đảm rằng mặt biển được yên bình, không được để đám người Tiêu Hào gặp phải gió lốc hay là sóng thần gì.
Kết quả đám người Tiêu Hào lại sập bẫy của con người và bị chặn lại.
Giờ phút này Bạch Tử Du đã biết thân phận của Tiêu Hào, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng lắm tới cảm nhận của Bạch Tử Du về Tiêu Hào.
Bạch Tử Du kinh sợ nói: “Nam Đế, hiện giờ thuyền của mấy người đã bị phá huỷ, tôi sẽ phái cường giả tộc cá mập ra để dẫn mấy người tới đảo Thiên Hoa trước, tuyệt đối sẽ đuổi kịp thời gian để cho mọi người tham gia Đế Vương tranh bá.”
Tiêu Hào nói: “Thành chủ, anh không cần khẩn trương, tôi cũng không có ý trách tội gì anh, đây không phải là lỗi của anh” “Lần này tôi xuống đây tìm anh là muốn bảo anh phái người đi tuần tra ngay ở Hải Châu, tôi muốn biết người của đế quốc Thái Dương hiện tại đã đi đến nơi nào, tôi muốn tin tức và vị trí cụ thể.
Trong mắt Tiêu Hào xuất hiện sát ý.
Bạch Tử Du nghe được lời Tiêu Hào nói xong thì lập tức hiểu ra ngay: “Ngài cứ yên tâm cho tôi nửa tiếng thôi, tôi liền sẽ biết con thuyền của đế quốc Thái Dương đã đi tới nơi nào.” “Tôi sẽ cử mấy Hải Yêu mạnh nhất ra để phá huỷ thuyền của bọn họ, giết chết đám người của bọn họ, tôi sẽ phái hai trăm Đế Vương đi hành động!”
Đế Vương ở dưới Thâm Hải có bảy tám trăm người, số lượng rất nhiều, phần lớn đều là Đế Vương cấp cao.
Nếu có những Đế Vương này ra tay, hơn nữa với lực lượng của Hải Châu thì việc giết chết cường giả của đế quốc Thái Dương dễ như trở bàn tay.
Khả năng khống chế được nước của cường giả đế quốc Thái Dương cực kỳ mạnh, trận pháp cũng mạnh, nhưng nơi đây là biển, là thiên hạ của Hải Yêu.
Tiêu Hào lại nói: “Anh hiểu nhầm rồi, tôi sẽ không để anh tham gia vào cuộc chiến của chúng tôi.” “Ý của tôi là anh chỉ cần nói cho tôi biết thuyền của đế quốc Thái Dương đang nơi nào, tôi muốn đích thân qua đó để giết chết toàn bộ đám khốn nạn ấy”
Tiêu Hào muốn đích thân ra tay để xử bọn họ.
Mấy ngày trước khi Đế Vương tranh bá bắt đầu, người của các đế quốc lớn đều sẽ lần lượt đi tới đảo Thiên Hoa trước, bởi vì đảo Thiên Hoa chỉ được mở ra ba ngày trước khi Đế Vương tranh bá bắt đầu. Cho nên hiện tại thời gian này, thuyền của các nước lớn đều đang ở trên đường đi!
Bạch Tử Du liền đáp ứng nói: “Nam Đế, ngài cứ yên tâm, chuyện này tôi sẽ cố gắng hết sức giúp ngài!” Vì thế Bạch Tử Du sai cá mập ra chở ba người Tiêu Hạo đi tới Hải Châu chỗ đế quốc Thái Dương trước.
Vốn dĩ Bí Long Hắc Ám có thể dẫn đám người Tiêu Hào theo rồi bay ở trên trời, nhưng mà làm như vậy thì mục tiêu quá lớn, tốc độ ở dưới nước cũng không chậm hơn ở trên trời là bao.
Hơn nửa tiếng sau, Bạch Tử Du dùng nhẫn truyền âm để thông báo tin tức cho Tiêu Hào rằng đã tìm được vị trí cụ thể của đế quốc Thái Dương rồi. Lần này đế quốc Thái Dương có bao nhiêu cường giả, tất cả các tin tức đã được Bạch Tử Du nắm trong lòng bàn tay.
Trước đó Bạch Tử Du bảo Hải Yêu tạo gió lốc ở trên biển, dẫn toàn bộ cường giả của đế quốc Thái Dương đi, sau khi ra tay xong liền sẽ biết bọn họ có bao nhiêu người, thực lực mạnh yếu như thế nào.
Lần này đế quốc Thái Dương có mười một Đế Vương, đi tham gia Đế Vương tranh bá có ba người được phân biệt là điện chủ thần điện Mặt Trời, minh chủ điện Ninja, điện chủ thần điện Mặt Trăng.
Sau khi nắm được tin tức xong, Tiêu Hào thật sự giật mình.
Bởi vì lai lịch của ba người tới tham gia Đế Vương tranh bá này đều là những cường giả cực kỳ lợi hại của ba đại điện, bình thường nhiều nhất cũng chỉ có một tổng điện chủ tới thôi.
Mà lần này cả ba tổng điện chủ đều tới!
Ba người Tiêu Hào nhanh chóng tiếp cận tới hướng du thuyền của đế quốc Thái Dương.
Giờ phút này, trên du thuyền thật lớn của đế quốc Thái Dương, ba điện chủ đang ngồi ở đầu thuyền, uống trà tâm sự chuyện trên trời, trông có vẻ rất thích thú.
Điện chủ điện Thái Dương là một lão giả tóc trắng xoá, nói: “Đã vài tiếng đồng hồ trôi qua rồi, thời gian cũng không sai lắm, tin tức tốt của chúng ta sẽ được truyền tới rất nhanh thôi, lần này Ma Đế và Tiêu Hào kia chắc chắn sẽ chết ở trong tay chúng ta.
Điện chủ điện Mặt Trăng lại là một người đàn bà mặc đồ màu đen, thoạt nhìn qua thì chỉ khoảng hơn bốn mươi tuổi nhưng thật ra bà ta đã hơn sáu mươi rồi, chỉ là bảo vệ và dưỡng cơ thể vô cùng tốt.
Điện chủ điện Mặt Trăng cười kỳ quái hai tiếng rồi nói: “Điện chủ điện Thái Dương, lúc trước ông cũng đã từng nói như vậy rồi. “Ông nói có thể giết chết Võ Thần, giết chết Ma Đế và Tiêu Hào, nhưng kết quả thì chỉ giết được một mình Võ Thần thôi, còn Tiêu Hào và Ma Đế đã chạy thoát được. Cập nhật chương mới nhất tại Tг*цуeлАРР.coм
Điện chủ điện Thái Dương cười cười nói: “Lần này khác so với lần trước, lần này trận pháp của chúng ta tuyệt đối có thể giết chết những Đế Vương cấp cao, một khi ba người bọn họ đã tiến vào bên trong trận pháp thì ngay cả thần tiên cũng không cứu được bọn họ đâu"
Minh chủ điện Ninja cũng mặc đồ đen, trên mặt cũng mang theo khăn che mặt màu đen, chỉ lộ ra một đôi mắt sắc bén.
Minh chủ nói: “Ám sát hai lần liên tục thì hẳn là chúng ta phải phải nhiều người đi một chút, nếu lần ám sát này của điện chủ điện Thái Dương vẫn tiếp tục thất bại thì về sau liền không phải do thần điện Mặt Trời của các người quyết định nữa đâu.”
Điện chủ điện Thái Dương cười cười nói: “Chúng ta phải càng nhiều người đi thì càng dễ bại lộ, ngược lại giết người bằmg trận pháp thì hay hơn, tôi vẫn tin mười phần rằng đám người Tiêu Hào chắc chắn phải chết, không thể nghi ngờ gì nữa, hai vị cũng không nên gấp gáp quá làm gì.
Điện chủ điện Mặt Trăng nói: “Không phải là do tôi sốt ruột, nhưng đã lâu như vậy rồi mà ông vẫn ngồi ở đây rồi tin tưởng mười phần, người của chúng ta vẫn luôn không mang tin tức gì tới, ông không cảm thấy rất kỳ quái sao?”
Trong lòng điện chủ điện Mặt Trăng đã sớm có một loại cảm giác bất an, hoặc có thể nói là giác quan thứ sau của phụ nữ cực kỳ mạnh, thậm chí bà ta còn có một ý nghĩ đáng sợ rằng lần hành động này đã thất bại.
Điện chủ điện Thái Dương vẫn kiên trì với niềm tin của mình như cũ, nói một cách tràn đầy tự tin: “Người của chúng ta chưa dùng nhẫn truyền âm để liên lạc bởi vì bên đó có trận pháp ngăn cách lại, tất cả khắp nơi đều là gió lốc và những vụ nổ rất mạnh. “Việc không liên lạc được cũng coi là hợp lý thôi, mấy người sốt ruột làm gì chứ? Vẫn nên chờ thêm một lát nữa đi."
Ba người chuyển đề tài sang một chuyện khác, uống trà chờ đợi thời gian trôi qua.
Mà đúng lúc này nhẫn truyền âm của điện chủ điện Thái Dương có tin tức truyền tới, điện chủ điện Thái Dương cười cười nói: “Xem đi, có tin tức tới rồi.”
Sau khi điện chủ điện Thái Dương mở nhẫn truyền âm xong, bên trong truyền đến một giọng nói vô cùng sốt ruột: “Điện chủ, không xong, đã xảy ra chuyện rồi ạ!” “Trận pháp của chúng ta đã bị phá, người của chúng ta cũng đã bị giết chết!”
Vốn dĩ trên mặt điện chủ điện Thái Dương còn mang theo chút hưng phấn và tươi cười, chỉ là sau khi nghe được tin tức này xong thì biểu cảm của ông ta cứng đờ lại ngay lập tức.
Ông ta thở phì phò nói: “Cậu nói cái gì cơ? Trận pháp đã bị phá! Người của chúng ta cũng đã chết?!” “Sao có thể như thế được? Chuyện này căn bản không có khả năng!” “Cho dù có là tôi mà bị kẹt ở trong trận pháp đó cũng không có cách nào để thoát ra ngoài được.
Hai vị Đế Vương còn lại thì mang theo ý lạnh trên mặt, cực kỳ giật mình!
Ám sát hai lần nhưng liên tục thất bại hết, hiện tại đã phát triển tới tìmh trạng tồi tệ nhất rồi!