Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh


Lý Tuấn Sinh nhận định, Tiêu Hào không dám giết anh ta.

Tiêu Hào từng bước ép sát, sát khí bắt đầu chui vào trong cơ thể Lý Tuấn Sinh: “Tôi có năng lực giải độc của Não Thần Đan, tôi chỉ sợ Tử Thanh sẽ đau đớn mà thôi. “Giao ra thuốc giải, tạo sẽ tha mạng chó của mày.”

Toàn thân Lý Tuấn Sinh lập tức lạnh lẽo, giống như rơi vào trong hầm băng.

Anh ta nghiến răng: "Vậy anh giết đi, giết chết tôi, các người vĩnh viễn không chiếm được thuốc giải!”

Tiêu Hào không có kiên nhẫn: “Mày từng nghe nói tới Di Hồn Đại Pháp chưa?” “Tao sẽ lấy đi trí nhớ của mày, tìm xem thuốc giải cất giấu ở đâu, lại đi lấy máu của mày, tất nhiên là tao có đủ phương pháp giải độc. “Tao lại cho mày cơ hội, cơ hội chuộc tội!” “Nếu không thì, mày sẽ hồn phi phách tán!”

Di Hồn Đại Pháp?

Chẳng lẽ Tiêu Hào là người ở Ma Đô?Chẳng trách Hồn Điện đều không điều tra ra được tài liệu và bối cảnh cụ thể của Tiêu Hào. “Ha ha, vậy tao muốn nhìn xem, Di Hồn Đại Pháp của Ma Đô lợi hại tới mức nào!” Lý Tuấn Sinh nghiến răng.

Anh ta sẽ không giao thuốc giải, bởi vì giao thuốc giải nhất định sẽ phải chết.

Sát thủ của Hồn Điện căn bản không sợ bất cứ hành hạ gì của đối phương.

Tay Tiêu Hào để sau gáy Lý Tuấn Sinh, một dòng lực lượng bắt đầu tiến vào huyệt Bách Hội.

Lý Tuấn Sinh kinh hãi, Tiêu Hào thực sự muốn giết chết anh ta. “Đợi đã, anh Tiêu Hào!” Tiêu Hào đang định giết chết Lý Tuấn Sinh, Tử Thanh tiến lên trước ngăn Tiêu Hào lại.

Tử Thanh kéo cánh tay Tiêu Hào, nói: “Thôi, anh Tiêu Hào, anh đã phế một tay của anh ta, anh ta cũng chỉ lừa gạt em, bắt nạt em, không chân chính thương tổn em.” “Thả anh ta đi đi.”

Vẻ mặt Lý Tuấn Sinh kinh ngạc nhìn Tử Thanh, không thể tin được: “Em muốn thả anh ta đi sao?” “Ừm.” Tử Thanh vô cùng chắc chắn: "Những bảo thạch này tôi cũng không cần nữa, anh lấy đi dùng đi.” “Nếu không phải anh gạt tôi, tôi đã không tìm thấy anh Tiêu Hào” “Chuyện này coi như là giúp tôi, tôi tìm được anhTiêu Hào, cho nên tôi không so đo với anh.”

Tử Thanh quá lương thiện, người thương tổn tới mình, cô ta vẫn có thể tha thứ.

Tiêu Hào nghĩ một lát, vẫn thu tay về.

Lý Tuấn Sinh giống như đi dạo Quỷ Môn Quan một chuyến.

Anh ta nhìn cô nhóc thiện lương đơn thuần trước mắt, trong lòng thậm chí có chút... Ấy náy.

Đã lâu rồi anh ta không có loại cảm giác này. Anh ta thậm chí không dám nhìn thẳng đôi mắt tinh khiết không có một chút tạp chất của Tử Thanh.

Lý Tuấn Sinh nghĩ một lát, nói: “Hai người thả tôi đi, tôi có thể cho hai người thuốc giải.

Lý Tuấn Sinh cũng không muốn chân chính thương tổn Tử Thanh, đối phương lấy ơn báo oán tha cho anh ta một lần, anh ta nhất định phải giao ra thuốc giải.

Lý Tuấn Sinh đi tới phòng làm việc, mở một ngăn ngầm dưới một bức tranh, lấy một viên đan dược từ bên trong ra, giao cho Tiêu Hào.

Tiêu Hào kiểm tra một lát, đúng là thuốc giải của Não Thần Đan, thì đưa cho Tử Thanh ăn.

Tử Thanh ngồi khoanh chân, luyện hóa dược lực ngay tại chỗ, cần hơn mười phút, mới có thể luyện hóa dược lực.

Tiêu Hào ngồi một bên nghỉ ngơi, trong lòng Lý Tuấn Sinh có chủ ý, đi tới trước mặt Tiêu Hào. “Tiêu Hào, hẳn là anh biết cách làm việc của HồnĐiện chúng tôi, nếu mục tiêu không bị giết chết, sau này Hồn Điện sẽ bắt đầu đuổi giết vô hạn, mãi đến khi mục tiêu chết mới thôi.” “Tôi có thể sắp xếp chỗ trốn cho anh, bất luận kẻ nào cũng không thể tìm thấy anh. “Chúng ta có thể hợp tác, tôi sẽ bảo vệ tính mạng của anh.

Tiêu Hào cười: “Bảo vệ mạng của tôi? Anh tốt bụng như vậy à?” “Anh muốn bảo vệ mạng của anh đúng không?” “Anh muốn tôi giả chết, trốn kiểm tra của Hồn Điện có phải không?”

Tiêu Hào đã nhìn thấu toàn bộ, Lý Tuấn Sinh thực sự nghĩ như thế. Lý Tuấn Sinh nói: “Không sai, tôi là muốn giữ mạng sống, nhưng anh cũng cần phải giữ mạng, bây giờ chúng ta như châu chấu cột trên cùng một sợi dây.”

Tiêu Hào thản nhiên nói: “Tôi không sợ Hồn Điện đuổi giết, trái lại là anh, tôi cho anh một đề nghị, lập tức chạy trốn, chạy trốn ra nước ngoài, có lẽ sẽ còn cơ hội sống sót” “Nếu không thì đợi anh chỉ còn con đường chết.”

Lý Tuấn Sinh thực sự không ngờ Tiêu Hào sẽ từ chối: “Tiêu Hào, quy tắc của Hồn Điện hẳn là anh biết rõ, cho dù anh thuộc cảnh giới Ngưng Đan, Hồn Điện cũng có thể thoải mái giết anh.” “Tôi tốt bụng sắp xếp cho anh đi trốn, hoàn toàn là vì suy nghĩ cho anh."Tiêu Hào lại từ chối: “Chuyện của tôi không cần anh lo, anh nên suy nghĩ bước kế tiếp mình nên làm gì thì hơn.” Truyện88.vi*p trang web cập nhật nhanh nhất

Lý Tuấn Sinh là có ý tốt, Tiêu Hào lần lượt từ chối, anh ta khuyên cũng không được.

Tiêu Hào căn bản không muốn để ý tới anh ta. Bảy tám phút sau, Tử Thanh đứng dậy: “Anh Tiêu Hào, em không sao nữa rồi.”

Tử Thanh luyện hóa dược lực, độc của Não Thần Đan đã được giải rồi.

Tiêu Hào nói: “Không sao thì đi thôi.”

Tiêu Hào lại nói với Lý Tuấn Sinh: “Lý Tuấn Sinh, nói cho người của Hồn Điện các người, chuyện này dừng lại ở đây, đừng trêu chọc tôi.” “Tôi là người Hồn Điện các người không thể trêu vào” “Đây là cảnh cáo.”

Tiêu Hào thực sự không muốn tiếp tục dây dưa với người của Hồn Điện. “Người xấu.” Tử Thanh làm mặt quỷ với Lý Tuấn Sinh: “Anh đợi người của Hồn Điện trừng phạt anh đi!”

Tiêu Hào dẫn theo Tử Thanh rời đi.

Lý Tuấn Sinh mềm nhũn ở trên ghế, sắc mặt vô cùng khó coi.

Chuyện Tiêu Hào không bị giết chết, Hồn Điện chắc chắn sẽ điều tra. Đến lúc đó, anh ta giải thích như thế nào?

Lý Tuấn Sinh đi ra ngoài, anh ta muốn tìm ông Từbàn bạc chuyện này.

Mọi người trong trang viên bị Tiêu Hào đánh ngất xỉu, Lý Tuấn Sinh tìm được ông Từ đang hôn mê, cứu ông Từ tỉnh lại.

Sau khi ông Từ tỉnh lại, trí nhớ của ông ta còn dừng ở thời khắc đang đối chiến với Tiêu Hào.

Lúc ông ta nhận ra Tiêu Hào, chỉ thấy người trước mắt chớp lóe, lực lượng trong cơ thể ông ta đã mất hết hôn mê mất. “Quá mạnh rồi!” Ông Từ kinh hãi nói: “Mỗi người ở nơi này, đều không kịp phản ứng đã bị Tiêu Hào đánh ngất xỉu!” “Tuấn Sinh, cậu... Cánh tay của cậu!”

Ông Từ phát hiện, cánh tay phải của Lý Tuấn Sinh đã không còn.

Lý Tuấn Sinh thở dài: “Em cũng không đỡ được một chiêu của Tiêu Hào, Tiêu Hào phế đi một tay của em, dẫn Hạ Tử Thanh đi.”

Toàn thân ông Từ vô lực, vẻ mặt kinh hãi.

Lý Tuấn Sinh đỡ ông Từ đi vào bên trong, hai người ngồi lên trên ghế sô pha, bàn bạc tình hình hiện giờ.

Sau khi ông Từ nghe xong, mặt xám như tro tàn. “Tuấn Sinh, tuy cậu là điện chủ phân bộ, nhưng cậu nên biết, nhiệm vụ thất bại, nói dối nhiệm vụ thì chỉ còn con đường chết.” “Cho dù bây giờ cậu ăn ngay nói thật, lệnh bài giao cho Tử Thanh, là vì lừa gạt Tử Thanh, là vì bảo
uploads

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK