Nhị trường lão là người đầu tiên không chịu được nữa, lập tức nhìn về phía Kim Hoàn. "Thưa Môn chủ, xin hãy ra lệnh giết tên tiểu tử này!" Giờ phút này, lão bà Kim Hoàn làm sao có thể chịu được, tuy rằng thực lực của đối phương rất dũng mãnh, nhưng ở đây cũng đã chuẩn bị đầy đủ.
Lão bà Kim Hoàn ngay lập tức rút thanh trường kiếm từ thắt lưng của mình, bà ta muốn đích thân ra tay giết Liệt Diễm.
Lão bà Kim Hoàn nhìn về phía Đàm Triều Vĩ nói: "Ngài Đàm, chúng ta hãy cùng chung sức bắt tên khốn kiếp này. Bất kề là cậu ta là ai, dám giết người của chúng ta, còn dám bắt con trai của anh, nhất định chúng ta phải lấy lại thể diện."
Đàm Triều Vĩ vẫn chưa lên tiếng, ông ta đang nhìn tình hình trước mặt, vốn dĩ ông ta còn tường con trai mình đã xảy ra chuyện.
Bây giờ đã thấy con trai mình không bị thương và vẫnkhỏe mạnh, thì suy nghĩ của ông lập tức thay đổi.
Khi ông ta đến Môn phái Vạn Kiếm để bàn bạc kế sách, muốn hợp lực để đối phó với tên sát nhân, là ông đến vi con trai mình. Nhưng bây giờ ông thấy con trai mình không sao, thì không muốn ra tay nữa.
Bởi vì người trước mặt lợi hại đến mức có thể giết chết Dương Quân, nói không chừng chính bản thân ông ta cũng có thể bị cậu ta giết chết, vậy tại sao lại phải tự mình bước vào cái hố bùn này?
Đàm Triều Vĩ suy nghĩ một chút, nói: "Thưa Môn chủ, việc này chúng ta vẫn cần phải bàn bạc thật kĩ." "Mặc dù vị này đã giết người của các vị, nhưng người bị giết cũng là sư phụ của con trai chúng tôi. Chúng ta nên giết người này để trả thù." "Nhưng người này đã nói rõ mục đích của anh ta là vì nhà họ Hạ, chúng ta có nên nói rõ mọi chuyện trước khi ra tay hay không?"
Lão bà Kim Hoàng biết trong lòng Đàm Triều Vĩ đang suy nghĩ gì, bà ta trừng mắt nhìn ông ta, nói: "Ý của ông là sao đây? Chẳng lẽ là bởi vì con trai ông không xảy ra chuyện gì, cho nên ông không muốn ra tay nữa?" "Đừng quên lão tam là sự phụ của con trai ông, hơn nữa vì giải quyết chuyện của con trai ông mà đã bị giết chết.Hiện tại ông muốn để yên sao? Nếu chuyện này truyền ra ngoài, mặt mũi ông sẽ để đâu, ông còn chút thể diện nào nữa?" Vẻ mặt của Đàm Triều Vĩ tái nhợt lại, đương nhiên ông ta biết Môn chủ nói cái gì, nhưng vấn đề là thân phận của kẻ thù trước mặt hắn thật bí ẩn.
Hơn nữa, cậu kia ban nãy đã khiêu khích tất cả mọi người ở sân này rằng mình sẽ giết tất cả mọi người. Chuyện này chứng tỏ cậu ta hoàn toàn không xem những người đang có mặt ở đây ra gì. Bởi lẽ đó nên Đàm Triều Vĩ suy nghĩ một lúc và quyết định thận trọng hơn.
Đàm Triều Vĩ nói: "Con người không thể sống lại sau khi chết. Tôi cũng rất đau buồn cho cái chết của tam trường lão". "Nhưng tôi vẫn như giữ vững lập trường, vấn đề này cần phải xem xét kĩ lưỡng, động thủ căn bản không thể giải quyết được vấn đề " "Hơn nữa, nói trắng ra, người trước mặt quá lợi hại, bà cho rằng có thể đánh bại anh ta sao?"
Câu cuối cùng mà Đàm Triều Vĩ vừa nói đó hoàn toàn nói sự thật. Nếu thực sự đắc tội với người không nên đắc tội, đó là một rắc rối lớn.
Một người dám ở ngoài đường giết chết Dương Quân trước đám đông, người đó thực sự rất đáng sợ, ít nhấtĐàm Triều Vĩ cũng không dám làm như vậy.
Vì vậy, vấn đề này chắc chắn không đơn giản như người ta tưởng. Nếu con trai của Đàm Triều Vĩ xảy ra chuyện, Đàm Triều Vĩ có thể vẫn sẽ liều mạng và chiến đấu hết mình.
Nhưng bây giờ con trai ông ta không có vấn đề gì, ông ta muốn rút lui.
Còn chuyện nhà họ Hạ bị diệt vong, nghe đồn là có liên quan đến tam hoàng tử, người trước mặt nói muốn tìm hiểu sự việc diệt vong của Hạ gia, hiền nhiên sẽ là kẻ thù với tam hoàng tử.
Như vậy cho thấy thế lực đứng sau người này vô cùng đáng sợ, thử hỏi thế lực nào trong hoàng thành lại dám làm địch nhân của Hoàng thật? Dám làm kẻ địch với tam hoàng tử?
Không ai dám làm điều này, Đàm Triều Vĩ đã suy nghĩ rất kỹ và quyết định từ bỏ.
Người của Môn phái Vạn Kiểm không thể nghĩ nhiều như vậy, cũng không thể nghĩ sâu như vậy.
Nhưng Môn chủ nhìn thấy trưởng lão của bọn họ bị giết, bà sao có thể nuốt trôi cơn tức này?
Cho dù đấu không lại đối phương cũng phải quyết đấu, nếu không thì biết ăn nói như thế nào với Tam trường lão đã chết? Và làm thế nào để giải thích cho tất cả các đệ tử của môn phái đây?Vì vậy, Môn chủ nhất định phải ra lệnh, bắt cho được kẻ sát nhân trước mắt đây. Sau khi nghe những lời của Đàm Triều Vĩ, trong lòng
Môn chủ cũng cảm thấy nghi ngờ.
Bà ta cũng đang xem xét thực lực của người trước mặt, nhưng Môn chủ đã cho rằng thực lực của bà ta đã ở cấp năm Dương Thần.
Bây giờ thực lực của đại trưởng lão, nhị trường lão cũng đã ở cấp năm Dương Thần, đằng sau bà còn mang theo hơn tám mươi người, có thể hỗ trợ ba người họ đối phó với cường giả trước mặt.
Nếu kẻ mạnh trước mặt cũng là người cấp năm Dương Thần, thì không nghi ngờ gì nữa, cậu ta sẽ chết.
Môn chủ nhìn chằm chằm Đàm Triều Vĩ, hung tợn nói: "Nếu chuyện ngày hôm nay ông không giúp đỡ được trong tương lai Môn phái Vạn Kiếm và Đàm gia của ông sẽ đoạn tuyệt tình nghĩa. Từ nay về sau không bao giờ qua lại với nhau nữa."
Lời nói của Môn chủ rất đoạn tình, nhưng cũng hợp lẽ.
Trước đây, mối quan hệ giữa Môn phái Vạn Kiểm và nhà họ Đàm rất tốt, tam trưởng lão của Môn phái Vạn Kiếm cũng chính là sư phụ của Đàm Nguyễn Bá
Hơn nữa hai bên có rất nhiều hợp tác kinh doanh, mọi người đều sống hòa hợp với nhau, giữa đôi bên không xảy ra bất kì vấn đề nào.Nhưng sau sự cổ lớn lần này, lần đầu tiên Đàm Triều Vi không giúp đỡ họsự việc này hoàn toàn khiến Môn chủ tức giận. tamlinh247.net* trang web cập nhật nhanh nhất
Đàm Triều Vĩ là một người khôn ngoan, cho dù từ nay về sau ông ta và người trong Môn phái Vạn Kiếm không còn qua lại với nhau, ông ta cũng sẽ phải thoát ra khỏi vũng bùn lầy này.
Sau đó, Đàm Triều Vĩ liền nói: "Tôi xin cáo từ trước. Nhà tôi đang có việc gấp." "Hahahaha!"
Lúc này, Liệt Diễm đột nhiên cười to, nói: "Đàm Triều Vĩ, có phải ông đang sợ tôi không? Ông không dám ra tay sao? Thật ra không ra tay cũng tốt. Ở lại đây cũng chỉ có một con đường chết mà thôi." Đàm Triều Vĩ hừ một tiếng, không nói thêm lời nào mà roi di.
Đúng lúc này, một luồng khí tức cực kỳ lạnh lẽo đột ngột bao trùm lấy Đàm Triều Vĩ, sau đó một bóng đen xuất hiện ở trước mặt ông ta, chưởng mạnh một cái vào ngực Đàm Triều Vĩ.
Đàm Triều Vĩ cả người bay lộn ngược, văng ra xa hơn hai mươi mét rồi ngã vào trong vườn hoa gần đó.
Đàm Triều Vĩ từ trong vườn hoa đứng dậy, nôn ra bốn năm ngụm máu, không thể nói ra được điều mà ông tamuốn nói, liền quỳ trên mặt đất cả người ngã sang một bên, nôn ra máu và chết.
Ngực Đầm Triều Vĩ bị một sức mạnh thần bí xuyên thủng một lỗ tràn máu, trái tim ông cũng vỡ tung. Có thể thấy từ ngực trước, sau lưng hoàn toàn bị đâm thủng, lúc này đến thần tiên cũng không thể cứu được ông nữa.
Bóng đen này toàn thân bịt kín, màn chắn đen che kín khuôn mặt, từ trên xuống dưới không thể nhìn thấy gì, ngay cả mắt cũng không lộ ra bên ngoài. "Trường tộc? Trường tộc!"
Người của Đàm gia kinh hãi không ngớt, đồng loạt chạy tói.
Đàm Nguyễn Bá rất sốc khi chứng kiến cảnh này, toàn thân toát đẫm mồ hôi, hét lên “Bố ơi” liên hồi.
Đàm Nguyễn Bá và người trong Đàm gia chạy đến bên Đàm Triều Vĩ, họ phát hiện ra rằng Đàm Triều Vĩ đã chết.
Mà bóng đen vừa xuất hiện đã trực tiếp giết chết những người khác trong nhà họ Đàm, hàng luồng sức mạnh kinh hoàng bổ thẳng từ trên xuống, Đàm Nguyễn Bá bị giết chết trong chớp mắt, đầu còn bị chặt đứt
Ngay sau đó những người bên phía Đàm gia, toàn bộ từng người từng người một đều chết.
Trong vòng bốn, năm giây, bóng đen đã giết tất cả mọingười của Đàm gia, và không một ai có thể chống lại sức mạnh của bóng đen đó.
Ngay đến cả Liệt Diễm đứng nhìn từ xa trong lòng cũng thấy toát mồ hôi, dựa vào sức mạnh của Liệt Diễm cũng không thể giết chết tất cả mọi người trong ba bốn giây. Trong lòng Liệt Diễm thấy hết sức kinh hãi, khí tức của bóng đen này dường như là thuộc về một vị Đế Vương. Môn chủ Môn phải Vạn Kiếm hét lên: "Các hạ rốt cuộc là ai? Tại sao lại giết hết người của Đàm gia một cách tàn nhẫn như vậy?"